Chương 1016
Đi cùng Quý Thiên Phục, quả thật thành công cắt đuôi được truy sát của Thất Tinh Kiếm Tông và Kim Đao Tông.
Cho nên sau khi chia ra, Tô Dật không mất thời gian quá lâu, liền trở lại địa bàn của mình.
- Kết minh với Huyền Kiếm Môn sao?
Trên thực tế, dọc đường đi Tô Dật cũng đang suy tư về vấn đề này.
Hắn chưa từng nghĩ tới sẽ kết minh với thế lực nào, người có thể lăn lộn ở Hỗn Loạn Vực này, không có người nào không có bối cảnh, càng không quả hồng mềm dễ bóp.
Ở chỗ này, tất cả đều dựa vào nắm đấm, dựa vào thực lực bản thân, người nào lực lượng lớn, lời nói của người đó sẽ có trọng lượng.
Dĩ nhiên, Huyền Kiếm Môn cũng không ngoại lệ.
Cho nên Tô Dật cũng không lập tức trả lời Quý Thiên Phục, đối phương cũng không thúc giục hắn.
Nhưng nói đi thì nói lại, Tô Dật và Huyền Kiếm Môn cũng đã có mấy lần giao tế, bất luận là ấn tượng đối với Quý Thiên Phục, hay với Quý Hàm Nặc cũng rất tốt.
Nhưng, bọn họ dù sao cũng không biết về nhau quá nhiều, nếu như tùy tiện đáp ứng kết minh..., tựa hồ lộ ra vẻ có chút khinh suất.
Tô Dật suy tư hồi lâu, cảm thấy trong lòng Quý Thiên Phục có lẽ cũng có suy nghĩ đồng dạng.
- Đợi sau Liên Minh đại hội rồi nói!
Tô Dật không suy nghĩ nhiều, ngay sau đó trực tiếp đi vào phía sau núi.
Nhìn thấy hắn rốt cục trở lại, đám man yêu thú Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn, Đạp Vân Ngân Báo, Xích Phong Hắc Tình Yêu Hầu, Lang Đầu Yêu Bức cũng yên tâm.
Kể từ khi hắn đưa Phệ Linh Hoàng rời khỏi nơi này, đã qua không ít thời gian, thực sự khiến cho đám man yêu thú vô cùng lo lắng.
Hiện giờ Tô Dật đã bình yên trở về, trực tiếp tiến vào sơn động trong núi, để mấy con man yêu thú ở bên ngoài hộ pháp.
Tô Dật triệu hồi không gian thần bí, đi vào.
- Lão Đại!
- Chủ nhân!
- Tông chủ!
Khi nhìn thấy Tô Dật tiến vào, năm người Tô Tiểu Soái, Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng, Hoàng Kiện trong nháy mắt xúm lên chào hỏi.
- Đã thoát khỏi truy sát, yên tâm rồi!
Tô Dật mở miệng cười, báo tin cho mấy người.
Nhưng thoạt nhìn, ngoài Hoàng Kiện khẽ thở phào nhẹ nhõm, những người khác tựa hồ cũng không có phản ứng gì.
Tô Dật biết, ba vị thú hoàng đều là hạng người cường hãn, cũng không e ngại Thất Tinh Kiếm tông, ngay cả Tô Tiểu Soái cũng bộ dạng không sợ lớn chuyện.
Chỉ có điều, sau khi Tô Dật nói cho bọn họ biết Kim Đao Tông và Thất Tinh Kiếm Tông đã liên thủ, vẻ mặt mấy người cũng có chút biến hóa.
Nếu là thú hoàng chỉ lo thân mình trước kia, bọn họ dĩ nhiên không sợ hãi.
Nhưng hiện giờ, bọn họ đều là người của Bá Vương tông, có tổ chức thế lực của mình, vấn đề suy nghĩ cũng không giống với lúc trước.
- Thu hoạch lần này thật đúng là khổng lồ!
Tô Dật vô cùng vui vẻ, bắt đầu cẩn thận đánh giá không gian thần bí.
Trước kia khi ở mỏ hắn cũng đã tiến vào một lần, nhưng lúc ấy tương đối vội vàng, cũng không cẩn thận cảm thụ biến hóa nơi đây.
- Hô...
Tô Dật nhẹ nhàng hít một hơi, chỉ cảm thấy lòng tràn đầy mùi thơm ngào ngạt, linh khí nồng hậu ựa như sương mù tiến vào trong cơ thể, nhất thời làm cho người ta cảm thấy tinh thần sảng khoái.
Hoàn cảnh trong không gian thần bí chỗ nào như vậy, cho dù là những sơn môn bảo địa hiếm có, đại khái cũng không có linh khí nồng đậm như vậy.
- Lão Đại, ta có thể uống một chút linh dịch chứ?
Tô Tiểu Soái bay đến đậu lên vai Tô Dật, giơ một cánh lên, chỉ chỉ linh dịch trong ao.
