← Quay lại trang sách

Chương 1095

Theo một tiếng hổ gầm vang lên, trời lắc đất rung, đại địa nứt toác, hung uy lẫm liệt!

Rất nhiều người ở chung quanh theo bản năng đều phong bế thính giác, nhưng vẫn bị tiếng gầm khủng bố chấn cho trong cơ thể khí huyết nhộn nhạo!

Lại có người tu vi không đủ, không có cường giả bảo vệ, trực tiếp hộc máu!

- Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng đỉnh phong, cách Nguyên Tông cảnh cũng không xa!

Trong nháy mắt Hồng Cường Long vừa động thủ, chung quanh liền có cường giả nhận rõ tu vi.

Không thể không thừa nhận, vị môn chủ Thiên Cương môn này thực lực rất mạnh, đủ để xếp vào hàng cường giả hiếm có đương thời!

- Tây Vô Tình đó cũng rất mạnh, có điều nhìn dáng vẻ của hắn, dường như vừa bước vào Nguyên Hoàng cảnh thất trọng, chỉ sợ không phải là đối thủ của Hồng Cường Long!

Có người lên tiếng, chỉ cảm thấy Tây Vô Tình không thể đánh được với Hồng Cường Long.

Nguyên Hoàng cảnh thất trọng, lại thêm thủ đoạn của Ngự Hồn Sư, có lẽ có thể đánh một trận chắc thắng với Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng bình thường, nhưng muốn giao phong với Hồng Cường Long Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng đỉnh phong, cách Nguyên Tông cảnh chỉ còn một bước, chắc vẫn chưa đủ!

Mang suy nghĩ như vậy, mọi người đều tiếp tục hướng ánh mắt lên cuộc giao thủ chấn động trên trời cao!

Chỉ thấy thân hổ to khủng bố như núi, đạp móng mà động, ngẩng đầu rít gào, một hổ trảo cực lớn đánh ra, trong mỗi cái giơ tay nhấc chân, giống như có thể dời núi lấp biển, trực tiếp đè về phía Tây Vô Tình.

Trên mặt Tây Vô Tình cũng lộ ra vẻ cực kỳ nghiêm túc, lực lượng linh hồn mãnh liệt như thủy triều, thủ ấn không ngừng ngưng kết, rất nhanh lại ngưng tụ ra một con hung cầm cực lớn, chiếm cứ hư không!

Hung cầm này giống như từ liệt diễm biến thành, cả người bốc lên ánh lửa ngùn ngụt, hai cánh quạt một cái, hai con hỏa long điên cuồng bay ra, hung hăng va chạm với hổ ảnh cực lớn đó!

Hổ trảo xé trời rạch đất, hung cầm vồ giết, hai con thú ảnh này một là nguyên khí ngưng tụ, một là hư ảnh man yêu thú Ngự Hồn Sư khống chế, hung hãn chém giết với nhau!

- Ầm ầm

Chỉ nghe thấy tiếng nổ vang trời, ánh lửa và duệ kim chi khí bắn ra bốn phía!

Hai con thú ảnh chém giết kinh thiên động địa, phương xa có núi đá vỡ nứt, dưới chân có đại địa sụt lún, hư không thì rung chuyển!

Tới cuối cùng, hai bên cơ hồ là cùng lúc nhạt đi, hóa thành năng lượng thoát phá!

Mà thân ảnh của Tây Vô Tình và Hồng Cường Long cũng đều bị đẩy lùi!

Sau khi liên tục lùi ba mươi trượng, Hồng Cường Long liền ổn định thân hình, hai chân giống như đóng đinh trong hư không.

Mà ở bên Tây Vô Tình thì lùi tới bốn mươi trượng mới dừng lại được.

Đúng như một số cường giả suy đoán, Tây Vô Tình trên tu vi vẫn kém Hồng Cường Long không ít, giữa hai người bởi vậy đã thấy rõ cao thấp!

Rất rõ ràng, Tây Vô Tình đã rơi vào thế hạ phong!

Nhưng mà kết quả này đã triệt để khiến đám người đang vây xem chấn động!

- Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình không ngờ có thể trực tiếp giao thủ với Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng đỉnh phong!

- Hắn quá cường hãn, chiến đấu vượt cấp, đây chính là chỗ cường đại của Ngự Hồn Sư!

- Thì ra hắn không chỉ luyện đan lợi hại, thực lực cũng đáng sợ như vậy!

Không biết bao nhiêu người cho tới lúc này đã bị thực lực của Tây Vô Tình khiến cho rung động!

- Nguyên Hoàng cảnh thất trọng quá mạnh, không hổ là Ngự Hồn Sư!

Xa xa, Thương Vân điện Tạ trưởng lão và một số cường giả khác không biết từ khi nào đã tới nơi này.

Nhìn kết quả giao thủ của hai người, Tạ trưởng lão không khỏi khiếp sợ nói.

