← Quay lại trang sách

Chương 1146

Ngũ Thiên Bằng minh bạch, nếu không thể trước khi bước vào phủ thành chủ lấy được mười một khối nguyên thạch đó tới tay, đến lúc đó đại khái sẽ không thể rơi vào túi của mình.

- Ta lúc trước đã nói rất rõ ràng rồi, các ngươi dẫn ta vào phủ thành chủ, mười một khối nguyên thạch nhị tinh này sẽ là của các ngươi! Nhưng hiện tại ta vẫn chưa vào, ngươi đòi ta nguyên thạch, ngươi cảm thấy ta sẽ cho ngươi sao?

Lông mày Tô Dật nhướn lên, thản nhiên nói.

- Tiểu tử, ngươi tốt nhất hãy thức thời một chút, nếu không ngươi sẽ phải nếm mùi đau khổ!

Sắc mặt Ngũ Thiên Bằng trở nên cực kỳ khó coi, một đôi quyền đầu cũng nắm chặt lại.

Đã tới cửa của phủ thành chủ rồi, tiểu tử này chắc chắn là chạy không thoát, nhưng tốt nhất là vẫn lấy được nguyên thạch tới tay đã.

- Hừ! Các ngươi không dẫn theo vào phủ thành chủ, vậy ta sẽ tự mình đi vào!

Tô Dật liếc đoàn người bên cạnh một cái, sau đó trực tiếp bước vào cửa lớn của phủ thành chủ.

Đám người Ngũ Thiên Bằng thấy vậy, lập tức giật mình.

Đùa gì thế, nếu để tiểu tử này bước vào phủ thành chủ một bước, một khi bị những đại nhân bên trên biết được, vậy bọn họ sẽ phải chịu trách phạt.

Mắt thấy Tô Dật đã cất bước, đám người Ngũ Thiên Bằng sao còn dám trì hoãn, lập tức đuổi theo, ai nấy trên người nguyên khí cuồn cuộn, từng cú công kích trong nháy mắt bắn ra, đều đánh về phía Tô Dật, thề phải bắt giữ hắn ngay tại chỗ!

Về phần mười một khối nguyên thạch đó, lúc này đã không thể bận tâm tới.

Một mảng lớn quang mang bắn ra, đủ mọi màu sắc, các loại năng lượng thuộc tính bất đồng đều có.

Nhưng mà một giây tiếp theo, đám người Ngũ Thiên Bằng chỉ thấy thân ảnh của tiểu tử đó lóe lên, ngay sau đó thì tất cả công kích của bọn họ liền trực tiếp đánh vào nơi khác.

Một con sư tử bằng đá cường tráng hùng vĩ trước cửa phủ thành chủ dưới những lực lượng này, trong nháy mắt hóa thành bột mịn, một cột tráng kiện cũng cũng trực tiếp đánh gãy, lập tức khói bụi bốc lên bốn phía.

- Nguy rồi!

Nhìn thấy một màn như vậy, Ngũ Thiên Bằng và người phía sau hắn tim như chìm xuống đáy cốc, giờ phải giải thích thế nào với đại nhân đây!

Lại nhìn tiểu tử đó, sớm đã thân thủ mạnh mẽ bước qua cửa lớn, trực tiếp đi vào trong.

- Mau đuổi theo!

Đám người Ngũ Thiên Bằng mồ hôi lạnh đều túa ra, ngựa không ngừng vó đuổi theo.

Bọn họ đều hoảng sợ trong lòng, không ngờ tiểu tử tướng mạo xấu xí này lại có thực lực cường đại như vậy, thong dong mà đi dưới tay của bọn họ.

- Người nào tự tiện xông vào phủ thành chủ!

Tô Dật vừa bước vào cửa lớn của phủ thành chủ, liền có tiếng quát từ bên trong truyền ra.

Lập tức mấy chục đạo thân ảnh rất nhanh lướt tới, dừng ở trước mặt hắn, động tĩnh bên ngoài vừa rồi đã dẫn tới sự chú ý của những người này.

- Thì ra là Huyền Kiếm môn tọa trấn nơi này!

Tô Dật ngừng bước, hắn nhìn thấy trang phục của mấy chục người phía trước, có một bộ phận chính là hình thức của Huyền Kiếm môn, đồng thời trong đó còn có mấy đạo thân ảnh quen thuộc.

Mà một bộ phận người khác thì quần áo trên người giống như như những người ở phía sau.

- Ngươi là ai!

Mấy chục người bao vây Tô Dật ở giữa, một đệ tử Huyền Kiếm môn cầm đầu quát hỏi.

Tô Dật không trả lời, chỉ thấy cơ nhục trên mặt mấp máy, khôi phục bộ dạng vốn có của mình.

Lúc này, đám người Ngũ Thiên Bằng cũng đã từ bên ngoài đuổi theo vào, nhìn thấy cảnh này lập tức sửng sốt.

- Thủ đoạn dịch dung!

Ngũ Thiên Bằng trong lòng cả kinh, hắn dã nghe nói tới loại thủ đoạn này, nhưng không phải người bình thường có khả năng làm được, không ngờ tiểu tử này lại biết.

