← Quay lại trang sách

Chương 1032

Tình hình như vậy, không chỉ làm cho người vây xem bên ngoài sân đều yên tĩnh lại.

Mà còn khiến các thế lực đang tranh đấu trên chín tòa lôi đài khác, dừng động tác, hoảng sợ nhìn tất cả chuyện phát sinh bên này.

- Cực Huyền tông, thất bại!

Không biết sau bao lâu, có người trừng trừng hai mắt, chấn động không hiểu!

Bọn họ đều khó có thể tin, Cực Huyền tông thất bại!

Quan trọng nhất là, còn bị bại dứt khoát như vậy, không chút dông dài, ngay cả những lôi đài còn lại cũng còn lâu mới phân ra thắng bại.

- Điều này... Làm sao có thể!

Có người cảm giác công họng phát khô, khó có thể tin.

Phải biết rằng, Cực Huyền tông đã rất mạnh mẽ, là một trong những thế lực tam lưu Hỗn Loạn Vực.

Cho dù nói Cực Huyền tông, không thể tranh đoạt được một cái danh ngạch trong đó, nhưng tuyệt đối sẽ khiến thế lực khắp nơi cảm thấy đau đầu mới phải.

Nhưng bây giờ, bọn họ dễ dàng bị quét ngang như vậy!

Mà vấn đề mấu chốt nhất chính là, đối thủ của Cực Huyền tông chỉ có một người!

- Làm sao lại... Mạnh như vậy!

Trên lôi đài, Triệu sư huynh che ngực đứng ở phía trước Tô Dật, nhìn một màn phát sinh trước mắt, cả người chấn động tới cực điểm, nửa ngày không có động tác, hình như là sợ đến mức choáng váng.

Hắn vốn nghĩ, cho dù tiểu tử này có thể chiến thắng chính mình, cũng tuyệt đối không thể là đối thủ toàn bộ Cực Huyền tông mới phải.

Triệu sư huynh kinh ngạc nhìn người thiếu niên ở phía đối diện, trong lòng không sinh ra bất kỳ tâm tư đối kháng nào nữa.

Rốt cục đến bây giờ hắn cũng hiểu, mình cùng đối phương thật sự chênh lệch quá lớn!

- Chẳng lẽ còn muốn ta đưa các ngươi xuống phía dưới sao?

Đúng lúc này, ánh mắt Tô Dật đảo qua đám người Cực Huyền tông bị thương trên lôi đài, nhẹ nhàng nói.

Nghe được lời như vậy, Triệu sư huynh lập tức như tỉnh mộng, vội vã nâng mấy vị đồng môn bị thương lên, đi xuống dưới lôi đài.

Thời điểm hắn xoay người, sắc mặt cực kỳ khó coi!

- Cực Huyền tông khiêu chiến thất bại, còn lại một lần cơ hội!

Trung niên nhân đứng bên cạnh tảng đá kiểm tra đo lường há hốc mồm, thật lâu chưa có hồi thần, thẳng đến khi người Cực Huyền tông từ trên lôi đài đi xuống, đi ngang qua người ông ta, mới khiến ông ta tỉnh lại, liền vội vàng nói.

Ông ta lập tức dùng tay thay kiếm, vẽ một đạo phù văn ở trên lệnh bài của Cực Huyền tông, rồi giao trả lại cho bọn họ.

Theo trung niên nhân tuyên bố, tất cả mọi người ở giữa sân lập tức "Xôn xao" một tiếng, bạo phát ra tiếng ồn ào đáng sợ, trong lúc nhất thời khoảng sân rộng ầm ĩ vang trời!

- Cực Huyền tông thất bại, bị bại quá nhanh!

- Quả thực khó mà tin nổi, hoàn toàn là khó có thể tin!

- Tên Bá Vương tông kia quá mạnh mẽ, nhất định là biến thái!

- Thực lực như vậy, đặt ở trong thế lực nhất lưu, sợ rằng cũng có thể đứng vào tốp đầu đi!

- Thật là lợi hại, Bá Vương tông thật là cường hãn!

- Đây rốt cuộc là tông môn gì, lại có thanh niên đáng sợ như vậy!

- Cực Huyền tông coi như là không may, lúc đầu chuẩn bị chọn trái hồng mềm dễ bóp, không ngờ rằng đá phải tấm thiết bản.

- Ai bảo bọn họ muốn nhặt cái lợi lớn nhất, coi như đáng đời!

- Nhất định trở về phải hảo hảo điều tra cái Bá Vương tông này một chút mới được!

⚝ ✽ ⚝

Các loại thảo luận vang lên ở từng địa phương, trong lòng mỗi người đều mang theo hoảng sợ không ức chế được.

Tô Dật mang tới chấn động quá lớn, gần như là mọi người đều không nghĩ tới.

Trước kia có một số người cho rằng thiếu niên này chỉ tới diễn trò khôi hài, lúc này đều vạn phần khó chịu, xấu hổ đến nói không ra lời, cảm giác khuôn mặt nóng hừng hực, dường như bị người hung hăng tát một cái vậy.

