Chương 1033
Sở dĩ lần đại hội sơ tuyển này, dùng biện pháp thủ lôi là vì tuyển ra mười cái thế lực có thực lực mạnh nhất.
Thử nghĩ xem, mấy trăm cái thế lực tham gia đại hội, mỗi cái thế lực đều cần trải qua mấy chục tràng so đấu, mới có thể tìm ra người thắng cuối cùng, vậy tất nhiên người đó là tài năng xuất chúng.
Nhưng đây cũng là một quá trình chật vật, dù sao cũng có rất nhiều người ôm tâm tư lợi dụng sơ hở, không muốn xuất thủ quá sớm, chỉ muốn bảo tồn thực lực đến sau cùng, dưới tình trạng người khác kiệt sức mới cường thế đánh ra một kích, triệt để lấy được ngôi vị lôi chủ.
Không thể không nói, ôm người ý nghĩ như vậy không phải số ít.
Nhưng đổi một góc độ khác mà nói, chiếm giữ một cái lôi đài trước nói, cũng có thể chiếm được vài phần tiên cơ.
Nếu ngươi bày ra thực lực càng mạnh, người muốn khiêu chiến ngươi cũng sẽ càng ít, như vậy sẽ càng thêm ung dung, có thể tăng xác suất chiến thắng!
Đạo lý này đã hiện ra một cách rất trực quan, chính là người thiếu niên trên tòa lôi đài thứ mười.
Tô Dật rất nhàn rỗi, hắn thấy chín tòa lôi đài phía trước náo nhiệt không gì sánh được, đều đã phân ra thắng bại, nhưng mình đã ngừng nghỉ nửa ngày, lại không có người nào đi lên khiêu chiến.
Đã sớm có người mang đồng hồ ra tính toán, để ở cạnh tòa lôi đài thứ mười, chỉ chờ một canh giờ trôi qua, nếu như vẫn không có người khiêu chiến, Tô Dật liền có thể trực tiếp tấn cấp, chiếm giữ một chỗ.
Mặc dù có rất nhiều người quan sát đồng hồ chạy từng giây, cảm thấy trong lòng lo lắng, nhưng vẫn rất khó nhìn thấy người lên sân khấu.
Thiếu niên kia bày ra thực lực quá bất phàm, nhanh chóng đuổi Cực Huyền tông xuống lôi đài, từ đó có thể thấy hắn vẫn chưa dùng toàn bộ thực lực.
Dưới tình huống không biết đối phương nông sâu ra sao, không người nào nguyện ý hành động thiếu suy nghĩ.
Chẳng qua trong lòng mỗi đại thế lực dự thi đều có phỏng đoán, đều cảm thấy thực lực Tô Dật, đã là Nguyên Chân kỳ cửu trọng không thể nghi ngờ, đồng thời rất có thể đạt tới đỉnh phong!
Mà bên trong thế lực tam lưu của Hỗn Loạn Vực, cường giả dưới ba mươi tuổi trở xuống, tu vi cao thâm, đại thể cũng chỉ ở Nguyên Chân kỳ thất trọng mà thôi, bát trọng cũng có, nhưng nhân số rất ít, gộp chung vào một chỗ cũng chỉ có ba mươi, năm mươi người.
Kể từ đó, vô luận là cái thế lực nào đối chiến với thiếu niên kia, cũng sẽ không chiếm được lợi.
Cho nên không người nào muốn làm chim đầu đàn, cho dù thực lực có thể đánh cho thiếu niên Bá Vương tông đến kiệt lực, kết quả vẫn có thể là tiện nghi người khác.
- Nếu không có người khiêu chiến, tiểu tử kia sẽ tự động lên cấp!
Trong đám người vây xem, có người nhìn thời gian nhanh chóng trôi qua, không khỏi lo lắng nói, nhưng mình lại không dám đi tới khiêu chiến, chỉ có thể mong đợi người khác xuất đầu.
Tô Dật không rảnh đi quản những người kia nghĩ như thế nào, mà quan sát những lôi đài còn lại, bên đó đã bắt đầu có nhóm người thứ hai đi tới khiêu chiến.
Trong lúc vô tình nhìn ngang qua phía dưới lôi đài, Tô Dật chứng kiến chỗ xa có một ít thân ảnh quen thuộc.
Trong đó, một thiếu nữ thân thể uyển chuyển, đang mừng rỡ phất phất tay với mình.
Tô Dật cũng cười ngược lại với người này, nhìn thiếu nữ cười như vậy, dường như trong lòng có cảm giác gì đó đặc biệt dâng lên.
- Thực lực Huyền Kiếm môn cũng rất mạnh!
Tô Dật nhìn xung quanh thiếu nữ, có thể phát hiện không ít đệ tử Huyền Kiếm môn có khí tức thâm thúy, không hề tầm thường.
Sau khi gật đầu chào hỏi với Quý Thiên Phục, Tô Dật lại cảm giác được một ánh mắt khác.
Sau khi phóng tầm mắt nhìn lại, phát hiện phía đó là Lục Hợp tông.
