← Quay lại trang sách

Chương 1066

Mã sư huynh hắn... chết rồi!

Một vị đệ tử của Thiên Cương môn chạy ra, kiểm tra tình huống của Mã sư huynh vừa rồi, sau đó nói với những người khác.

Nghe nói vậy, bảy người còn lại đều hoảng sợ không thôi.

Vừa rồi Tô Dật xuất thủ quá nhanh, đây là dùng phương thức nghiền ép tuyệt đối đánh chết Mã sư huynh.

Thực lực như vậy khiến cho đám người Hồng Kiếm Thu đều trở nên ngưng trọng.

- Tiểu tử này quá lợi hại, cùng ra tay, hôm nay ta muốn hắn chết không có chỗ chôn thây!

Giọng nói của Hồng Kiếm Thu vô cùng thâm trầm, nhìn chằm chằm Tô Dật, gằn từng tiếng.

Không ai ngờ được, một người Nguyên Chân cảnh bát trọng đỉnh phong, ở trong tay Tô Dật ngay cả tư cách đỡ đòn cũng không có.

- Vâng, thiếu tông chủ!

Sau khi Hồng Kiếm Thu phát mệnh lệnh, những người còn lại của Thiên Cương môn đều bày trận thế chờ quân địch, đao kiếm trong tay đều nhắm về phía Tô Dật.

Từng cỗ lực lượng từ trên người bọn họ phát ra, hào quang nở rộ, hư không run rẩy.

- Đây là đệ tử của thế lực nhị lưu à, xem ra cũng chỉ vậy mà thôi!

Tô Dật một chút cảm xúc khẩn trương cũng không có, hắn bĩu môi, thản nhiên nói.

Người tu vi Nguyên Chân cảnh ở trước mặt hắn, đã không còn bất kỳ tính khiêu chiến nào.

- Tiểu tử chớ có trâng tráo, đừng tưởng rằng chúng ta sẽ luôn sơ sẩy, lần này chúng ta tất sẽ băm thây ngươi thành vạn đoạn!

Có đệ tử Thiên Cương môn lạnh giọng nói, nhưng lời này nghe vào tai thì không còn được vững tâm như lúc ban đầu.

- Thế à?

Tô Dật cười lạnh một tiếng, nói:

- Ta vẫn là câu đó, nếu các ngươi chặt đầu của Hồng Kiếm Thu xuống, ta có thể cân nhắc thả cho các ngươi một ngựa!

Sắc mặt hắn vẫn có chút khó coi, cũng không chỉ bởi vì những đệ tử Thiên Cương môn này, chủ yếu vẫn là do họ khiến cho khí linh tiểu thú sợ quá chạy mất.

- Đừng nói những lời vô nghĩa với hắn, cùng tiến lên, giết hắn!

Hồng Kiếm Thu biến sắc, gào to một tiếng.

Vừa dứt lời, bảy đạo thân ảnh tấn công, giết tới Tô Dật!

- Món nợ làm khí linh chạy mất ta còn chưa tính sổ với các ngươi, không ngờ còn chủ động trêu chọc ta.

Tô Dật cười lạnh liên tục, chỉ nghe hắn chậm rãi nói:

- Hôm nay chết ở đây cũng không trách được người khác, muốn trách thì chỉ trách bản thân các ngươi có mắt không tròng, tự dưng cứ muốn chuốc họa vào thân!

Khi thanh âm này được nói ra, Tô Dật trực tiếp đạp không bay lên, chân không ngừng giậm trong hư không, mỗi một lần hạ xuống đều mang theo ý cảnh cực kỳ huyền diệu, khiến cho thân hình của hắn giống như quỷ mị, mơ hồ bất định.

Đao kiếm của người Thiên Cương môn cũng không thể chạm vào thân thể hắn, thiếu niên đó ở trong mưa kiếm, một giọt cũng không dính vào người!

- Phập.

