← Quay lại trang sách

Chương 1112

Đám người Thanh Hoàng dẫn theo ba người Tử Tượng Hoàng đi tới, Tô Dật lập tức liền nhìn thấy bọn họ.

- Tới rồi à?

Tô Dật gật đầu, nói với đám người Thanh Hoàng:

- Tắm rửa sạch sẽ rồi ném con rùa già đó vào nồi đun canh, hai con còn lại thì nướng!

Hắn vừa nói ra những lời này, trong sân lập tức im lặng, không khí trở nên quỷ dị đến cực điểm!

Nhưng mấy người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng thì nở nụ cười vui sướng.

Ngay khi những người khác còn chưa hiểu gì, ba người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Hoàng Kiện đều hành động, bắt đầu tiến hành rửa sạch Tử Tượng Hoàng, Long Tê Hoàng, Huyền Quy Hoàng.

Trên mặt đất đã chuẩn bị sẵn thùng gỗ, đều chứa đầy nước, trực tiếp giội lên người ba Thú Hoàng, lau rửa từng người.

Động tác của ba người Thanh Hoàng vô cùng nhanh, chỉ một lát sau đã triệt để trở nên sạch sẽ.

- Con rùa già, vào nồi đi.

Hoàng Kiện xách Huyền Quy Hoàng, trực tiếp ném vào trong nồi.

Không thể không nói, cái nồi Tô Dật chuẩn bị đủ lớn, bản thể giống như núi nhỏ của Huyền Quy Hoàng bị ném vào cũng không hề đầy, cũng không biết hắn tìm được từ đâu.

- Nhân loại, ngươi muốn làm gì?

Khi nước sôi thấm vào cơ thể, Huyền Quy Hoàng hô to.

Nhưng hắn không hề kích động, đối với cường giả Hoàng cấp mà nói, cho dù tu vi bị phong bế, chỉ bằng vào nhục thân cứng rắn cũng không phải một chốc là có thể nấu chín.

- Cho thêm củi lửa.

Tử Tượng Hoàng, Long Tê Hoàng lúc này cũng bị trói lên giá nướng, Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng đều đứng dưới mỗi giá, châm ngòi thổi gió, than củi lập tức cháy hừng hực.

Ba người này đi theo Tô Dật không ít thời gian, vừa nhìn thấy trận trượng này là biết hắn muốn làm gì.

- Không phải chứ? Tông chủ hắn... Đây là muốn ăn thịt ba Thú Hoàng?

Một vị cười giả mới gia nhập Bá Vương tông ngơ ngẩn lên tiếng, hoàn toàn không thể tin được những gì nhìn thấy trước mắt.

Những người còn lại ai nấy cũng đều sợ hãi, ba Thú Hoàng đó không phải là súc vật trong nhà, thật sự có thể ăn thịt sao?

Loại chuyện này, bọn họ trước kia ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ, nếu truyền ra, không biết sẽ hù chết bao nhiêu người!

- Tiểu tử, ngươi cho rằng làm như vậy thể khiến chúng ta khuất phục sao? Vọng tưởng!

Tử Tượng Hoàng bị đặt lên lửa nướng, vẫn không ngừng hô to.

Than củi mãnh liệt cháy dưới người hắn, rất nhanh đã khiến Tử Tượng Hoàng da tróc thịt bong, cảm thụ này còn khó chịu hơn cả lão rùa già bị luộc!

- Ta khuyên ngươi hãy từ bỏ ý đồ đi, bất kể là như thế nào, chúng ta cũng sẽ không khuất phục một nhân loại như ngươi đâu!

Long Tê Hoàng cũng hô lớn.

Bọn họ tới lúc này cuối cùng cũng biết, Tô Dật không định buông tha cho bọn họ, hắn vẫn muốn đối phó với ba người mình.

Có điều ba Thú Hoàng cũng không e ngại, ngược lại còn cười lạnh.

Biết mục đích của Tô Dật là thu phục mấy người mình, bọn họ đã nhận chuẩn điểm này, cảm thấy thiếu niên đó khẳng định sẽ không thật sự giết bọn họ.

Chỉ cần kiên cường tới cùng, rất nhanh sẽ được tiểu tử đó thả đi!

Có điều, bọn họ lần này thật sự nghĩ nhầm rồi.

Tô Dật đã không còn bao nhiêu nhẫn nại, hắn bắt ba người Tử Tượng Hoàng về, mục đích chính là muốn tăng thêm chiến lực cho Bá Vương tông, phát huy ra tác dụng trong chiến đấu sắp sửa phát sinh kế tiếp.

Ba người này nếu không thần phục kịp lúc, hắn không muốn tiếp tục chờ nữa.

- Thịt của ba Thú Hoàng, Bá Vương tông ta ai cũng có phần. Sau khi ăn vào, cũng có thể mang đến lợi ích cực lớn cho mọi người!