Đối phương vẫn là rất khách khí mỉm cười với hắn, nhất là đôi nam nữ trẻ tuổi kia, còn thể hiện ra thiện ý.
Tự nhiên Tô Dật sẽ không cự tuyệt đối với thái độ hữu hảo này, nên thành khẩn đáp lễ.
- Sư phụ, để cho chúng đệ tử tới thu thập tên tiểu tử kia đi! Đệ tử không tin, bằng một mình hắn có thể đối phó được hai mươi người Thất Tinh Kiếm tông chúng ta!
Bên chỗ Thất Tinh Kiếm Tông, đệ tử cầm đầu đứng ở bên người Nhiễm Kiếm Hiên, lòng tin mười phần nói.
Thất Tinh Kiếm tông bọn họ cũng không phải là Cực Huyền tông, thực lực cường đại hơn rất nhiều, hoàn toàn không phải cùng một cái cấp bậc.
Đệ tử này có tự tin, sẽ giải quyết được tiểu tử Bá Vương tông kia, hai mươi người bọn họ cũng không phải là không có cơ hội.
Quan trọng nhất là, qua hồi lâu vẫn không có ai tiến lên khiêu chiến, lúc này mới chân chính làm cho bọn họ cảm thấy lo lắng.
- Dương tông chủ, ngươi có biện pháp gì không?
Nhiễm Kiếm Hiên ra vẻ không gấp, nhìn về phía Kim Đao Tông, hỏi Dương Bách Côn.
Hắn không có lòng tin mạnh như đệ tử của mình, tiểu tử kia rất khó chơi, không làm được sẽ bị thua thiệt.
- Sợ rằng trong lòng Nhiễm tông chủ đã có biện pháp, nếu không ngại cứ nói thẳng ra là được, chỉ cần có thể giết chết tiểu tử kia báo thù cho con ta, cho dù muốn ta buông tha lần đại hội này đều được!
Dương Bách Côn liếc mắt nhìn Nhiễm Kiếm Hiên thật sâu, mang đầy sát khí nói ra.
Hắn biết Nhiễm Kiếm Hiên không phải một ngọn đèn cạn dầu, nhất định sẽ có cách.
- Được, cách nghĩ của ta cũng giống Dương tông chủ! Đã như thế, chúng ta lại chung sức hợp tác một lần!
Nhiễm Kiếm Hiên gật đầu, ánh mắt lại chuyển dời lên người thiếu niên phía trên võ đài lần nữa, gằn từng chữ:
- Tiểu tử này rất quỷ dị, chúng ta đã sớm biết hắn rất cường hãn, nếu không cũng không thể giết được con ta cùng lệnh lang!
Trong lòng Nhiễm Kiếm Hiên rất rõ ràng, tiểu tử Bá Vương tông kia không chỉ có như vậy, thủ đoạn đối phương biến hoá kỳ lạ, còn có thể làm cho tọa kỵ Thanh Cương Liệt Thiên Hổ của hắn không dám phản kháng, cuối cùng bị một đao chém rơi đầu.
Đối mặt một thiếu niên không tầm thường giống như này, hắn cũng không dám khinh thường chút nào, nếu không, sẽ không khác để cho đệ tử đi lên chịu chết.
Giọng nói Nhiễm Kiếm Hiên âm trầm, tiếp tục nói ra:
- Cho nên, hai đại tông môn chúng ta bắt tay, phái ra mười tên đệ tử mạnh nhất, liên thủ tập sát thiếu niên kia. Như vậy mới có nắm chắc đánh chết tiểu tử kia!
Nói đến sau cùng, trong đôi mắt Nhiễm Kiếm Hiên bắn ra quang mang nồng nặc, sắc bén không chịu nổi.
- Biện pháp này ta đồng ý!
Dương Bách Côn nghe vậy liền gật đầu, chẳng qua sau khi nghĩ lại, lại nói ra:
- Như vậy lần đầu tiên ra sân, nên tính lên đầu người nào?
Dường như đây là một cái vấn đề khó lựa chọn, vô luận là đối với Thất Tinh Kiếm tông hay là Kim Đao Tông mà nói đều rất quan trọng.
Hai người bọn họ ở hai tông khác biệt, vô luận là nhân lực của người nào, tiêu hao một lần liền thiếu một lần cơ hội lên đài khiêu chiến.
Dương Bách Côn đã miệng nói chỉ cần giết tiểu tử kia, tình nguyện buông tha lần đại hội này, nhưng nếu như hai người đều có thể kiếm được, hắn nhất định sẽ không buông tay.
- Chúng ta hợp tác tập sát tiểu tử kia, sẽ có hai kết quả! Nhất, chúng ta thắng, thành công đánh chết, đến lúc đó có thể tiếp tục thủ lôi, nếu có thể thành công thu được một danh ngạch, đương nhiên là cực kỳ quan trọng! Hai, tiểu tử kia quá mạnh, chúng ta liên thủ cũng không thể tru diệt hắn, đồng thời bại ở đây, coi như một lần cơ hội này hoàn toàn lãng phí! Ba, tiểu tử kia phát hiện tình huống không ổn, trước khi hết giờ chịu thua đầu hàng, lưu lại một mạng, mà chúng ta cũng đồng dạng thu được tư cách thủ lôi!