Thi triển ra Phù Diêu Bách Biến Bộ, đồng thời Tô Dật cũng bình tĩnh xuất chưởng, một lần đánh xuống, không ngờ trong nháy mắt đã đánh bay một người, có máu tươi hư không trong bay lả tả.

- Đây là... Nguyên Hư cảnh?

Rất nhanh, Hồng Kiếm Thu phát hiện chỗ không thích hợp.

Lực lượng Tô Dật thể hiện ra, hoàn toàn là nghiền ép bọn họ, đối phương đạp bước trong hư không, hoàn toàn không dựa vào nguyên khí hóa hình!

Mà điều này chứng minh một điểm, đó chính là bọn họ đang đối mặt với một vị cường giả Nguyên Hư cảnh!

- Sao có thể như vậy được!

Thiên Cương môn đệ tử đều hoảng sợ vô cùng, trong mắt mỗi người đều tràn ngập vẻ sợ hãi.

Nguyên Hư cảnh!

Nguyên Hư cảnh mười bảy tuổi!

Nếu để cường giả ngoại giới biết, vậy sẽ khiến bao nhiêu người hoảng sợ muốn chết?

Thiếu niên này đừng nói là ở Hỗn Loạn Vực, chỉ sợ ở toàn bộ sáu lục ba châu một biển cũng khó có thể tìm được người thứ hai?

Hạng người kinh tài diễm như vậy, Thánh sơn thánh tử thua trong tay hắn cũng rất bình thường!

- Chạy mau!

Tới lúc này, Hồng Kiếm Thu là người đầu tiên có phản ứng.

Hắn biết rằng, Thiên Cương môn lần này xem như đã triệt để thất bại.

Bá Vương tông Tô Dật này, với thực lực của bọn họ căn bản là không thể giết chết hắn.

Đừng nói là Thiên Cương môn, cho dù là mấy vị của Thương Vân điện, Cửu Tinh cốc, Huyết Dương tông xuất thủ, chỉ sợ cũng không giữ được thiếu niên này!

- Trốn trốn trốn!

Hồng Kiếm Thu cũng mặc kệ những đệ tử khác, lập tức bứt ra, muốn đào tẩu.

Nói đùa à, ở trước mặt cường giả Nguyên Hư cảnh, hắn trừ chạy thoát thân ra thì không có lựa chọn khác.

Trừ phi bên cạnh còn có mấy vị thực lực tương đương với mình, mới có thể miễn cưỡng chống lại một phen, nhưng cũng chỉ là cố kéo dài một chút thời gian mà thôi.

- Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi à? Ta không có thói quen buông tha cho bất kỳ kẻ địch nào, các ngươi đã muốn giết ta, vậy để hết mạng lại đây đi!

Tô Dật lạnh giọng nói, mỗi một chưởng đánh xuống, đều đánh trúng ngực một đệ tử Thiên Cương môn.

Cùng với cảnh máu tươi bắn ra, có thể nghe thấy tiếng tạng phủ của những người đó vỡ nát trong lồng ngực.

Mỗi người sau khi bị đánh bay đều rơi xuống ở xa xa, chết tới không thể chết thêm được nữa.

- Ngươi trốn không thoát đâu!

Tô Dật hô to, sau khi giải quyết xong mọi người, dưới chân nguyên khí lưu động, lại đuổi theo Hồng Kiếm Thu.

- Vù vù.

Khi một chưởng cuối cùng của Tô Dật mang theo tiếng gió, đi tới phía sau, lông tơ cả người Hồng Kiếm Thu đều dựng đứng.

Trước khi chết, hắn hét thảm một tiếng:

- Dương Bách Côn hại ta rồi!

Thân thể bị đánh bay, lồng ngực vỡ toang, máu tươi bắn ra.

Vị thiếu môn chủ của Thiên Cương môn này trực tiếp chết thảm trong tay Tô Dật.

- Thì ra là có liên quan tới Kim Đao tông!

Tô Dật nhướn mày, Hồng Kiếm Thu thì ra là có liên quan tới Kim Đao tông, cho nên mới có địch ý với mình, vừa gặp đã muốn giết mình.

