Chương 1046
Dựa theo lời Tô Dật nói, trong năm đại tông môn trên mảnh đất Thanh Minh Tông, đã có ba đại tông môn bị tiểu tử này hoàn toàn đắc tội.
Hiện tại chỉ còn Huyền Kiếm môn và Lục Hợp tông, là không có truyền ra tin tức đối nghịch cùng Bá Vương tông.
- Lời nói nhảm nhiều quá, xem ra Thanh Minh tông các ngươi thật sự chỉ biết khua môi múa mép!
Tô Dật giễu cợt một tiếng, nhàn nhạt nói.
- Tiểu tử, ngươi muốn chết!
Khương Húc nghe vậy liền tức giận, nâng kiếm chém ra một đạo kiếm quang vô cùng rực rỡ phóng lên cao, sau đó bỗng nhiên bổ xuống dưới, đánh thẳng đỉnh đầu Tô Dật!
- Cùng nhau tiến lên!
Đám đệ tử còn lại của Thanh Minh tông liếc nhìn nhau, rồi cũng lập tức lao lên, đánh ra sóng năng lượng đáng sợ, bao phủ thân ảnh thiếu niên kia ở bên trong.
Bọn họ không dám để một mình Khương Húc giao thủ cùng Tô Dật, chỉ cần một cái sơ sẩy, chỉ sợ vị thiếu tông chủ kia cũng chết ở chỗ này, như vậy thì làm sao ăn nói với tông chủ.
Trong nháy mắt, không chỉ có đệ tử Thanh Minh tông, mà Mã Nghiễm Phong, Giải Tu Dương, Tề Tòng Tiên, Đổng Thành Chu cũng thi triển ra toàn lực.
Bọn họ biết Tô Dật đáng sợ, nên không dám buông lỏng chút nào.
- Đến tốt lắm!
Mắt nhìn hai mươi đạo thân ảnh đánh tới, Tô Dật lấy ra một thanh đại đao nắm ở trong tay, quát lên một tiếng, rồi lao ra trong chớp mắt, đại chiến cùng hai mươi người này.
- Chúng ta làm gì bây giờ?
Thời điểm cuộc chiến đang bùng nổ, không ít người Dương Viêm tông còn không có hoàn hồn, trong lòng vẫn có ý sợ hãi.
- Còn có thể làm gì, muốn bảo vệ lôi đài mà nói, vậy thì liên thủ cùng Thanh Minh tông, đánh bại thiếu niên này!
Thang Thiên Tinh cắn răng, cũng xông tới.
Đệ tử Dương Viêm tông cùng tán tu còn lại lo nghĩ, cảm thấy Mã Nghiễm Phong nói thế có lý, cho nên đều không trì hoãn nữa, tất cả đều đánh ra từng đạo công kích ưu việt, tập sát thanh niên ở giữa kia.
Trong chớp mắt, trên tòa lôi đài thứ mười bạo phát ra chiến đấu trước nay chưa từng có, bốn mươi đạo thân ảnh vây quanh một người, không ngừng đánh giết.
- Không cần lao lên cùng một lúc, dựa theo thứ tự, dây dưa tiểu tử này đến chết!
Thực lực Khương Húc mạnh nhất, cũng là thiếu tông chủ Thanh Minh tông, nên dưới sự bày mưu tính kế của hắn, hai mươi người Thanh Minh tông bắt đầu tạo thành trận thế đơn giản nhưng hữu hiệu.
Trong lúc nhất thời, hai mươi người tiến thối có trật tự, thế tiến công đáng sợ tập kích, làm cho thiếu niên ở giữa nhất thời không thể nghỉ ngơi, thời thời khắc khắc phải đối mặt với công kích.
Rất nhanh, không chỉ có đoàn người Thanh Minh tông, mà người Dương Viêm tông cũng đi theo nhịp điệu như vậy, tổ chức lên thế tiến công kinh khủng hơn.