Tô Dật mở miệng nói.

Theo thời gian trôi qua, trên người Tử Tượng Hoàng, Long Tê Hoàng bắt đầu da thịt nứt nẻ, có mùi thịt nướng tỏa ra.

- A.

Trong miệng Hai người phát ra tiếng hét thảm, nhưng vẫn nhíu mày, không muốn chịu thua.

Nhìn thấy một màn này, Tô Dật bật cười hài lòng, hắn cầm một lọ gia vị trên mặt đất lên, đang chuẩn bị rải lên người hai Thú Hoàng thì đột nhiên lại nhướng mày.

- Lão rùa già này.

Trong ánh mắt hắn, nước trong nồi sôi sùng sục, nhưng Huyền Quy Hoàng lại không phát ra một chút thanh âm này.

Ngược lại, thân hình cực lớn của hắn di động ở bên trong, giống như đang tắm nước ấm, hai mắt nheo lại, không ngờ có mấy phần cảm giác hưởng thụ.

Rõ ràng, muốn dùng nước sôi để nấu chín một Thú Hoàng, vẫn vô cùng gian nan, không tốt bằng nướng!

- Ta không đối phó được ngươi à?

Tô Dật cười lạnh, từ trong túi không gian lấy ra một cái nắp nồi cực lớn, đậy lên trên.

Trước đó, hắn còn bỏ thêm gia vị hương liệu vào trong nồi, ngoài ra còn có đại lượng linh dược.

Tay hắn giống như cái kìm, ấn chặt nắp nồi, lại dùng lực lượng thuộc tính hỏa, dung luyện thành một thể với thân nồi.

Lập tức, Huyền Quy Hoàng liền thành cá trong chậu, bị bịt kín trong nồi.

- Ta không tin, nồi áp suất không hầm chín được con rùa già ngươi!

Tô Dật cười lạnh nói, phương pháp này cũng có hiệu quả như nồi áp suất kiếp trước, chỉ cần nhắm chuẩn thời cơ bỏ thịt ra là được.

Làm xong tất cả, Tô Dật không ngờ lờ mờ có chút chờ mong đối với canh rùa.

- Chủ nhân, có cần cho thêm lửa không?

Lúc này, Thanh Hoàng ở bên kia kêu lên.

Hắn không ngừng quay Tử Tượng Hoàng, nướng trên lửa nóng.

- Để ta!

Tô Dật xách một cái thùng to, bên trong đầy dầu, thân hình bay đến trong không trung, bắt đầu quét dầu xuống người Tử Tượng Hoàng và Long Tê Hoàng.

Đùng một tiếng, lần này hai Thú Hoàng cảm thấy cả người nóng rực, cảm giác đau đớn truyền tới.

- A.

Hai người hét thảm, nhưng không biết làm gì.

Tô Dật lại rắc thêm gia vị, lập tức có mùi thịt bò bốc lên.

- Thơm quá!

Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng đều nuốt nước miếng, nước miếng như sắp chảy ra.

Lúc trước Thanh Hoàng cũng tự mình nướng thử, nhưng không ngon miệng chút nào, tùy tiện nhai mấy cái liền ói ra, đám người Âm Dương Minh Hoàng, Hoàng Kiện thì lại càng không thèm ăn.

So sánh với Tô Dật, thủ nghệ của hắn còn kém quá xa.

- Oa... Lão đại, ngươimuốn ăn thịt nướng à? Không ngờ không gọi ta!

Bỗng nhiên, thân ảnh của Tô Tiểu Soái từ xa bay tới, mùi thịt nướng đã hấp dẫn hắn.

- Vẫn chưa chín mà!

Tô Dật cười nói, các loại gia vị khác nhau được hắn rắc lên, trước sau có thứ tự, thủ pháp thành thạo.

Trên người hai người Tử Tượng Hoàng và Long Tê Hoàng, mùi thịt càng lúc càng đậm.

Đám người Nam Cung Ngưng Nguyệt, Nguyên Nhất, Nguyên Nhị, Ông Chính Quyền ở xung quanh đều khịt khịt mũi.

- Ta chưa bao giờ ngửi thấy mùi thịt thơm như vậy!

Có người yết hầu lên xuống, gian nan nói.

Nhưng đồng thời vào lúc nuốt nước miếng, trong lòng bọn họ vẫn rúng động.

Đây chính là ba Thú Hoàng, không ngờ thực sự bị tông chủ nhà mình nướng.

Tác phong làm việc của vị tông chủ này thực sự khiến người ta sợ hãi!

- May mắn! May mắn!

Ông Chính Quyền lại bắt đầu lau mồ hôi lạnh trên mặt, hắn xem như đã chân chính nhận ra chỗ đáng sợ của Tô Dật.

Ngay cả ba Thú Hoàng ở trong tay hắn cũng thảm đến mức như vậy, mình lúc trước không ngờ còn dám gõ bàn với hắn.