Nhiễm Kiếm Hiên chậm rãi lên tiếng, cẩn thận giải thích.
Dương Bách Côn vừa nghe, trong lòng vừa suy tư, đúng là sẽ có ba loại kết quả như vậy.
Nếu như làm như vậy mà thành công đánh chết thiếu niên Bá Vương tông kia, đồng thời thành công thủ lôi đến sau cùng, danh sách này là do người nào ra, vậy tư cách sau cùng cũng thuộc về người đó.
- Đã nói chung sức hợp tác, ý kiến của ta là, chúng ta không cần phải xen vào nhiều như vậy, danh ngạch này theo người nào, liền do Dương tông chủ quyết định. Ngược lại trừ một lần này ra, còn có ba lần cơ hội cạnh tranh, đến lúc đó cho dù một lần không thủ được lôi đài, còn có thể có nhiều cơ hội đi khiêu chiến hơn!
Nhiễm Kiếm Hiên nói.
Dương Bách Côn trầm tư một lát, tiện đà nói thêm:
"Nếu Nhiễm tông chủ đã nói như vậy, lần đầu tiên khiêu chiến, liền do Kim Đao Tông ta xuất ra đi. Đúng là hôm nay có thể khiêu chiến, nhưng ngay mai mới thật sự là thời điểm mấu chốt, sẽ có quyết đấu kịch liệt nhất. Hai tông chúng ta quyết định liên thủ, vậy liền liên thủ đến cùng đi, như vậy còn có sức cạnh tranh.
Hai người tiếp tục thương nghị, cuối cùng hai vị tông chủ Kim Đao Tông cùng Thất Tinh Kiếm tông quyết định, lần đầu tiên xuất chiến sẽ là Kim Đao Tông, nếu như có thể thành công đánh chết tiểu tử kia thì không có gì tốt hơn nhất, nhưng nếu như thất bại, bọn họ cũng không phải là không có cơ hội ra tay, đồng thời đi tranh đoạt lôi đài.
Vì có thể đánh chết Tô Dật, mà hai đại thế lực một mạch cạnh tranh kịch liệt với nhau, lại liên thủ với nhau.
- Người này không chết, không thể nào tiết mối hận trong lòng của ta!
Vô luận là Nhiễm Kiếm Hiên hay là Dương Bách Côn, đều hận Tô Dật thấu xương.
Nhất là Nhiễm Kiếm Hiên, Thất Tinh Kiếm tông bọn họ bởi vì tiểu tử kia, đã tổn thất cực lớn, khó có thể đánh giá.
Mỗi bên tự chọn lựa ra mười tên đệ tử kiệt xuất nhất trong tông, hợp lại cùng một chỗ, lấy danh nghĩa Kim Đao Tông xuất chiến, đi tới bên cạnh tảng đá kiểm tra đo lường, giao ra lệnh bài.
Hai mươi vị đệ tử đằng đằng sát khí, khí thế mỗi người đều xông lên tận trời, ánh mắt nhìn về phía lôi đài thứ mười tòa giống như là dao nhỏ!
- Kim Đao Tông chúng ta, muốn khiêu chiến tòa lôi đài thứ mười!
Đệ tử cầm đầu Kim Đao Tông, chính là một vị thanh niên hai mươi tám hai mươi chín tuổi, sau khi vượt qua kiểm tra đo lường, hắn liền lạnh nhạt nói ra.
Sau đó, hai mươi đạo thân ảnh lập tức đạp không bay lên, vọt tới tòa lôi đài thứ mười.
Trong hai mươi đạo thân ảnh, có một nửa cầm đao, một nửa cầm kiếm, áo bào cũng là hai màu khác nhau, phân biệt rõ ràng.
- Thời gian sắp đến rồi, vào lúc này lại có người khiêu chiến tiểu tử kia!
- Hắc hắc, rốt cục cũng có người dám đi tới khiêu chiến, cái này lại có trò hay để xem rồi!
- Nhìn thực lực nhóm người này, dường như so với Cực Huyền tông mạnh hơn nhiều lắm, không biết lần này sẽ có kết quả gì.
Đoàn người lạp tức thảo luận lên, rất nhiều người vẫn còn lo lắng, sợ không có người dám đi tới khiêu chiến tòa lôi đài thứ mười, hoặc không có người nào nguyện ý gặm khối xương cứng này.
Mắt thấy một giờ sắp đến, thiếu niên Bá Vương tông có thể trực tiếp tấn cấp, không nghĩ đến lúc này, rốt cục có người đi lên đài, tiến hành khiêu chiến đối với hắn.
Mà điểm quan trọng là, rất nhiều người có thể phát hiện, hai mươi đạo thân ảnh đi lên đài, so với người Cực Huyền tông lúc trước, không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.
Khí tức mênh mông bá đạo, mỗi người đều rất bất phàm.
Cứ như vậy, vô số người bắt đầu mong đợi, đều muốn nhìn xem cuối cùng tòa lôi đài thứ mười chi, sẽ xuất hiện kết quả như thế nào.