Chương 1149
Đối với Ngọc Đỉnh tông này, Tô Dật đương nhiên là biết, đây chính là một trong thất đại thế lực nhị lưu của Hỗn Loạn vực, thực lực dường như không khác biệt lắm với Thiên Cương môn.
Lúc trước trong Liên Minh đại hội, Tô Dật ở Triệu Linh bí cảnh, còn từng có một chút giao tiếp với cường giả trẻ tuổi tên là Lục Chuyết của Ngọc Đỉnh tông.
Về phần quan hệ trình độ sâu hơn, hai bên chưa từng có.
- Tiểu tử ngươi...
Bị Tô Dật khinh bỉ như vậy, La Kính rất tức giận, đang muốn lý luận một phen, nhưng lại bị Chu trưởng lão ngăn lại.
- Tiểu tử, lão phu cũng không muốn nói những lời vô nghĩa với ngươi! Hôm nay chúng ta tới đây, chính là muốn ban cho ngươi một kỳ ngộ rất lớn! Hy vọng ngươi, và cả Bá Vương tông của ngươi có thể nắm lấy, chớ có bỏ lỡ!
Chu trưởng lão vẫn ngửa đầu, nhìn Tô Dật.
Đi nói chuyện, hắn còn vươn một ngón tay ra vẽ vẽ.
- Ồ? Kỳ ngộ gì?
Nghe thấy vậy, Tô Dật cũng không khỏi bị khơi gợi lòng hiếu kỳ, hỏi lại.
Nhưng trong lòng hắn lại thầm cười lạnh, Ngọc Đỉnh tông này sợ là sẽ không thật sự mang đến cho mình lợi ích gì.
Hơn nữa Tô Dật vô cùng phản cảm, lão giả này hoàn toàn là bộ dạng lỗ mũi hướng lên trời, khiến hắn cảm thấy rất khó chịu.
Có điều, Tô Dật vẫn quyết định trước hết nghe đối phương muốn nói gì đã.
- Ngọc Đỉnh tông chúng ta nghe nói không ít về chuyện của ngươi và Bá Vương tông, mặt khác cũng biết đại sinh tử giữa các ngươi và Thiên Cương môn. Với thực lực của Bá Vương tông, một khi cường giả chân chính của Thiên Cương môn xuất hiện, các ngươi tuyệt đối không thể ngăn cản được. Mà Ngọc Đỉnh tong ta lại có thể che chở cho ngươi, để ngươi và Bá Vương tông tránh khỏi sự tập sát của Thiên Cương môn.
Chu trưởng lão nói xong tạm dừng một chút, hắn lại vươn một ngón tay ra vẽ vẽ, nói:
- Mà điều kiện cũng rất đơn giản, lấy ra tòa tài nguyên phía sau ngươi là được. Đương nhiên, Ngọc Đỉnh tông cũng tuyệt đối sẽ không để ngươi chịu thiệt, chúng ta chia chín một là được.
Những lời này không chỉ là Tô Dật, bao gồm cả mấy người Thanh Hoàng, Dương Minh, Âm Minh, Phệ Linh Hoàng, Tô Tiểu Soái đều có chút kinh ngạc.
Ngọc Đỉnh tông này lại còn nói muốn che chở cho Bá Vương tông, thật sự là chuyện mà bọn họ không ngờ tới.
Hơn nữa Chu trưởng lão này cho dù là hận không thể chuyển hai mắt lên đỉnh đầu, nhưng những lời trước đó không phải là giả, nếu Bá Vương tông thật sự có được sự che chở của Ngọc Đỉnh tông, đúng là không ngại Thiên Cương môn.
Có điều về phần, chia chín một.
- Chia chín một à, hoàn toàn không thành vấn đề.
Không đợi mọi người nghĩ nhiều, Tô Dật lập tức mặt mày hớn hở, vui vẻ nói.
Trong sân lập tức im lặng, sáu người của Ngọc Đỉnh tông còn có La Kính, Kim Chu đều có chút không phản ứng kịp.