Trên đời này không có cừu hận vô duyên vô cớ, như vậy đã có thể hiểu được rồi.

Khi Tô Dật hạ xuống đất, hai bóng người lóe lên, đi tới gần.

Hai người không phải ai khác, chính là Thượng Vương Trần và Thủy Nguyệt Thiền Tô Dật lúc trước từng gặp.

Đối với bọn họ, ấn tượng của Tô Dật không tồi, so với Ngọc Đỉnh tông Nguyễn Chuyết kia thì tốt hơn nhiều, ít nhất thì cũng từ trên người hai người này không nhìn thấy vẻ vênh váo hung hăng của đệ tử nhị lưu.

- Tô Dật, ngươi....

Thượng Vương Trần nhìn thấy tình huống chung quanh, muốn nói lại thôi.

Một màn Tô Dật đánh chết Hồng Kiếm Thu, trước có hắn và Thủy Nguyệt Thiền từ xa đã nhìn thấy.

- Các ngươi là bạn của Hồng Kiếm Thu này à?

Tô Dật híp mắt lại, thản nhiên hỏi.

Cho dù có ấn tượngkhông tồi với hai người này, nhưng nếu đối phương xuất thủ, Tô Dật cũng sẽ không chút do dự đánh chết hai người này ở đây.

- Tô Dật huynh đệ, ngươi hiểu lầm rồi!

Thượng Vương Trần lắc đầu, nói:

- Ta và Thiên Cương môn không có liên quan gì cả, chỉ cảm thấy ngươi quá xung động, chỉ sợ sẽ gây ra đại họa!

Thủy Nguyệt Thiền tay khép trước người, gật đầu, không nói gì.

- Hả? Loại đại họa gì?

Tô Dật khó hiểu, không khỏi hỏi Thượng Vương Trần.

- Ngươi nhìn những tảng đá nhiều màu đó đi!

Thượng Vương Trần vươn tay ra chỉ, thuận theo ánh mắt của hắn, Tô Dật nhìn thấy cách đó không xa có một số đá vụn nhiều màu nằm rải rác.

Hắn nhớ rõ, lúc trước chính là mấy tảng đá nhiều màu hoàn chỉnh, nhưng mình cuối cùng đánh chết Hồng Kiếm Thu, thân thể hắn đã đụng vỡ đá.

- Chỉ là một số tảng đá kỳ dị, cũng không có gì chỗ đặc biệt, sao thế?

Tô Dật vẫn cảm thấy nghi hoặc, hắn không chỉ một lần ở bí cảnh trông thấy loại tảng đá này, cũng từng chú ý, nhưng không phát hiện ra điều gì dị thường.

Nhìn thấy bộ dạng của này của hắn, Thủy Nguyệt Thiền tay áo phất nhẹ, thướt tha đi tới, thanh âm trong trẻo nói:

- Đó là thủ đoạn Liên Minh Cường Giả bày ra, thuộc về Kỳ Môn Huyễn Hồn giới, có thể truyền hình ảnh nơi này ra ngoại giới, được rất nhiều người nhìn thấy. Vật này trong Triệu Linh bí cảnh có rất nhiều, mục đích chính là để ngoại giới quan khán cơ duyên và tranh phong lẫn nhau giữa các cường giả thế hệ trẻ tuổi.

- Thì ra là thế.

Tô Dật gật đầu, hắn giờ mới bừng tỉnh đại ngộ.

Lúc trước hắn cũng từng nghe nói qua, cường giả ngoại giới sẽ có biện pháp nhìn thấy tình huống trong bí cảnh, chỉ là hắn không tìm hiểu cụ thể.

Thì ra, tảng đá nhiều màu đó có loại tác dụng này.

- Nói cách khác, ngươi vừa rồi đánh chết những người này của Thiên Cương môn, đại khái đã bị ngoại giới biết.