Ai nói Bá Vương tông tới để làm mọi người vui một chút?

Là ai nói thiếu niên kia ngốc nghếch đần độn, không biết sống chết?

Vào lúc này, không còn người nào có can đảm nói lời như vậy!

- Tô Dật huynh đệ...

Trần Xử An đứng trong đám người cũng đờ đẫn.

- Hảo tiểu tử, thực sự là thâm tàng bất lộ! Ta rất muốn biết, cực hạn của ngươi đến cùng là ở đâu?

Quý Thiên Phục đứng trong đội hình Huyền Kiếm môn, thì thào nói nhỏ.

Quý Hàm Nặc ở bên cạnh ông ta cũng rung động, nhưng mặt mày rạng rỡ, giống như rất là hài lòng.

- Bá Vương tông, xem ra chỗ chúng ta sắp có biến cố lớn rồi!

Hai vị trưởng lão bên trong Lục Hợp tông, cùng huynh muội Lâm Đông Hạo, Lâm Băng Dao, cũng khó giấu nổi nét mặt thán phục!

- Tại sao.... tiểu tạp chủng mạnh mẽ như vậy?

Thất Tinh Kiếm tông Nhiễm Kiếm Hiên, Kim Đao Tông Dương Bách Côn dồn dập xiết chặt nắm tay, trong lòng đại hận.

Chuyện cho tới lúc này, bọn họ cũng rất khó nắm chắc, dựa vào môn hạ đệ tử trẻ tuổi, có thể ở lôi đài trên giết chết thiếu niên kia!

- Sớm biết như này thà đứng ở trong không gian của lão đại,... ít nhất... Còn có thể trộm chút Linh Dịch, ở chỗ này thực sự quá nhàm chán, toàn bộ đều là gà đất chó sành không chịu nổi một kích!

Tô Tiểu Soái mở miệng ngáp một cái, rúc đầu vào trong áo bào Tây Vô Tình, không hề ló đầu ra.

Mọi người trên khoảng sân rộng chung quanh lôi đài, đều có cách nghĩ khác nhau.

Những cường giả liên minh trên chỗ ngồi, cũng nhìn chăm chú lên tòa lôi đài thứ mười, quan sát thân ảnh người thiếu niên kia.

- May mà chúng ta không có lựa chọn khiêu chiến hắn!

Người Thanh Lan Tông đang khiêu chiến trên lôi đài thứ tư cười khổ một tiếng, trong lòng cảm thấy may mắn không gì sánh được.

Từ hiện tại đánh giá, ngay từ đầu bọn họ đã lựa chọn quá sáng suốt.

Nếu không, kết cục bi thảm của Cực Huyền tông, đã phát sinh ở trên người bọn họ.

- Người đâu, điều tra cái Bá Vương tông này cho ta xem đến cùng nó có lai lịch thế nào!

Trên khán đài gần lôi đài, có lão giả phát hạ mệnh lệnh như vậy.

- Bá Vương tông, tại sao cái tên này dường như có chút quen thuộc, nhưng lại rất xa lạ.

Cũng có người rơi vào trầm tư, muốn từ trong đầu đào móc ra căn nguyên Bá Vương tông.

- Tiểu tử sâu không lường được, quả thực khó mà tin nổi!

Người đàn ông trung niên mặc áo bào trắng đứng trong đám người nhíu chặt lông mày, thì thào mà nói.

Biểu hiện của Tô Dật, quá khác biệt với tưởng tượng của mọi người, làm cho vô số người cảm thấy khuôn mặt đau.

Đến hiện tại, có người sinh ra hứng thú đối với hắn và Bá Vương tông.

Một thiếu niên mười bảy tuổi, lấy một chọi hai mười, đồng thời lấy phương thức nghiền ép hoàn thành thủ lôi, chuyện này vượt ra khỏi tưởng tượng.

Chuyện này cần thực lực dạng gì mới có thể làm được?

Ít nhất phải Nguyên Chân kỳ cửu trọng đỉnh phong mới được!

Từ khi nào bên trong Hỗn Loạn Vực, xuất hiện một người kinh tài tuyệt diễm như vậy!

Trong lúc nhất thời, rất nhiều người đều hành động, muốn dò xét rõ ràng nội tình của tiểu tử này, muốn biết nguồn gốc chân chính của hắn.

- Các ngươi nói xem, tiểu tử này có phải là người do mười đại thế lực trong sáu lục ba châu nhất hải phái ra hay không?

Trên khán đài, có lão giả ánh mắt chớp động, nhẹ nhàng mở miệng, nói với người bên cạnh.

- Có lẽ không phải! Đúng là sáu lục ba châu nhất hải muốn nhúng tay vào Hỗn Loạn Vực, nhưng nhóm bọn hắn cũng không phái ra một thiếu niên đi làm tiền trạm, đồng thời còn xuất hiện kiêu căng như vậy!

Có người lắc đầu, trả lời như vậy.

Mười đại thế lực của sáu lục ba châu nhất hải, vẫn luôn thèm nhỏ dãi đối với khối thịt béo Hỗn Loạn Vực.

