Chương 1029
Mấy người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng, Hoàng Kiện, đều cười hắc hắc, bọn họ rất muốn nhìn thấy được dáng vẻ cay đắng của những người xung quanh.
Đại hội liên minh chân chính bắt đầu rồi, trên mười cái lôi đài đều có người chiếm giữ, trong đó có tám cái đều có hai mươi người.
Hai cái khác lần lượt là Đông Lưu Tông mười chín người, và làm người khác chú ý nhất chính là tòa lôi đài thứ mười của Tô Dật.
Trên vị trí khán đài không xa, là mười đại thế lực Hỗn Loạn Vực ngồi.
Tô Dật xuất hiện, cũng làm cho không ít người hiện ra vẻ kinh ngạc.
Trong đó có vài người cảm thấy thiếu niên này bất phàm, nhưng cũng không có nghĩ nhiều, không cho là hắn có cơ hội đi tới cuối cùng, bởi vì đó là chuyện không có khả năng.
Thời gian từ từ trôi qua, người vây xem phía dưới khá đông, nhưng trong khoảng thời gian ngắn không có người đi lên đài khiêu chiến, không muốn làm người đầu tiên xuất thủ.
Chẳng qua theo thời gian không ngừng trôi qua, trong lòng rất nhiều người cũng bắt đầu lo lắng.
Dù sao sau một canh giờ, nếu như toà nào lôi đài không có người tiến lên khiêu chiến, sẽ trực tiếp lên cấp.
Nếu mười cái lôi đài đều không có người tới khiêu chiến, mười cái danh ngạch đại hội sẽ được xác định toàn bộ, những người vây xem như bọn họ chỉ có thể trở về tắm rửa ngủ ngon.
- Còn nửa canh giờ!
Thời gian trôi qua rất nhanh, đột nhiên có người la to một tiếng, vang vọng ở trong không gian.
Nghe được lời như vậy, tâm lý rất nhiều người đều khẩn trương lên, thời gian thật sự không đợi ai!
- Nếu không có ai dám can đảm làm người thứ nhất lên đài khiêu chiến, vậy liền để cho Thanh Lan Tông ta mở đầu đi!
Đúng lúc này, rốt cục cũng có người lên tiếng.
- Không sai, cuối cùng cũng phải lên thủ lôi đài, sớm lên xem có khác biệt như nào!
- Chỉ cần có đầy đủ thực lực, lên sớm hay lên muộn cũng giống nhau!
Rất nhiều đệ tử bên cạnh Thanh Lan Tông cũng bắt đầu hô to.
Bọn họ thật sự có chút không chờ được, thời gian trôi qua từng điểm từng điểm, bắt buộc phải luôn có người xuất hiện.
Đồng thời quan trọng nhất là, thực lực Thanh Lan Tông rất mạnh, hai vị thanh niên dẫn đầu, đều có tu vi Nguyên Chân kỳ thất trọng, có thể nói là rất mạnh!
Bọn họ nói không sai, chỉ cần có đủ thực lực, mặc kệ lên sớm hay là lên muộn, đều có thể đi tới sau cùng.
Huống chi, mỗi cái thế lực cũng chỉ có hai lần cơ hội khiêu chiến.
- Hai mươi người Thanh Lan Tông, toàn bộ hợp cách, có thể tự do khiêu chiến bất kỳ một cái lôi đài nào!
Rất nhanh, người Thanh Lan Tông liền đi đến chỗ kiểm tra đo lường, giao lệnh bài trong tay ra, sau đó đến trước mười ngọn lôi đài.
Dựa theo quy củ, bọn họ có thể tùy ý tuyển trọn một tòa lôi đài tiến hành khiêu chiến, sau khi thành công đánh bại đối thủ, liền trở thành lôi chủ mới. Còn nếu như thất bại, liền mất đi một lần cơ hội.
- Cái Thanh Lan Tông này cũng không yếu đi, chỉ cần chọn đối thủ phù hợp, là có hy vọng khiêu chiến thành công rất lớn!
Trong đám người vây xem, có người liếc mắt đánh giá đội hình Thanh Lan Tông, nói.
Thanh Lan Tông chính là một cái thế lực tam lưu, thực lực tổng hợp rất là mạnh, trong số những thế lực tham dự ở đây, đủ để đứng vào mười thế lực đứng đầu, không thể khinh thường.
- Cũng không biết bọn họ sẽ chọn cái lôi đài nào!
- Hắc hắc, đương nhiên là cái Bá Vương tông gì đó rồi! Ai cũng biết đạo lý chọn quả hồng mềm mà nắn!
- Ha ha, sợ là cái Bá Vương tông gì đó sẽ biến thành trò khôi hài, nếu Thanh Lan Tông chọn họ, không chừng tiểu tử kia sẽ trực tiếp đầu hàng, có lẽ sẽ khiến mọi người vui một chút?
- Ha ha ha ha...
Tiếng cười liên tiếp vang lên trong đám người, rất nhiều người đều cảm thấy, lựa chọn tốt nhất của Thanh Lan Tông chính là tiểu tử Bá Vương tông kia.
