← Quay lại trang sách

Chương 1067

Tô Dật cười lạnh lùng, không nói thêm gì.

Trên thực tế, mình trừ thực sự không sợ Thiên Cương môn ra, cũng có chút ý tứ rận nhiều thì không sợ ngứa, không huyễn hoặc khó nắm bắt như Thượng Vương Trần và Trên thực tế tưởng tượng.

- Đi thôi, nhị vị, sau này còn gặp lại!

Tô Dật không lưu lại đây lâu, trực tiếp vẫy tay, rời đi.

Thượng Vương Trần và Thủy Nguyệt Thiền nhìn chiến trường một lượt, ánh mắt chớp động, rất nhanh cũng rời khỏi nơi này.

Đúng như Thượng Vương Trần nghĩ, hiện tại trong Cửu Tinh thành đã bắt đầu trở nên sôi trào.

Trên mười lôi đài của quảng trường, cảnh tượng quầng sáng chiếu ra khiến vô số người xem đều phát ra tiếng kinh hô!

- Tô Dật đúng là Nguyên Hư cảnh, cường đại quá!

- Thiên Cương môn tổng cộng tám người, một chưởng một người, đánh gục toàn bộ, thực lực như vậy thực sự quá khủng bố!

- Hồng Kiếm Thu cũng đã chết, không ngờ ngay cả tư cách đào tẩu ở trước mặt Tô Dật này cũng không có!

- Thiếu niên này đúng là không tồi, cho thêm thời gian, trên đời này còn ai có thể hạ được hắn!

- Kim Đao tông, Thanh Minh tông, Thất Tinh Kiếm tông, Dương Viêm tông, những người này thua không oan!

- Không sai, thiếu môn chủ của Thiên Cương môn xuất thủ cũng bị đánh chết, người của thế lực tam lưu tìm Tô Dật gây phiền, hoàn toàn chính là đi tìm chết!

- Cũng không biết Bá Vương tông này rốt cuộc là từ đâu thò ra, không ngờ có đáng sợ như vậy như vậy!

- Gan hắn cũng lớn thật, ngay cả người của Thiên Cương môn cũng không buông tha!

Tiếng nghị luận tương tự như vậy vang lên ở các nơi trên quảng trường.

Tất cả mọi người đều cảm thấy rung động trước lực lượng Tô Dật thể hiện ra, thiếu niên đó không ngờ là không sử dụng bao nhiêu võ kỹ, liền thoải mái đánh chết toàn bộ đoàn người của Thiên Cương môn, không hề ướt át bẩn thỉu.

Sự sát phạt hung hãn này khiến người ta bất giác cảm thấy có chút run sợ.

Danh khí của Bá Vương tông sau việc này càng thêm lên như diều gặp gió.

- Khốn khiếp!

Lúc mọi người đang thảo luận sôi trào, trên khán đài, một lão giả mắng to một tiếng, một chưởng vỗ lên tay vịn, ầm một tiếng, vỗ toàn bộ ghế ngồi thành bột mịn, cả mặt đất cũng rung rung.

Lão giả này chính là Ô trưởng lão của Thiên Cương môn, hắn sắc mặt tái mét, trên khuôn mặt luôn luôn bình tĩnh, lúc này lại hiện ra vẻ tức giận không thể kìm nén.

Cảnh tượng này tất nhiên bị rất nhiều người vây xem trên quảng trường nhìn thấy.

- Cường giả của Thiên Cương môn tức giận rồi, chỉ sợ bọn họ sẽ ra tay!

- Tô Dật đó có thể sẽ gặp nguy hiểm, Thiên Cương môn sẽ không bỏ qua cho hắn!

- Bọn họ khẳng định sẽ phái cường giả đóng giữ ở ngoài bí cảnh, một khi đại hội kết thúc, Tô Dật sẽ gặp phiền!

- Không biết có cường giả nào ra mặt bảo vệ hắn không, nếu không một thiếu niên Nguyên Hư cảnh, có thế nào cũng không thể đấu lại được một thế lực nhị lưu!

Nhìn thấy Ô trưởng lão nổi giận, phía dưới rất nhiều người lại lại nhỏ giọng nói thầm.

Không ít người lúc này đều bắt đầu lo lắng cho Tô Dật, sợ thiếu niên đó thật sự sẽ rơi vào tay Thiên Cương môn.

Trước mắt, đại khái chỉ có cường giả của thế lực khác trong liên minh ra mặt, mới có cơ hội chu toàn cho Tô Dật.

Hơn nữa người ra mặt phải là một trong tam đại nhất lưu thế lực mới được, nếu không sẽ vẫn rất khó.

- Không giết, kẻ này Thiên Cương môn ta lấy gì để sống yên ở Hỗn Loạn Vực!

Ô trưởng lão một chưởng vỗ nát ghế, phẫn nộ rít gào, sẹo lồi trên mặt run rẩy, lửa giận hừng hực, hai mắt trợn to như chuông đồng!

Tám đệ tử, tám gã đệ tử kiệt xuất, cứ như vậy bị đánh chết cùng một lúc.

