Chương 1042
Một suất hai vạn nhị tinh Nguyên Thạch, nếu có thể bán toàn bộ mười chín cái, thì là ba trăm tám mươi ngàn nhị tinh Nguyên Thạch, tương đương với ba mươi tám triệu nhất tinh Nguyên Thạch, có thể tính là một khoản thu vào không nhỏ!
Miệng Tô Dật rì rà rì rầm không ngừng, hai mắt tràn đầy tia sáng.
Nghĩ tới một khoản thu nhập khả quan, làm sao không khiến người ta cảm thấy kích động.
Đám người Tây Vô Tình, Tô Tiểu Soái, Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng không để ý đến Tô Dật, mỗi bên tự ngồi xuống tu luyện.
Tô Dật cũng không có tính toán quá lâu, ba mươi tám triệu nhất tinh Nguyên Thạch, với hắn mà nói đích thật là một phen phát tài, nhưng trước tiên cần phải nắm ở trong tay mới được.
Ngoài ra, Nguyên Thạch thiếu Linh Bảo Các là một tỉ, so với nó, chút tiền lẻ này chỉ có thể coi là mưa bụi.
Suốt đêm không nói chuyện.
Thẳng đến buổi chiều ngày thứ hai, mấy người Tô Dật mới đi đến lôi đài tỷ thí, quan sát gần đến trận quyết đấu cuối cùng.
Khi đoàn người của hắn xuất hiện, trên sân rộng đột nhiên sôi trào.
Thiếu niên Bá Vương tông, đại biểu cho sự cường đại tuyệt đối, chỉ bằng thực lực một người, đã vượt xa khỏi hai mươi vị đệ tử thế lực còn lại hợp lực.
Hắn đã trực tiếp tấn thăng rất sớm, thu được một trong mười cái tư cách.
Nhân vật truyền kỳ như này, đã trở thành chủ đề cho tất cả mọi người nói chuyện.
- Hóa ra Thanh Minh tông cũng rất mạnh mẽ, vậy mà một mạch thủ lôi đến lúc này.
Ánh mắt Tô Dật liếc nhìn lên lôi đài, phát hiện đoàn người Thanh Minh tông vẫn ở phía trên như cũ.
Ngoại trừ bốn vị tán tu không tầm thường ra, thanh niên ngạo khí kia vẫn là người có thực lực mạnh nhất, tuyệt đối là Nguyên Chân kỳ bát trọng!
Sau khi nghe ngóng xong, mấy người Tô Dật đều biết được, gần tối ngày hôm qua Thanh Minh tông đánh tòa lôi đài tiếp theo, một mạch thủ lôi đến hôm nay, đồng thời thế lực có chiến lực hoàn chỉnh, đi tới khiêu chiến cũng không nhiều.
- Hình như vận may của Dương Viêm tông, cũng không tệ?
Ánh mắt Tô Dật lại chuyển, nhìn lên một tòa lôi đài khác, người Dương Viêm tông vẫn còn ở phía trên.
Nhưng bọn họ so sánh với Thanh Minh tông mà nói, có vẻ hơi thê thảm một chút.
Hầu như hơn một nửa người đều có thương thế, đồng thời còn không nhẹ, có thể nói chiến lực bị ảnh hưởng lớn.
Không thể không thừa nhận, vài tên tán tu liên hợp với tông môn rất lợi hại, nếu không, cũng sẽ không thể thủ vững đến lúc này.
- Dương Viêm tông đã là sử dụng cơ hội thứ hai, buổi sáng bọn họ đã từng bị người ta đánh bại. Nhưng sau khi nghỉ ngơi một đoạn thời gian, lại đánh bại những người kia lần nữa, đuổi xuống lôi đài.
Sau khi hỏi thăm qua một ít nhân sĩ quan chiến ở xung quanh, Tô Dật nghe được tin tức như thế.
Chẳng qua nhìn bộ dạng hiện tại của Dương Viêm tông, muốn tiếp tục thủ đến cuối, không phải chuyện dễ dàng gì.
