← Quay lại trang sách

Chương 1094

Một Thiên Cương môn mà cũng muốn giết lão đại của ta à?

Lúc này, Tô Tiểu Soái từ trong lòng Tây Vô Tình thò đầu ra, hậm hực nói.

Vừa nghe thấy vậy, mấy người Quý Thiên Phục và Phùng Khải Tông, Cát Minh đều ngẩn ra, chỉ cảm thấy con chim nhỏ kỳ quái này khẩu khí không nhỏ.

Chỉ có điều quay đầu lại nhìn, phát hiện không chỉ con chim nhỏ này, trên mặt mấy người Bá Vương tông mặc dù có vẻ lo lắng, nhưng lúc này ai nấy lại vô cùng bình tĩnh, không hề kích động!

Nhất là Tây Vô Tình cầm đầu, trên mặt lại không nhìn ra bất kỳ dao động gì.

- Cùng lắm thì đánh một trận là được, không phải là Thiên Cương môn thôi sao, Bá Vương tông ta không ngại!

Thanh Hoàng trầm giọng nói, không hề hoang mang chút nào.

Hắn đã trải qua một hồi chém giết khủng bố trên Thánh Võ đại hội, ngay cả cường giả Thánh sơn cũng giao thủ rồi, trải qua sinh tử, huống chi là một thế lực nhị lưu của Hỗn Loạn Vực.

- Ta vẫn chưa được kề vai chiến đấu với chủ nhân, thực sự khiến người ta chờ mong!

Trên khuôn mặt anh tuấn của Âm Dương Minh Hoàng cũng xuất hiện nụ cười, thản nhiên nói.

Đám người Quý Thiên Phục đều trầm mặc, không nói gì.

Bọn họ trong nhất thời cũng không biết nên quyết định như thế nào, có trợ giúp Tô Dật ứng đối với Thiên Cương môn hay không, tất cả chỉ có thể nhìn tình huống rồi tính.

Ngoài bí cảnh không ngờ dần dần có chút lạnh lẽo, không khí càng lúc càng khẩn trương, khiến không ít người tu vi không đủ đều cảm thấy khó có thể hô hấp!

Không biết có có bao nhiêu ánh mắt đều hướng về phía Hồng Cường Long.

Đột nhiên, tinh thần mọi người đột nhiên chấn động!

Chỉ thấy giữa hai ngọn núi hùng vĩ đó, hào quang màu trắng chiếu ra, rực rỡ chói mắt!

- Ra rồi!

Mắt cố chịu bạch quang chói mắt đó, nhìn chằm chằm chỗ hai ngọn núi.

Tiếp theo, chỉ thấy từng thân ảnh từ trong phi ra, trong nháy mắt đã hiện ra thân hình ngoài ngọn núi!

- Tô Dật!

Trong nhóm người xuất hiện đầu tiên, có một thiếu niên, chính là Bá Vương tông Tô Dật!

- Ầm!

Thoáng chốc, chỉ thấy Hồng Cường Long một cước giậm lên hư không, khiến cả thiên địa đều chấn động!

Một quyền của hắn hoành không đánh ra, hóa ra một đạo quyền phong màu vàng hung mãnh, giống như mang theo khí thế hình thiên sát địa, hào quang lấp lánh, uy áp cuồn cuộn, trực tiếp đánh nổ không khí, hiện ra một vòng xoáy đáng sợ, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai lập tức giết tới bên cạnh Tô Dật!

- Ầm.

Chỉ trong chốt lát, cả người Tô Dật giống như bị một bàn tay vô hình tóm lấy người, hoàn toàn không thể nhúc nhích, một loại lực lượng vô hình đã giam cầm hắn ở tại chỗ!

Mà quyền đầu của Hồng Cường Long, trong nháy mắt liền đánh tới, trực tiếp hàng lâm đến trước người hắn!

Lực lượng cường đại giống như bài sơn đảo hải, dưới sự áp bức, khiến nhục thân của Tô Dật cũng vỡ nứt từng tấc, máu tươi phụt ra!

Mà đám người Quý Hàm Nặc, Trần Xử An, Lâm Đông Hạo đi ra cùng Tô Dật thì bị một cỗ khí lưu vô hình trong nháy mắt hất bay, giống như một mảng lá rụng trong gió.

- Hồng Cường Long xuất thủ rồi!

Đám người đang vây xem ở chung quanh đều giật nảy mình, Hồng Cường Long vừa động thủ, chính là uy thế đáng sợ như vậy!

Lực lượng của Nguyên Hoàng cảnh cao cấp đánh ra, khiến cho rất nhiều người đều cảm thấy da đầu run lên!

Với thực lực của thiếu niên đó, sợ là dưới một kích này sẽ bị trấn sát ngay tại chỗ!

- Tô Dật nguy hiểm rồi!

Trong cái nhìn chăm chú của vô số ánh mắt, thân hình của thiếu niên đó bị áp chế, không của bất kỳ sức phản kháng nào!

