Chương 1072
Không ổn!
Trong nháy mắt đẩy Quý Hàm Nặc ra, Tô Dật tâm sinh cảnh báo, hô to không ổn!
Hắn giờ mới nhớ tới, hai người mình đang ở trong Kỳ Môn Huyễn Hồn giới, nếu tách ra với Quý Hàm Nặc, Tô Dật rất khó tưởng tượng nàng ta liệu có thể sống sót hay không.
Nhưng mà khi Tô Dật có phản ứng, tất cả đều đã chậm rồi.
Chỉ thấy trong hư vô, thân thể man diệu đó từ từ nhạt đi, giống như tiến vào một mảng không gian khác, Tô Dật muốn tóm lấy nhưng lại tóm hụt.
- Giờ thì nguy rồi!
Tô Dật cuối cùng cũng triệt để tỉnh táo lại, tim đập mạnh không ngừng, nhìn về phương hướng Quý Hàm Nặc biến mất, một lúc vẫn không có động tĩnh.
Tới lúc này hắn mới ý thức được, hai người mình và Quý Hàm Nặc, vừa rồi chắc chắn đã chịu ảnh hưởng của Kỳ Môn Huyễn Hồn giới này, mất đi thần trí, mới có thể làm như vậy.
Cũng may vào thời điểm cuối cùng Quý Hàm Nặc cắn một cái, khiến Tô Dật đột nhiên phát giác, nếu không sẽ mắc phải sai lầm lớn.
Vị xử nam hai đời Tô Dật này tuyệt đối cũng không muốn dưới tình huống hi lý hồ đồ, phát sinh chuyện gì đó với Quý Hàm Nặc, đương nhiên khi tỉnh táo hắn có thể sẽ rất thích.
- Phải mau chóng phá được tòa Kỳ Môn Huyễn Hồn giới này, nếu không Hàm Nặc cô nương sẽ nguy hiểm.
Sắc mặt Tô Dật trở nên ngưng trọng, đứng thẳng trong không gian hư vô, mặc quần áo vào, lại nhặt lấy quần áo của Quý Hàm Nặc, lẩm bẩm nói.
Quý Hàm Nặc biến mất, thân hãm trong Kỳ Môn Huyễn Hồn trận, với thực lực của nàng ta rất khó ra khỏi được nơi này.
Phải biết rằng, trong nháy mắt vừa rồi khi nàng ta đắm chìm, cho dù có Tô Dật ở bên cạnh bảo vệ, cũng vẫn không giữ được linh hồn, trực tiếp sa vào trong ảo cảnh.
Tô Dật cảm thấy, Quý Hàm Nặc chỉ sợ cũng giống như mấy người trước, căn bản không thể ra khỏi không gian này.
Mà biện pháp duy nhất để cứu nàng ta, chắc chỉ có phá vỡ tòa Kỳ Môn Huyễn Hồn trận này.
- Mỗi một tòa Kỳ Môn Huyễn Hồn trận đều có đặc tính riêng, ta phải phá giải như thế nào đây?
Tô Dật cau mày, trầm tư suy nghĩ, nhưng có nghĩ vỡ cả đầu cũng không ra biện pháp.
Tới lúc cần thì lại không biết, Tô Dật hiện giờ thật sự có loại cảm giác này, chỉ trách mình hiểu biết quá ít về Kỳ Môn Huyễn Hồn giới.
Nếu trước kia có cơ hội học tập thêm một số tri thức liên quan, hiện giờ cũng không đến nước phải luống cuống như vậy.
Lúc trước trong khu tư liệu của Ngự Thiên cung, những gì hắn học được thực sự quá mức nông cạn, chỉ là da lông mà thôi.
Tương đối mà nói, hiện giờ tòa Kỳ Môn Huyễn Hồn giới này so với Kỳ Môn Huyễn Hồn giới gặp phải ở Thánh Võ Mật giới lúc trước thì cao minh hơn không biết bao nhiêu lần.
Ít nhất thì trải qua lâu như vậy, Tô Dật vẫn không tìm thấy bất kỳ manh mối nào để phá giải.
Lực lượng linh hồn của Tô Dật rõ ràng cảm giác lực lượng dũng động trong vô hình, nhưng không biết phải như thế nào mới có thể phá giải loại lực lượng này.
Hắn thủ vững tâm thần, không dám có chút lơi lỏng.
Nếu mình lại bị ảo tượng đó mê hoặc, không khéo cũng sẽ toi mạng ở đây mất.
- Dật nhi, ngươi trở lại đấy à!
Đột nhiên, một thanh âm kinh hỉ từ phía trước truyền tới, ngay cả cảnh tượng chung quanh cũng biến đổi trong nháy mắt, chính là ở ngoài môn đình của Man thành Tô gia.
Thân ảnh của một lão giả cao lớn xuất hiện, dang tay ra bước về phía Tô Dật.
- Lão gia hỏa, chết đi! Ha ha.
Mà một giây tiếp theo, phía sau lão giả xuất hiện một bóng người, một kiếm đột nhiên đâm ra, trực tiếp đâm xuyên người lão giả.