Quan trọng nhất là, trong đó còn có thiếu môn chủ Hồng Kiếm Thu của Thiên Cương môn!

Việc này một khi bị môn chủ truy cứu, là người dẫn đội tới Liên Minh đại hội lần này, Ô trưởng lão cũng khó thoát tội, tất phải chịu trừng phạt!

- Liên Minh đại hội vốn là sinh tử do mệnh, môn hạ đệ tử thực lực không đủ, muốn giết người lại bị người ta đánh chết, trưởng giả ở đây hô to gọi nhỏ, còn ra thể thống gì?

Đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh truyền ra, đến từ Tất trưởng lão của phe Huyết Dương tông.

Hắn liếc Ô trưởng lão một cái, cười lạnh.

- Tất trưởng lão, cục tức này lão phu thật sự không thể nhịn được nữa.

Ô trưởng lão nào dám càn rỡ trước mặt Tất trưởng lão, lập tức cúi người, bi thương nói.

- Môn hạ đệ tử không ra gì, không thể trách được người khác. Ngươi là trưởng lão, chút định lực này cũng không có, tu vi làm sao mà luyện được vậy.

Tất trưởng lão nhìn thấy thái độ cung kính của Ô trưởng lão, ngữ khí cũng thả lỏng một chút, nhưng ngôn ngữ vẫn không khách khí, chỉ nghe hắn tiếp tục nói:

- Có điều có thù báo thù có oán báo oán, cùng lắm thì ngươi tới ngoài bí cảnh chặn Tô Dật là được, hắn là một tiểu tử Nguyên Hư cảnh, có thể làm được gì chứ. Chỉ là nghe nói, bên cạnh hắn còn có mấy Nguyên Hoàng cảnh, thực lực cũng không tồi. Nhưng điều này đối với Thiên Cương môn của ngươi mà nói cũng không tính là gì, nhưng không biết liệu còn có người khác nhúng tay vào việc này không?

Nói tới cuối cùng, Tất trưởng lão liếc sáng, lướt qua người Đường trưởng lão và Tạ trưởng lão ở bên cạnh, ý vị thâm trường.

Ô trưởng lão nghe thấy những lời này, kỳ thật trong lòng rất không phục, hắn rất muốn hét to một câu với Tất trưởng lão: Nếu là đệ tử của Huyết Dương tông ngươi, ngươi giữ định lực cho ta xem!

Nhưng dưới sự áp chế của thực lực tuyệt đối, Ô trưởng lão hoàn toàn không dám có bất kỳ sự phản bác nào.

- Tô Dật từ Trung Châu tới, vốn là đệ tử Thần Kiếm môn, vì trốn tránh Thánh sơn mà đến Hỗn Loạn Vực. Việc này Cửu Tinh cốc ta không tham dự, để tránh ngày sau xuất hiện sơ xuất gì.

Đối mặt với lời nói của Tất trưởng lão, Đường trưởng lão áo đen nhẹ nhàng lắc đầu.

Tạ trưởng lão áo đỏ đến từ Thương Vân điện nghe vậy, không nói gì, chỉ trầm mặc, không biết đang nghĩ gì.

Trên thực tế, người của tam đại nhất lưu thế lực này lúc ban đầu cũng có ý ái tài đối với Tô Dật.

Một thiếu niên thiên tư nghịch thiên như vậy, nếu có thể mời vào môn hạ, tương lai tuyệt đối sẽ là cường giả trấn áp một phương, chính bọn họ cũng sẽ được thơm lây.

Nhưng về sau mọi người đều biết, Tô Dật đến từ Trung Châu, là môn hạ của Thần Kiếm môn, đồng thời tồn tại thù hận khó có thể hóa giải với Thánh sơn.

Như vậy, ai muốn che chở cho hắn, đều phải có một số cố kỵ.

Thánh sơn rất khó vượt giới, đi tới Hỗn Loạn Vực, nhưng thế cũng không đại biểu cho bọn họ hoàn toàn không có thực lực đó.

Một khi Thánh sơn xếp Tô Dật vào hạng tất phải giết, bỏ ra một cái giá cao để tru diệt, đến lúc đó sẽ có phiền phức liên miên không ngừng, mà loại phiền phức này, tam đại nhất lưu thế lực cũng không nguyện ý gánh chịu.

- Tiểu tử này tới Hỗn Loạn Vực, cũng không biết là họa hay phúc!

Tạ trưởng lão than khẽ một tiếng, dùng thanh âm người ngoài khó có thể nghe thấy, lẩm bẩm nói.

Chính vì không biết là phúc hay họa, cho nên người của liên minh không hủy bỏ tư cách đại hội của Tô Dật, mà vẫn để hắn tiến vào Triệu Linh bí cảnh, tiến hành đợt khảo nghiệm thứ hai.

Từ trên trình độ nào đó mà nói, tam đại nhất lưu thế lực đang quan vọng, muốn từ trên người Tô Dật nhìn ra nhiều thứ hơn, để phán đoán xem có đáng để mạo hiểm vì hắn hay không.