- Hồng Cường Long đó không phải là mạnh bình thường, không ngờ thế mà vẫn có thể ngăn cản hắn! Tây Vô Tình này chỉ là một tán tu mà đạt tới cảnh giới như vậy, thật sự rất bất phàm!

Cửu Tinh cốc Đường trưởng lão cũng tới đây, len tiếng khen ngợi.

Một vị Ngự Hồn Sư có thể so với Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng đỉnh phong, nhất định là sau trận đánh hôm nay sẽ nổi danh lập vạn ở Hỗn Loạn Vực!

Ở bên cạnh là không ít thân ảnh của Huyết Dương tông, nhưng đều không lên tiếng, ai nấy lẳng lặng quan sát.

Bên cạnh bọn họ, đám đệ tử Vu Cửu U, Phù Động Huyền lúc này cũng đều đã từ trong bí cảnh đi ra, hội tụ với cường giả trong tông.

Vu Cửu U dứt khoát kể lại ân oán giữa hắn và Tô Dật, một đám cường giả của Huyết Dương tông không lập tức tỏ thái độ, chỉ thản nhiên quan khán, không biết trong lòng đang nghĩ gì.

Mà ở bên kia, một người trung niên áo bào trắng lẳng lặng đứng đó, thân hình giống như đứng trong một mảng không gian độc lập.

Người trung niên này chính là người được Tạ trưởng lão gọi là Thượng Quan tiểu tử, hắn lúc này cũng tới đây.

- Ngự Hồn Sư cường hãn quá, có điều nếu ngươi cảm thấy, bằng thực lực này mà có thể ngăn cản ta, vậy không khác gì người si nói mộng!

Lạnh lùng nhìn Tây Vô Tình, Hồng Cường Long nói ra những lời này.

Ánh mắt của hắn đã âm lãnh đến cực điểm, liên tiếp hai lần công kích đều bị người ta đón đỡ, khiến Hồng Cường Long đã có dấu hiệu nổi bão.

Con trai độc nhất Hồng Kiếm Thu bị giết, vốn tưởng rằng canh giữ ở ngoài bí cảnh, sẽ có thể nhất kích tất sát Tô Dật đó.

Ai ngờ lại xuất hiện một Ngự Hồn Sư cường hãn như vậy cản hắn lại.

Nhưng Hồng Cường Long không hề lo lắng, bởi vì hắn vẫn chưa thể hiện ra toàn bộ thực lực!

Chỉ thấy sau khi nói xong câu này, Hồng Cường Long nhẹ nhàng bước ra một bước!

Nhưng mà rất quỷ dị là, một cước rất bình thường như vậy, lại giống như giẫm ra một luật động đặc thù nào đó trong thiên địa, phát ra một tiếng vang nhỏ!

Thoáng chốc, một cỗ khí tức thần bí từ trên người hắn khuếch tán ra, sóng gợn vô hình tỏa ra bốn phía, trong thiên địa dường như có lực lượng đặc thù nào đó hàng lâm, không gian cũng chịu ảnh hưởng!

Cho dù là ở cách rất xa, rất nhiều võ giả đều có thể cảm nhận được, không gian xung quanh Hồng Cường Long dường như trở nên vô cùng sâu thẳm thâm thúy, giống như chỉ cần bước vào một bước thôi sẽ rơi vào vực sâu hắc ám!

Trong tam đại thế lực nhất lưu, đám người Tạ trưởng lão, Đường trưởng lão thấy vậy, ai nấy lập tức hô lên thất thanh.

- Tuyệt đối lĩnh vực! Đây là lực lượng của tuyệt đối lĩnh vực!

- Hồng Cường Long thì ra đã mạnh như vậy! Đâu phải là Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng! Hắn đã là người có tu vi nửa bước Nguyên Tông cảnh!

Những lời nói chấn động được họ nói ra khỏi miệng, những võ giả chung quanh vốn không hiểu ra sao vừa nghe thấy vậy, trong nháy mắt cảm giác da đầu run lên!

Nhưng lúc này, mọi người đã không kịp nghĩ nhiều, sau khi nhìn thấy Hồng Cường Long bước ra mấy không, không ngờ đã xuất hiện trước mặt Tây Vô Tình!

Dao động vô hình đó dã trực tiếp bao phủ đối phương vào trong, lực lượng thần bí đan xen, trong vô hình, không ngờ quấn về phía Tây Vô Tình!

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, lão già áo đen đó hai tay bấm ấn, nhưng động tác lại thong thả hơn rất nhiều!

- Đây là lực lượng của tuyệt đối lĩnh vực à?

Tây Vô Tình lẩm bẩm, ánh mắt như điện, khuôn mặt lạnh lùng.

Thân đang ở trong tuyệt đối lĩnh vực của Hồng Cường Long, hắn chỉ cảm thấy mình giống như rơi vào vũng bùn, nhất cử nhất động đều bị lực lượng rất lớn cản lại!

