Chương 1108
Bái... Bái kiến tông chủ!
Những người này lập tức sợ tới mức chân nhũn cả ra, uy thế trên người thiếu niên này khiến bọn họ cảm thấy sợ hãi!
Ngay cả Thiết Diện Quỷ Tẩu Ông Chính Quyền cũng không chịu nổi một kích trong tay hắn, đám người bọn họ nào còn dám tiếp tục càn rỡ.
- Được rồi, từ nay về sau, các ngươi sẽ là thành viên của Bá Vương tông! Nếu đã như vậy, lợi ích ta cấp cho mọi người tuyệt đối sẽ không ít!
Nhìn hành động của những người này, Tô Dật gật đầu, lập tức lại ngữ khí bình thản nói:
- Nhưng, nếu ai dám làm ra chuyện gây hại tới Bá Vương tông, ta đảm bảo sẽ khiến hắn phải hối hận vì đã sinh ra đời!
Nhưng lời này nghe thì không có dao động cảm xúc gì, nhưng truyền vào trong tai người ở đây, nhất là đám người Ông Chính Quyền, ai nấy lưng đều lạnh toát.
Có một số người lén nhìn về phía thiếu niên đó, phát hiện trong mắt hắn có sát khí tỏa ra.
- Nam Cung Ngưng Nguyệt, ngươi dẫn bọn họ tới đại điện chờ, ta còn có một số việc phải làm! Nhớ kỹ, trước khi ta truyền tin, không ai được đi lại lung tung ở đây, để tránh làm hỏng đại sự!
Tô Dật dặn dò một tiếng, sau đó trực tiếp rời khỏi, đi tìm Tây Vô Tình.
Nhìn bóng lưng của thiếu niên này, sắc mặt của đám người đều vô cùng phức tạp.
- Đi thôi!
Nam Cung Ngưng Nguyệt cũng không nói nhiều, đi về phía vị trí đại điện.
- Tiểu nha đầu, hôm nay ta coi như mới nhìn ra, chuyện của Bá Vương tông, ngươi chắc còn giấu chúng ta rất nhiều phải không?
Lúc này hồi tưởng lại, một đoạn thời gian gần đây, mình ở Bá Vương tông lung lạc lòng người, nhưng Nam Cung Ngưng Nguyệt lại không có bất kỳ ý kiến gì, chứng tỏ nàng ta vẫn luôn tự tin, không lo sẽ xảy ra sai lầm.
Cười khẽ, vuốt sợi tóc trên trái ra sau tai, nói:
- Thực lực của Ngưng Nguyệt không đủ, trên cơ bản là rất khó trấp áp được nhiều người như vậy. Cho nên, ta cần mượn dùng lực lượng của tông chủ, đồng thời cũng khiến mọi người nhận thức được chỗ cường đại của Bá Vương tông, chứ không phải là ta lừa gạt gì các ngươi.
Trên thực tế, Nam Cung Ngưng Nguyệt đích xác chưa nói với nhiều người về chuyện liên quan tới Bá Vương tông, sự tồn tại của đám người Tây Vô Tình, Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng cũng chưa hề nói với ai.
Nam Cung Ngưng Nguyệt có bản lĩnh lung lạc lòng người, nhưng nếu đối phương thực lực quá mạnh, nàng ta căn bản không thể thực sự nắm trong tay.
Cho nên chuyện phát sinh hôm nay, chính là kế hoạch mà nàng ta đã bắt đầu từ lâu.
Sự không khớp duy nhất chính là xuất thủ là bản thân Tô Dật, chứ không phải là Tây Vô Tình, Thanh Hoàng như nàng ta nghĩ!
- Tiểu nữ oa ngươi không tồi!
Ông Chính Quyền trầm ngâm một lát, đành phải nói ra một câu như vậy.
Trong lòng hắn vô cùng cảm khái, cũng vô cùng minh bạch, vừa rồi nếu mình chỉ do dự một chút thôi, chắc lúc này đã thành một cỗ thi thể lạnh lẽo rồi.
Hơn nữa, Ông Chính Quyền cảm thấy, vị tong chủ Bá Vương tông trẻ tuổi này, có lẽ còn sâu không lường được hơn so với trong tưởng tượng của mình.
Đồng thời, trong toàn bộ Bá Vương tông, tuyệt đối còn có một số chuyện mà mình không biết.
- Không khéo, Bá Vương tông có cả cường giả Hoàng cấp!
Ông Chính Quyền thầm đoán trong lòng, chỉ cảm thấy trong Bá Vương tông này không khéo còn tồn tại cường giả Nguyên Hoàng cảnh nhất nhị trọng.
- Đại ca Ly Hỏa Huyền Dương giới còn bao lâu nữa mới có thể bố trí xong?
Bên kia, Tô Dật lại đến bên cạnh Tây Vô Tình, cẩn thận quan khán văn lạc mà đại ca đang khắc, dùng lực lượng linh hồn để ngưng tụ tàn hồn, câu động lực lượng thuộc tính trong thiên địa, tiến hành một loại tổ hợp huyền diệu.
