Chương 1145
Hư hao mười ba khối gạch xanh, bồi thường mười ba khối nguyên thạch một sao!
Giá này vừa ra, cho dù là Tô Dật cũng không khỏi nhướn mày.
Hai người đó lần này đúng là thiệt thòi lớn, một khối đá xanh hư hao phải bồi thường một khối nguyên thạch một sao, làm vậy đâu phải là nói lý.
Nhưng nơi này là Kiếm Tinh thành, là địa bàn của thế lực tam lưu, không ai dám làm trái ý bọn họ.
- Nhìn cái gì, phủ thành chủ làm việc, giải tán hết đi!
Đội nhân mã đó sau khi phạt tiền liền quát đám người đang vây xem chung quanh, thần thái vô cùng ngang tàng.
Mọi người ở trên đường không ai dám lưu lại ở đây, chống đối người của phủ thành chủ, đó không phải là kết cục tốt.
- Đã không phải là người của Huyền Kiếm môn, cũng không phải người của Lục Hợp tông, đây là có chuyện gì?
Điều này khiến cho hắn vô cùng kỳ quái, theo lý thì Kiếm Tinh thành này chẳng phải do Huyền Kiếm môn và Lục Hợp tông chưởng quản ư, sao người của phủ thành chủ lại có phục sức khác?
Thấy hắn đang tò mò nhìn xung quanh, người cầm đầu đội nhân mã vừa rồi bỗng dưng liếc sang, nhìn Tô Dật chằm chằm.
- Tiểu tử, ngươi đang nhìn cái gì!
Người cầm đầu này chính là một thanh niên khoảng ba mươi tuổi, mặt đầy thịt, hai mắt hung tợn lườm Tô Dật.
- Tiểu tử mau cút sang một bên đi, đừng cản đường của Ngũ thiếu gia chúng ta.
- Mau tránh ra, nếu không sẽ không khách khí với ngươi đâu!
Phía sau Thanh niên, lại có mấy người mở miệng, đều vô cùng kiêu ngạo quát.
Đối với lập tức nhíu mày, trong lòng hắn đang nghi hoặc, không ngờ những người này lại ngang ngược như vậy.
- Nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện, thôi bỏ đi!
Tô Dật thầm nghĩ trong lòng, hiện giờ Kiếm Tinh thành này coi như là địa bàn của mình, hắn không cần thiết phải tính toán với những người này ở đây, huống hồ đây là quy tắc của Hỗn Loạn vực, chỉ cần Tô Dật nhượng bộ mấy phần là được.
Về phần nghi hoặc của hắn, chờ khi tới phủ thành chủ sẽ biết ngay.
Tô Dật quyết định chủ ý, thân hình hơi tránh sang bên, muốn nhường đường.
Hắn ngay cả nguyên khí cũng không vận chuyển, chính là muốn thối lui đến xa xa.
Đoàn người của phủ thành chủ thấy vậy, trước tiên đều ngây ra, cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Bọn họ vốn đang muốn mượn cớ để bới móc tiểu tử đó, khiến hắn phải chịu thiệt một chút, không ngờ tốc độ của đối phương lại nhanh như vậy, đúng là một chuyện khiến người ta không vui.
Thanh niên cầm đầu thấy vậy, trên mặt lập tức nở nụ cười lạnh, chỉ thấy hắn bỗng nhiên đánh ra một đạo chưởng ấn, ầm một tiếng đánh lên đá xanh trên mặt đất, khiến cho mấy viên đá vỡ nát.
- Tiểu tử, năm viên đá xanh này là ngươi làm hỏng, bồi thường năm khối nguyên thạch một sao!
Sau khi Thanh niên làm xong động tác, lại tiếp tục bước về phía Tô Dật, đồng thời còn vươn một tay ra, lắc lư trước mắt hắn.
- Gì cơ?
Tô Dật giật mình, còn có thể có loại thao tác này à?
Đây không phải là cướp trắng, đây rõ ràng chính là hãm hại vu oan.
- Tiểu tử ngươi điếc à? Ngươi làm hỏng năm viên đá xanh, theo giá bồi thường thì chính là năm khối nguyên thạch một sao, mau đưa nguyên thạch đây, nếu không đừng trách chúng ta không khách khí!
Người ở phía sau thanh niên xoạt một tiếng xông lên, đồng thời phía trước có người không ngừng cười lạnh, quát khẽ.
- Tiểu tử, thức thời thì mau lấy nguyên thạch ra đây!
Thanh niên cầm đầu đó tên là Ngũ Thiên Bằng, thịt béo đó mặt run run, nhìn Tô Dật nói.
Không biết vì sao, hắn thực sự nhìn tiểu tử này có chút chướng mắt.
Người đi đường nhìn thấy đội ngũ của phủ thành chủ bọn họ đều phải đi vòng.
Mình ra lệnh một tiếng, tất cả mọi người đều giống như chuột thấy mèo, trốn còn trốn không kịp.