Đây là chuyện Ngọc Đỉnh tông đã thương nghị trước, bọn họ vốn là muốn trực tiếp tấn công Bá Vương tông, chiếm lấy mỏ.
Nhưng có ví dụ Thiên Cương môn phải đội mưa mà về ở phía trước, cho nên cũng không muốn tùy tiện dẫn tới phân tranh quá lớn, nếu có thể giải quyết một cách thoải mái, không tốn một binh một tướng mà thuận lợi giành được tài nguyên, tất nhiên là chuyện tốt nhất.
Ngọc Đỉnh tông kỳ thật cũng đã có tính toán, có lẽ Bá Vương tông sẽ cò kè mặc cả, bọn họ cũng sẽ thả lỏng một chút, chia cho thêm phần, coi như là đầu tư trước, dù sao thiên phú của thiếu niên Tô Dật này thật sự là bất phàm, tiền đồ vô lượng.
Chỉ là mọi người ở đây không ngờ, yêu cầu mà Chu trưởng lão đề xuất, Tô Dật này không ngờ đáp ứng ngay, không do dự một chút nào, ngược lại khiến bọn họ cũng có chút trở tay không kịp.
- Chủ nhân!
Đám người Thanh Hoàng, Dương Minh lúc này cũng đều trợn tròn mắt, loại yêu cầu này, đổi lại là bọn họ cũng không thể đáp ứng, không ngờ chủ nhânlại đáp ứng ngay.
Mấy người Thanh Hoàng ai nấy đều há miệng, muốn nói gì đó, nhưng đều bị Tô Dật phất tay cắt ngang.
Chu trưởng lão sau khi trải qua một thoáng ngẩn ngơ lúc đầu, khóe miệng chậm rãi nhếch lên, đầu càng ngẩng cao hơn, gật đầu hài lòng, nói:
- Coi như tiểu tử ngươi thức thời!
Ánh mắt hắn liếc Tô Dật, chỉ cảm thấy thiếu niên này trở nên có chút thuận mắt hơn.
- Khà khà.
Tô Dật xoa xoa hai tay, hưng phấn giống như rất hưng phấn, nói:
- Ngọc Đỉnh tông chắc cũng biết, trữ lượng nguyên thạch trong mỏ này vô cùng phong phú, một khi khai thác hết chính là một món tài phú cực lớn.
Khi hắn nói chuyện, bất giác liếc La Kính một cái, đối phương khẳng định đã báo cho Ngọc Đỉnh tông tình hình này.
- Nhiều nguyên thạch như vậy, lấy ra một thành cho Ngọc Đỉnh tông, đổi lấy một chỗ dựa, có thể che chở Bá Vương tông, ngăn cản Thiên Cương môn cho chúng ta, đây tuyệt đối là một vụ mua bán lời, có kẻ ngốc mới bỏ qua!
Tô Dật tiếp tục nói.
Vừa nghe thấy vậy, trong sân lại rơi vào một thoáng yên lặng ngắn ngủi, tất cả mọi người dùng ánh mắt quái dị nhìn về phía thiếu niên đang hưng phấn không thôi đó.
- Tiểu tử ngươi đừng nhầm, Ngọc Đỉnh tông ta là muốn chín thành, một thành là cho Bá Vương tông ngươi!
Hai mắt Chu trưởng lão chớp chớp, đột nhiên phát ra tiếng phì phì trong mũi.
Bất giác, khóe miệng hắn nở nụ cười lạnh, trong ánh mắt nhìn về phía Tô Dật, cũng mang theo vẻ đùa cợt.
Ở trước mặt Ngọc Đỉnh tông, một Bá Vương tông nho nhỏ cũng dám mở miệng đòi chín thành.
Ai cho hắn lá gan đó?
Mọi người Ở đây, chắc cũng chỉ có thiếu niên này mới suy nghĩ như vậy.
- