Chương 1113
Sắc trời tối dần, tiền sơn của Bá Vương tông ánh lửa ngút trời, lại có mùi thịt nướng tỏa ra, giống như đang tiến hành tiệc dã ngoại.
- Thế mà đã chuẩn bị thần phục rồi à?
Tô Dật nghe thấy tiếng kêu của Huyền Quy Hoàng, mỉm cười, bay đến trên cái nồi, điểm xuống một chỉ.
Phập một tiếng, trên nắp nồi xuất hiện lỗ thủng to bằng nắm đấm.
Thoáng chốc, hơi nước cao áp khủng bố xộc lên, hóa thành một cột khí màu trắng, bay thẳng lên trờ.
- Mở nắp ra đi.
Dưới chỉ thị của Tô Dật, đợi cho hơi nước trong nồi dần dần bay đi, Hoàng Kiện đi lên, lấy ra một thanh kiếm, cắt môt lỗ to trên nắp nồi, để lộ tình cảnh bên trong.
Hơi nước tràn ngập, mở ra nhìn, chỉ thấy một con rùa cực lớn đang bồng bềnh, thở thoi thóp, nước dưới người hắn vẫn đang sôi sùng sục.
Một mùi thơm độc đáo tỏa ra, xen lẫn với linh dược và gia vị, khiến người ta ngửi thấy mà thèm ăn vô cùng.
- Lão rùa già này cuối cùng cũng nghĩ thông rồi.
Hoàng Kiện nuốt một ngụm nước miếng, cười bảo.
Lập tức, hắn một tay vớt Huyền Quy Hoàng ra, đặt trên đất.
- Thật sự nguyện ý thần phục chứ?
Tô Dật nhíu mày, đi đến bên cạnh Huyền Quy Hoàng, hỏi.
- Ta thần phục.
Huyền Quy Hoàng gật gật đầu, hữu khí vô lực nằm trên đất, khí tức uể oải.
- Nguyện ý thần phục là tốt rồi!
Tô Dật mỉm cười, lấy ra một lọ đan dược, sai người cho Huyền Quy Hoàng ăn vào.
Thương thế của lão rùa già này không nhẹ, cơ hồ là mất nửa cái mạng, nếu vớt ra chậm một chút nữa thôi là thực sự sẽ chín nhừ.
Tô Dật phân phó một tiếng, bảo Hoàng Kiện trông coi Huyền Quy Hoàng.
- Canh của ta...
Tô Tiểu Soái vẻ mặt đau khổ, thế là không còn canh rùa để ăn nữa rồi.
Nồi bán thành phẩm này ngửi mùi thì đã gần chín, nhưng dinh dưỡng thì vẫn chưa được hầm ra.
- Lần sau sẽ làm canh cho ngươi ăn.
Tô Dật xòe tay, nói với Tô Tiểu Soái.
Nhưng đột nhiên, ánh mắt hắn hướng sang bên, nhìn về phía Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng, bọn họ lúc này cũng đều dừng động tác trong tay, nhìn về phía bên này.
Tô Dật thấy vậy không khỏi hỏi:
- Thất thần ra đó làm gì, tiếp tục nướng đi!
- Ặc.
Hai người sửng sốt, lúc này mới phát hiện Tử Tượng Hoàng và Long Tê Hoàng đã sắp bị nướng cháy, vội vàng tiếp tục quay tịt.
Nhưng mà một giây tiếp theo, hai Thú Hoàng đều há miệng hô to.
- Đừng nướng, đừng nướng nữa, ta phục rồi.
- Ta cũng phục rồi, mau thả ta ra!
Tử Tượng Hoàng và Long Tê Hoàng vội vàng nói, đùa à, nếu tiếp tục nướng, chỉ trong chốc lát, bọn họ thật sự sẽ bị nướng chín, không khéo lúc đó mình vẫn chưa chết hẳn.
Tiểu tử của Bá Vương tông này thật sự không phải dọa bọn họ!
Có Huyền Quy Hoàng chịu thần phục trước, quyết định và nghị lực của hai người cũng rất nhanh liền dao động theo.
- Phục các đầu ngươi, các ngươi sao lại phục.
Tô Tiểu Soái gấp đến độ sắp khóc rồi, mắt thấy thịt sắp chín lại bay mất, hắn tức đến độ bay loạn trong không trung.
- Nhận thua làm gì, nếu các ngươi nhận thua thì chúng ta lấy đâu ra thịt mà ăn chứ?
Tô Dật cười cười, trực tiếp lấy ra một thanh trường kiếm, phân biệt cắt một miếng thịt to trên người Tử Tượng Hoàng và Long Tê Hoàng, xâu lại nướng.
Vừa thấy tư thế này, hai Thú Hoàng cả người lạnh toát, không phải nói thần phục thì có thể sẽ tha cho một ngựa sao, vì sao vẫn bị cắt thịt.
- Chúng ta thật sự thần phục, xin ngươi thả chúng ta ra đi!
