Chương 1028
Bá Vương tông chỉ có một mình ta tham gia!
Tô Dật cười, nói với vị đại hán ở bên cạnh.
Câu này vừa ra, cường giả tới từ mười đại thế lực chợt sững sờ, có chút khó tin mà nhìn người thiếu niên trước mặt.
Vị đại hán kia cảm thấy rất kỳ quái, bình thường mà nói, tất cả các thế lực đều sẽ cố gắng tìm đủ hai mươi người, dù sao thêm một người cũng sẽ nhiều hơn một phần lực lượng.
Vài thế lực yếu kém, cũng nghĩ trăm phương ngàn kế kiếm cho đủ mười bảy mười tám người.
Nhưng bây giờ lại ngược lại, đột nhiên nhảy ra một thiếu niên, lại còn nói chỉ có một người tham gia?
- Ha ha ha, ta thấy tiểu tử này điên rồi? Một người cũng dám đi lên lôi đài?
- Cái gì mà Bá Vương tông, cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe nói qua, từ nơi nào chui ra?
- Người ta đều là hai mươi người lên sân khấu, hắn thì ngược lại, chỉ có một mình, hắn tự cho mình là ai?
- Hừ, ngay cả mấy nhân vật mạnh nhất cùng thế hệ, cũng không dám cuồng vọng như vậy!
- Hắn căn bản không phải là cuồng vọng, mà đầu óc bị lừa đá, các ngươi nhìn cái bộ dạng ngốc nghếch đần độn kia mà xem!
- Ha ha ha, tiểu tử này tuyệt đối đã hóa điên!
- Ha ha, để cho hắn lên lôi đài, đợi lát nữa cho hắn đẹp mắt!
⚝ ✽ ⚝
Trong chớp mắt, sau lưng Tô Dật truyền đến đủ loại âm thanh, nhưng nhiều nhất vẫn là tiếng cười vang.
Rất nhiều thế lực cũng vui vẻ, nhìn thiếu niên đứng ở bên cạnh tảng đá đo lường, giống như là đang nhìn một con lừa.
Một người lên lôi đài?
Hắn tới diễn trò sao?
Ngươi xem nơi này là nơi nào, là nơi ngươi có thể tùy ý nhảy nhót sao?
Phải biết rằng, đây là đại hội liên minh, là địa phương mà hết thảy cường giả Hỗn Loạn Vực hội tụ.
Có thể nói những người lên sân khấu trận thi đấu lôi đài này, ngoại trừ thế lực nhất, nhị lưu ra, đều là những người mạnh nhất trong cùng thế hệ, không phải là nơi đám cho mèo có thể tới cho đủ số lượng!
Lại còn muốn một mình ra sân thủ lôi, sợ rằng đầu óc ngươi không phải bị cánh cửa kẹp đơn giản như vậy!
- Một người ra sân không hợp quy củ hay sao?
Tô Dật hoàn toàn không nhìn những người đùa cợt sau lưng, hắn chỉ nhìn trung niên nhân trước mặt, nhíu mày hỏi.
Dựa theo quy tắc mà nói, mỗi phương thế lực chỉ có tối đa hai mươi người tham gia, nhưng chưa từng có quy định một người không được.
- Hợp quy củ, đương nhiên hợp quy củ!
Trung niên nhân vội vàng nói, sau đó trên khuôn mặt cũng mang theo một nụ cười quỷ dị, trong ánh mắt hiện đầy vẻ miệt thị.
Chuyện như thế vẫn là lần đầu xảy ra, bao nhiêu năm qua, cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe nói qua trên đại hội liên minh có loại tình huống này xuất hiện.
Một người đại biểu một cái tông môn xuất chiến, ngươi có thực lực đó sao?
- Hợp quy củ là được!
Tô Dật cũng không để ý ánh mắt của đại hán, mang lệnh bài trong tay giao cho ông ta, sau đó tự đi tới chỗ kiểm tra đo lường, đặt bàn tay lên trên, rót nguyên khí vào.
Theo nguyên khí rót vào, vị trí bàn tay Tô Dật cũng bắn ra từng tia sáng xanh lá, chiếu rọi ở trong hư không.
- Mười bảy tia sáng, tiểu tử này mới mời bảy tuổi!
Mọi người đều nhìn thấy, tia sáng dưới bàn tay thiếu niên này, có mười bảy tia, đại biểu hắn mười bảy tuổi.
- Không có vấn đề, ta lên lôi đài!
Tô Dật thu tay về, nhìn thấy cái kia trung niên nhân hay là tại cười quái dị mà xem cùng với chính mình, liền há mồm nói với hắn.
- Bá Vương tông, hợp cách.
Trung niên nhân làm theo quy tắc, phất phất tay với Tô Dật, giống như là đuổi con ruồi vậy.
- Hắc hắc, mười bảy tuổi, tiểu tử này có thể mạnh đến mức nào cơ chứ?