So với tốc độ của Hồng Cường Long, Tây Vô Tình lúc này nhìn qua giống như là đang đùa giỡn, động tác ngưng kết thủ ấn vô cùng chậm chạp!

- Ta muốn giết tên tiểu tạp toái Tô Dật đó, không ai có thể ngăn cản!

Hồng Cường Long nói ra những lời này!

Hắn đã đi tới bên cạnh Tây Vô Tình, một tay nâng lên, hóa ra thủ ấn kim quang rạng rỡ, giống như vàng nén!

Thủ ấn này giống như tiên nhân vỗ đỉnh, trực tiếp vỗ về phía đầu Tây Vô Tình!

- Đại ca!

Xa xa, Tô Dật thấy một màn này, lập tức tim như chui tọt lên tới tận cổ họng!

Tây Vô Tình động tác ngưng trệ, nếu không thể thoát ra thật nhanh, tất nhiên sẽ bị thủ ấn này đánh trúng!

- Cuối cùng vẫn là tu vi chênh lệch quá lớn, Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng còn có thể đánh một trận, nhưng nửa bước Nguyên Tông cảnh, thực sự là không có bất kỳ phần thắng nào!

Chỗ Thương Vân điện, Tạ trưởng lão thở dài một tiếng, nói.

Đám người Sư Tố Tố, Tần Vũ Sinh bên cạnh hắn, còn có đám người Cửu Tinh cốc Đường trưởng lão cách đó không xa, ai nấy ánh mắt hoảng sợ, đồng thời cũng tràn ngập vẻ thương xót.

Nửa bước Nguyên Tông cảnh, đã thoát ly phạm trù Nguyên Hoàng cảnh, hai người cách nhau cả một cảnh giới lớn!

Khoảng cách như vậy, không thể dựa vào thủ đoạn của Ngự Hồn Sư để bù đắp!

Lần này xem ra, Tây Vô Tình đó tất nhiên là dữ nhiều lành ít!

- Đáng tiếc!

Toàn trường đều chăm chú nhìn Hồng Cường Long và Tây Vô Tình, đợi kết quả cuối cùng!

Nhưng mà, ngay khi tất cả mọi người cho rằng, Tây Vô Tình liền bị một kích vỗ nát đầu, dị biến lại nảy sinh.

Một đạo thất luyện (cuộn lụa) sáng ngời đột nhiên từ mi tâm của Tây Vô Tình bắn ra, giống như tia chớp, dường như có thể hoàn toàn bỏ qua tuyệt đối lĩnh vực của Hồng Cường Long, thoáng chốc đập vào gáy Hồng Cường Long, khiến hắn bất ngờ không kịp đề phòng!

Một cỗ linh hồn gió lốc đột nhiên thổi ra, vô cùng hung mãnh, trong thiên địa giống như có âm phong gào thét, thần ma chi khí cuồn cuộn thổi ra bát phương!

Lực lượng linh hồn cường hãn tập sát, Hồng Cường Long trong nháy mắt liền cảm thấy mắt mờ thần mê, đầu như muốn vỡ ra, cơn đau cực lớn ập xuống.

- Bùm!

Thân hình của Hồng Cường Long giống như bị trúng đòn nặng, trực tiếp bị đẩy lui!

Nhưng đạo thủ ấn đó của hắn cho dù rất hỗn loạn, nhưng cuối cùng vẫn quét trúng đầu Tây Vô Tình!

- Phập.

Thân hình Tây Vô Tình trực tiếp từ trong không trung rơi xuống, đập cho mặt đất vỡ ra một hố sâu mấy trượng!

Qua một lúc, hắn mới lảo đảo bay ra, nhưng khóe miệng lại trào máu tươi, sắc mặt cũng tái nhợt như tờ giấy!

- A.

Trái lại ở đối diện, Hồng Cường Long giống như gặp phải sự vật đáng sợ gì đó, hai tay ôm lấy đầu, liên tục thối lui, trên mặt đầy vẻ thống khổ!

- Phập.

Một lúc sau, trong miệng hắn phun ra một ngụm máu tươi, nhiễm đỏ trường thiên!

Như vậy, thần sắc thống khổ đó mới thoáng dịu đi, chỉ là miệng Hồng Cường Long lại giống ống bễ, thở hổn hà hổn hển, nào còn nửa điểm phong thái bá đạo của lúc trước!

Đây là một cú lấy cứng chọi cứng, bất kể là Tây Vô Tình, hay là Hồng Cường Long, hai người đều bị trọng thương, chiến lực hao tổn!

Nhưng lúc này, trong sân lại yên lặng như cõi chết, kim rơi cũng có thể nghe thấy.

Đám người vây xem ở chung quanh, rất lâu vẫn không nói ra lời, ai nấy giống như là thấy quỷ, nhìn chằm chằm hai người đó.

Trong đó phần lớn ánh mắt đều dừng ở trên người lão già áo đen, cảm thấy rúng động không thôi!