Tử Tượng Hoàng và Long Tê Hoàng kêu to, bọn họ đã vô cùng sợ hãi, lần này mở miệng không chút do dự, chỉ sợ chậm trễ sẽ bị ăn thịt.
- Được rồi, thả họ ra.
Tô Dật cười khà khà, phất tay nói với hai người Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng.
- Vâng, chủ nhân!
Hai người không dám làm trái ý Tô Dật, trực tiếp thả Tử Tượng Hoàng và Long Tê Hoàng khỏi giá nướng, sau đó cũng giống như Huyền Quy Hoàng, giải khai cấm chế và cho họ ăn đan dược.
Tình cảnh này khiến hơn một trăm người của Bá Vương tông đều ngơ ngẩn đứng nhìn.
Ba Thú Hoàng cường đại, mỗi một người đều là Thú Hoàng danh chấn một phương, bình thường ai dám tùy tiện trêu chọc.
Hiện tại, không ngờ lại trở nên thê thảm như vậy trong tay tông chủ.
Tử Tượng Hoàng và Long Tê Hoàng, toàn thân đều bị nướng gần chín, còn rải thêm gia vị, thơm nức mũi.
Mà Huyền Quy Hoàng thì thiếu chút nữa bị hầm nhừ, tuy ngoài mặt thì thoạt nhìn không khủng bố như hai người trước, nhưng trên thực tế cũng chịu thương tổn cực lớn.
- Tông chủ hắn... Thật sự không phải người bình thường.
Một người trung niên Nguyên Chân cảnh bỗng nhiên cảm thán, lúc này cảm giác trong lòng đối với Tô Dật là vô cùng phức tạp.
Đám người Ông Chính Quyền, trước mắt xem như đã chân chính nhận thức được chỗ khủng bố của tông chủ thiếu niên Bá Vương tông này, rất lấy làm may mắn vì bản thân mình không gặp phải chuyện đáng sợ như vậy.
- Đến đây, tiểu Soái!
Tô Dật thả ba Thú Hoàng, tạm thời cũng không có ý bận tâm tới họ.
Hắn cầm nướng chín cắt ra từ trên người Tử Tượng Hoàng và Long Tê Hoàng ném cho Tô Tiểu Soái.
Tiểu gia hỏa này rất ham ăn, nếu không thỏa mãn hắn, lát nữa không biết sẽ bị hắn lải nhải oán hận tới thế nào.
- Cám ơn lão đại!
Tô Tiểu Soái sau khi tiếp lấy, trực tiếp chạy đến một bên bắt đầu ăn, không để ý tới ai.
- Thịt nướng và canh rùa hôm nay xem như không còn nữa rồi, lần sau có cơ hội sẽ mời mọi người ăn.
Tô Dật cười nói, sau đó hắn bảo đám người Thanh Hoàng dẫn bọn Tử Tượng Hoàng đi, chuẩn bị tới hậu sơn.
Nếu ba người này đã thần phục, vậy Tô Dật tất nhiên phải bố trí Yêu Linh Khế trong đầu họ.
Khi bọn họ còn chưa kịp hành động, Tây Vô Tình đột nhiên bay tới, tốc độ cực nhanh, giống như đột ngột xuất hiện.
- Đại ca!
Tô Dật sửng sốt, nhìn về phía Tây Vô Tình.
- Có đại lượng cường giả tới, hẳn là Thiên Cương môn rồi. Mọi người chuẩn bị sẵn sàng, ta đi tọa trấn trung tâm của Ly Hỏa Huyền Dương giới.
Tây Vô Tình trầm giọng lên tiếng, vứt cho Tô Dật một cái quyển trục, nói:
- Đây là trận đồ, chờ sau khi Ly Hỏa Huyền Dương giới vận chuyển, phải nghe theo sự điều khiển của ta!
Sau khi nói xong, thân hình Tây Vô Tình chợt lóe rồi biến mất, trực tiếp đi về phía chỗ trung tâm.
Nhìn thấy bộ dạng vội vàng của hắn, Tô Dật cũng tập trung tinh thần.
Dưới cảm thụ, trong hư không xa xa, truyền đến khí tức cường đại, một mảng hào quang vô cùng chói mắt trong bóng đêm, đang khí thế rào rạt mà đến, tốc độ cực nhanh!
Trong mơ hồ, Tô Dật còn có thể đủ nghe thấy man yêu thú cường đại gầm to, chắc là tọa kỵ của người đến.
- Mọi người đứng nghiêm!
Tô Dật nhìn lướt qua quyển trục, ghi nhớ tất cả nội dung bên trong.
Sau đó, lực lượng linh hồn của hắn dao động, chỉ một cái, cùng với một đạo hào quang linh hồn hiện lên, tin tức trong trận đồ lập tức truyền vào trong đâu mọi người ở đây.
Trận đồ này kỳ thật cũng không quá phức tạp, chỉ là một số lộ tuyến bình thường và các hạng mục công việc cần chú ý, cho nên với lực lượng linh hồn của Tô Dật, đọc lướt qua một cái là giúp mọi người hiểu được nội dung trong đó.
Hơn nữa, mọi người tiêu hóa cũng vô cùng dễ dàng.
- Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng, Hoàng Kiện, bốn người các ngươi đi cùng ta, tùy thời chuẩn bị xuất thủ!
- Ông Chính Quyền, ngươi trông coi ba người Tử Tượng Hoàng, Long Tê Hoàng, Huyền Quy Hoàng, Thiên Cương môn đến xâm phạm, nếu bọn họ trong lúc này gây ra nhiễu loạn gì, ta sẽ hỏi tội ngươi.
- Người còn lại, toàn bộ giao cho Nam Cung Ngưng Nguyệt điều khiển, nếu đến lúc đó cần các ngươi xuất thủ, đại ca sẽ thông qua Kỳ Môn Huyễn Hồn giới thông tri cho các ngươi phải tiến thối trong đó như thế nào, các ngươi chỉ cần nghe theo mệnh lệnh là được rồi!
- Trong Kỳ Môn Huyễn Hồn giới, ngàn vạn lần đừng tự ý hoạt động, một khi xuất hiện sai lầm sẽ nguy hiểm tới tính mệnh, không ai cứu được các ngươi đâu.
Tô Dật phát ra mệnh lệnh, dặn dò đám người Nam Cung Ngưng Nguyệt, Ông Chính Quyền.
- Vâng, tông chủ!
Nam Cung Ngưng Nguyệt gật đầu, tỏ vẻ đã minh bạch.
- Ta nhất định sẽ trông coi tốt bọn họ!
Sắc mặt Ông Chính Quyền cũng trở nên nghiêm túc, nói với Tô Dật.
Ba người Tử Tượng Hoàng thương thế rất nặng, không thể tham gia chiến đấu, đồng thời, Tô Dật cũng còn chưa kịp bày ra Yêu Linh Khế trong đầu bọn họ, cho nên phải có người trông coi, để tránh trong lúc chiến đấu gây ra sai lầm.
- Đi.
Tô Dật không nói thêm gì, hắn dẫn theo đám người Tô Tiểu Soái, Thanh Hoàng, rất nhanh chạy tới thạch đài ở trung tâm.
Nhìn bọn họ rời khỏi, đám người Nam Cung Ngưng Nguyệt ai nấy đều trở nên khẩn trương.
Những người này biết rằng, hôm nay chỉ sợ sẽ có một hồi ác chiến!
Người đến xâm phạm chính là Thiên Cương môn, một trong thất đại thế lực nhị lưu của Hỗn Loạn vực, so với Bá Vương tông thì phồn thịnh hơn không biết bao nhiêu lần!
Trên người một man yêu thú loại phi khổng lồ phát ra hào quang, vô cùng bắt mắt trong bóng đêm, từ phương xa bay tới rất nhanh.
Chỉ từ khí tức mà phán đoán, thực lực của man yêu thú này rất mạnh, cũng đạt tới Yêu Hoàng cảnh, đồng thời còn không phải là Yêu Hoàng cảnh bình thường!
- Trên lưng hắn có hơn mười đạo thân ảnh đang đứng, nhìn qua trong bóng đêm, mỗi người đều tỏa ra khí tức cường đại, uy áp vô hình trải ra hư không, cho dù vẫn chưa thực sự hàng lâm đã mang đến áp lực hùng hồn khó có thể tưởng tượng!
- Thuộc hạ đã thăm dò rồi, trong các Thú Hoàng đi theo Bá Vương tông, có một vị chính là Âm Dương Minh Hoàng, sào huyệt của hắn ở ngay đây, tiểu tạp toái Tô Dật đó rất có khả năng cũng đang ở đây!
Trên lưng hung cầm cực lớn, Kim Đao tông Dương Bách Côn cũng có mặt, hắn vô cùng cung kính nói với một trung niên khí phách ở trước người.
Người trung niên này chính là môn chủ Thiên Cương môn, Hồng Cường Long!
- Bọn họ chắc chính là ở đây!
Trong ánh mắt Hồng Cường Long lóe ra ánh sáng sắc bén, trầm giọng nói, đầy vẻ oán độc cừu hận.
Với thực lực của hắn, đã mơ hồ cảm giác được một số khí tức quen thuộc.
- Hôm nay, chúng ta sẽ san bằng Bá Vương tông, bắt tặc tử đó phải nợ máu trả bằng máu!
Thất Tinh Kiếm tông Nhiễm Kiếm Hiên cũng ở đây, lời nói lạnh lùng.
Trong nhất thời, mấy chục người trên lưng hung cầm, sát khí cuồn cuộn như sông dài tỏa ra.
Mấy chục người có khoảng hai mươi người, đều chính là cường giả Hoàng cấp của Thiên Cương môn.
Ngoài ra, Kim Đao tông và Thất Tinh Kiếm tông, cũng cơ hồ điều động toàn bộ lực lượng của bọn họ, tổng cộng có hơn mười vị Hoàng cấp đến.
Cộng với Hồng Cường Long nửa bước Nguyên Tông cảnh dẫn đầu, thực lực như vậy, tuyệt đối có thể san bằng Bá Vương tông!