Chương 1054
Tô Dật đẩy tốc độ đến cực hạn, lực lượng thuộc tính gió vận chuyển không ngừng, chỉ mong sớm thoát khỏi Sư Tố Tố.
Nhưng nữ tử này cũng là người mang nguyên khí thuộc tính gió, đồng thời thân pháp cũng không tầm thường, Tô Dật muốn thoát khỏi là không dễ.
Thỉnh thoảng, Tô Dật còn phải quay người lại, xuất thủ nghênh đón sự tập sát của Sư Tố Tố!
Trận truy đuổi này rất nhanh đã trôi qua qua nửa ngày.
Mà khi đi ngang qua một đạo sơn lĩnh, Tô Dật cảm thấy có khí tức của man yêu thú cường đại xuất hiện.
- Có cách rồi!
Mắt hắn đột nhiên sáng ngời, nghĩ ra một chủ ý không tồi.
Tốc độ của Tô Dật tăng vọt, lao về phía sơn lĩnh.
Lướt qua đỉnh núi, khí tức man yêu thú đó cũng càng lúc càng rõ ràng.
- Huyền Vương Yêu Hổ Yêu Hư cảnh nhị trọng, cản nàng ta một lúc chắc là thừa sức.
Tô Dật nhìn thấy một sơn động, mượn ánh sáng u ám, có thể nhìn thấy bên trong có một con hung hổ cực lớn đang nằm, như hổ rình mồi nhìn mình chằm chằm.
⚝ ✽ ⚝
Huyền Vương Yêu Hổ này nhìn thấy có người tới, trong yết hầu lập tức phát ra tiếng gầm khẽ, nhanh chóng từ dưới đất bò dậy, ra vẻ muốn vồ tới.
- Cản ả đó cho ta, sau khi ta đi xa thì tự ngươi thoát khỏi nàng ta.
Tô Dật cũng không nói nhiều, trực tiếp vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn công, hàng phục Huyền Vương Yêu Hổ đó.
- Dâm tặc, xem ngươi trốn được đi đâu!
Tiếng hô của Sư Tố Tố truyền đến, nàng ta theo sát bước chân của Tô Dật.
Nhưng vào một giây tiếp theo, chỉ thấy trước mắt có cái bóng lóe lên, cùng với một tiếng rít gào, một con hung hổ cực lớn tấn công tới, khiến cho Sư Tố Tố cả kinh.
Còn không chờ nàng ta có phản ứng, hung hổ này đã triển khai công phạt hung mãnh, giống như muốn ăn nàng ta vậy.
- Các ngươi cứ chơi đi, ta đi trước!
Tô Dật xua tay, sau khi mỉm cười với Sư Tố Tố, huýt sáo rồi rời đi.
Nhìn thấy một màn này, Sư Tố Tố hận tới ngứa răng.
Nàng ta thật sự không biết, vì sao Huyền Vương Yêu Hổnày rõ ràng là thấy Tô Dật trước lại cứ muốn tấn công mình.
Nhưng lúc này bị kiềm chế gắt gao, trong lòng Sư Tố Tố chỉ có thể oán hận không thôi.
Nhất thời muốn thoát khỏi này Huyền Vương Yêu Hổ không phải là chuyện dễ dàng.
- Yêu Hư cảnh Huyền Vương Yêu Hổ, chậc chậc, không biết chỗ vừa rồi có bảo vật hay không.
Tô Dật nhanh chóng rời đi, trong lòng nghĩ tới một số chuyện.
Xem ra trong Triệu Linh bí cảnh này cũng tràn ngập hung hiểm, đối với tu vi của mình tất nhiên là không sợ, nhưng tiến vào nơi đây đại đa số người đều là tu vi Nguyên Chân cảnh.
Những người đó nếu gặp man yêu thú Yêu Hư cảnh, một khi chống lại, chỉ sợ ngay cả chạy trốn cũng không kịp.
- Hy vọng bọn họ có thể ứng phó được.
Đối với đám người Du Văn Huyền, Lâm Đông Hạo, Tô Dật cũng không lo lắng, thực lực của những người này vốn không tồi, lại thêm một số thủ đoạn bảo mệnh, cho dù không địch lại thì cũng có thể đào tẩu.
Lo là lo cho loại người thực lực không quá mạnh mẽ như Quý Hàm Nặc, còn có tán tu như Trần Xử An, ngay cả vật giữ mạng cũng không có.
Có điều Tô Dật cũng không nghĩ nhiều, có một số việc tạm thời xem ra chỉ có thể mặc cho số phận, không phải hắn có thể thay đổi.
Trên thực tế Tô Dật không biết là, tuy nói tất cả người tiến vào Triệu Linh bí cảnh sẽ tùy cơ phân bố ở các nơi, nhưng tất cả mọi người sẽ dựa theo tu vi mạnh yếu mà xuất hiện ở những khu vực khác nhau.
Hắn sở dĩ trong nửa ngày liền gặp phải hai con man yêu thú Yêu Hư cảnh, chính là bởi vì khu vực của hắn khác.