Hiện tại ngẫm lại, không ngờ có một loại cảm giác tìm được đường sống trong chỗ chết!

- Ùng ục.

Ở trong nồi bên kia, lúc này cũng truyền đến động tĩnh của Huyền Quy Hoàng.

- Ta không chịu nổi nữa rồi, mau thả ta ra.

Thanh âm bị đè nén của Huyền Quy Hoàng từ bên trong truyền ra, rất rõ ràng, hắn là đang gõ nồi.

Nhưng mà lực lượng trên người đã bị giam cầm, lúc này có giãy dụa cũng vô ích.

- Lão rùa già ngươi thành thật chút cho ta, thả ngươi ra thì ta lấy đâu ra canh mà ăn.

Hai mắt Tô Tiểu Soái bắn ra lục quang, hắn đã rất lâu rồi không ăn thịt, đang rất thèm ăn.

Lúc này Tô Dật vừa nướng thịt vừa đun canh, người hưng phấn nhất không ai ngoài hắn!

- Nhân loại mau thả chúng ta ra!

Tử Tượng Hoàng cũng bắt đầu kêu to, cả người hắn lúc này đã sắp bị nướng chín, hỏa diễm mãnh liệt đó sắp thiêu tới ngũ tạng và xương cốt của hắn.

Ngay cả linh hồn lúc này cũng cảm thấy hoảng hốt.

- Nhân loại, ngươi mau dừng tay lại đi.

Bị Âm Dương Minh Hoàng lật người, Long Tê Hoàng cũng ngửi thấy mùi thịt của mình.

Hắn đã bị cháy tới da tróc thịt bong, cả người bóng loáng.

Hai Thú Hoàng lúc này đều cảm nhận được tử vong đang vẫy gọi họ.

Bọn họ lúc này mới chính thức ý thức được, Tô Dật chỉ sợ không phải đang hù dọa bọn họ!

- Thả các ngươi ra làm gì, nếu không thể để ta sử dụng, vậy thì làm ra một chút cống hiến cho Bá Vương tông vậy!

Tô Dật lạnh lùng nói, thịt của ba Thú Hoàng, có thể mang đến lợi ích cực lớn, tất nhiên có thể khiến cho tất cả mọi người của Bá Vương tông đề thăng thực lực.

Đối với những võ giả và man yêu thú này mà nói, thịt của Yêu Hoàng cảnh, năng lượng trong đó tuyệt đối rất tinh thuần, là bảo vật hiếm có, so với hiệu quả của linh dược bình thường thì tốt hơn rất nhiều!

Tô Dật không để ý tới bọn họ, vẫn tiến hành động tác trong tay.

- Keng.

Cách đó không xa nồi sắt lại bị gõ, nhưng lần này lực đạo so với lúc trước thì yếu hơn rất nhiều.

- Nhân loại.

Thanh âm của Huyền Quy Hoàng truyền đến, lại dẫn tới nụ cười hài lòng của Tô Dật.

Trí tuệ của nhân dân kiếp trước đúnglà vĩ đại, cái thứ nồi áp suất này thật sự rất tiện, Tô Dật cảm thấy sau này có thể dụng tâm làm tốt một chút, thời khắc mang theo người, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Xem ra lão rùa già đó lúc ban đầu không ngờ còn hưởng thụ như được tắm nước ấm, hiện tại lại là người đầu tiên không chịu nổi.

- Thêm một lát nữa là có canh có thịt để ăn rồi!

Tô Dật chẳng buồn để ý tới Huyền Quy Hoàng, nhìn Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng tiếp tục quay hai Thú Hoàng.

- Nhân loại, thả ta ra!

Thanh âm rầu rĩ của Huyền Quy Hoàngvẫn truyền ra, đã bắt đầu hữu khí vô lực, chỉ nghe hắn tạm dừng một lát rồi tiếp tục nói:

- Thả ta ra, ta thần phục!

- Đừng đừng đừng, ngươi ngàn vạn lần không thể thần phục, ngươi mà thần phục thì ta nào còn có canh mà ăn.

Tô Tiểu Soái sợ, lập tức liền nhảy lên nồi, gào vào bên trong.

Thế làm sao được, nếu lão rùa già này mà thần phục, canh rùa đã đến miệng rồi lại không cánh mà bay, sao không khiến Tô Tiểu Soái lo lắng.

- Thần phục, ta thần phục, mau thả ta ra!

Thanh âm già nua của Huyền Quy Hoàng vang lên, lúc này nghe giống như đang bị bệnh nặng, không hề có khí lực.

Xem ra, hắn chắc thực sự không chống đỡ nổi nữa rồi.

- Chủ nhân...

Nghe thấy lời nói của Huyền Quy Hoàng, Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng đều dừng động tác trong tay, nhìn về phía Tô Dật.