Chương 1071
Tô Dật từng nghiên cứu về Kỳ Môn Huyễn Hồn giới trong Song Thiên cung, nhưng đều là một số thứ căn bản, không hề đi sâu.
Lần trước tham gia Thánh Võ đại hội, khi ở Thánh Võ Mật giới, Tô Dật cũng từng đụng phải một tòa Kỳ Môn Huyễn Hồn trận, lúc ấy cũng bị vây ở bên trong rất lâu, đã trải qua không ít ảo tượng.
Có điều cũng may phẩm chất và lực lượng linh hồn của hắn đều không tầm thường, cuối cùng vẫn loại bỏ được, thuận lợi thoát thân.
Mà lần này, Tô Dật cảm thấy Kỳ Môn Huyễn Hồn giới này so với Kỳ Môn Huyễn Hồn trận đó thì còn mạnh hơn rất nhiều.
Trải qua thời gian lâu như vậy, lực lượng linh hồn của hắn tất nhiên cũng đã tăng trưởng, chỉ là không biết lần này có thuận lợi bài trừ tất cả hay không.
- Nên tìm đại ca để tìm hiểu thêm về Kỳ Môn Huyễn Hồn giới, hiểu biết càng ít, khi gặp phải cũng càng bó tay bó chân.
Tô Dật thầm nghĩ trong lòng, lần trước khi ở Thánh Võ đại hội hắn đã có suy nghĩ này.
Có điều lần đó sau khi đánh với Thánh sơn một trận, lại trải qua rất nhiều chuyện, không có cơ hội để tìm hiểu nhiều hơn.
Tô Dật cảm thấy, sau khi Hỗn Loạn Vực Liên Minh đại hội lần này kết thúc, việc này nhất định không thể kéo dài nữa.
Có lẽ với thực lực hiện giờ của mình, muốn tự lực bố trí Kỳ Môn Huyễn Hồn giới thì vẫn không quá thực tế, nhưng tìm hiểu thêm một chút thì vẫn sẽ tốt hơn, giống như dưới tình huống hiện tại, không đến mức hai mắt tối sầm, muốn xuống tay phá bỏ cũng không biết phải phá bỏ từ đâu.
- Chẳng trách những người vào trước không thể đi ra ngoài. Hy vọng bọn họ không sao?
Quý Hàm Nặc lặng lẽ co tay lại một chút, biến thành tay nắm tay với Tô Dật.
Hai người đi trong hư vô, trong lòng Quý Hàm Nặc nghĩ tới một số chuyện.
- Thế này không ổn đâu, bất kỳ một tòa Kỳ Môn Huyễn Hồn giới nào cũng đều rất đáng sợ, đều không đơn giản, cũng không biết nơi này rốt cuộc là loại Kỳ Môn Huyễn Hồn giới nào?
Tô Dật nhíu mày, lẩm bẩm.
Hắn vẫn đang không ngừng quan sát tình huống chung quanh, nhưng không thể phát hiện ra dấu vết gì.
Tô Dật chỉ biết, tất cả Kỳ Môn Huyễn Hồn giới đều đại khái có thể chia làm ba loại, phân biệt là: Trấn sát hình, mê huyễn hình, phong khốn hình!
Ý tứ của trấn sát hình rất đơn giản, đó chính là có thể trấn sát hết người ở bên trong, đạt tới mục đích tiêu diệt kẻ địch, hoặc là người xâm nhập.
Về phần mê huyễn hình, thì sẽ khiến người xâm nhập rơi vào ảo cảnh, trải qua đủ loại chuyện hư ảo, tất cả tai kiếp, đều sẽ dồn lên người người xâm nhập. Nếu như không thể phá bỏ ảo cảnh, kết quả cuối cùng rất khó tưởng tượng.
Mà loại phong khốn hình thứ ba, kể ra thì chính là loại đơn giản nhất, đơn thuần chỉ mang tới tác dụng phong cấm và vây khốn.
Có điều Tô Dật từ viện tư liệu của Ngự Thiên cung cũng biết được rằng, ba loại hình thức này của Kỳ Môn Huyễn Hồn trận chính là căn bản, rất ít tồn tại đơn độc, bình thường đều sẽ kết hợp với nhau để phát huy ra uy lực lớn hơn.
Trước mắt, Tô Dật vẫn chưa nhìn ra loại hình chân thật của Kỳ Môn Huyễn Hồn trận này, nhưng nghĩ chắc sẽ phải trải qua không ít phiền phức.
- Chú ý thu liễm tâm thần, củng cố linh hồn!
Đi đằng trước, Tô Dật đột nhiên trầm giọng nói, dặn dò Quý Hàm Nặc ở bên cạnh.
Dưới cảm giác của hắn, một cỗ lực lượng thần bí đang bắt đầu dao động ở không gian chung quanh, giống như từng đám mây mù vô hình, bao phủ lấy thân hình của hai người.
Trong vô hình, có lực lượng thần bí giống như muốn xâm nhập vào thân thể bọn họ, ảnh hưởng tới linh hồn của bọn họ.