Chỉ cần người thực lực không quá mạnh đừng vận khí quá xấu, đánh bậy đánh bạ đi đến những tuyệt địa này, hung hiểm bình thường bọn họ chắc cũng có thể ứng phó một hai.
- Hay là tiếp tục đại kế phát tài của ta đi!
Tô Dật không suy nghĩ nhiều về việc này, vừa mới vào Triệu Linh bí cảnh đã có thu hoạch không nhỏ, điều này khiến cho tâm tình của hắn rất vui sướng.
Một gốc Băng Phách Thủy San đem ra ngoài, có thể bán được không ít nguyên thạch.
Nếu bỏ vào trong không gian thần bí để gieo trồng, đợi cho phẩm chất đề thăng, sẽ càng có giá.
- Nhưng trong không gian thần bí không có đầm nước.
Vẻ mặt Tô Dật đột nhiên cứng lại, nghĩ tới một chuyện rất bất đắc dĩ.
Hiện giờ không gian thần bí tuy cực lớn, nhưng trừ đại địa ra thì không có gì khác.
Linh dược thổ sinh còn đỡ, trực tiếp trồng xuống là được, nhưng thực vật thủy sinh thì làm sao mà trồng được.
- Có phải nên khai phá một chút, núi sông hồ nước gì cũng có thể tạo ra không nhỉ?
Đột nhiên, đầu óc Tô Dật xoay chuyển rất nhanh, có ý nghĩ như vậy.
Không gian thần bí ớn như vậy, nếu có thể để mình khai khẩn ra dược điền, trồng xuống linh dược.
Nếu như vậy, chuyển mấy ngọn núi, đào mấy sông lớn chắc cũng có thể.
Một khi như vậy, chẳng phải là có thể khai phá ra một thế giới độc lập thuộc về mình à?
- Nếu thật sự có thể như vậy thì tốt quá!
Tô Dật lập tức trở nên hưng phấn, không kềm chế được.
Nếu thực sự dựa theo mình nghĩ, vậy không gian thần bí có thể thực sự trở thành một tiểu thế giới độc lập.
Nếu có thể khiến lực lượng trong đó tự diễn hóa, sinh ra linh khí, không cần phải cắn nuốt nguyên thạch, vậy tuyệt đối là hoàn mỹ!
- Có cơ hội nhất định phải làm như vậy!
Tô Dật cảm thấy hoàn toàn có thể thử ý tưởng này một lần, mình chắc khẳng định có thể làm được.
Hắn tính toán một chút, có cơ hội phải chăng nên bắt một số tráng đinh, bỏ vào trong không gian thần bí để khai phá thổ địa, đào ra sông hồ, trước tiên trồng Băng Phách Thủy San đó đã.
Vừa nghĩ tới cảnh tượng tốt đẹp đó, Tô Dật liền cảm thấy mình rất hạnh phúc, đi đường cũng có chút lâng lâng.
Thời gian trôi qua thật sự quá nhanh, Tô Dật đi đi dừng dừng trong Triệu Linh bí cảnh, nhoáng cái đã một ngày thời gian trôi qua.
Bên trong bí cảnh này cũng có ban đêm, đồng bộ với ngoại giới.
Khi bóng đêm nồng đậm bao phủ đại địa, Tô Dật vẫn giống một con báo nhanh nhẹn đi lại trong núi rừng.
Hắn không bỏ lỡ bất kỳ một chút thời gian nào, chỉ muốn tìm kiếm thêm linh dược, đó chính là nguyên thạch tinh quang lấp lánh đối với Tô Dật.
Thời gian dài trôi qua, hắn cũng có thu hoạch, có điều không tính là phong phú, tìm được phần lớn là phẩm Thần phẩm, Tô Dật hiện giờ đã không quá để ý.
Ngoài Băng Phách Thủy San Đạt tới tinh phẩm ra, cũng chỉ có một viên Lưu Ly Tinh Lộ Quả.
Đáng tiếc quả của Lưu Ly Tinh Lộ Quả này sau đó hái xuống liền bắt đầu héo rũ, không thể cấy ghép, nếu không Tô Dật khẳng định sẽ trồng ở trong không gian thần bí.
- Bí cảnh đã bị cướp đoạt, bảo vật còn lại không nhiều lắm.
Tô Dật có chút cảm khái, vẫn là thế lực thực lực cường đại tốt hơn, có thể chiếm một số bí cảnh được thiên nhiên ưu đãi, ở trong đạt được lợi ích cực lớn.
Giống những người trẻ tuổi như mình hiện tại tiến vào nơi này, đều bị cường giả liên minh cướp đoạt rồi, bảo vật còn lại không nhiều, phẩm cấp cũng không quá cao.
Nếu thực sự xuất hiện, phần lớn là một số cá lọt lưới.
Trong màn đêm, Tô Dật không ngừng đi đường, không lâu sau liền gặp một con man yêu thú, chỉ có Yêu Chân cảnh thất trọng.