Nhưng việc này cũng không phải không được, dù sao bây giờ những thế lực có thể ra vào sân, đều đã trải qua chiến đấu, hao tổn hoặc nhiều hoặc ít.
- Ồ?
Đột nhiên, lúc Tô Dật đang suy nghĩ trong lòng, vài bóng hình quen thuộc đi tới gần chỗ kiểm tra đo lường, giao lệnh bài trong tay ra, sau đó trực tiếp bước lên lôi đài.
Mà cái tòa lôi đài này, chính là nơi Dương Viêm tông chiếm cứ!
- Huyền Kiếm môn lựa chọn Dương Viêm tông, cũng xem như là xả giận cho mấy người Trần Xử An đi?
Tây Vô Tình ở bên cạnh Tô Dật, nhíu mày nói.
Tô Dật nghe vậy, khẽ gật đầu.
Dưới ánh mắt của bọn họ là mười bảy tên đệ tử Huyền Kiếm môn, cộng ba người thêm Trần Xử An, Trầm Hồng, Diệp Hạo Không cùng nhau đứng ở trước mặt hai mươi người Dương Viêm tông.
Hiển nhiên khi nhìn thấy ba người Trần Xử An, đám người Thang Thiên Tinh, Thi Vinh Xương, Đỗ Chiêu bên trong Dương Viêm tông cũng sững sờ.
- Không nghĩ tới ba người các ngươi cũng tìm được nơi đặt chân, xem ra vận may không kém chút nào!
Thang Thiên Tinh là một thanh niên xấu xí, cả khuôn mặt đều mang theo vẻ nham hiểm, nhìn qua làm cho người ta đặc biệt khó chịu.
Hắn đối mặt với Trần Xử An, Trầm Hồng, Diệp Hạo Không, giọng nói băng lãnh.
Nhưng mấy người Trần Xử An căn bản không có để ý đến hắn, chỉ dùng ánh mắt trao đổi với hai người Du Văn Huyền, Quý Hàm Nặc của Huyền Kiếm môn rồi trực tiếp xuất thủ!
Từng đạo kiếm quang theo những cường giả trẻ tuổi bắn ra, màu sắc sặc sỡ, làm bừng tỉnh một mảnh quang vũ, hung mãnh càn quét về phía đám người Dương Viêm tông.
Huyền Kiếm môn không nói một lời liền xuất thủ, làm cho sắc mặt tất cả mọi người trong Dương Viêm tông trở nên khó coi.
Mà theo chiến đấu không ngừng tiến hành, vẻ mặt của bọn họ cũng càng ngày càng âm trầm.
Đơn giản là vì thực lực Huyền Kiếm môn quá mạnh mẽ, chỉnh thể so với Dương Viêm tông mạnh hơn một ít, quan trọng nhất là, từ hôm qua đến nay bọn họ đều không có tham gia một hồi tỷ thí, cái này hoàn toàn là dùng khoẻ ứng mệt, lấy trạng thái tốt nhất xuất kích, rất nhanh liền chiếm cứ thượng phong.
Huyền Kiếm môn chỉ còn lại một lần cơ hội, nên trong lúc ra tay càng thêm cuồng mãnh, cố gắng tốn hao cái giá nhỏ nhất, đạp Dương Viêm tông ra khỏi lôi đài.
- Dương Viêm tông nói không giữ lời, coi như lần này tự tìm khổ!
Tô Dật quan sát trận chiến, thì thào nói.
Hắn biết, cũng có thể là Huyền Kiếm môn vì muốn bán cho mình một chút mặt mũi, hoặc là cũng xem trọng mấy người Trần Xử An, muốn giao hảo với bọn họ, cho nên vừa vào sân liền lựa chọn Dương Viêm tông hạ thủ.
- Chẳng mấy chốc sẽ phân ra thắng bại, mà tòa lôi đài kia cũng sẽ do Huyền Kiếm môn nắm giữ!
Hoàng Kiện nói tiếp.