- Không phải là chán sống, muốn đến đại hội tìm hoa ngược chứ?
- Một người đại biểu tông môn xuất chiến, hơn nữa còn là một mao đầu tiểu tử chưa dứt hơi sữa, hắn coi nơi đây là nơi nào?
- Cho dù là thế lực nhất lưu không thiếu thiên tài, ở tuổi của hắn, cũng không dám một mình tới khiêu chiến hai mươi người tinh anh của các thế lực còn lại!
- Hãy chờ xem, tiểu tử này không trụ được bao lâu đâu, nhất định sẽ bị chết rất khó nhìn!
- Còn cái Bá Vương tông gì đó, cũng không biết nhô ra từ cái xó xỉnh rãnh nước nào ra, phỏng chừng cũng không có người!
- Thế nhưng bọn họ có can đảm, chúng ta vẫn không thể không bội phục!
Mỗi bên lôi đài, đều có thanh âm tương tự truyền ra.
Từng ánh mắt giống như đang nhìn người đần độn, quan sát bóng lưng thiếu niên đã nhảy lên lôi đài, giễu cợt, châm chọc, hèn mọn, các loại thần thái đều có đủ.
Rất nhiều người lặng lẽ nhớ kỹ cái tên Bá Vương tông, cảm thấy môn phái buồn cười này sẽ được rất nhiều người nhắc tới.
Nhưng trong đám người, cũng có một số người biểu hiện không giống như mọi người.
- Hóa ra tuổi tác của tên tiểu tử kia thực sự trẻ như thế, loại thiên tư này, cũng quá dọa người đi!
Huyền Kiếm môn đứng lẫn ở trong đám người, sau khi khi thấy Tô Dật, Quý Thiên Phục liền chép miệng, cảm khái.
Có thể nói ông ta biết về Tô Dật không ít, nhưng bây giờ chân chính biết tuổi tác, để cho ông ta càng thêm hoảng sợ.
- Bá Vương tông của hắn, chỉ có một mình hắn tham gia. Sớm biết như vậy, không bằng mời hắn tới Huyền Kiếm môn chúng ta.
Quý Hàm Nặc đứng bên cạnh Quý Thiên Phục, đột nhiên trong tròng mắt xuất hiện một ít thất vọng, chu mỏ một cái, giống như có vài phần không vui.
Chứng kiến Tô Dật một mình xuất chiến, nàng chỉ cảm thấy tên kia nhất định sẽ gặp phải rất nhiều phiền toái, nếu như vậy, còn không bằng gia nhập Huyền Kiếm môn cùng bọn họ.
Thực lực của đối phương, mạnh hơn so với tất cả mọi người cùng thế hệ trong Huyền Kiếm môn, như vậy giúp đỡ lẫn nhau cũng tốt.
- Ta cũng đã mời hắn, nhưng hắn không đồng hành cùng chúng ta, ta cũng không biết làm gì!
Quý Thiên Phục cười khổ một tiếng, biết tâm tư con gái mình đang suy nghĩ gì.
Đột nhiên ông ta lại lộ ra vài phần chờ mong, mở miệng nói:
- Nhưng, ta cũng rất muốn biết, tiểu tử này dựa vào sức một người, có thể đi tới một bước kia không!
Ánh mắt Quý Thiên Phục lóe lên, ông ta cũng không cảm thấy Tô Dật là hạng người đơn giản.
Tuy không hiểu quá nhiều, nhưng Quý Thiên Phục biết tiểu tử kia rất tinh khôn, chuyện không có nắm chắc hắn sẽ không đi làm.
Hắn đã có can đảm một mình lên đài, vậy liền đại biểu hắn có lòng tin nhất định.
Trừ người Huyền Kiếm môn ra, một bên khác, cũng có một đôi nam nữ nhìn thân ảnh Tô Dật, ánh mắt ngưng lại.
Nếu như Tô Dật ở chỗ này mà nói, tất nhiên hắn có thể nhận ra đôi nam nữ này, chính là con của tông chủ Lục Hợp tông đã gặp ở Thiên Cương Thành, phân biệt là Lâm Đông Hạo và Lâm Băng Dao.
- Có thể khiến Thất Tinh Kiếm tông cùng Kim Đao Tông gà bay chó sủa, tất nhiên là không đơn giản!
- Chỉ có điều, một mình hắn thật sự có thể sao?
Lâm Đông Hạo cùng Lâm Băng Dao cũng cảm thấy không biết nói gì, nhưng trong lòng vẫn tồn tại một ít chờ mong nho nhỏ đối với Tô Dật, mặc dù loại chờ mong này thật sự rất rất nhỏ.
Ánh mắt hai vị trưởng lão Lục Hợp tông bên người bọn họ, cũng sáng quắc.
- Tô Dật huynh đệ...