Thanh âm của Thượng Vương Trần có chút ngưng trọng, lại mở miệng nói:

- Trong Triệu Linh bí cảnh có nguy cơ khiến người ta bỏ mạng, hoặc là bất ngờ chết ở nơi kỳ dị nào đó, hoặc táng thân trong bụng man yêu thú, hoặc mất mạng dưới sự cạnh tranh với người đồng lứa, tất cả đều có khả năng. Nhưng thế cũng không phải là nói, ngươi giết người của Thiên Cương môn, tông môn của bọn họ sẽ không tìm ngươi đòi nợ, huống chi thiếu môn chủ Hồng Kiếm Thu của bọn họ đã chết trong tay ngươi.

Tô Dật vừa nghe thấy vậy liền minh bạch, chuyến đi Triệu Linh bí cảnh, trên thực tế đối với tất cả thế lực mà nói đều là để đệ tử lịch lãm, đồng thời đạt được cơ duyên cực lớn.

Nhưng thế không có nghĩa là, bọn họ sẽ trơ mắt nhìn đệ tử của mình chết ở đây.

Cho nên một khi chuyện bí cảnh kết thúc, Thiên Cương môn tất nhiên sẽ tìm tới Tô Dật, báo thù cho đệ tử.

Kỳ thật Tô Dật cũng minh bạch, đây chỉ là bởi vì phía sau mình chỉ có một Bá Vương tông, nếu chỗ dựa của mình là một trong tam đại nhất lưu thế lực như Thương Vân điện, Cửu Tinh cốc, Huyết Dương tông, Thiên Cương môn cũng chỉ có thể bịt mũi mà chịu, khổ gì cũng chỉ đành ngoan ngoãn nuốt vào bụng.

- Giết thì cũng giết rồi, cứ kệ đi.

Tô Dật có chút không bận tâm.

- Tô Dật huynh đệ, ngươi không nên giết bọn họ, Thiên Cương môn vẫn vô cùng khó chơi, ngươi cẩn thận một chút thì tốt hơn!

Nhìn thấy bộ dạng không hề sợ hãi của Tô Dật, trong lòng Thượng Vương Trần vô cùng khâm phục, thực sự rung động trước dũng khí của thiếu niên này, nhưng nàng ta vẫn không nhịn được mà lên tiếng nhắc nhở hắn, hoàn toàn là xuất phát từ một mảng hảo tâm.

- Khó chơi?

Tô Dật nhướn mắt, cười nói:

- Có khó chơi bằng Thánh sơn không?

- Ặc.

Thượng Vương Trần và Thủy Nguyệt Thiền đều nghẹn lời, một lúc sau vẫn không nói ra lời.

Đúng rồi thiếu niên này ngay cả Thánh sơn cũng dám đắc tội, vậy thì còn ngại gì Thiên Cương môn?

Thánh sơn đó chính là nơi mà vô số người trên thế gian đều hướng về, cho dù là bọn họ ở xa tận Hỗn Loạn Vực, trong lòng cũng mộ danh.

Phải biết rằng, ba thế lực nhất lưu lớn nhất của Hỗn Loạn Vực là Thương Vân điện, Cửu Tinh cốc, Huyết Dương tông cộng lại, cũng không cường đại bằng Thánh sơn, đó tuyệt đối là một quái vật lớn khủng bố vô biên!

Nếu dem so sánh, một Thiên Cương môn nho nhỏ có tính là gì?

- Thiếu niên đảm khí thô, hiếu dũng địch vạn người! Hắn rốt cuộc là một người như thế nào?

Vào khoảnh khắc này, Thượng Vương Trần và Thủy Nguyệt Thiền đều cảm thấy, trên người thiếu niên trước mặt mình tỏa lên một khí thế không hiểu, giống như tất cả trong thiên địa này đều không thể khiến hắn sợ hãi!

Hai vị đệ tử kiệt xuất của thế lực nhị lưu, trong lòng rúng động không thôi!

Phấn dũng vô úy, nhất vãng vô tiền!

Đại thể như vậy mới là tư thái người tu luyện chân chính nên có!