Quả nhiên, không có qua thời gian quá lâu, Dương Viêm tông dưới sự tấn công mạnh mẽ của Huyền Kiếm môn, phải trực tiếp chịu thua xuống đài.
Bọn hắn vốn tổn thất không ít chiến lực, nếu như muốn cùng chết với Huyền Kiếm môn, bọn hắn khó đảm bảo đối phương sẽ không hạ tử thủ.
Nhất là mấy tên tán tu Thang Thiên Tinh kia, sẽ càng e ngại Trần Xử An mượn cơ hội này giết chết bọn hắn.
- Đáng chết!
Sau khi bị Huyền Kiếm môn đuổi xuống lôi đài, Thang Thiên Tinh chửi bới không ngớt.
Sắc mặt hắn tái xanh, trên trán nổi đầy gân xanh.
Hắn ngàn vạn lần không nghĩ tới, chính bọn hắn mới là người thua trong tay Trần Xử An, dựa theo tình thế lúc đầu mà nói, Dương Viêm tông vẫn rất có hy vọng.
- Đều do mấy tên tán tu này, nếu như không phải bọn họ, có lẽ Huyền Kiếm môn cũng sẽ không tận lực nhằm vào Dương Viêm tông ta!
Có đệ tử Dương Viêm tông hùng hùng hổ hổ mở miệng, trực tiếp chút giận lên ba người Thang Thiên Tinh, Thi Vinh Xương, Đỗ Chiêu.
Cơ hội thứ hai đã dùng xong, Dương Viêm tông triệt để bị loại.
- Bản lĩnh qua sông đoạn cầu của Dương Viêm tông các ngươi thật đúng là nổi tiếng!
Sau khi nghe được những câu nói kia, Thang Thiên Tinh ngăn chặn tính khí muốn bùng nổ, lành lạnh đáp lại.
Song phương chỉ lợi dụng lẫn nhau, bởi vì thất bại cho nên chụp cái mũ này cho hắn, thực sự là quá trơ trẽn.
Kể từ đó, Dương Viêm tông cùng mấy người Thang Thiên Tinh lập tức phản bội nhau.
- Đáng đời!
Có vài người vây xem nhổ một miếng nước bọt, nhìn có chút hả hê mắng.
Chuyện này không có lôi kéo sự chú ý của mọi người bao nhiêu, rất nhanh bọn họ liền chú ý lên lôi đài lần nữa.
Không lâu sau khi Huyền Kiếm môn đoạt được lôi đài, trước sau cũng có hai cái thế lực đi tới khiêu chiến bọn họ.
Chẳng qua hai cái thế lực này yếu nhược hơn một ít, cho nên tất cả đều bị Huyền Kiếm môn đánh bại.
Nhưng trải qua hai trận kịch chiến, phía Huyền Kiếm môn cũng hao tổn không nhỏ, có vài đệ tử bị thương thế khá nặng, tuy còn có thể chiến đấu, nhưng chiến lực suy giảm rất nhiều.
- Có lẽ Lục Hợp tông, cũng lên đài khiêu chiến lần thứ hai!
Dưới sự quan sát của Tô Dật, người Lục Hợp tông xuất hiện ở trên một tòa lôi đài, bắt đầu khiêu chiến thế lực thủ lôi.
Thực lực Lục Hợp tông không yếu, cho dù phải so sánh với Huyền Kiếm môn, Thanh Minh tông thì bọn họ cũng rất mạnh.
Nhưng, vận may của bọn họ không quá tốt, gặp phải đối thủ giấu giếm thực lực, đột nhiên bạo phát, đánh cho Lục Hợp không kịp chuẩn bị, cuối cùng phải tiếc nuối chịu thua!
- Đáng tiếc!
Tô Dật cảm thấy có chút đáng tiếc, ấn tượng của hắn đối với cái Lục Hợp tông này coi như không tệ.
Hai vị trưởng lão dẫn đội đến Cửu Tinh Thành, hai người con của tông chủ Lục Hợp tông, đều có quen biết cùng Tô Dật, nhưng vẫn chỉ giới hạn ở quen biết.