- Còn quá sớm!
Tây Vô Tình thản nhiên nói.
Tô Dật gật đầu, đồng thời trong lòng cũng có chút sốt ruột, chỉ sợ Thiên Cương môn đó giết tới quá sớm.
Nếu lúc đó Ly Hỏa Huyền Dương giới vẫn chưa bố trí thành công, vậy kết quả chính là bi kịch.
Chỉ có điều, hiện tại không phải là lúc lo lắng tới những cái này.
Hắn nghiêm túc học tập thủ pháp của đại ca Tây Vô Tình, mỗi khi đụng tới một số chi tiết trọng yếu, đại ca cũng sẽ giảng giải kỹ càng, Tô Dật lại càng thêm si mê.
Một khi học được cách bố trí một môn Kỳ Môn Huyễn Hồn giới, đó chính là một thủ đoạn thông thiên.
Kỳ thật, Tây Vô Tình cũng là lần đầu tiên một mình bố trí Kỳ Môn Huyễn Hồn giới này, cho nên có không ít chỗ phải cân nhắc cẩn thận, cho nên tiến độ cũng không được nhanh.
Nhưng đối với một người ngoài nghề như Tô Dật mà nói, đó tất nhiên là không thể so sánh nổi!
Thời gian trôi qua rất nhanh, lại một ngày thời gian trôi qua.
Cách lúc Tô Dật à Tây Vô Tình bắt đầu bố trí Ly Hỏa Huyền Dương giới đã qua hơn hai ngày, gần ba ngày.
Trong thời gian này, một số man yêu thú dưới sự chỉ thị của Tô Dật, đứng trong phạm vi nhất định không dám đi lại lung tung.
Đám người Nam Cung Ngưng Nguyệt, Nguyên Nhất, Ông Chính Quyền lại không dám ra khỏi đại điện một bước.
Bọn họ thường xuyên nhìn thấy hai người Tô Dật và Tây Vô Tình đi tới đi lui chung quanh, không biết đang làm gì, nhưng loáng thoáng, mọi người cũng cảm thấy hai người này có lẽ là đang làm đại sự gì đó.
Có thể nói, trừ hai người Tô Dật và Tây Vô Tình ra, hiện giờ những người còn lại của Bá Vương tông đều lộ ra có chút buồn chán.
- Lão giả đó, liệu có phải cường giả Hoàng cấp của Bá Vương tông không, không biết tu vi cụ thể là gì!
Khi nhìn thấy Tây Vô Tình, Ông Chính Quyền thầm đoán trong lòng, chỉ cảm thấy lão già áo đen đó có thể là một tồn tại Nguyên Hoàng cảnh.
Có điều, hắn không dám phóng gan mà nghĩ, chỉ cảm thấy đối phương nhiều nhất chỉ là một vị Nguyên Hoàng cảnh vừa tới tam trọng, đã là rất dọa người rồi!
Thời gian từ từ trôi qua, ngay khi sắc trời sắp tối, mấy đạo thân ảnh từ phương xa hoành không bay tới, rất nhanh liền hạ xuống sơn môn, ngoài đại điện.
Một nhóm thân ảnh này khí tức đều vô cùng cường đại!
Từng cỗ lực lượng đáng sợ tỏa ra trong hư không, uy thế vô hình phát ra, khí thế Hoàng cấp lộ rõ, có yêu khí dày đặc!
- Yêu... Yêu Hoàng...
Đại điện, sau khi nhìn thấy mấy người này, Ông Chính Quyền và hơn trăm người vừa mới gia nhập Bá Vương tông hai chân mềm nhũn, có một số người cơ hồ là ngã xuống đất!
Trong ánh mắt của bọn họ, hai vị thanh niên anh tuấn đứng đó, một lão giả dáng người vô cùng thấp bé cũng đạp không hạ xuống, theo sát sau là một lão giả hoàng bào.
Ngoài ra, còn có một con chim nhỏ tướng mạo xấu xí bay tới rất nhanh!
Trong bọ họ, mấy con man yêu thú phi hành cũng hạ xuống, thân thể cực lớn, khí thế hung hãn, trên lưng còn có mấy đạo thân ảnh khác.
- Chúng ta phải chết sao?
Sau khi những cường giả Hoàng cấp này đến, trong đại điện có rất nhiều người đều trở nên hoang mang.
Ai nấy khó tránh khỏi bi thương, chỉ cảm thấy thời vận không tốt, vừa nhìn thấy tông chủ Bá Vương tông không lâu, lại có mấy tên Yêu Hoàng đến, không khéo hôm nay sẽ phải chết ở đây!
Ngay cả Thiết Diện Quỷ Tẩu Ông Chính Quyền, lúc này sắc mặt cũng vô cùng khó coi, nhưng lại không dám sinh ra lòng phản kháng.