Hai mươi chọi một, vậy còn cần đánh sao?
- Tới đánh ta, tới đánh ta!
Trên tòa lôi đài thứ mười, ánh mắt Tô Dật nhìn đám người Thanh Lan Tông trở nên sáng quắc, nhìn thấy đối phương cũng trông lại, không khỏi nhếch miệng cười, trong lòng không ngừng reo hò.
Đối với Tô Dật mà nói, vòng sơ tuyển này cũng không phải khảo nghiệm tu vi cùng thực lực của mình, mà chỉ muốn phát dương danh tiếng Bá Vương tông.
Trong lòng hắn rất rõ, ba chữ Bá Vương tông đã khiến cho mọi người chú ý, nhưng lại theo chiều hướng không tốt.
Có điều Tô Dật tuyệt không sốt ruột, theo đại hội tiến hành, tất cả mọi người sẽ ý thức được sai lầm của mình.
Cho nên, hắn rất muốn thấy những người Thanh Lan Tông đó qua đây khiêu chiến chính mình.
- Tuy tòa lôi đài thứ mười dễ dàng khiêu chiến nhất, nhưng chúng ta tới nơi này là vì thu được một trong mười cái danh ngạch, nơi đây đông đảo cường giả, thực lực Thanh Lan Tông chúng ta không yếu, nhưng không thể kiêu ngạo tự mãn. Cho nên ta cho rằng, vẫn nên chọn một cái thế lực có thực lực chỉnh thể hơi yếu hơn so với chúng ta là tốt nhất, thắng không quá ung dung, cũng miễn cho mọi người tâm sinh kiêu ngạo.
Hai gã thanh niên cầm đầu trong đội hình Thanh Lan Tông đang thảo luận một phen, có một người trong đó nói như vậy.
Một người khác nghe xong liền gật đầu, biểu thị đồng thuận với quan điểm như vậy.
Khiêu chiến tòa lôi đài thứ mười, tự nhiên là dễ dàng nhất.
Nhưng nhóm bọn hắn cũng không nguyện ý đi làm như vậy, Thanh Lan Tông muốn đi tới sau cùng, lấy được một trong mười cái danh ngạch, cần phải bảo trì tâm lý cẩn thận, không thể bởi vì đối phó một cái Bá Vương tông mà sản sinh tâm tư đắc ý.
Cứ tiêu hao hết một lần cơ hội khiêu chiến như vậy, có chút cái mất nhiều hơn cái được!
- Vậy chọn tòa lôi đài thứ tư đi!
Người Thanh Lan Tông quan sát một cái, phát hiện thực lực tổng hợp tòa lôi đài thứ tư không yếu, nhưng vẫn cách nhóm bọn họ một chút, là một cái đối thủ thích hợp.
Làm xong quyết định, hai mươi đạo thân ảnh trực tiếp bay lên trời, rơi vào tòa lôi đài thứ tư.
- Oh, không phải tòa lôi đài thứ mười?
Thấy bọn họ làm ra quyết định, rất nhiều người đều sinh lòng không hiểu, dù sao cách nghĩ của người khác cũng rất khó mà hiểu được.
- Vậy mà chạy...
Tô Dật cũng rất bất đắc dĩ, hắn còn tưởng nhóm người kia sẽ tới khiêu chiến với mình, không nghĩ tới Thanh Lan Tông cư nhiên đi khiêu chiến người khác, cái này là đặc biệt khinh thường chính mình sao?
Cái này không phù hợp Logic, ở bên trong Hỗn Loạn Vực, còn có người thấy tiện nghi lợi không muốn chiếm sao?
- Cuồng Chiến Môn ta cũng nên khiêu chiến một cái lôi đài rồi!
Sau khi Thanh Lan Tông bắt đầu lên đài khiêu chiến, lại có một cái tông môn đi ra, bắt đầu kiểm tra đo lường, rồi đi tới trước lôi đài.
- Hàn Phách tông ta cũng không thể đi sau người khác!
- Huyết Đao môn vhúng ta cũng tới...
Rất nhanh, lại có mấy cái thế lực đi ra, bắt đầu lên đài khiêu chiến.
Dần dần người khiêu chiến mười cái lôi đài càng ngày càng nhiều, năm cái, sáu cái, bảy cái...
Cuối cùng Tô Dật cũng không bị người bỏ qua, một cái môn phái tên gọi là Cực Huyền tông đi lên tòa lôi đài thứ mười, đứng ở trước mặt Tô Dật.
Dù sao người có cùng cách nghĩ với Thanh Lan Tông cũng rất ít, Cực Huyền tông cũng rất khôn khéo, ngay khi kiểm tra đo lường còn chưa bắt đầu, đã trực tiếp hô to một tiếng: Chúng ta muốn khiêu chiến Bá Vương tông!
Hành động này khiến cho người đi kiểm tra đo lường phía trước, còn chưa kịp lựa chọn sửng sốt một chút, trong lòng thầm hô hèn hạ vô sỉ, nhưng cũng không thể tránh được!