- Có lẽ mình nên mang danh ngạch Bá Vương tông bán cho bọn họ!
Đột nhiên, Tô Dật thầm nghĩ như thế.
Lục Hợp tông cũng không có trở mặt với mình, mấy lần gặp mặt cũng đều biểu hiện ra một ít thiện ý, Tô Dật cũng nguyện ý kết giao một phen cùng thế lực như vậy.
Nhưng điều kiện tiên quyết là đối phương phải xuất ra đầy đủ lợi ích, để đổi lấy danh ngạch của Bá Vương tông trong tay mình.
- Còn chưa tới một canh giờ, thi đấu lôi đài sẽ kết thúc. Tất cả thế lực ở lại trên đài, sẽ có được tư cách. Trong tay còn có cơ hội không dùng hết, liền trực tiếp hủy bỏ.
Đang lúc Tô Dật suy nghĩ, Hoàng Kiện ở bên cạnh lại mở miệng, nhẹ nhàng nói.
Đây là một trong những quy tắc trước cuộc so tài, thời gian vừa đến, lại chờ chiến đấu trên đài triệt để kết thúc, lôi chủ cuối cùng sẽ tấn cấp, thu được tư cách vào vòng kế tiếp.
- Chỉ có một giờ sao?
Tô Dật cau mày, tấm màn vòng sơ tuyển gần rơi xuống, giữa sân cũng sẽ không có biến số quá lớn phát sinh.
Thế lực có thể canh giữ ở trên lôi đài, khẳng định đều có nắm chắc nhất định, những thế lực còn lại muốn mạnh mẽ đánh họ xuống, tuyệt đối không phải chuyện đơn giản.
- Oh, Thanh Minh tông muốn làm gì?
Bỗng nhiên, Tây Vô Tình ngẩn ra, cảm thấy ngoài ý muốn nói.
Đám người Tô Dật đều quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Thanh Minh tông xuống lôi đài, muốn khiêu chiến thế lực nào đó.
Chỉ nhìn một cái liền biết Thanh Minh tông chiếm giữ không ít ưu thế, vậy mà trực tiếp chịu thua xuống đài.
Chỉ là sau khi xuống đài, bọn họ cũng không có dừng lại, ngược lại đi thẳng đến chỗ lôi đài của Huyền Kiếm môn.
Thanh Minh tông một mạch thủ lôi từ gần tối hôm qua đến bây giờ, vẫn còn có một lần cơ hội khiêu chiến.
Lúc này bọn họ trực tiếp buông tha lôi đài của mình, bắt đầu dùng cơ hội này, leo lên lôi đài của Huyền Kiếm môn.
- Thanh Minh tông muốn cùng chết với Huyền Kiếm môn!
Tô Dật nhíu mày một cái, thì thào nói.
Hắn biết, giữa Thanh Minh tông và Huyền Kiếm môn tồn tại thù hận cực lớn.
Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, sau khi đại hội liên minh lần này kết thúc, nhất định Quý Thiên Phục sẽ hạ thủ với Thanh Minh tông, vì mối thù bắt cóc Quý Hàm Nặc mấy tháng trước.
Lần đại hội liên minh này, Thanh Minh tông cũng tính kế Huyền Kiếm môn lần thứ hai.
Người Huyền Kiếm môn vừa mới kết thúc một trận chiến đấu, còn không có dùng đan dược khôi phục, thì Thanh Minh tông đã trực tiếp đứng ở trước mặt bọn họ.
- Tốt cho một cái Thanh Minh tông, thật coi Huyền Kiếm môn ta dễ trêu chọc như vậy sao?
Trong đám người, ánh mắt Quý Thiên Phục trầm như nước, bắn ra hàn quang.
Nhưng ông ta không còn lực làm gì nữa, đối với vòng sơ tuyển đại hội này, chỉ có thể cố hết sức và trông chờ vận mệnh.