← Quay lại trang sách

Chương 1109

Khi Âm Dương Minh Hoàng nói chuyện, đầu tiên là nhìn về phía trung niên áo tím, sau đó lại nhìn về phía đại hán sừng trâu, vẻ mặt không có hảo ý.

- Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng, chúng ta đều là Yêu Hoàng ở gần đây, các ngươi xuất thủ đối phó chúng ta, không sợ đến lúc đó địa bàn sẽ bị nhân loại chiếm đi sao?

Lão giả lưng còng nằm trên mặt đất cũng lên tiếng, trầm giọng nói.

Chỉ là khi hắn lên tiếng, ánh mắt nhìn xung quanh, phát hiện thân ảnh của rất nhiều nhân loại, mày bắt đầu nhíu lại.

- Ha ha! Huyền Quy Hoàng, các ngươi cảm thấy, với tu vi của mấy người chúng ta còn sợ nhân loại tới đây cướp địa bàn sao?

Thanh Hoàng tươi cười nhìn lão giả, nghiền ngẫm nói.

Lời này vừa được nói ra, ba người trên mặt đất đều trầm mặc, một lúc vẫn không nói gì.

- Huyền Quy Hoàng! Không ngờ là Huyền Quy Hoàng!

Ở cửa đại điện, đám người Nam Cung Ngưng Nguyệt, Nguyên Nhất, Ông Chính Quyền nghe mấy người nói chuyện, lúc này ai nấy đều vô cùng rung động.

Lão giả bị cấm chế trên mặt đất không ngờ là Huyền Quy Hoàng.

Danh hào của những Thú Hoàng này đối với bọn họ mà nói thì là như sấm bên tai, cực kỳ nổi danh ở vùng này, là hoàng giả Yêu tộc, thống lĩnh rất nhiều man yêu thú cường đại!

- Hắn là Huyền Quy Hoàng, vậy hai người khác...

Nam Cung Ngưng Nguyệt ngẩn ngơ lên tiếng, bắt đầu suy tư.

Ông Chính Quyền ở bên cạnh khóe mắt lập tức trở nên run rẩy, lẩm bẩm nói:

- Chẳng lẽ... Bọn họ là Tử Tượng Hoàng và Long Tê Hoàng?

Hắn há to miệng, vẻ mặt khó có thể tin nổi.

Suy đoán này khiến hắn vô cùng hoảng sợ, có điều nhìn bộ dạng của mấy người đó, tính xác thực của suy đoán này là rất lớn!

- Tử Tượng Hoàng, Long Tê Hoàng, Huyền Quy Hoàng...

Nguyên Nhất nuốt một ngụm nước miếng, ngây ngốc nói.

Ba cường giả Yêu Hoàng cảnh này thanh danh rất hiển hách ở vùng phụ cận, bản thể phân biệt là Tử Hỏa Cuồng Tượng, Ô Kim Long Tê và Thiên Huyền Minh Giáp Quy.

Cũng chính là vì sự tồn tại của bọn họ, cộng với mấy người Phệ Linh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, khiến tất cả khu vực chung quanh đều là địa bàn của Yêu tộc, võ giả nhân loại không dám tùy tiện đặt chân vào đây.

Nhưng nhìn tình huống hiện tại, tựa hồ là đám người Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng đã bắt tam đại Yêu Hoàng này?

- Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng, các ngươi muốn làm gì, đừng quanh co lòng vòng, dứt khoát nói rõ ra đi!

Tử Tượng Hoàng lại mở miệng, trầm giọng nói.

Hai người khác cũng nhìn về phía đám người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng.

Trên thực tế trong lòng bọn họ lúc này của cùng ủy khuất, vốn ai nấy đều đang yên lành ở trong hang ổ, đột nhiên Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng và mấy người khác không ngờ lại xông vào.

Bình thường mà nói, người quen gặp mặt, bất kể có chuyện gì cũng phải bắn tiếng trước đó, không ngờ đám người này lại vừa vào đã tấn công cuồng mãnh!

Ba vị Thú Hoàng tức giận, muốn phản kháng, nhưng ai ngờ thực lực của mấy người này quá cường đại, dưới sự liên thủ, bọn họ trong mấy chiêu đã bị hàng phục!

Nhưng thế vẫn chưa hết, sau khi bị thua, Phệ Linh Hoàng Âm Dương Minh Hoàng và Phệ Linh Hoàng không ngờ lại đấm đá họ một hồi, cho nên mới khiến ba người lúc này đều mặt mũi bầm dập.

Tử Tượng Hoàng, Long Tê Hoàng, Huyền Quy Hoàng vô cùng buồn bực, đây là tạo nghiệt gì, sao tự dưng lại bị người ta đánh rồi trói lại lôi tới đây!

Quan trọng nhất là, Âm Dương Minh Hoàng bọn họ quen thuộc, lúc này không ngờ đã là Yêu Hoàng cảnh ngũ trọng, nhất là Âm Dương Minh Hoàng lại đạt tới Yêu Hoàng cảnh ngũ trọng đỉnh phong, còn cả Thanh Hoàng kia cũng vậy!