Nhưng mười đại thế lực cũng từng cái mang ý xấu riêng, không thể đồng lòng, cho nên trước tình huống mười thế lực của Hỗn Loạn Vực hợp thành liên minh, bọn họ cũng rất khó chiếm được cái gì tốt ở chỗ này.

Ý nghĩa tồn tại duy nhất của liên minh Hỗn Loạn Vực, chính là vì phòng ngừa bị người ta tiêu diệt từng bộ phận, cuối cùng tiến tới sụp đổ.

Cho dù bình thường mười đại thế lực Hỗn Loạn Vực có cạnh tranh huyết tinh, thậm chí đánh đập tàn nhẫn, nhưng khi đối đãi với chuyện này, bọn họ tuyệt đối đứng trên cùng một trận tuyến.

- Nói chung phải tra rõ lai lịch của hắn, tuyệt không thể xuất hiện cái gì ngoài ý muốn! đến bây giờ chúng ta không chỉ không biết về cái Bá Vương tông này, mà ngay cả thiếu niên kia tên gọi là gì cũng không biết!

Có lão giả lẩm bẩm trong miệng, chợt nói ra:

- Nếu như lai lịch của hắn bình thường, ngược lại đúng là một cái mầm mống tốt!

Người bên cạnh nghe vậy, liên tục gật đầu.

- Thi đấu lôi đài tiếp tục tiến hành!

Trung niên nhân chủ trì vòng sơ tuyển cao giọng nói, trong thanh âm xen lẫn nguyên khí, vang vọng trên không Cửu Tinh Thành.

Theo lời này rơi xuống, mọi người cũng từ trong rung động lấy lại sức.

Trên chín tòa lôi đài còn lại, chiến đấu tiếp tục được khai hỏa, mỗi phe thế lực đều triển khai quyết đấu kinh khủng.

Người thắng mới có cơ hội ở lại lôi đài, người bại chỉ có thể đi xuống.

Những tranh đấu này hầu như đều là đoàn chiến, mọi người đồng loạt mà lên, chỉ cầu đánh tan đối thủ.

Thời điểm chín tòa lôi đài trở nên náo nhiệt, thì tòa lôi đài thứ mười của Tô Dật, lại trở nên vắng lạnh xuống.

Vừa rồi hắn biểu hiện quá cường thế, nên lúc này không có người nào dám dễ dàng đi lên khiêu chiến.

Kể từ đó, Tô Dật cảm thấy có chút chán nản đứng lên.

Đùa gì thế, tiểu tử này vừa mới thể hiện dáng vẻ vô cùng hung mãnh, nên lúc này không có ai dám đi lên tự tìm phiền phức, trừ phi có nắm chắc!

- Nếu khéo léo lựa chọn kỹ những cường giả trẻ tuổi này, bọn họ cũng xem như không yếu!

Trong lúc buồn chán, Tô Dật cũng bắt đầu quan sát những trận kịch chiến khác.

Những người có thể leo lên lôi đài, cũng có thể coi là kiệt xuất ở trong lớp trẻ, vì vậy bên trong không có người yếu.

Thực lực kém cỏi nhất, đều là Nguyên Chân kỳ nhất, nhị trọng.

Cho nên khí thế mỗi một phe đối chiến, đều có chút không tầm thường.

Bởi vì hạn chế tuổi tác khác nhau, cho nên thực lực tổng thể của lần đại hội này so với Thánh Vũ đại hội Tô Dật tham gia lần trước, còn mạnh hơn rất nhiều.

- Bắt đầu phân ra thắng bại!

Dưới sự quan sát của Tô Dật, có mấy toà lôi đài, bắt đầu phân ra thắng bại.

Lôi chủ tòa lôi đài thứ nhất là Đạo Nguyên Tông, đối với thế tiến công cuồng mãnh cuối cùng không địch lại, rơi vào hoàn cảnh xấu, khó có cơ hội lật thuyền.

Người Đạo Nguyên Tông cũng vô cùng dứt khoát, trực tiếp chịu thua xuống đài, không tiếp tục cùng chết.

Dù sao, trong tay bọn họ vẫn còn một lần cơ hội, nếu trận chiến này hao tổn quá lớn, đối với cuộc đấu kế tiếp, sẽ rất là bất lợi.

Tự nhiên bọn họ biết rõ loại quan hệ lợi và hại đơn giản này.

- Thực lực Đông Lưu Tông không tệ, dĩ nhiên chống đỡ được lần khiêu chiến đầu tiên!

Dưới sự quan sát của Tô Dật, Đông Lưu Tông có một người bởi vì tuổi tác quá lớn mà bị đuổi, cũng mạnh mẽ đánh lui đối thủ khiêu chiến xuống.

Thiếu một người, cuối cùng vẫn thắng lợi, đúng là không dễ, từ chuyện này cũng có thể thấy rõ thực lực Đông Lưu Tông.

Cho dù bọn họ đã tận lực thu liễm việc giao thủ, nhưng vẫn có hao tổn to lớn, điểm này khác Tô Dật rất nhiều.