Tô Dật lợi dụng Hỗn Nguyên Chí Tôn công để khuất phục nó, sau đó trực tiếp hỏi:
- Gần đây có bảo vật gì không?
Nếu muốn tìm bảo vật, tất nhiên hỏi man yêu thú hoạt động nhiều nhất ở đây là hữu hiệu nhất.
- Đại nhân, gần đây không có bảo vật gì cả, chỉ có ở trong khe núi các đây không xa, sinh trưởng một gốc Tử Hoàng Anh Quả Thụ, nhưng Tử Hoàng Anh Quả kết xuất trên cây đã sớm bị người ta ngắt đi rồi.
Đây là một con man yêu thú loại khỉ, chỉ thấy nó lắc đầu với Tô Dật, nói với vẻ tiếc nuối.
- Gì cơ? Cây Tử Hoàng Anh Quả? Mau dẫn ta đi!
Tô Dật kinh hỉ lên tiếng, bức thiết nói.
Hắn từng nghe nói tới Tử Hoàng Anh Quả Thụ, quả bên trên có hình dạng giống như trẻ mới sinh, sau khi chín thì từ trong ra ngoài đều là màu tím, hiệu dụng cực lớn, ngay cả cường giả Hoàng Cực sau khi dùng cũng có tác dụng đề thăng tu vi.
Loại bảo vật này rất hiếm đó, chỉ sợ quả của nó cũng bị Liên Minh Cường Giả hái đi rồi.
Có điều Tô Dật cũng không quá thất vọng đối với điều này, ai bảo hắn có không gian thần bị chứ, giống như là có thể di thực bảo vật, tuyệt đối phải càn quét một lần, mới có thể xem như chuyến đi này không tệ.
Tử Hoàng Anh Quả Thụ, từ hôm nay trở đi sẽ thuộc sở hữu của Tô Dật hắn!
- Ặc... vâng, thưa đại nhân!
Man yêu thú loại khỉ này sửng sốt, sau đó cũng không hoài nghi, dẫn theo Tô Dật đi theo một hướng.
Không lâu sau, Tô Dật nhìn thấy một cây ăn quả rất cao.
Từ trong túi không gian lấy ra một cái cuốc, Tô Dật lập tức đào.
Loại công cụ này hắn sớm đã chuẩn bị.
Một lát sau, Tô Dật liền đào xong.
- Ngươi ra bên ngoài trông coi giúp ta, đừng cho người khác tới gần nơi này.
Tô Dật đuổi man yêu thú loại khỉ đó đi, đi xung quanh một phen, muốn tìm sơn động, trước trồng cây giống xuống đã.
Khe núi này rất rộng lớn, ngọn núi hai bên thẳng tắp dựng đứng.
Tô Dật ở một góc khá kín tìm được một sơn động nho nhỏ, sau đó liền tiến vào trong đó, lấy ra không gian thần bí, rất nhanh liền trồng Tử Hoàng Anh Quả Thụ vào trong, ngay cả Băng Phách Thủy San đó cũng trồng bừa xuống.
Hiện giờ trong không gian thần bí chưa có thuỷ vực, cũng chỉ đành ủy khuất cho Băng Phách Thủy San an gia trong đất, nhưng nghĩ chắc với chỗ đặc dị của không gian thần bí, cũng không đến nỗi héo rũ.
Bùm!
Chỉ là sau khi Tô Dật rời khỏi không gian thần bí, một tiếng nổ cực lớn từ phương xa truyền đến.
Sau đó lại nghe thấy man yêu thú gầm gừ, còn có tiếng năng lượng nổ tung.
- Gần đây có người xuất hiện!
Tô Dật lập tức ý thức được, nhất định là có đệ tử của tông môn khác xuất hiện ở gần đây, tiếng gầm man yêu thú vừa chính là con man yêu thú hắn bảo ra ngoài trông coi.
- Đi xem thế nào!
Tô Dật bay lên, lướt về phía có tiếng động.
Rất nhanh, một thanh niên khuôn mặt âm trầm xuất hiện trong tầm mắt Tô Dật.
Thanh niên này mặc quần áo màu đen, sắc mặt âm lãnh, hơi lộ vẻ trắng bệch, giống như mấy chục năm rồi chưa thấy mặt trời vậy.
Lúc này, một thanh tam xoa kích trong tay thanh niên múa lượn, phát ra quang huy màu xanh lục, đang đánh với một con man yêu thú loại khỉ, thanh niên chiếm thượng phong tuyệt đối.
Có điều phụ cận Tô Dật xuất hiện ở gần, thanh niên lập tức thu hồi thế công, thu kích mà đứng, nhìn thiếu niên vừa xuất hiện.
- Huyền Âm Môn, Tang Minh.
Vừa nhìn thấy thanh niên âm lãnh này, Tô Dật thông qua khí tức và diện mạo của đối phương, cộng với phục sức đặc thù, thoáng chốc liền nhận ra thân phận của hắn.