Chương 1075
Ầm ầm.
Khi bốn người lần lượt rời đi, sơn thể chỗ sơn động đột nhiên nổ tung, chỉ trong một thoáng liền trực tiếp đổ sập, san bằng toàn bộ sơn cốc.
Tô Dật chưa đi bao xa cũng cảm giác được.
Sau khi hắn cáo biệt ba người bọn Quý Hàm Nặc, Viêm Dực Ma Hổ cũng từ trong rừng rậm nhảy ra.
- Đại nhân!
Mấy ngày không gặp Tô Dật, nó cũng tới nơi này, thấy hai người của Huyền Kiếm môn vẫn chờ ở bên ngoài, cũng đoán được Tô Dật có khả năng đã tiến vào cửa động đó.
Cho nên, Viêm Dực Ma Hổ cũng chờ ở đây.
- Ngươi đi hộ tống bọn họ một đoạn đường, sau đó chờ ta ở gần Niết Long đài, nếu ngươi nguyện ý ra ngoại giới, ta cũng có thể dẫn ngươi theo.
Tô Dật nhìn Viêm Dực Ma Hổ, nói.
- Vâng, đại nhân!
Thân hổ của Viêm Dực Ma Hổ hơi cúi xuống, cung kính nói:
- Ta nguyện ý đi theo đại nhân, rời khỏi nơi này, tới ngoại giới.
Trong mấy ngày nay tiếp xúc với nhau, Viêm Dực Ma Hổ cảm thấy rất rõ ràng, trên người thiếu niên này tồn tại một cỗ khí chất khó có thể diễn tả, khiến nó bất giác nảy sinh kính sợ.
Đồng thời rất nhiều bảo vật man yêu thú bọn chúng tìm kiếm được, cũng đều được hắn chia cho một phần.
Triệu Linh bí cảnh dù sao cũng không phải quá lớn, thế giới quá nhỏ, bó tay bó chân, Viêm Dực Ma Hổ vẫn luôn muốn ra ngoài kiến thức một phen.
- Đi đi.
Tô Dật gật đầu nói.
Nhìn Viêm Dực Ma Hổ bay lên không, Tô Dật cũng sải bước, phi hành trong hư không.
Không lâu sau, hắn xuất hiện trong một hẻm núi kín đáo, nơi đây hiện tại có đại lượng man yêu thú đang tụ tập, lẳng lặng chờ đợi.
- Đại nhân, đây là tìm được chúng ta tìm được.
Một con man yêu thú tiến lên, đưa ra bảo vật mình đoạt được, giao cho Tô Dật.
Trong đó man yêu thú Yêu Hư cảnh như Hàn Băng Yêu Giao cũng có bốn năm con.
- Những bảo dược này là các ngươi tìm được, ta sẽ chia cho các ngươi một phần. Hiện tại cho các ngươi một cơ hội, có ai muốn cùng ta rời khỏi bí cảnh này, đi theo ta. Sau khi đến ngoại giới, ta đảm bảo sẽ cho các ngươi nhiều lợi ích hơn, so với những bảo dược này thì hơn cả ngàn vạn lần.
Tô Dật giơ túi không gian chứa bảo dược trong tay lên, thoải mái nói với mấy chục man yêu thú trước mắt.
Đây cũng là một cỗ lực lượng không tồi, Yêu Hư cảnh đứng đầu, Yêu Chân cảnh thì một đống.
Nếu chúng tiến vào không gian thần bí, đạt được lợi ích, đến lúc đó tất nhiên sẽ thực lực tiến nhanh, trong vài năm đột phá tới Yêu Hoàng cảnh, tuyệt đối không phải việc khó.
- Đại nhân, ta nguyện ý theo ngươi ra ngoài.
- Đại nhân, ta cũng nguyện ý!
- Đại nhân.
Thoáng chốc, các man yêu thú phủ phục xuống đất, tuyệt đại đa số man yêu thú đều tỏ ý muốn đi cùng Tô Dật.
Bọn nó lúc ban đầu chính là thần phục trước công pháp bá đạo cổ quái của thiếu niên này, về sau tiếp xúc nhiều hơn, các man yêu thú cũng biết, nhân loại này tuyệt đối là đáng tin cậy, không phải hạng người gian trá.
Đương nhiên một điểm quan trọng nhất chính là những man yêu thú ở trong Triệu Linh bí cảnh này đều muốn ra ngoài lăn lộn một phen.
- Được!
Tô Dật không cưỡng cầu, phát cho những man yêu thú không muốn rời đi không ít linh dược.
Sau đó, hắn liền dẫn theo một đám man yêu thú khác, tìm tới một nơi hẻo lánh, dẫn chúng vào trong không gian thần bí.
Khi vừa tiến vào không gian độc lập này, tất cả man yêu thú lựa chọn đi theo Tô Dật đều ý thức được, lựa chọn của mình là chính xác!
- Tiếp tục tìm kiếm khí linh tiểu thú đi, đó chính là Yêu Thần Chiến Khải của ta!