Nguyên Hư cảnh có mạnh tới mấy cũng không thể may mắn sống sót trong tay của một vị cường giả Nguyên Hoàng cảnh cao cấp!

- Ài!

Có người đã thở dài thành tiếng, cảm thấy thương xót cho Tô Dật.

Thiếu niên như vậy, thế gian hiếm thấy, mười bảy tuổi đã ép cho cường giả trẻ tuổi gần ba mươi tuổi của Hỗn Loạn Vực không ngẩng đầu lên nổi.

Nếu hắn bỏ mạng ở đây, tuyệt đối là một chuyện cực kỳ đáng tiếc!

Nhưng mà không ai có thể thay đổi được gì, đó là một người đứng đầu của thế lực nhị lưu xuất thủ, trừ phi có người của thế lực nhất lưu lúc này đứng ra, mới cơ hội cứu được Tô Dật đó.

Nhưng chỉ sợ sẽ không có thế lực nhất lưu nào làm như vậy.

Chỉ có điều, ngay khi mọi người nghĩ rằng Tô Dật hẳn phải chết, bỗng nhiên một lực lượng linh hồn đáng sợ trong nháy mắt tỏa ra.

Cùng lúc đó, chỉ thấy một lão già áo đen đạp không mà ra, khí tức dũng động, hào quang nguyên khí chiếu rọi, giống như một hoàng giả, khí tức cuồn cuộn kinh người!

Áo đen của lão giả này không gió mà tự động, hai tay ngưng kết thủ ấn, đột nhiên một con giao long khổng lồ hiện lên trước người hắn!

- Gừ.

Giao long rít gào, hào quang rạng rỡ, giống như xuyên qua thượng cổ thời không mà đến, mang theo sát ý mênh mông cuồn cuộn xuyên qua hư không, trong nháy mắt đã bắn về phía kim quang quyền ảnh của Hồng Cường Long.

Hư ảnh hư ảnh bay lên không, chấn động không gian, tràn ngập lực lượng cuồn cuộn, khí tức xộc thẳng lên trời, giống như một con cự long chân chính hàng lâm, có thể càn quét phá hủy tứ phương.

- Ầm!

Đột nhiên, một rồng một quyền trực tiếp va chạm!

Thiên địa phát ra chấn động khủng bố, ngay cả hai ngọn núi ở phương xa dường như cũng đang rung chuyển.

Chung quanh, gió lốc năng lượng khủng bố thổi quét, giống như gió thu càn quét, các thân ảnh ở gần đều bị đẩy lui!

Quang mang nở rộ, giống như muốn xuyên thấu hư không!

- Hự.

Tô Dật chỉ cảm thấy ngực mìnhnhư sắp vỡ ra, rên lên một tiếng.

Hắn bị lực lượng cường đại trực tiếp hất bay, thân bất do kỷ!

Có điều cũng may, lực lượng giam cầm trên thân thể lúc này đã bị phá giải, nguyên khí lại vận chuyển được, rất nhanh liền ổn định thân hình!

Trên không trung hào quang năng lượng tan đi, giao long và quyền phong cũng không thấy bóng dáng, để lộ ra hai thân ảnh đứng đối diện nhau.

Một người trong đó là môn chủ Thiên Cương môn Hồng Cường Long, mà một người khác thì là một lão già áo đen, lúc này đang ánh mắt lãnh liệt nhìn chằm chằm trung niên đối diện!

- Hả? Hồng Cường Long không ngờ bị chặn lại rồi.

Người vây xem ở chung quanh đều sửng sốt, nhìn thấy một màn như vậy, ai nấy đều kinh hãi.

- Lão giả đó là ai, không ngờ có thể ngăn được sự tập sát của Hồng Cường Long, cứu Tô Dật!

Rất nhiều người khó có thể tin nổi, không ít người đều biết tu vi của Hồng Cường Long, nhưng lúc này đột nhiên xuất hiện một lão giả, không ngờ tiếp được một kích tất sát của Hồng Cường Long!

- Ngự Hồn Sư, lão giả đó là một ngự hồn sư!

Có người vô cùng khiếp sợ, hư ảnh giao long vừa rồi, chỉ có Ngự Hồn Sư mới có thể thi triển ra ra

- Ngươi là ai mà dám ngăn cản ta!

Hồng Cường Long quat to, lạnh lùng nhìn chằm chằm lão giả đối diện.

Lực lượng thuộc tính kim trên người hắn lưu chuyển không ngừng, vô cùng sắc bén, có tiếng kim qua vang vọng, giống như sát thiên phạt địa!

Cẩm bào của Hồng Cường Long phiêu đãng, khí thế cả người không ngừng tăng lên!

- Tuyệt Mệnh Diêm La, Tây Vô Tình!

Bảy chữ này chậm rãi được thốt ra từ trong miệng lão già áo đen.

Mà vừa nghe thấy những lời này, tức thì đám người đang vây xem ồ lên, không biết bao nhiêu người giống như là bị cắt tiết gà vậy!

- Gì cơ! Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình? Hắn chính là Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình?