Hai phe đứng chung một chỗ tổng cộng bốn mươi người, đều là cường giả trẻ tuổi hiếm có, đồng thời lại lấy cường giả hàng đầu như Khương Húc, Mã Nghiễm Phong làm chủ.
Kể từ đó, mỗi một lần tiến công, đều có ít nhất bảy tám người vây công Tô Dật.
Từng làn sóng năng lượng đáng sợ trùng kích, giống như biển rộng dậy sóng cuồn cuộn mãnh liệt, nhấc lên phong ba vô biên.
- Ùng ùng...
Không gian chung quanh lôi đài rung động không ngớt, từng đạo công kích va chạm vào nhau nổ tan tành, năng lượng sôi trào, tiếng nổ vang lên không ngớt!
Cấm chế do cường giả Nguyên Hoàng kỳ bố trí xuống tòa lôi đài kia, cũng ở dưới tình hình chiến đấu như vậy, xảy ra chấn động không thôi, nhưng cuối cùng vẫn đứng vững vàng, không có trực tiếp vỡ nát.
- Bá bá bá...
Tô Dật cầm đại đao trong tay không ngừng chém ra, mang tất cả công kích đều ngăn cản xuống, bước chân đạp trên lôi đài, vẫn ung dung thoải mái như cũ.
Hắn cũng không có thi triển quá nhiều lực lượng, đúng là những người này công kích rất mạnh, nhưng bây giờ tu vi Tô Dật đã là Nguyên Hư kỳ nhị trọng, hoàn toàn có thể chống lại bốn mươi người này.
Mỗi một lần bảy tám người của đối phương đồng thời tấn công, lực lượng tập chung vào một chỗ, nhưng cũng không thể lay động Tô Dật.
Còn nếu so về sức chịu đựng, Tô Dật có Thái Hư Thần Hải mênh mông vô biên, nguyên khí liên tục không ngừng, khó có thể khô kiệt, vô luận như thế nào cũng sẽ không thua những người này.
- Bây giờ tới phiên ta!
Đột nhiên, Tô Dật hừ nhẹ một tiếng, trong cổ họng phát ra một câu như vậy.
Hắn đã sớm biết rõ thực lực của đối phương, chỉ có một số người khá mạnh, cả đám lấy Khương Húc, Mã Nghiễm Phong làm chủ.
- Nộ Long Trảm!
Nguyên khí cả người Tô Dật điên cuồng vận chuyển ra, bỗng nhiên giơ cao đại đao, đưa qua đỉnh đầu, Lực Phách Hoa Sơn, mạnh mẽ chém xuống!
- Ong ong...
Một đạo đao quang sáng chói thành hình trong nháy mắt, giống như một đạo quang trụ to lớn, bị hắn cầm ở trong tay, đột ngột chém xuống!
Vệt ánh đao này, trực tiếp chém trúng mấy tên đệ tử Thanh Minh tông cùng Dương Viêm tông đang công kích tới!
Quang mang đáng sợ tập sát xuống, sắc bén không ai bằng, thoáng cái liền trảm phá một mảng lớn công kích đánh tới.
Tiện đà, đao mang Tô Dật không giảm, xé rách toàn bộ năng lượng công kích ra dễ như trở bàn tay, đánh cho chúng nát bấy!
- A...
Trong đám đệ tử, có vài người bị chấn động không nhỏ, miệng không khỏi phát ra tiếng kinh hô, hoảng sợ không gì sánh được.
- Tránh ra, để cho chúng ta tới!
Đúng lúc này, tiếng quát của Mã Nghiễm Phong truyền đến, một mảnh công kích rậm rạp chằng chịt đánh tới lần nữa.
Đao quang cùng kiếm ảnh xen lẫn nhau, giăng kín khắp nơi, tùy ý tập kích, uy thế không ai bằng, toàn bộ đều đánh tới chỗ Tô Dật.
- Các ngươi còn không được!