Có thể thấy, trong ao nhỏ đã sắp tràn đầy linh dịch.
Tô Dật giơ tay, gõ một cái lên trán Tô Tiểu Soái, nhưng chỉ rất nhẹ.
- Đồ tham ăn nhà ngươi, nhất định đã uống trộm không ít?
Tô Dật trợn mắt nhìn Tô Tiểu Soái, hỏi.
Nhớ lần trước tiến vào, linh dịch vốn đã sắp tràn ra ngoài, hiện tại mặc dù nhìn qua vẫn còn nhiều, nhưng Tô Dật biết, nếu như Tô Tiểu Soái không lén uống..., linh dịch nhất định đã tràn ra ngoài rồi.
- Hắc hắc...
Thấy âm mưu của mình đã bị Tô Dật đoán được, Tô Tiểu Soái liền cười hắc hắc nói:
- Chẳng qua ta không muốn lãng phí, bảo vật tốt như vậy, lãng phí rất đáng tiếc.
- Ngươi có thể nhịn!
Tô Dật liếc hắn, cười mắng.
Hắn cũng không phải thật sự muốn trách Tô Tiểu Soái, lần này sinh ra nhiều linh dịch như vậy, Tô Tiểu Soái uống thêm một chút cũng không đáng kể.
Duy chỉ có một điều khiến Tô Dật cảm thấy kinh ngạc, chính là Tô Tiểu Soái vẫn giống như trước đây, sau khi uống linh dịch, lại không có biến hóa gì phát sinh.
Thật không biết, thân thể nhỏ bé kia, rốt cuộc làm sao tiêu hóa năng lượng khổng lồ như vậy.
- Nhiều linh dịch như vậy, ai cũng có phần!
Tô Dật kích động mừng rỡ, dùng bình ngọc đựng linh dịch trong ao, tổng cộng có mấy trăm bình, có thể nói thu hoạch tràn đầy.
Bốn vị Hoàng cấp cường giả Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng, Hoàng Kiện, mỗi người đều nhận từ trong tay Tô Dật hai chai linh dịch, người nào cũng vô cùng mừng rỡ.
- Linh dịch mặc dù tốt, nhưng tuyệt đối không nên có khoái ý tham lam đột phá.
Nhìn thấy mấy người đều vui vẻ vạn phần, Tô Dật ở bên cạnh nhắc nhở:
- Bảo vật này ở chỗ ta có rất nhiều, lúc nào các ngươi cần cứ tới tìm ta là được. Nhưng ta chỉ hi vọng mọi người sẽ không vì được nhỏ mất lớn, chỉ lo đột phá, như vậy chỉ lãng phí linh dịch.
Đạo lý này, thật ra các ngươi có thể hiểu rõ hơn ta.
Nghe thấy Tô Dật nói, mấy người vừa rồi đang vô cùng kích động cũng tỉnh táo lại không ít.
Bọn họ đều là tu vi Hoàng cấp, đạo lý như vậy dĩ nhiên hiểu rõ.
Nhưng Tô Dật biết trong số bọn họ có những người có thể đột phá tới tu vi bây giờ cũng không dễ dàng.
Nhất là Hoàng Kiện, lại càng vây khốn ở Nguyên Hư cảnh nhiều năm.
Bọn họ không phải chưa từng nhìn thấy bảo vật, nhưng linh dịch tuyệt thế trân quý như vậy, trước kia cũng không dám nghĩ có thể sử dụng.
Cho nên, đột nhiên có nhiều chỗ tốt như vậy, khiến cho bọn họ thấy trong thời gian ngắn có thể đột phá, sợ rằng đầu óc kích động sẽ liều mạng chỉ muốn đột phá.
- Đa tạ tông chủ nhắc nhở!
Hoàng Kiện cúi người, cảm kích nhìn Tô Dật.
Mặc dù trong lòng tỉnh táo, nhưng tâm trạng kích động vì nhận được bảo vật vẫn khiến hắn không ngăn được hưng phấn.
- Sâm ông!
Tô Dật không nặng bên này nhẹ bên kia, cũng cho Bích Huyết Linh Sâm không ít linh dịch.
Sâm ông vẫn ở trong không gian thần bí, nếu như thừa dịp mình không có ở đây trực tiếp ngâm mình trong linh dịch, Tô Dật cũng không có cách nào.
Cũng may Bích Huyết Linh Sâm hiện tại không làm như vậy, điều này cũng làm cho Tô Dật rất vui vẻ.
- Ta được tiểu tử ngươi cho nhiều ân huệ như vậy, sau này làm thế nào mới có thể trả hết nợ?
Bích Huyết Linh Sâm cảm khái, nhưng cũng không cự tuyệt ý tốt của Tô Dật, sau khi cầm linh dịch, một lần nữa vùi mình xuống thổ địa.
- Không gian lớn như vậy dù sao cũng phải lợi dụng, nếu không thật sự lãng phí!
Tô Dật nhìn quanh không gian thần bí, nơi này thật sự như xảy ra lột xác so với trước đó.