Thế này quá dọa người, tu vi của mấy người bọn họ vốn không chênh lệch nhiều, đối với Huyền Quy Hoàng mà nói, lại mạnh hơn không ít, nhưng có một thời gian không gặp liền bị nghiền ép trên thực lực tới như vậy!

- Khà khà... Chúng ta muốn làm gì? Nếu ta nói, chỉ thuần túy là muốn đánh các ngươi một chút, các ngươi có tin không?

Âm Dương Minh Hoàng lại bật cười, lên tiếng.

Lúc nói, hắn lại xoa xoa tay, giống như là ngứa tay, thoạt nhìn như lại muốn đánh người.

Tử Tượng Hoàng và Long Tê Hoàng sợ tới mức co rụt cổ lại, bọn họ không chỉ sợ bị đánh, còn sợ mất hết thể diện.

Đường đường là Thú Hoàng, bị người ta bắt giữ rồi dày xéo, việc này nếu truyền ra ngoài, bao nhiêu người sẽ cười đến rụng răng?

Xa thì không nói, chỉ những người đang vây xem hiện tại, ai nấy đều là ánh mắt gì?

Không thể không nói, đám người Nam Cung Ngưng Nguyệt, Nguyên Nhất, Nguyên Nhị, Ông Chính Quyền, lúc này thực sự bị dọa sợ.

Mấy Thú Hoàng cường đại, không ngờ lại thê thảm như vậy.

Tam đại Thú Hoàng khóc không ra nước mắt, cũng không dám nói thêm nữa, dứt khoát ngậm miệng lại.

Trực giác nói với bọn họ, Âm Dương Minh Hoàng có khả năng sẽ thật sự lại đánh họ một trận!

- Ha ha ha ha.

Đúng vào lúc này, đột nhiên có tiếng cười to từ phương xa truyền đến.

Sau đó trong ánh mắt của mọi người, cũng nhìn thấy Tô Dật đạp không mà đến, Tô Tiểu Soái bay bên cạnh hắn, một người một chim đi tới rất nhanh.

- Tông chủ hình như... đang rất vui vẻ!

Nguyên Nhất nhìn thấy, miệng Tô Dật như ngoác tới tận mang tai, trên mặt toàn là vẻ hưng phấn và kích động.

Thiếu niên đó một đường mà đến, rất nhanh dừng ở bên cạnh ba người Tử Tượng Hoàng, Long Tê Hoàng, Huyền Quy Hoàng.

- Chủ nhân!

- Tông chủ!

Nhìn thấy Tô Dật, đám người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng, Hoàng Kiện, Nam Cung Ngưng Nguyệt đều hành lễ.

- Nhân loại!

Ba người bọn Tử Tượng Hoàng trực tiếp ngây đơ, bọn họ có chút không thể tin được vào tai mình.

- Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng, các ngươi không ngờ lại thần phục một nhân loại, còn là một nhân loại tiểu tử!

Tử Tượng Hoàng nổi giận, hai người Âm Dương Minh Hoàng và Phệ Linh Hoàng không ngờ lại gọi nhân loại này là chủ nhân!

Đây là sự sỉ nhục của Yêu tộc, không thể tha thứ!

Âm Dương Minh Hoàng và Phệ Linh Hoàng chỉ mỉm cười, không nói gì.

- Yêu tộc và Nhân tộc đúng là có bất đồng chủng tộc, nhưng lại không phải là tử địch, có thù không đợi trời chung. Ta có thể cho bọn họ đủ lợi ích, bọn họ gọi ta là chủ nhân, có cái gì không ổn?

Tô Dật lúc này cũng thu liễm cảm xúc hưng phấn, mở miệng nói với ba người Tử Tượng Hoàng, nhưng lại trợn mắt lườm ba người.

Ba người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng đều yên lặng gật đầu, chỉ có điều bọn Tử Tượng Hoàng khẳng định không tưởng tượng được, lợi ích Tô Dật cho họ rốt cuộc kinh người tới mức nào!

Quan trọng nhất là, Tô Dật chưa từng coi bọn họ là nô bộc để sai khiến, ngược lại là có bất kỳ lợi ích gì cũng không quên bọn họ, điều này tất nhiên khiến bọn họ cam tâm tình nguyện đi theo!

- Hiện tại, cơ hội của các ngươi cũng tới rồi!

Khóe miệng Tô Dật bỗng nhiên nhếch lên, thản nhiên nói:

- Ta bọn bọn họ mời ba vị đến đây, cũng là để các ngươi thần phục ta, đến lúc đó, sẽ có lợi ích mà các ngươi khó có thể tưởng tượng! Ta cho các ngươi thời gian một chén trà nhỏ, nghĩ cho kỹ đi!

Những lời này vừa được nói ra, ba người Tử Tượng Hoàng, Long Tê Hoàng, Huyền Quy Hoàng đều oán thầm không thôi, thế này mà gọi là mời chúng ta tới à?