Sau khi Tô Dật rời khỏi không gian thần bí, lại bắt đầu bận rộn.
Có thể nói, hiện giờ ở khu vực phụ cận rất khó có người khác xuất hiện, đệ tử tham gia Liên Minh đại hội lúc này chắc phần lớn đều tụ tập tới Niết Long đài rồi.
Chỉ có người tu vi Nguyên Hư cảnh nhị trọng như Tô Dật mới không hề vội vã, còn có thể kéo dài thêm một ngày, dù sao tốc độ của hắn cũng nhanh hơn hẳn người thường, vả lại còn có thể thu phục man yêu thú thay cho đi bộ.
Nhưng mà...
Tô Dật vô cùng buồn rầu, Triệu Linh bí cảnh này kể ra thì cũng rất rộng lớn, nếu mình muốn tìm được khí linh tiểu thú, vậy phải tìm từng tấc đất, thế thì không biết phải kéo dài đến bao giờ.
- Xem ra chỉ có thể lại dùng biện pháp cũ thôi!
Hắn cười khổ, lại lấy ra một bình linh dịch, mở nắp bình, để khí tức của linh dịch khuếch tán ra trong hư không.
Không chỉ như vậy, Tô Dật còn vận chuyển nguyên khí, khiến khí tức của linh dịch càng thêm nồng đậm, phạm vi tỏa ra càng rộng.
- Tất cả chỉ đành theo số trời thôi!
Tô Dật miệng không ngừng lầm bầm, đồng thời thân hình lướt đi trong rừng rất nhanh.
Hắn dựa theo quỹ tích nhất định mà đi, khiến khí tức của linh dịch chỉ xuất hiện trong phạm vi nào đó.
Như vậy, sẽ chỉ có hai kết quả, hoặc là khí linh tiểu thú cảm giác được, hoặc là nó vẫn lòng vòng trong vòng phạm vi này, và bị Tô Dật dụ dỗ.
Tô Dật làm việc này hết nửa ngày, đây đã là ngày thứ bảy tiến vào bí cảnh, khiến hắn vô cùng sốt ruột.
- Hả?
Khi Tô Dật làm gần xong, chỉ cần triển khai tuần tra trong phạm vi, xa xa trên không trung có một đạo thân ảnh bay tới, lọt vào trong tầm mắt hắn.
Người đến mặc y bào màu máu, khoảng ba mươi tuổi, trong ánh mắt ẩn chứa khí chất hung ác, trên người có ý sát phạt dày đặc.
- Vu Cửu U?
Tô Dật giật mình, thông qua tình huống nghe ngóng được trước kia, hắn đại khái phán đoán ra thân phận của thanh niên này, chắc là đệ nhất cường giả trong thế hệ trẻ tuổi của Huyết Dương tông - Vu Cửu U!
- Hắn không ngờ không tới Niết Long đài, vẫn còn ở nơi này làm gì?
Tô Dật lẩm bẩm, chỉ cảm thấy vận khí của mình có chút không tốt lắm.
Lần đầu tiên khi thiếu chút nữa bắt được khí linh tiểu thú, bị Sư Tố Tố phá hỏng, lần thứ hai lại bị đám người Thiên Cương môn Hồng Kiếm Thu phá hoại.
Lần này khi nghĩ biện pháp dụ dỗ, Vu Cửu U lại xuất hiện ở đây, mong là đừng lại phá hỏng chuyện tốt của hắn!
Nếu là như vậy, Tô Dật tuyệt đối sẽ chửi rủa hắn!
- Mau cút đi, đừng làm ảnh hưởng tới đại sự của ta.
Ấn tượng của Tô Dật đối với Huyết Dương tông cũng không tốt, chủ yếu vẫn là đến từ đám người Lạc Đào.
Miệng hắn lẩm bẩm, chỉ mong Vu Cửu U mau chóng rời khỏi đây, đừng làm ảnh hưởng tới hắn bắt khí linh tiểu thú.
Nhưng trời không toại ý người, Tô Dật càng mong Vu Cửu U mau chóng rời đi thì hắn lại càng ở lại.
Chỉ thấy đạo thân ảnh đó trực tiếp hạ xuống một tán cây, lẳng lặng nhìn chung quanh.
Rất rõ ràng, khí tức linh dịch của Tô Dật khiến hắn đã nhận ra một số chỗ không bình thường.
- Bá Vương tông Tô Dật?
Không lâu sau, Vu Cửu U cũng phát hiện thân ảnh của Tô Dật, bởi vì Tô Dật không che giấu khí tức của mình, trên thực tế có giấu cũng chẳng để làm gì.
Vu Cửu U thản nhiên nhìn Tô Dật một cái, sau đó thì không để ý tới hắn nữa.
Kể ra, Vu Cửu U sở dĩ nhận ra Tô Dật, chỉ là bởi vì tiến vào trong Triệu Linh bí cảnh chỉ có một thiếu niên nhỏ tuổi như vậy mà thôi.