- Tiểu tử này đúng là không tồi, sát phạt quyết đoán, không có bất kỳ lòng trắc ẩn nào với người đối địch.

Trong đám người, một người trung niên áo bào trắng đứng đó, khí cơ vô hình khuếch tán, khiến rất nhiều người chung quanh bị ngăn cách ra ngoài phạm vi nhất định.

Điều này khiến người trung niên nhìn qua giống như đứng trong một không gian độc lập.

Người này, chính là người lúc trước được Tạ trưởng lão gọi là Thượng Quan tiểu tử, tam đại nhất lưu thế lực đều vô cùng khách khí đối với hắn.

Nam tử họ Thượng Quan ánh mắt di dời khỏi quầng sáng, hình ảnh nơi đó đã tan biến, không thể lại nhìn thấy khuôn mặt của Tô Dật.

Nhưng trong lòng hắn vẫn kích động, cảm thấy vô cùng kinh ngạc vì thiếu niên đó.

- Cứ xem đã, nếu cần thiết thì thuận tay giúp hắn.

Người trung niên lẩm bẩm, chỉ cảm thấy nếu Thiên Cương môn xuất thủ với người này, mình đại khái cũng có thể hỗ trợ một chút.

Đối với hắn mà nói, có một số việc chỉ là tốn một cái nhấc tay mà thôi.

- Tiểu tử này lại bắt đầu gây họa rồi.

Ở một chỗ khác trong đám người, mấy người Tây Vô Tình, Tô Tiểu Soái, Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng tụ tập một chỗ.

Bên cạnh Bọn họ, Huyền Kiếm môn Lục Hợp tông Phùng Khải Tông trưởng lão, Cát Minh trưởng lão cũng đều ở đây.

Tình cảnh Tô Dật đánh chết người Thiên Cương môn, đều được những người này nhìn thấy.

Mắt thấy trong Thiên Cương môn có người nổi giận, Tây Vô Tình không khỏi lắc đầu cười khổ, chỉ cảm thấy Tô Dật đúng là đi đến đâu, nơi đó sẽ không thái bình, đó chính là một họa tinh trăm phần trăm!

- Sợ cái gì, Thiên Cương môn đó dám động tới lão đại, cứ san bằng nó thành bình địa!

Tô Tiểu Soái từ trong lòng Tây Vô Tình thò đầu ra, nhưng vừa mới dứt lời, đã bị Tây Vô Tình dúi trở về.

- Chúng ta phải làm sao bây giờ, có cần chờ ở ngoài bí cảnh, chuẩn bị tiếp ứng cho tông chủ không?

Hoàng Kiện lờ mờ có cảm giác lo lắng, hắn cũng biết sự cường đại của Thiên Cương môn, đó không phải là là Kim Đao tông, Thất Tinh Kiếm tông có thể so sánh.

Nếu đám người bọn họ không ra tay, Tô Dật khẳng định sẽ khó ứng phó.

- Tạm thời không cần, bí cảnh còn có mấy ngày nữa mới mở, chúng ta cứ xem tình huống đã, đến lúc đó sẽ tới đón, để ngừa vạn nhất!

Tây Vô Tình lắc đầu, nói như vậy.

Hắn chỉ cảm thấy não mình có chút đau nhói, giống như cảm thấy sụp đổ vì Tô Dật, kẻ địch hắn trêu chọc cứ ngày một mạnh hơn.

Có điều đau đầu thì đau đầu, Tây Vô Tình cũng cảm thấy, nếu mình gặp phải chuyện như vậy, hắn cũng sẽ giải quyết giống như Tô Dật giống như Tô Dật.

Đối đãi với kẻ địch, tuyệt đối không được nương tay!

Nói đi nói lại, trong đám người bọn họ, không một ai sợ phiền phức cả.

- Đến lúc đó, chúng ta sẽ cùng nhau đi.

Bên cạnh, Quý Thiên Phục trầm giọng nói.

Lục Hợp tông Phùng Khải Tông trưởng lão, Cát Minh trưởng lão lặng lẽ gật đầu, nhưng không tỏ thái độ gì.

Tính toán của bọn họ rất đơn giản, đó chính là nhìn tình huống mà quyết định, xem có cần ra tay giúp Tô Dật hay không.

Dù sao chuyến đi tới Cửu Tinh thành, ba phương Bá Vương tông, Huyền Kiếm môn, Lục Hợp tông, lờ mờ đã bắt đầu hình thành thế kết minh.

Lúc Nên xuất thủ và có thể xuất thủ, bọn họ tất nhiên sẽ không chậm trễ.

Tây Vô Tình nhìn mấy người một cái, không nói thêm gì.

Quý Thiên Phục có thể nói như vậy đã rất không tồi rồi, trên thực tế một khi kẻ địch quá mạnh, để tránh dẫn họa lên người, cho dù Huyền Kiếm môn và Lục Hợp tông không đếm xỉa đến cũng là việc hợp tình hợp lý.

Bọn họ và Bá Vương tông vẫn chưa có quá nhiều dính dáng lợi ích có tính thực chất, không đáng để liều chết liều sống.