Tô Dật thì còn đỡ, phẩm chất linh hồn của hắn cao hơn cả Thiên phẩm, trình độ cũng không kém, có thể thoải mái chống lại lực lượng này.
Nhưng Quý Hàm Nặc ở bên cạnh thì khác, chỉ thấy nàng ta lúc này đang nhíu chặt mày, hai mắt khép hờ, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ.
- Nhất định phải kháng cự, nếu không sẽ rất phiền!
Tô Dật quay đầu lại nhìn nàng ta, dùng thanh âm kiên định nói vào bên tai Quý Hàm Nặc.
Đồng thời, một cỗ nguyên khí cường đại từ trong Thái Hư Thần Hải của Tô Dật ùa ra, thông qua bàn tay truyền trong cơ thể Quý Hàm Nặc, khiến cho cả người nàng ta lập tức thoải mái hơn không ít.
- Cám ơn ngươi, Tô Dật.
Quý Hàm Nặc nói.
- Chúng ta đi!
Tô Dật không nói thêm gì, kéo nàng ta tiến về phía trước.
Trong vô hình, hắn có thể cảm nhận được một cỗ lực lượng thần bí ở phương xa giống như đang triệu hoán, nếu thu liễm lực lượng linh hồn, tựa hồ là có thể nghe thấy một tiếng kêu gọi, hoặc là một loại dụ dỗ.
Tô Dật rất muốn một mình tiến vào điều tra, nhưng lại không yên tâm bỏ lại Quý Hàm Nặc, chỉ có thể dẫn nàng ta đi cùng.
- Khí tức nơi này có chút quen thuộc.
Tô Dật cẩn thận cảm nhận, không dám khinh thường.
Hắn phát hiện khí tức ở chung quanh rất quen thuộc, có một loại lực lượng yêu mà không tà, rất giống với Hỗn Nguyên Chí Tôn công hoặc là Thiên Yêu Cổ kinh của hắn.
Chỉ là, Tô Dật cũng rất khó phán đoán ra, lực lượng nơi này rốt cuộc có nguy hiểm như thế nào.
Bỗng nhiên, từng đợt khí cơ vô hình vượt không mà tới, bị lực lượng linh hồn của Tô Dật cảm giác được.
Khí cơ này vô cùng cường đại, mãnh liệt như sóng triều biển lớn, phô thiên cái địa, lập tức phủ kín tất cả không gian bốn phía, muốn bao phủ Tô Dật và Quý Hàm Nặc vào trong.
- Cẩn thận!
Tô Dật lại trầm giọng nhắc nhở, đồng thời lực lượng trong tay gia tăng, đều truyền vào trong cơ thể Quý Hàm Nặc.
Nhưng mà một giây tiếp theo, khi lực lượng vô hình đó xâm nhập tới, Tô Dật chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, thân thể có chút lảo đảo trong hư không.
Có điều cũng may dưới sự vận chuyển của Hỗn Nguyên Chí Tôn công, hắn cuối cùng vẫn chống cự được trận trùng kích này, chỉ là trong đầu vẫn ong ong, có chút không được tỉnh táo.
Chỉ là Quý Hàm Nặc thì không được may mắn như vậy, chỉ nghe trong miệng nàng ta đầu tiên là phát ra một tiếng rên thống khổ, sau đó thì thân thể mềm nhũn, ngã quỵ xuống.
Tô Dật cố xốc lại tinh thần, vươn tay ra đỡ Quý Hàm Nặc, ôm vào trong lòng.
- Không được, cứ tiếp tục thế này thì nàng ta không chống đỡ được mất.
Tô Dật lẩm bẩm nói.
Quý Hàm Nặc không thể có lực lượng linh hồn cường đại như mình, nàng ta không phải Ngự Hồn Sư, đồng thời tu vi cũng không quá mạnh mẽ.
Lực lượng trùng kích vừa rồi quá hùng hậu, cứ tiếp tục như vậy, Quý Hàm Nặc cho dù là nhục thân có thể được mình bảo vệ, nhưng linh hồn chỉ sợ cũng sẽ phải chịu thương tổn cực lớn, thậm chí trực tiếp bị xóa bỏ.
Cho nên Tô Dật định bỏ nàng ta vào trong không gian thần bí, cho dù không gian thần bí bại lộ, hắn cũng không thể trơ mắt nhìn Quý Hàm Nặc chết ở đây.
- Tô Dật.
Có điều ngay khi Tô Dật chuẩn bị triệu hồi ra không gian thần bí, Quý Hàm Nặc lại từ từ tỉnh lại, hai mắt ôn nhu nhìn hắn.
- Ngươi không sao chứ, ta dẫn ngươi tới một chỗ, có thể giúp ngươi khỏi bị...
Tô Dật mở miệng nói với Quý Hàm Nặc, nhưng đột nhiên bị Quý Hàm Nặc cắt ngang.
- Tô Dật, ta thích ngươi!