Tô Dật thấy vậy liền nhíu mày, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.
- Khí tức này là ngươi làm ra à?
Sau khi Vu Cửu U quan sát một lúc, bỗng nhiên lại nhìn về phía Tô Dật, hắn đứng thẳng trên tán cây, từ trên cao nhìn xuống Tô Dật.
Ngữ khỉ thản nhiên, nhưng không che giấu được ý tử của kẻ bề trên.
Đích xác, Vu Cửu U có thực lực ngạo thị đồng lứa, không đến ba mươi tuổi đã có tu vi Nguyên Hư cảnh nhị trọng.
Thiên phú như vậy, trong toàn bộ Hỗn Loạn Vực cũng chỉ có vài người đếm trên đầu ngón tay là có thể đánh đồng!
- Liên quan rắm gì đên ngươi!
Tô Dật không nghĩ nhiều, thản nhiên đáp lại một câu.
Hắn không có thời gian để bận tâm tới Vu Cửu U này, hiện tại mỗi một phút mỗi một giây trôi qua, đều khiến Tô Dật khó lòng dằn nổi, nào có thời gian mà lải nhải với hắn.
- Tiểu tử, ngươi có biết là mình đang nói chuyện với ai không?
Sắc mặt Vu Cửu U trầm xuống, lạnh giọng hỏi.
Phóng mắt khắp toàn bộ Hỗn Loạn Vực, cho dù là đám người Thương Vân điện, Cửu Tinh cốc Sư Tố Tố, Tần Vũ Sinh, Kinh Kỳ Nhiên, có lẽ không ai dám coi thường Vu Cửu U hắn như vậy!
Nhưng mà thiếu niên Tô Dật của Bá Vương tông này không ngờ lại dám dùng loại ngữ khí này nói chuyện với hắn!
Trong lòng Vu Cửu U bắt đầu cảm thấy tức giận, nhưng một giây tiếp theo, chuyện khiến hắn khó chịu hơn đã xuất hiện.
Chỉ thấy sau khi hắn hỏi ra một câu, vốn đang chờ Tô Dật trả lời, lại thấy thiếu niên đó không thèm nhìn mình lấy một cái mà xoay người đi chỗ khác, qua lại trong rừng, giống như là đang tìm gì đó, điều này khiến cho khuôn mặt Vu Cửu U trở nên có chút khó coi.
- Chẳng lẽ nơi này có chí bảo gì à?
Vu Cửu U nhướn mày, trong lòng liền nghĩ như vậy, sau đó cũng không so do thái độ của Tô Dật lúc trước.
Hắn nhảy trên tán cây, vẫn bám theo Tô Dật, muốn nhìn xem thiếu niên này rốt cuộc muốn làm gì.
Cũng không trách Vu Cửu U làm như vậy, dù sao khí tức ở trong rừng rất không bình thường, chỉ cần ngửi một hơi là có thể khiến người ta thần thanh khí sảng, nguyên khí trong kinh mạch vận hành thông thuận thêm mấy phần.
Nếu khí tức này đúng là đến từ chí bảo nào đó, vậy có thể thấy được nó rốt cuộc là thần dị đến trình độ nào!
- Tiểu thú à tiểu thú, ngươi mau ra đây.
Miệng Tô Dật lại bắt đầu lẩm bẩm như hòa thượng niệm kinh, không ngừng gọi khẽ, tìm kiếm chung quanh.
Triệu Linh bí cảnh quá lớn, Tô Dật cũng không biết tiểu thú lại có ở gần đây hay không, chỉ có thể làm hết việc người còn nghe theo mệnh trời thôi.
- Đúng là đang tìm bảo vật gì đó thật!
Trong tán cây phía sau, Vu Cửu U mắt sáng lên, xuất hiện vẻ hưng phấn.
Hắn cuối cùng cũng có thể kết luận, thiếu niên đó tuyệt đối là đang tìm kiếm vật trọng yếu gì đó.
Có loại phán định này, Vu Cửu U cũng càng cảm thấy hứng thú, hắn phải đi cùng xem thế nào, không chừng sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn cũng chưa biết chừng.
Dù sao tỷ thí ở Niết Long đài vẫn còn một đoạn thời gian, chậm một chút cũng vẫn tới kịp.
Nhưng đột nhiên, thiếu niên đó khi tiến lên phía trước, đột nhiên quay đầu, mặt không biểu tình nhìn lại.
- Ta xin khuyên ngươi một câu, tốt nhất đừng đi theo ta. Nếu làm ảnh hưởng tới chuyện của ta, ta không ngại giết ngươi đâu. Cho dù phía sau ngươi là Huyết Dương tông, cũng không thành bùa cứu mạng của ngươi đâu!
Tô Dật giọng nói bình thản, nhưng có thể nghe ra sát ý nồng đậm trong đó.
Lời nói của hắn vừa lọt vào tai Vu Cửu U, lập tức khiến cả người hắn cứng đờ, giống như bị sét đánh vậy.