Càng khiến cho hắn kinh ngạc là, đứng trước mặt chỉ là một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, tuổi chỉ bằng một nửa hắn.

- Ta có thể ra chưa, sắp ngộp muốn chết rồi.

Trong lòng Tô Dật, một giọng trẻ con trong veo vang lên.

Sau khi Tô Tiểu Soái thò đầu ra, rất nhanh lại bay lên đậu trên đầu vai Tô Dật.

- Yêu... Yêu Hư cảnh?

Ngũ Chính Bằng và người phía sau hắn tức thì da đầu ngứa ran, vừa lên tiếng nói chuyện là một con chim nhỏ, thế này quá dọa người rồi.

Mồ hôi lạnh như băng từ trên trán bọn họ cuồn cuộn chảy xuống, thiếu niên này không ngờ có một con man yêu thú Yêu Hư cảnh đi theo bên cạnh.

Vào khoảnh khắc này, những người này đều có một loại cảm giác nghĩ mà sợ.

Trước mặt thiếu niên trước mặt này nguyện ý, vừa rồi bọn họ ở trên ngã tư đườngcó phải đã chết một trăm lần rồi không?

- Tô tông chủ!

Sau khi Tô Dật khôi phục bộ dạng của mình, một đệ tử Huyền Kiếm môn lập tức nhận ra hắn.

Đệ tử này lúc trước cũng cùng tới Cửu Tinh thành, chỉ có điều thực lực không quá mạnh mẽ, không được tham gia Liên Minh đại hội mà thôi, cho nên hắn liếc một cái liền nhận ra Tô Dật.

- Thì ra là Tô tông chủ tới, xin, xin mời!

Đệ tử này vung tay lên, ra hiệu cho mấy chục người bên cạnh toàn bộ tránh đường, để Tô Dật đi.

- Tốt!

Tô Dật gật đầu, không chút do dự, lập tức cất bước đi vào.

Đệ tử Huyền Kiếm môn vừa nói chuyện vội vàng chạy theo dẫn đường, vô cùng cung kính dẫn hắn tới một tòa đại điện ở phía trước.

Mấy chục người còn lại nhìn bóng lưng của hắn, nhìn hai người này rời khỏi.

- Tô tông chủ, đây là vị Tô tông chủ đó à?

Ngũ Thiên Bằng đột nhiên có chút không hiểu đầu cua tai nheo gì, hắn ý thức được thân phận của thiếu niên đó chỉ sợ không đơn giản, nhưng ba chữ Tô tông chủ này khiến hắn không hiểu ra sao.

Một vị đệ tử Huyền Kiếm môn ở bên cạnh thản nhiên lườm hắn một cái, nói với vẻ khinh bỉ:

- Ngay cả Tô tông chủ cũng không biết, người của Xích Hổ bang các ngươi chỉ là một đám ăn hại thôi à?

Nghe hắn nói như vậy, Ngũ Thiên Bằng càng thêm nghi hoặc, nhưng lại không dám chống đối đệ tử của Huyền Kiếm môn.

Có điều, lúc này lại có một vị đệ tử Huyền Kiếm môn đột nhiên chậc chậc khen ngợi, đồng thời lại mang theo vẻ cực kỳ hâm mộ nói:

- Năm nay mới mười bảy tuổi đã đứng đầu một tông, tu vi Nguyên Hư cảnh ngũ trọng! Tô tông chủ thật là đáng sợ, ta mà được một nửa thiên phú của hắn thì tốt.

- Đúng vậy! Thất Tinh Kiếm tông, Kim Đao tông đều bị hắn dễ dàng tiêu diệt, ngay cả Thiên Cương môn hùng hổ mà đến, cuối cùng cũng đội mưa mà về! Tên của Tô tông chủ, tương lai tất nhiên sẽ khiến cho cả Hỗn Loạn vực phải rung chuyển!

Lại có đệ tử Huyền Kiếm môn nói.

- Sao phải đợi tới tương lai, Hỗn Loạn vực hiện giờ, tên của Tô tông chủ có ai mà không biết, ai mà không nghe?

Có người tiếp lời.

Nghe thấy những lời này, Ngũ Thiên Bằng và mọi người phía sau hắn đều sửng sốt.

Nhhe đến cuối cùng, trong đầu Ngũ Thiên Bằng linh quang chợt lóe, vỗ đùi nói:

- Tô tông chủ này chẳng lẽ chính là người xếp hạng nhất trên Liên Minh đại hội, tông chủ Bá Vương tông Tô Dật đó?

Sau khi hắn nói xong, cả người giống như bị sét đánh, ngây đơ tại chỗ không nhúc nhích.

Căn bản không cần người bên ngoài khẳng định, trong lòng Ngũ Thiên Bằng đã xác định sự thực chính là như vậy.

Chỉ trong nháy mắt, đệ tử Xích Hổ bang, bao gồm cả hắn ở bên trong, thân hình không nhịn được mà trở nên run rẩy, hoảng sợ vô cùng.

Nhớ lại những gì họ làm hôm nay, quả thực chính là động thủ trên đầu thái tuế, hoàn toàn chính là đang muốn chết.