Đó là mấy Yêu Hoàng, đồng thời nhìn khí thế, còn không phải là Yêu Hoàng bình thường, e là bất kỳ ai cũng chỉ cần dùng một ngón tay thôi là dí chết được hắn.
Yêu Hoàng trẻ tuổi mặc áo xanh đó đột nhiên nhìn về phía đại điện, ánh mắt hắn vừa đảo qua, thoáng chốc đã khiến đa số người sợ tới sắp đái ra quần.
- Các ngươi tới rồi à, chủ nhân đâu?
Nhưng mà khiến mọi người kinh dị là, Yêu Hoàng áo xanh này chỉ liếc bọn họ một cái, sau đó ánh mắt dừng ở trên người Nam Cung Ngưng Nguyệt, hỏi.
- Tông chủ đang bận, bảo chúng ta chờ ở đây, không được quấy rầy!
Nam Cung Ngưng Nguyệt gật đầu đáp.
- Các ngươi cứ chờ ở đây đi, ta đi tìm lão đại!
Trong đoàn người, con chim nhỏ tướng mạo xấu xí đó lên tiếng, sau đó trực tiếp bay đi, tốc độ nhanh đến bất khả tư nghị!
Tình cảnh này lại khiến rất nhiều người mới gia nhập Bá Vương tông cảm thấy hoảng sợ.
Một con chim nhỏ bộ dạng bình thường, không ngờ là Yêu Hư cảnh? Thế này cũng quá dọa người rồi!
Kinh hãi nhất là Ông Chính Quyền, hắn có thể cảm giác được, trên người con chim nhỏ đó trong vô hình có uy thế đáng sợ, so với mình còn cường hãn hơn nhiều!
Thế này rốt cuộc là sao, hôm nay sao lại có nhiều Yêu Hoàng cảnh, Yêu Hư cảnh tới đây như vậy?
- Đợi đã!
Bỗng nhiên, Ông Chính Quyền giống như nghĩ đến gì đó, cả người sợ hãi cả kinh!
Yêu Hoàng vừa rồi nói chuyện với Nam Cung Ngưng Nguyệt? Bọn họ nhắc tới gì?
Chủ nhân? Tông chủ?
Còn có con chim nhỏ Yêu Hư cảnh đó, đi tìm lão đại của hắn?
Ông Chính Quyền trong nhất thời đầu óc quay cuồng, nhưng rất nhanh hắn đã nghĩ thông, chủ nhân, tông chủ, lão đại mà mấy người này nói, trừ tông chủ thiếu niên của Bá Vương tông ra thì còn có thể là ai?
Sau khi nghĩ ra kết quả này, Ông Chính Quyền cả người ngây đơ, giống như là sợ tới choáng váng, không dám nhúc nhích!
Trên thực tế, đoàn người này chính là Tô Tiểu Soái, Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng, Hoàng Kiện, Viêm Dực Ma Hổ, Hàn Băng Yêu Giao lúc trước được Tô Dật sai khiến, rời khỏi nơi này.
- Mời ba vị xuống!
Thanh Hoàng cười khà khà, hô về phía Viêm Dực Ma Hổ.
- Được.
Viêm Dực Ma Hổ lập tức đáp ứng, thân thể rung lên, ba đạo thân ảnh từ trên lưng hắn rơi xuống đất, phát ra tiếng nổ vang.
Nhất là một vị trung niên mạc áo tím thân hình cường tráng trong đó, còn có một đại hán đầu mọc sừng trâu, dáng người tinh tráng, lại rơi khiến mặt đất lún xuống, khói bụi bốc ra bốn phía.
- Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng, mau thả chúng ta ra! Nếu không, đừng trách chúng ta không khách khí!
Trung niên áo tím thân hình to lớn, giống như cự nhân, cao tới hơn trượng, trán rộng mặt to, hai mắt sáng rực, trên làn da giống như có quang huy màu tím lấp lánh.
Chỉ có điều lúc này, trung niên áo tím lại mặt mũi bầm dập, cả người đều là vết thương.
Đại hán sừng trâu và một lão giả lưng hơi gù khác, tình huống cũng không tốt hơn là bao, từ đầu đến chân đều có vết máu, bộ dạng nhìn qua thì vô cùng thê thảm.
Nhưng nếu nhìn kỹ, có thể phát hiện, ba người này cơ bản đều bị thương ngoài da, không nghiêm trọng lắm.
Nhưng rất hiển nhiên, trên người bọn họ đều bị hạ cấm chế, lúc này đều không thể động đậy!
- Không sai, mau thả chúng ta ra!
Đại hán sừng trâu cũng hô to.
- Khà khà.
Nghe thấy lời nói của trung niên áo tím, Âm Dương Minh Hoàng bật cười, trong đáy mắt là vẻ vui sướng khi người khác gặp họa không thể che giấu, nói:
- Các ngươi đều đã thành tù nhân, còn dám mạnh miệng như vậy, có tin ta rút ngà voi của ngươi ra làm que cời lò? Còn cả sừng trâu của ngươi nữa, có thể cắt ra làm cái bô!