Tiểu tử này thực sự ngược lại, toàn bộ hành trình không có bất kỳ vẻ mặt gì, bình tĩnh tới mức khiến người ta giận sôi, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến Ngũ Thiên Bằng cố ý muốn tìm hắn gây phiền.
- Người của phủ thành chủ à?
Khóe miệng Tô Dật hơi nhếch lên, lạnh lùng nói:
- Năm khối nguyên thạch một sao à, chỗ ta có một khối nguyên thạch nhị tinh, các ngươi tìm chín mươi lăm nguyên thạch một sao nguyên thạch một sao để thối lại đi!
Lúc nói chuyện, hắn từ trong túi không gian lấy ra một viên nguyên thạch nhị tinh, sau đó đưa tới trước mặt Ngũ Thiên Bằng.
Đám người Ngũ Thiên Bằng thấy vậy, hai mắt lập tức sáng ngời.
Bọn họ không ngờ, trên người tiểu tử này còn có nguyên thạch nhị tinh, điều này thực sự khiến người ta bất ngờ.
Mang theo tâm tình kích động, Ngũ Thiên Bằng liền vươn tay ra.
Nói đùa à, khối nguyên thạch nhị tinh này nếu rơi vào trong tay mình, sao có thể lại tìm chín mươi lăm khối nguyên thạch một sao để thối, đó khẳng định là tài vật thuộc về mình.
Chỉ có điều hắn vừa vươn tay ra, không ngờ lại vồ hụt, Tô Dật đúng lúc rụt tay lại.
- Tiểu tử, ngươi làm gì thế?
Ngũ Thiên Bằng có chút tức giận, có một loại cảm giác bị người ta trêu chọc, tâm sinh tức giận.
Có điều nể mặt nguyên thạch, hắnvẫn cố nhịn, lên tiếng hỏi.
- Các ngươi là người của phủ thành chủ đúng không! Ta trước giờ chưa từng tới nơi đó, muốn tới phủ thành chủ chơi một chút, nếu các ngươi có thể dẫn ta vào, không chỉ là một khối nguyên thạch nhị tinh này, ta có thể cho các ngươi thêm mười khối!
Tô Dật lại tâng tâng nguyên thạch trong tay, nói.
Đích xác, hắn vẫn chưa biết vị trí của phủ thành chủ, kỳ thật hỏi thăm một chút là rất dễ dàng tìm được.
Có điều lúc này vừa hay có người của phủ thành chủ ở đây, Tô Dật thầm nghĩ, không bằng để bọn họ dẫn mình đi.
- Mười khối nguyên thạch nhị tinh!
Đoàn người của Phủ thành chủ lại giật nảy mình, bọn họ không ngờ, hôm nay lại đụng phải một đại thổ hào!
- Tiểu tử ngươi quá càn rỡ, phủ thành chủ là địa phương gì, dẫn ngươi đi thăm là thăm được sao?
Phía trước mọi người, một thanh niên bên cạnh Ngũ Thiên Bằng sau khi trải qua sự kích động lúc ban đầu, lập tức lại lạnh lùng bình tĩnh, quát khẽ.
Tùy tiện dẫn người đi thăm phủ thành chủ, nếu có vấn đề gì, đám người bọn họ tuyệt đối sẽ xui xẻo, loại chuyện này họ không dám tùy tiện đáp ứng.
Nhưng mà Ngũ Thiên Bằng lập tức đánh mắt ra hiệu cho hắn, ý bảo thanh niên này đừng nhiều lời.
- Tiểu tử, những gì ngươi nói là thật chứ?
Thịt béo trên mặt Ngũ Thiên Bằng rung rung, trầm giọng hỏi.
- Tất nhiên là thật rồi!
Tô Dật mỉm cười, lại lấy ra mười khối nguyên thạch nhị tinh, quơ quơ trước mặt đám người Ngũ Thiên Bằng.
Trên thực tế, nguyên thạch nhị tinh trong tay Tô Dật đã rất ít, chỉ còn lại mấy chục khối, còn lại lần trước đều tiêu hao hết trong Ly Hỏa Huyền Dương giới rồi.
- Được!
Trong đôi mắt nhỏ của Ngũ Thiên Bằng bắn ra tia sáng, trên mặt lại nở nụ cười nhiệt tình thân mật, mở miệng nói:
- Mời tiểu huynh đệ, ta giờ dẫn ngươi đi thăm phủ thành chủ!
- Ngũ thiếu gia...
Thanh niên Bên cạnh thấy Ngũ Thiên Bằng đáp ứng, trong lòng trầm xuống, vẫn muốn khuyên can, nhưng lại bị một ánh mắt của Ngũ Thiên Bằng lườm cho rụt cổ lại.
Ngũ Thiên Bằng nghiêng người, bảo Tô Dật đi cùng hắn, sau đó đoàn người này của phủ thành chủ toàn bộ đi theo phía sau.
- Đi thôi!
Tô Dật không thèm nhìn Ngũ Thiên Bằng thêm lấy một cái, cứ như vậy ngang nhiên đi về phía phủ thành chủ.