Ngũ Thiên Bằng hoảng hốt, mình đúng là ăn nhiều mỡ lợn bị che mất não, sao ngay cả nhân vật bậc này cũng dám trêu chọc?

Vừa nghĩ tới việc này, sự sợ hãi trong lòng hắn cuồn cuộn dâng lên.

Hắn trong lòng hoảng sợ, hoàn toàn không nhìn thấy ánh mắt khinh bỉ của rất nhiều đệ tử Huyền Kiếm môn.

Một đệ tử Huyền Kiếm môn đột nhiên hỏi:

- Vừa rồi động tĩnh bên ngoài là thế nào?

Ngũ Thiên Bằng nghe vậy da đầu ngứa ran, hắn đương nhiên biết động tĩnh đối phương hỏi là gì.

Sư tử đá cao lớn ở ngoài phủ thành chủ, còn có cột hành lang đều bị vỡ nát, chuyện này không giấu diếm được.

Nếu chỉ là để đối phó với người bình thường còn đỡ, nhiều nhất chỉ bồi thường theo giá, thứ đó cũng không đáng bao nhiêu tiền.

Nhưng hắn sao dám nói với những người của Huyền Kiếm môn này là đám người mình vừa rồi muốn bắt tông chủ Bá Vương tông Tô Dật chứ?

- Vừa... Vừa rồi...

Ngũ Thiên Bằng ấp úng, một lúc vẫn không nói ra nguyên cớ, cả người trực tiếp bị mồ hôi làm ướt sũng nước.

Tô Dật dưới sự dẫn dắt của đệ tử Huyền Kiếm môn, rất nhanh liền đi vào trong đại điện.

- Tô tông chủ mời ngồi, ta lập tức đi thông tri cho Lưu trưởng lão!

Đệ tử Huyền Kiếm môn an bài ghế trên cho Tô Dật, đồng thời gọi người bưng trà, mình thì chạy đi.

Không lâu sau, chỉ thấy một lão giả hơn năm mươi tuổi, tóc trên đầu lại đen nhánh từ ngoài cửa lớn bước vào, ôm quyền nói với Tô Dật:

- Tô tông chủ đại giá, không thể tiếp đón từ xa, xin chớ trách tội!

- Tùy tiện mà đến, Lưu trưởng lão không cần khách khí!

Tô Dật thi lễ lại, hắn nhìn ra được Lưu trưởng lão này đúng là rất khách khí.

Tô Dật chưa bao giờ gặp người này, nhưng dưới cảm giác, liền biết tu vi của đối phương đại khái ở Nguyên Hoàng cảnh sơ cấp, phù hợp với thân phận trưởng lão của Huyền Kiếm môn.

Hai người khách sáo với nhau một phen, Lưu trưởng lão cũng nói với Tô Dật, trước mắt hắn đảm nhiệm vị trí thành chủ của Kiếm Tinh thành này.

- Tông chủ cũng nói với ta rồi, Kiếm Tinh thành này chính là địa phương của Bá Vương tông, Huyền Kiếm môn chúng ta chỉ tạm thời quản lý thay mà thôi, cho nên lão phu cũng không quá khách khí với Tô tông chủ.

Lưu trưởng lão cũng là một người sảng khoái, trực tiếp nói với Tô Dật:

- Kỳ thật quý chưởng môn lúc trước cũng từng tới Bá Vương tông tìm Tô tông chủ, chỉ có điều Bá Vương tông hình như là đổi chỗ, không biết...

Hắn nhìn Tô Dật, trong lòng khó hiểu.

- Có chuyện này à?

Tô Dật sửng sốt, thì ra Quý Thiên Phục còn tới tìm mình, hắn nói với Lưu trưởng lão:

- Bá Vương tông đích xác đã đổi chỗ, còn chưa kịp thông tri cho Huyền Kiếm môn và Lục Hợp tông. Chỉ là không biết, quý chưởng môn lúc trước tìm ta có chuyện gì quan trọng không?

Là minh hữu, Tô Dật cảm thấy có phải cho Huyền Kiếm môn và Lục Hợp tông biết nơi đặt chân mới của mình, hai phương này cũng có thể tín nhiệm.

Nếu không một khi xuất hiện đại sự gì, ngay cả người cũng không tìm thấy thì đúng là xấu hổ.

- Ha ha, cũng không phải đại sự gì.

Lưu trưởng lão cười sang sảng, từ trong lòng lấy ra một cái túi không gian, đưa cho Tô Dật, nói:

- Đây là một nửa tài nguyên thu được trong ba tòa thành trì của Thất Tinh Kiếm tông, chính là phần chia cho Bá Vương tông. Chưởng môn không tìm được Bá Vương tông, cho nên để ở chỗ ta, lúc này vừa hay giao cho Tô tông chủ.

Tô Dật lập tức tiếp nhận, mở ra xem, cừ thật, bên trong chất hơn trăm vạn nguyên thạch nhị tinh, ngoài ra còn có không ít đan dược và linh dược.

Đây chính là một khoản tài phú không nhỏ, khiến mắt Tô Dật lập tức sáng ngời.