- Cái trò mèo này không mê hoặc được ta đâu, đổi thứ lợi hại hơn đi.
Tô Dật nhìn tất cả, tuy thấy gia gia Tô Vân Thiên chết trong ảo cảnh, trong lòng cũng rất xúc động, nhưng hắn cố giữ được sự lạnh lùng bình tĩnh nhất có thể.
Tô Dật biết, tất cả phát sinh ở nơi này chỉ cần không phải là ở trên người mình thì toàn bộ đều là hư ảo, đều là giả dối!
- Ầm!
Tô Dật nghiêm mặt, đạp bước tiến lên, một quyền đánh tan ảo ảnh trước mặt.
- Tô Dật, tên tiểu tặc ngươi, ta nhất định phải giết ngươi, mau trả Huyết Ma Sát Thần kiếm lại cho ta!
Lại một vị nữ tử tuyệt mỹ xuất hiện, giống như trích tiên, không giống người thế gian.
Nhưng nữ tử này mặt mày lạnh lùng, sau khi nhìn thấy Tô Dật thì trực tiếp rút kiếm đánh tới, tư thế muốn liều mạng.
- Cút ngay, như vậy cũng muốn mê hoặc ta sao?
Tô Dật hừ lạnh một tiếng, lại một quyền nện xuống, đánh Sư Tố Tố thành từng mảnh, tiêu tán trong hư không.
Những cái này đều là ảo ảnh, không phải thực tế, Tô Dật tâm trí kiên định, dưới tình huống không phải bận tâm tới Quý Hàm Nặc, một mình hắn ứng đối với ảo cảnh cũng thoải mái hơn.
Trong đầu, dưới sự vận chuyển của Thiên Nguyên Yêu Hồn, có thể phá được rất nhiều ảo cảnh, tuy làm như vậy sẽ tiêu hao rất lớn, nhưng trong khoảng thời gian ngắn, Tô Dật thật sự không có gì phải sợ hãi.
Từng ảo cảnh lần lượt xuất hiện, nhưng toàn bộ đều bị Tô Dật đánh phá, cho dù là người thân thiết nhất, lúc hắn xuất thủ nhiều nhất cũng chỉ nhíu mày một cái chứ không hề do dự.
Bởi vì Tô Dật biết, tất cả những gì nhìn thấy ở nơi này đều là giả.
Thân ảnh thiếu niên đạp không mà đứng, giống như một gốc cây đại thụ cổ xưa, không hề lung lay, mặc cho gió táp mưa sa vẫn lù lù bất động!
- Hả?
Bỗng dưng, khi Tô Dật đang đánh phá tất cả ảo tượng, trong không gian cách đó không xa, có một thân hình lung linh hiện lên, cả người không một mảnh vải, dần dần ngưng thực.
- Hàm Nặc cô nương!
Tô Dật kinh hô một tiếng, nữ tử đó không phải ai khác, chính là Quý Hàm Nặc lúc trước đã biến mất.
Lúc này nàng ta đang bất tỉnh, dường như không nghe thấy tiếng gọi của Tô Dật, không thể trả lời hắn.
Trong lòng Tô Dật đột nhiên trở nên kinh hỉ, hắn thật sự rất lo lắng cho Quý Hàm Nặc, hơn nữa trải qua tình cảnh kiều diễm của hai người lúc trước, khiến trong lòng thiếu niên cũng có một tia cảm giác mông lung kỳ quái.
Lập tức, Tô Dật trực tiếp bay ra, đi đến bên cạnh Quý Hàm Nặc, muốn đưa nàng ta vào trong không gian thần bí, để tránh phải chịu thêm thương tổn.
- Không đúng!
Chỉ là khi tay sắp chạm vào người Quý Hàm Nặc, Tô Dật đột nhiên giật thót người, sau đó thân hình vội vàng lui về phía sau!
Quả nhiên, nữ tử người không mảnh vải đó thân hình trực tiếp vỡ tan, có năng lượng đáng sợ bắn ra, giống như dấy lên một cỗ sóng biển diệt thế, hung hăng cuốn về phía Tô Dật.
Có điều cũng may hắn phản ứng đúng lúc, lui lại rất nhanh, một mực lướt ra sau cực xa, nếu không, dưới sự xâm nhập của lực lượng này, Tô Dật không chết thì cũng trọng thương.
- Ảo cảnh đáng sợ quá!
Tô Dật xốc hết tinh thần, lẩm bẩm nói.
Hắn vốn chính là cùng Quý Hàm Nặc vào đây, đồng thời còn xảy ra chuyện lúc trước.
Cho nên khi thân hình sáng bóng đó xuất hiện trước mặt, Tô Dật theo bản năng cho rằng đó chính là Quý Hàm Nặc không nghi ngờ gì nữa, cho nên cũng không có lòng phòng bị.
Hắn lúc này nghĩ lại vẫn còn sợ, nếu không phải vào thời khắc cuối cùng tỉnh táo kịp, chỉ sợ cũng toi rồi.
- Ầm ầm.