Một câu Quý Hàm Nặc nói ra thực sự khiến Tô Dật ngây đơ, chỉ là nhìn thần thái của thiếu nữ trước mắt, trong vẻ thẹn thùng lại xen lẫn vẻ vô cùng nghiêm túc, hoàn toàn không giống như giả bộ.
Tô Dật há miệng, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra được.
Hắn không biết nên đáp lại sự thổ lộ này như thế nào, kiếp trước lại thêm kiếp này, Tô Dật đáng thương đều là xử nam, chưa từng trải qua chuyện như vậy, cho nên trong nhất thời cũng có chút giống như hóa đá.
Tô Dật đột nhiên có chút ảo não, giờ nếu là ở bên ngoài thì tốt, nhưng lại đúng vào lúc đang ở trong địa phương quỷ quái này, Quý Hàm Nặc không ngờ lại thổ lộ với mình.
Trong cảm tri của Lực lượng linh hồn, xa xa lại có lực lượng vô hình đang ấp ủ, tùy thời đều sẽ giống sóng biển ùa tới.
- Tô Dật, ngươi có thích ta sao không?
Nhưng Quý Hàm Nặc cũng mặc kệ những điều này, lại mở miệng hỏi như vậy.
- Ta đẫn ngươi đi.
Tô Dật không muốn tiếp tục thế này nữa, hắn sợ Quý Hàm Nặc không chống đỡ được đợt trùng kích tiếp theo.
Nhưng mà hắn vừa nói được một nửa, bờ môi của hắn đã bị một mảng mềm mại bịt lại.
Đột nhiên, trong đầu Tô Dật ầm một tiếng, tất cả chuyện khác lúc này đều bị ném ra sau đầu.
Hắn chỉ cảm thấy, một cỗ ngọt ngào thơm ngát giống như thanh tuyền chảy vào giữa môi hắn, giống như một luồng lửa nóng, một đường thiêu đốt vào tạng phủ của Tô Dật, khiến cả người hắn giống như sắp bốc cháy, thân thể giống như bị điện giật, cứng ngắc không thể nhúc nhích.
Đây là một loại thể nghiệm tuyệt diệu, Tô Dật thề rằng, trên thế giới thật sự rất khó tìm được cảm giác nào tốt hơn!
- Ư!
Trong miệng Quý Hàm Nặc lại phát ra một tiếng rên khẽ, lọt vào tai Tô Dật, lại giống như thiên âm, êm tai mà mê người.
Không biết lúc nào, một vật mềm mại, giống như con rắn nhỏ linh hoạt tách hai hàm răng Tô Dật ra, chui vào trong miệng hắn.
- Phải giữ tỉnh táo, nơi này chính là nơi nguy hiểm!
Tô Dật ra sức muốn áp chế cảm quan của mình, muốn giãy ra khỏi cảm giác tuyệt vời đó.
Nhưng mà đúng lúc này, một trận lực lượng quỷ bí trong hư vô ùa tới, giống như đầu sóng ập lên người Tô Dật.
Trong đầu hắn ong một tiếng, cả thế giới đều chỉ còn lại hương thơm vô hạn.
Tô Dật rốt cuộc không khống chế được nữa, kéo lấy thân thể mềm mại trước người, ôm vào trong lòng.
Thiếu niên thiếu nữ, trong không gian cổ quái này, ôm hôn một cách vô cùng ngắc ngứ lại kịch liệt, giống như tình nhân đang yêu nhau điên cuồng.
Dần dần, tay Tô Dật bắt đầu hoạt động, đặt lên cao điểm, hình dạng biến ảo giữa chưởng và chỉ.
- Tô Dật.
Quý Hàm Nặc ú ớ không rõ, liên tục nhắc tới tên tên Tô Dật, thân hình bắt đầu vặn vẹo, dán sát vào Tô Dật, nhiệt liệt đáp lại.
- Xoẹt.
Vạt áo được ven ở lên, hai người dán sát thân thể vào nhau.
⚝ ✽ ⚝
Bỗng dưng, trong miệng Tô Dật phát ra một tiếng gầm khẽ.
Trên người hắn phát ra kình lực, một tay ấn Quý Hàm Nặc ngã xuống giữa hư không.
Tất cả những điều này giống như là rất tự nhiên, dần dần, không ngờ bắt đầu đi đến một bước cuối cùng.
Quý Hàm Nặc ôm chặt lấy cổ Tô Dật, vào thời khắc mấu chốt cuối cùng này, nàng ta loáng thoáng như biết sắp phát sinh chuyện gì, đột nhiên cắn mạnh một cái vào đầu vai Tô Dật.
⚝ ✽ ⚝
Tô Dật phát ra tiếng hét thảm, truyền ra rất xa trong không gian.
Cùng với cảm giác đau đớn truyền đến, trong đầu Tô Dật lập tức liền tỉnh táo lại, đẩy Quý Hàm Nặc ở dưới người ra, hai người đột nhiên tách ra.