- Chính là Tây Vô Tình luyện chế Phụ Cốt Phệ Hồn đan sao?

- Ta có nghe nói tới danh hào của hắn, nghe nói Tây Vô Tình không chỉ là Luyện Đan Sư, mà còn là một Ngự Hồn Sư!

Từng kinh hô rất nhanh truyền ra, rất nhiều người đều hiểu rõ thân phận của lão giả đó.

Mấy chữ Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình này, ở trong một đám người nào đó của Hỗn Loạn Vực tuyệt đối là tiếng tăm lừng lẫy, mà nổi danh nhất không phải là tu vi thực lực của hắn, mà là hắn là người luyện chế ra Phụ Cốt Phệ Hồn đan, còn có thân phận của Ngự Hồn Sư!

Cho tới hiện tại, Phụ Cốt Phệ Hồn đan vẫn còn lưu thông ở một số địa phương của Hỗn Loạn Vực.

Một người như vậy, tu vi không tầm thường, lại là Luyện Đan Sư và Ngự Hồn Sư, cho dù là tiến vào thế lực nhất lưu, cũng sẽ được tôn sùng là thượng khách, tất nhiên không ai khinh thường hắn!

- Thực lực của Tây Vô Tình không ngờ cường hãn như vậy sao, có thể giao phong chính diện với môn chủ Thiên Cương môn, dường như cường đại hơn so với lời đồn rất nhiều!

- Lần này có trò hay để xem rồi, cũng không biết Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình có thể thực sự ngăn cản Hồng Cường Long không?

Rất nhiều người bắt đầu trong lòng cảm thấy chờ mong, chỉ cảm thấy chuyện hôm nay sẽ không kết thúc một cách đơn giản, tiếp theo tất sẽ có một hồi long tranh hổ đấu!

- Hay cho một Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình, chuyện của Thiên Cương môn ta ngươi cũng dám quản!

Thanh âm của Hồng Cường Long lạnh như băng, nhìn chằm chằm Tây Vô Tình.

Khi hắn vừa dứt lời, mấy đạo thân ảnh trực tiếp lướt ra, lại lao về phía Tô Dật.

- Tiểu tạp toái, ngươi hôm nay chết chắc rồi!

Trong mấy đạo thân ảnh này, có Ô trưởng lão của Thiên Cương môn, những người còn lại cũng đều là cường giả Nguyên Hoàng cảnh của Thiên Cương môn, đồng thời lao về phía Tô Dật, tổng cộng có ba người.

- Ta cũng muốn xem, hôm nay rốt cuộc là ai chết chắc nào!

Bỗng dưng, cũng có mấy đạo thân ảnh trực tiếp lướt ra, hạ xuống trước người Tô Dật, bảo vệ hắn ở đằng sau.

Vừa lên tiếng chính là một con chim nhỏ nhìn qua thì vô cùng bình thường!

Trên người năm đạo thân ảnh này cũng có khí tức Hoàng cấp tràn ngập bốn phía, uy áp tỏa ra, khiến không gian run rẩy.

Ba người của Thiên Cương môn đối mặt với năm người này, lập tức cũng dừng động tác, không lập tức xuất thủ.

- Lão đại, ngươi thế nào?

- Chủ nhân, ngươi không sao chứ?

Năm người Tô Tiểu Soái, Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng, Hoàng Kiện hạ xuống trước người Tô Dật, quan tâm hỏi.

- Yên tâm, ta không sao!

Tô Dật lắc đầu, hắn chịu chấn động không nhẹ, nhưng chưa bị thương.

Chỉ là nhớ lại lúc nãy, vẫn không khỏi sợ hãi, nếu không phải đại ca Tây Vô Tình xuất thủ đúng lúc, mình lúc này khẳng định đã chết trong tay người trung niên đó rồi!

Tô Dật liếc về phía cách đó không xa, đám người Quý Hàm Nặc, đám người Du Văn Huyền lúc này cũng đều an toàn hạ xuống, bọn họ bị gió lốc cuốn đi, nhưng đám người Quý Thiên Phục cũng ngay lập tức tiến lên cứu viện.

Nếu không dưới khí thế của người trung niên đó, một đám trẻ tuổi Nguyên Chân cảnh chắc chắn sẽ trọng thương!

- Tiểu tạp toái đó, ta muốn tự tay giết hắn!

Thanh âm lãnh liệt từ trong miệng Hồng Cường Long vang lên, hắn sau khi liếc về phía Tô Dật, lại nhìn Tây Vô Tình, nói:

- Ngươi đã tự muốn chết, vậy hôm nay ngươi và tiểu tử này phải đền mạng cho con trai ta.

Mười ngón tay của hắn bấm rất nhanh, duệ kim chi khí điên cuồng từ trên người hắn trào ra, nguyên khí đáng sợ dập dềnh, sắc bén tuyệt luân!

Lực lượng thuộc tính kim nhanh chóng hội tụ, trong nháy mắt, một con hổ cực lớn kim quang tỏa ra bốn phía hiện ra, ngẩng đầu giậm móng, rít gào vang trời!