Đúng lúc này, không gian chung quanh phát ra chấn động mãnh liệt, giống như trời sụp đất nứt, núi gào biển động!
Trong hư vô giống như có vạn núi đổ sập, ngàn sóng gào gào thét, thanh thế kinh thiên, giống như mạt thế!
Lúc thanh thế lớn đó phát ra, tất cả tình huống cũng diễn hóa theo, Tô Dật nhìn thấy núi cao sụp đổ, đại địa nứt toác, sông ngòi bốc hơi, không gian run rẩy, bầu trời đổ sập.
⚝ ✽ ⚝
⚝ ✽ ⚝
Theo tình cảnh này xuất hiện, một tiếng thú gầm đáng sợ cũng truyền ra, trong đó xen lẫn tiếng rồng ngâm và hổ gầm, tiến sâu vào trong linh hồn người ta, giống như muốn trực tiếp trấn diệt Tô Dật ở đây!
- Vẫn là ảo ảnh à?
Sắc mặt Tô Dật trở nên ngưng trọng, cảnh tượng như vậy thật sự quá dọa người rồi, căn bản không phải sức người có thể làm ra, cho dù là người tu vi Nguyên Hoàng cảnh, đối mặt với loại quang cảnh tận thế này, chỉ sợ cũng sẽ trong nháy mắt bị nghiền thành tro bụi!
Tô Dật không biết đây là thật hay giả, nhưng mình có muốn cố gắng chống đỡ chắc cũng không thể, chỉ có thể thủ vững tâm thần của mình, nếu là ảo tượng thì tất cả tự sẽ tự sụp đổ!
Không chút nghĩ ngợi, hắn trực tiếp khoanh chân ngồi xuống, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, tiến vào trạng thái nhập định.
Hỗn Nguyên Chí Tôn công trong cơ thể tất nhiên lại được vận chuyển, tỏa ra quang mang nhàn nhạt.
Tô Dật không làm ra bất kỳ động tác gì, cũng không giống như lúc trước, ra sức đánh phá tất cả những gì nhìn thấy trước mắt, bởi vì tình cảnh tận thế này hắn căn bản không thể ứng đối được.
Lực lượng này nói là hư ảo, nhưng một khi muốn đánh lên người mình, tuyệt đối đều là tồn tại chân thật, trừ phi hắn muốn bị nghiền ép thành tro bụi, bằng không tốt nhất cứ đừng đụng vào là tốt nhất.
Khi Tô Dật vừa nhập định, trong không gian lực lượng hủy diệt điên cuồng trút xuống, một tòa núi to đổ sập, đột nhiên ép lên người Tô Dật.
Nhưng rất kỳ dị là, vào thời điểm cuối cùng, núi to bị một cỗ lực lượng thần bí bài xích, đổ sang bên.
Một con sông lớn giống như cuộn lụa hoành không, đầu sóng cuốn cao vạn trượng, giống như có thể nhấn chìm tất cả!
Nhưng khi tiếp xúc đến thân thể Tô Dật, không ngờ giống như một dòng nước mát, chỉ tắm rửa cho Tô Dật.
Một đạo lôi đình khủng bố từ trên chín tầng trời đánh xuống, cột sáng lôi điện đáng sợ con to hơn cả ngọn núi đánh lên đỉnh đầu Tô Dật.
Chỉ là kết quả cuối cùng cũng như vậy, chỉ khiến trên người Tô Dật bốc lên từng đợt hồ quang, không ngừng chạy quanh, giống như là cọ rửa nhục thân cho hắn.
Từng màn kỳ cảnh, từng đạo lực lượng hủy diệt hàng lâm, đều đánh lên người Tô Dật, có điều đến cuối cùng lại mất đi thanh thế.
- Quả nhiên là tiếng sấm to mà mưa nhỏ, giống như là đùa giỡn, thành phần hù dọa chiếm đa số.
Khi tất cả lực lượng đều tiêu tán, Tô Dật cuối cùng cũng mở mắt, khóe miệng nở nụ cười.
Khi hắn thủ vững tâm thần, tất cả đều không tạo thành ảnh hưởng quá lớn đối với hắn.
Có điều trong lòng Tô Dật lại biết rất rõ, phàm là chỉ cần mình có chút thất thủ, những năng lượngvừa giáng xuống người này tuyệt đối có thể giết chết mình một vạn lần, đồng thời ngay cả hạt bụi cũng chẳng còn!
Cái này chính là chỗ đáng sợ của Kỳ Môn Huyễn Hồn giới, người bình thường tuyệt đối không tiếp được loại chiêu số này!
Không nói cái khác, chỉ nói lực lượng hủy diệt mà nhục thân của Tô Dật vừa rồi phải thừa nhận, kỳ thật cũng không nhỏ, có điều bởi vì hắn có Hỗn Nguyên Yêu Thể, cho nên không e ngại mà thôi.
- Hả? Lực lượng này là...
Đột nhiên, Tô Dật cảm thấy một cỗ lực lượng xộc tới, khiến tâm thần hắn đột nhiên trở nên căng thẳng!