Đây rõ ràng là ăn một trận đòn, sau đó thì bị trói go lôi tới đây mà?

- Thần phục ngươi à, si tâm vọng tưởng!

Long Tê Hoàng vô cùng kiên cường, hừ lạnh nói.

Muốn một Yêu Hoàng hắn thần phục một tiểu tử nhân loại, đây là chuyện tuyệt đối không thể.

Về phần lợi ích mà hắn nói, Long Tê Hoàng căn bản cũng không muốn suy nghĩ.

Một võ giả nhân loại Nguyên Hư cảnh, có thể cho bọn họ lợi ích gì lớn chứ?

Cũng không biết Âm Dương Minh Hoàng và Phệ Linh Hoàng, còn có Thanh Hoàng đó rốt cuộc là uống nhầm thuốc gì, không ngờ đi theo thiếu niên này.

- Hai người các ngươi thì sao, cũng nghĩ như vậy à?

Tô Dật liếc sang, tuyệt không tức giận, đảo mắt nhìn về phía Tử Tượng Hoàng và Huyền Quy Hoàng.

Huyền Quy Hoàng nhìn Tô Dật một cái, sau đó nhắm hai mắt lại, coi như không nghe thấy gì, thái độ vô cùng rõ ràng.

Mà Tử Tượng Hoàng, lại lộ ra vẻ mặt hung ác, nếu không phải lúc này tu vi bị phong bế, chắc sẽ đập chết thiếu niên trước mặt này rồi!

- Ta hiểu rồi!

Tô Dật vẻ mặt lạnh lùng, sớm đã đoán trước được.

Chỉ thấy hắn vung tay, nói với đám người Thanh Hoàng:

- Lôi họ ra phía sau núi!

Nói xong, hắn phi thân đi trước, Tô Tiểu Soái nhắm mắt theo đuôi đi theo.

Ba người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng từng người một, xách ba người đem như xách gà con, cũng đi theo, bay về phía phía sau núi, Hoàng Kiện cũng không chậm trễ.

Nhìn những người này rời khỏi, đám người Nam Cung Ngưng Nguyệt, Ông Chính Quyền, Nguyên Nhất ánh mắt đều trợn tròn.

- Ùng ục!

Rất lâu, mới có người gian nan nuốt một ngụm nước miếng.

- Bá Vương tông thì ra có nhiều cường giả Hoàng cấp như vậy.

Có người lên tiếng, hoảng sợ hoảng sợ.

Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng, Hoàng Kiện, bốn người này rõ ràng đều là tồn tại Hoàng cấp, đồng thời còn không phải là Hoàng cấp bình thường, ngay cả Tử Tượng Hoàng, Long Tê Hoàng, Huyền Quy Hoàng cũng có thể trực tiếp bị bắt đến.

Ngoài ra, còn có lão già áo đen lúc trước ra ra vào vào khu vực chung quanh với Tô Dật.

Lực lượng như vậy, e là không thua thế lực tam lưu bình thường!

- Tông chủ hắn... Thật sự có thể thu phục ba vị Thú Hoàng đó sao?

Có người trong lòng run rẩy, nói.

Nếu lại có thể thu phục thêm ba người bọn Tử Tượng Hoàng, vậy sẽ mạnh tới mức nào, chỉ nghĩ thôi cũng thấy rất khủng bố rồi!

Bọn họ đều không nghĩ thông một vấn đề, vì sao Tô Dật có thể thu phục nhiều tồn tại nhiều như vậy như vậy, hắn rõ ràng chỉ là một thiếu niên Nguyên Hư cảnh!

Trong giữa, đoàn người đều cảm thấy đờ đẫn.

Chỉ không lâu sau, bọn họ nghe thấy rõ ràng, nơi xa xa, có một tiếng tiếng hét thảm truyền đến, giống như tiếng giết heo về phía.

- Đây là...

Mọi người cẩn thận phân biệt, không khó nghe ra, tiếng hét thảm này chính là đến từ ba người Tử Tượng Hoàng, Long Tê Hoàng, Huyền Quy Hoàng!

Không cần nghĩ cũng biết, sau khi bọn họ bị đưa tới sau núi, khẳng định lại phải trải qua một trận đánh đấp.

- Thú Hoàng cũng bị đánh thành như vậy.

Ông Chính Quyền lúc này trán đã túa mồ hôi lạnh, dùng tay áo gian nan lau đi, chỉ cảm thấy vận khí của mình lúc trước đúng là rất tốt!

Lúc ấy may mà mấy người Thanh Hoàng không ở đây, bằng không, kết cục của mình khẳng định còn thảm bọn Tử Tượng Hoàng!

Những người còn lại trong lòng cũng lo sợ không thôi.

Vị tông chủ trẻ tuổi của Bá Vương tông này thoạt nhìn là một người rất dễ nói chuyện, lúc trước bọn họ gây sự ở đấy, cũng không bị truy cứu.

Nhưng mà hiện tại xem ra, sự thật dường như không phải như vậy.

Tiếng kêu thảm thiết từ sau núi truyền đến đã có thể nói rõ vấn đề!