Trong lòng tất cả mọi người đều oán thầm, một đối thủ dễ dàng khiêu chiến như vậy, cư nhiên bị Cực Huyền tông ung dung chiếm mất.
Nói cho cùng, cũng không phải là tất cả mọi người đều suy nghĩ giống như Thanh Lan Tông, cảm thấy không thể chiếm lợi quá lớn, như vậy đối với chính mình sẽ không tốt.
- Mọi người khỏe chứ!
Tô Dật nhìn hai mươi người trẻ tuổi phía trước, nhiệt tình chào hỏi cùng đối phương, bày ra một bộ dáng dấp như muốn ăn đòn.
- Ha ha... Xin chào!
Thanh niên cầm đầu Cực Huyền tông nhìn qua chỉ sấp sỉ ba mươi tuổi, nhếch miệng cười, nhưng là cười nhạt.
Hắn không có hảo cảm gì đối với tiểu tử Bá Vương tông này, càng không có sự đồng tình cùng lòng thương hại.
Đã đi tới nơi này tham gia đại hội liên minh, vậy thì phải làm xong hết thảy chuẩn bị.
Không có đầy đủ thực lực lại mạnh mẽ leo lên lôi đài, bỏ mạng cũng không phải chuyện gì ly kỳ.
- Triệu sư huynh, tiểu tử này liền giao cho ta đi đối phó đi! Các ngươi nghỉ ngơi một hồi, bảo tồn thể lực, chờ đợi khiêu chiến lớn hơn!
Một vị thanh niên dáng dấp gầy nhom tầm hai bốn hai lăm tuổi dậm chân đi ra, mở miệng nói với thanh niên bên cạnh, nhưng ánh mắt lạnh lùng lại nhìn chằm chằm vào Tô Dật.
- Đúng vậy Triệu sư huynh, để Tiểu Trịnh lên trước đi!
- Bộ dáng tiểu tử này còn chưa dứt sữa, Trịnh sư đệ ra tay, sợ là một cái tát liền đập ngã!
- Hay là để cho ta lên đi, tiểu tử này đâu đến phiên Trịnh sư huynh xuất thủ!
Hai mươi người Cực Huyền tông lập tức tranh cãi, nói luôn mồm luôn miệng.
Tô Dật đứng đối diện, nhìn một màn này, không khỏi sửng sốt một chút.
Đối phương thật sự khinh thường chính mình, muốn đánh nhanh thắng nhanh, nhưng không phải là đồng loạt ra tay, mà muốn phái ra một người đến thu thập mình?
Đồng thời còn cảm thấy một người xuất thủ đối phó mình cũng có chút giết gà dùng đao mổ trâu.
Đặc biệt là các ngươi hùng hổ như vậy, có hỏi qua ý kiến của ta chưa?
- Cái kia... Chư vị!
Tô Dật không chấp nhận được, nhìn về phía Cực Huyền tông nói:
- Lẽ nào, các ngươi không suy nghĩ cùng nhau lên sao?
Hắn đang thật tình nhắc nhở những người này, nói cho cùng, dưới tình huống một mình hắn bị mọi người vây công, lấy tư thế gió thu cuốn hết lá vàng quét ngang đám người, mới là biện pháp chấn nhiếp nhân tâm nhất!
Tô Dật muốn đạt được loại hiệu quả kia, làm cho thanh danh Bá Vương tông bay lên.
Chỉ có điều ý kiến của hắn quá mức quái dị, mọi người Cực Huyền tông nghe vào trong tai giống như là nghe được một chuyện hài tức cười vậy, tất cả đều cười ngã nghiêng ngã ngửa, răng hàm sắp rơi xuống mặt đất.
- Hừ, một tên mao đầu tiểu tử, còn cần Cực Huyền tông chúng ta cùng nhau lên sao, ngươi không sợ nói khoác quá bị gãy lưỡi sao?
Cái tên được người Cực Huyền tông gọi là Tiểu Trịnh, Trịnh sư đệ, Trịnh sư huynh tầm hai bốn hai lăm tuổi, nhưng vẻ mặt dữ tợn, thân hình cực kỳ cường tráng.
Hắn dùng hai mắt quét về phía Tô Dật, cười lạnh nói:
- Mọi người đừng cãi cọ, tiểu tử này cứ giao cho ta giải quyết! hôm nay ta sẽ hảo hảo dạy dỗ hắn, người quá mức cuồng vọng sẽ hạ tràng như thế nào!
Cái tên gọi là Trịnh sư huynh này đè ép tất cả ý kiến mọi người Cực Huyền tông xuống, bước từng bước về phía Tô Dật, mỗi một bước đạp lên sàn, đều khiến lôi đài rung động ầm ầm, thế đại lực trầm.
- Các ngươi thật không suy nghĩ thêm sao?
Tô Dật nhíu mày, lên tiếng hỏi lần nữa.
- Hừ, tiểu tử, chịu chết đi!
Trịnh sư huynh quát lạnh một tiếng, trực tiếp xông về phía Tô Dật.
Không để ý tới tiểu tử kia nữa, coi như hắn đang nói bậy nói bạ, không chút nào để ở trong lòng.