Ở một địa phương khác, Trần Xử An cũng nhìn thấy thân ảnh Tô Dật, cả người không khỏi sửng sốt.
- Tiểu tử này rất cuồng vọng, Bá Vương tông, một người xuất chiến, thực sự là không biết sống chết!
Tông chủ Kim Đao Tông Dương Bách Côn đứng ở trong đám người, nhìn thân ảnh thiếu niên đứng ở trên lôi đài, dữ tợn nói.
Một đám đệ tử Kim Đao Tông bên người ông ta, cũng cười lạnh.
- Chỉ có một người sao? Vậy hôm nay hắn chắc chắn phải chết!
Tông chủ Thất Tinh Kiếm tông Nhiễm Kiếm Hiên cũng lành lạnh nói, quang mang trong mắt bắn ra bốn phía.
Vì cùng có nỗi đau mất con, nên hai cái tông môn vốn cạnh tranh thậm chí đối địch nhau đã hợp tác, mục đích bọn họ liên thủ chỉ có một, đó chính là diệt trừ tiểu tử không biết trời cao đất rộng kia.
Mà bây giờ chính là một cái cơ hội tuyệt vời, ở trên lôi đài, không bàn sinh tử!
Vô luận là Nhiễm Kiếm Hiên hay là Dương Bách Côn cũng sẽ không tin, một mình tiểu tử có thể địch nổi hai mươi tên đệ tử đồng thời tập sát!
Đối phương mới mười bảy tuổi, cho dù thiên tư có yêu nghiệt như thế nào, biến thái như thế nào, cũng có thể mạnh đến mức nào cơ chứ?
- Sư phụ, con nhất định cắt đầu tên tiểu tạp chugr kia, để tế sư đệ trên trời có linh thiêng!
Bên cạnh Nhiễm Kiếm Hiên, có một nam tử tầm ba mươi tuổi mở miệng nói, để lộ ra sát cơ.
Người hai đại thế lực không có nói thêm gì nữa, lâm vào bên trong yên lặng ngắn ngủi, chỉ có ánh mắt nhìn thiếu niên trên lôi đài, giống như đang nhìn một người chết.
Nhưng cho tới bây giờ bọn họ còn chưa ý thức được một vấn đề, thiếu niên cùng đắc tội hai đại thế lực, đồng thời khuấy lên sóng gió lớn, mà người hai đại tông môn, ngay cả tên của đối phương cũng không biết.
Không thể không nói, cái này thật sự là một chuyện nực cười.
- Thủ lôi bắt đầu! Nhớ kỹ, trong vòng một canh giờ không có người khiêu chiến, sẽ trực tiếp chiếm giữ một chỗ, tấn cấp đến vòng kế tiếp!
Trung niên nhân Nguyên Hoàng cảnh cũng nhìn Tô Dật một cái, sau đó dùng âm thanh chấn động khoảng không, thông báo.
Lập tức, thân ảnh của hắn hạ xuống, tìm một chỗ ngồi.
Thỉnh thoảng phía dưới lôi đài, có thanh âm từ mỗi bên truyền ra.
Vừa rồi trung niên nhân có nói đến một canh giờ, nhưng lúc mới bắt đầu, sẽ không có ai nguyện ý lên sân khấu.
Súng bắn chim đầu đàn, thực lực để đến cuối, mới có thể phát huy hiệu quả lớn nhất.
Nếu như ngay từ đầu đã tiêu hao hết, vậy đến thời khắc mấu chốt, sẽ như xe bị tuột xích.
- Chủ nhân không có vấn đề gì chứ!
Bên Bá Vương tông, Phệ Linh Hoàng phân biệt nhìn thoáng qua mấy người Tây Vô Tình, Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, có chút bận tâm hỏi.
Thời gian nó theo Tô Dật không quá dài, cũng không có thấy Tô Dật chân chính xuất thủ qua, chỉ thấy tu luyện, biết chủ nhân bất phàm, nhưng lại không biết bất phàm đến trình độ nào.
- Đám tiểu bối này, ở trước mặt lão đại thì nhằm nhò gì. Ta đoán đến khi vòng sơ tuyển kết thúc, hắn cũng không nhất định nóng người.
Tô Tiểu Soái theo Tây Vô Tình, bĩu môi nói ra:
- Nếu như không phải trận đấu này chỉ có nhân loại mới có thể tham gia, ta cũng rất muốn lên đài, tự lập một cái tông môn bá đạo, chiếm lấy một chỗ.
Nói tới nói lui, Tô Tiểu Soái cũng không coi cường giả trẻ tuổi tham gia đại hội lần này ra gì.
Cũng đúng như vậy, lấy huyết mạch của nó, hoàn toàn có tư cách coi rẻ những người này.
- Chúng ta chờ xem đi, những người đó vừa mới cười rất vui mừng, nhất định sau đó sẽ cảm thấy khuôn mặt đau!
Tây Vô Tình cười nhạt, nói.