Sắc mặt Tô Dật không đổi, nhàn nhạt mở miệng, giơ đao đón đánh, hung hăng bổ ra một đao.
- Xuy Xuy Xuy...
Không khí ở dưới một đao này, phát sinh ra tiếng va chạm nóng rực, có tia lửa phụt ra!
Thế tiến công của đoàn người Mã Nghiễm Phong, bị hắn chém ra lần nữa, xuất hiện chỗ hổng to lớn, tiện đà tất cả công kích đều bị xoắn thành nát bấy, hoàn toàn không tạo thành bất kỳ uy hiếp gì đối với Tô Dật.
Khi làm xong hết thảy, đột nhiên Tô Dật sải bước mà ra, trực tiếp đến trước người Mã Nghiễm Phong, đao thế sáng quắc, hung hãn giết tới.
Khi một đao này rơi xuống, Mã Nghiễm Phong trong lúc vội vàng bạo phát ra lực lượng trước nay chưa có, lại lấy binh khí trong tay đón đỡ, muốn đối kháng lại.
- Phốc...
Cuối cùng, tên này bị đánh trúng bay rớt ra ngoài, thân hình xẹt qua không trung tạo thành một đường vòng cung, hung hăng đập ở trên lôi đài, trong miệng có tiên huyết phun ra.
Thân thể của hắn nằm ngang trên đất, một lúc lâu cũng không bò dậy nổi, không hề có cử động gì, giống như đã ngất quá.
Nếu như không phải bởi vì Khương Húc vừa may đánh tới, Tô Dật không thể không thu tay lại ứng đối mà nói, sợ là lực lượng một kích vừa rồi mạnh hơn một chút, tuyệt đối có thể khiến Mã Nghiễm Phong một kích mất mạng!
Tô Dật tiếp tục chiến đấu, đón đánh đám người Khương Húc.
Phía dưới đài, từng ánh mắt đều mang theo vẻ chấn động.
Thiếu niên kia quá mạnh mẽ, tuy biểu hiện hôm nay của hắn, không cường thế và máu tanh giống hôm qua, ngược lại còn có vài phần nhàn nhã, nhưng vẫn mang đến lực trùng kích cực lớn cho mọi người.
- Bốn mươi người, đây chính là bốn mươi người đấy!
Một loạt thanh âm hỗn loạn, tràn đầy vẻ hoảng sợ vang lên.
Lấy một địch bốn mươi, loại sự tình này vừa nói ra đã khiến người ta cảm thấy hoảng sợ.
- Xem ra Tô Dật huynh đệ còn mạnh mẽ hơn nhiều so với trong tưởng tượng của chúng ta!
Trần Xử An đứng trong đám người Huyền Kiếm môn, gương mặt rung động, dù hôm qua đã thấy trận sát phạt kia, nhưng lúc này hắn vẫn cảm thấy vô cùng kinh hãi.
Đám người Quý Thiên Phục, Du Văn Huyền, Quý Hàm Nặc, Trầm Hồng, Diệp Hạo Không, cũng như vậy.
- Đến cùng thì tiểu tử này còn bao nhiêu khí lực không xuất ra? Lẽ nào dưới sự vây công của bốn mươi người này, vẫn không thể ép buộc hắn dùng toàn lực ứng đối sao?
Ánh mắt Quý Thiên Phục trong vắt, khó có thể tin.
Bốn mươi người, so với hai mươi người Thất Tinh Kiếm tông, Kim Đao Tông hôm qua mà nói, thực lực tổng hợp cũng không có gấp bội, nhưng chỉ cần trận thế tập sát tiến thối có thứ tự kia, cho dù là một cường giả Nguyên Hư kỳ, sợ rằng khi ứng phó cũng cảm thấy cật lực.
Nhưng tình huống Tô Dật, thoạt nhìn vẫn tương đối nhẹ nhàng.
- Tiểu tử này, thật đúng là quái thai!