- Đúng là tiểu tử không biết trời cao đất rộng, dám cùng những người này tới phủ thành chủ!
Xa xa, có một số người trên đường từ xa xa nghe thấy đối thoại của Tô Dật và đám người Ngũ Thiên Bằng vừa rồi, không khỏi lẩm bẩm nói.
- Đừng nói, nguyên thạch trên người hắn đúng là nhiều thật, không ngờ lập tức lấy ra mười một khối nguyên thạch nhị tinh!
Cũng có người cảm khái, cảm thấy tiểu tử đó đúng là giàu có.
Mười một khối nguyên thạch nhị tinh, tương đương với một ngàn một trăm khối nguyên thạch một sao, điều này đối với một số tán tu từ Nguyên Linh cảnh trở xuống mà nói, tuyệt đối là một khoản tài phú cực lớn, đủ khiến rất nhiều người đỏ mắt.
- Có nhiều nguyên thạch đến mấy thì làm sao, ngay cả đạo lý tiền không nên lộ ra ngoài cũng không biết, rõ ràng là một tên ngốc.
- Giờ thì tốt rồi, bị những người đó đưa tới phủ thành chủ, đồ trên người có nhiều mấy cũng chẳng giữ được.
- Đúng vậy, phủ thành chủ đâu phải dễ vào như vậy, không có thực lực và lai lịch tương ứng, còn dám chủ động tìm tới cửa, đây rõ ràng là đầu óc có vấn đề.
Xa xa có một số người nhìn thấy tình huống vừa rồi, lúc này đều lên tiếng nghị luận.
Bọn họ lịch duyệt phong phú, lăn lộn ở Hỗn Loạn vực từ lâu, đều biết quy tắc nơi này.
Nói trắng ra là, Kiếm Tinh thànhlà địa bàn do một thế lực tam lưu khống chế, mục đích là để vơ vét của cải, đồng thời cũng cung cấp một chỗ giao dịch cho vô số tán tu, dưới tình huống bình thường phủ thành chủ sẽ không tìm bọn họ gây phiền.
Có điều, một khi cho họ cớ, cho dù ngươi là Nguyên Chân cảnh, thậm chí là Nguyên Hư cảnh, ở đây đều phải thành thật một chút mới cho thỏa đáng, chưa từng có ai dám chủ động đi trêu chọc phủ thành chủ, bất kể là dưới sự khống chế của Thất Tinh Kiếm tông trước kia hay là Huyền Kiếm môn hiện giờ chưởng quản, đều cùng một đạo lý.
Có thể tưởng tượng, tiểu tử đó vừa rồi để lộ ra tài vật, lại chủ động muốn tới phủ thành chủ, tất nhiên là sẽ bị cướp đoạt sạch sẽ.
Một khi không khéo, có lẽ ngay cả tính mạng cũng mất.
Có điều loại chuyện kỳ quái này tuy hiếm thấy, nhưng đây là Hỗn Loạn vực, mọi người trên ngã tư đường cũng không nghĩ nhiều, sau khi nghị luận vài câu liền đều tự tản đi.
Kỳ thật, suy nghĩ trong lòng Ngũ Thiên Bằng cũng không khác biệt lắm với suy đoán những người này.
Phủ thành chủ đích xác không phải bọn họ tùy ý có thể dẫn người đi vào, nhưng chỉ cần là ở đó gán cho tiểu tử này một tội danh, đến lúc đó trực tiếp bắt giữ, còn không phải là để mặc cho bọn họ vê nặn sao?
- Đến!
Kiếm Tinh thành cũng không lớn, tốc độ của đám người Tô Dật lại rất nhanh, không bao lâu liền tới chỗ phủ thành chủ.
Ở trước mặt hắn, một tòa phủ đệ miễn cưỡng được coi là rộng lớn hiện ra trước mắt, đá xanh ngói đỏ, cạnh cửa cao rộng!
- Tiểu huynh đệ, đến phủ thành chủ rồi, tổng cộng mười một khối nguyên thạch nhị tinh!
Đứng ngoài phủ thành chủ, Ngũ Thiên Bằng cười tủm tỉm nhìn Tô Dật, vươn một bàn tay béo núc ra.
- Ta nói muốn vào tham quan, vẫn chưa vào mà.
Tô Dật bĩu môi, hắn không thể cho họ mười một khối nguyên thạch nhị tinh được, tất cả còn phải xem nơi này là ai quản lý đã.
Lát nữa nếu mình thật sự cho thanh niên này nguyên thạch, đối phương chỉ sợ là không dám vươn tay ra nhận.
- Tiểu tử, đừng không thức thời!
Mặt Ngũ Thiên Bằng trong nháy mắt liền trở nên âm trầm, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tô Dật, quát.
Hắn trước hết phải lấy được mười một khối nguyên thạch nhị tinh này tới tay đã, sau đó ngay lập tức khống chế tiểu tử này, giải vào nhà tù, tiến hành bóc lột với trình độ sâu hơn.