Vô hình như có một luồng uy năng đáng sợ chiếm cứ, giống như có một đôi mắt thần linh đang ở trên hư không, yên lặng nhìn bọn hắn.
Linh khí, kích thước trong không gian đều tăng mạnh, không giống vật thường.
Trong mảnh ruộng linh dược, linh dược cũng khỏe mạnh trưởng thành, phẩm cấp tăng lên rất nhiều.
Cây Huyền Linh đào từ Huyền Kiếm Môn cũng sinh trưởng rất tốt.
Nhưng đã lâu như vậy, cây ăn quả này vẫn không có dấu hiệu nở hoa kết quả.
Tô Dật cảm thấy, nơi này có thể khai phá rộng hơn, chỗ nào cũng trồng linh dược, cây ăn quả...
Kết quả hoàn mỹ nhất chính là trồng hết linh dược khắp không gian này, đến lúc đó mình có thể có linh dược vô tận.
Dĩ nhiên, hắn cũng cảm thấy giấc mộng này rất tốt đẹp, nhưng khó có thể thực hiện.
- Tảng đá này...
Cuối cùng, ánh mắt Tô Dật vẫn trở lại tảng đá màu xanh biếc.
Đây là thứ lấy được từ mỏ quặng của Thất Tinh Kiếm Tông, thiếu chút nữa khiến linh hồn Tô Dật cũng bị hút vào, vô cùng quỷ dị.
Nếu như không dùng nguyên khí hoặc tứ chi đụng vào..., tảng đá màu xanh biếc này tựa hồ cũng không có gì quá đặc biệt.
Bốn người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng, và Hoàng Kiện đều muốn biết tảng đá này rốt cuộc là vật gì, mấy người này tỏ vẻ, bọn họ chưa từng thấy qua, cũng tựa hồ không nghe nói đến một thứ như vậy.
- Người của Thất Tinh Kiếm Tông rất xem trọng vật này, không biết có biết nó từ đâu tới, nhưng khẳng định lục lọi ra một số chỗ sử dụng.
Tô Dật thầm suy nghĩ, phán đoán, tiện đà lại lẩm bẩm:
- Tạm thời cứ mặc kệ, đợi sau khi đại ca trở về sẽ hỏi thăm, có lẽ hắn sẽ biết.
Sau đó, Tô Dật cũng gọi đám man yêu thú Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn, Đạp Vân Ngân Báo, Xích Phong Hắc Tình Yêu Hầu, Lang Đầu Yêu Bức vào trong không gian thần bí, mỗi man yêu thú cũng được nhận một chút linh dịch.
Tô Dật kêu bọn họ ở đây bế quan tu luyện, tranh thủ củng cố tu vi, tiến tới nhanh chóng đột phá.
Ngoài không gian thần bí, lúc nào cũng có mấy con man yêu thú hộ pháp, thay phiên ra ngoài canh gác với đám man yêu thú bên trong.
- Liên Minh đại hội sắp đến rồi, tranh thủ ở đây tu luyện đột phá!
Tô Dật bắt đầu toàn lực tu luyện, không trì hoãn thời gian.
Trong lúc ngồi xếp bằng, từng đợt lực hung hãn từ trên người hắn bộc phát ra.
Hỗn Nguyên Chí Tôn Công vận chuyển, vô hình tựa hồ cộng minh với không gian này, sinh ra uy áp lớn lao, kinh thiên động địa, khiến cho man yêu thú trong không gian đều cảm thấy vô cùng chấn động.
Nhưng có lẽ vì quan hệ đến khế ước yêu linh, bọn họ hiện giờ cũng không e ngại loại uy áp này, chiếm được công nhận của không gian.
- Phần phật...
Không biết qua bao nhiêu ngày, trên người Tô Dật tạo nên tầng tầng ba động năng lượng, như nước gợn khuếch tán ra chung quanh.
Trong cơ thể hắn, nguyên khí chạy vội, tựa như trường giang đại hà cuộn sóng lao nhanh, phát ra tiếng gào thét hung mãnh, thanh thế cực lớn!
Một luồng khí tức hung hãn từ trên người hắn tỏa ra, khiến khí thế của Tô Dật càng ngày càng hùng tráng!
Cho đến thời khắc đó, khi tất cả đã đạt đến đỉnh điểm, trực tiếp bộc phát!
- Ầm.
Trong không gian phát ra rung chấn mạnh mẽ, đánh thức tất cả những người đang bế quan.
- Lão Đại muốn đột phá!
- Uy năng thật cường hãn, tông chủ lúc này mới đột phá Nguyên Hư cảnh nhị trọng, có thể dẫn động uy thế lớn như thế!
- Chủ nhân vốn đáng sợ như vậy sao...
Tô Tiểu Soái, Hoàng Kiện, Phệ Linh Hoàng đều mở miệng, nhất là Phệ Linh Hoàng, lại càng khiếp sợ đến tột đỉnh.