Trên sân rộng, tông chủ Thanh Minh tông Khương Trạch Khôn, dẫn theo rất nhiều đệ tử quan chiến, lúc này khuôn mặt trầm không gì sánh được.
Lão ta cũng nghe thấy cuộc nói chuyện trên đài lúc trước, biết thiếu niên kia chính là hung thủ giết chết đám người Uông Mạc.
Khương Trạch Khôn cảm thấy chỉ sợ tiếp theo Thanh Minh tông cùng Bá Vương sẽ trực tiếp tuyên chiến.
Tiểu tử kia là địch nhân, hắn rất hy vọng đối phương chết ở trên đài.
Nhưng nhìn dáng vẻ hôm nay, khả năng này hầu như là số không.
Hơn nữa, cuối cùng người bị thua, không thể nghi ngờ lại chính là nhóm người Thanh Minh tông cùng Dương Viêm tông.
- Sau khi trở về, nhất định phải định ra kế hoạch đánh tan Bá Vương tông, tru diệt người này, nếu không thì ngày khác, sẽ là hậu hoạn vô cùng!
Ánh mắt Khương Trạch Khôn chớp động, nhìn thiếu niên tùy ý tung hoành trên đài, sát ý đằng đằng.
Trên đài, Tô Dật dùng một đao đẩy lui đám người Khương Húc, đồng thời ỷ vào ưu thế tuyệt đối trên phương diện tốc độ, lại hung hăng chém ra một đao, trực tiếp đánh bay Khương Húc ra ngoài!
Dưới lực lượng tuyệt đối áp chế, thiếu tông chủ Thanh Minh tông đập xuống mặt đất phát ra một tiếng ầm vang, nên đá dưới chân xuất hiện vết rạn rậm rạp chằng chịt.
Kèm theo một ngụm máu tươi phun ra, khuôn mặt Khương Húc trắng bệch như tờ giấy trong chớp mắt, khí thế uể oải xuống, không thể tiếp tục chiến đấu!
Mà Tô Dật, ngay cả liếc cũng không thèm liếc nhìn hắn một cái.
Đơn giản là ở trong mắt Tô Dật, loại tầng thứ thực lực của đối phương, đã không đủ để hắn nhìn thẳng.
Tô Dật một mực cất dấu thực lực chân chính, lần đại hội này sắp kết thúc mà bốn mươi người này, hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn.
Cho nên, biểu hiện của hắn so với lúc ứng đối Thất Tinh Kiếm tông, Kim Đao Tông cũng không sai biệt lắm, dưới sự vây công của bốn mươi người, lúc ra tay không có quá dứt khoát, nhưng vẫn vững vàng chiếm cứ thượng phong.
- Đã đến thời điểm kết thúc!
Sau khi giọng điệu như vậy từ trong miệng Tô Dật truyền ra, hắn dùng một tay sách đao mà đi, lần lượt chém xuống.
Thời điểm thế công của đối phương tan rã, cũng lần lượt đánh bay từng bóng người ra ngoài, khiến cho không ít người bị trọng thương.
Lúc này đệ tử Thanh Minh tông cùng Dương Viêm tông, đã hoàn toàn bị đánh bẹp, bị hung hăng giày xéo.
Thế tiến công chặt chẽ, ở dưới thực lực tuyệt đối áp chế không thể thành hình.
Tô Dật di dời mục tiêu cuối cùng, theo dõi Khương Húc nằm trên lôi đài.
Chỉ thấy thiếu niên nhanh chóng dậm chân bước ra, giơ đao lên, định chém đầu thiếu tông chủ Thanh Minh tông xuống.
- Thanh Minh tông ta chịu thua...
Tại thời khắc sắp xảy ra tai nạn, Khương Trạch Khôn ở dưới đài đã nhận ra có điều không thích hợp, bỗng nhiên hô to một tiếng.
Nếu như để thiếu niên kia tùy ý chém một đao, tất nhiên con trai lão sẽ chết chắc, không có bất kỳ may mắn nào!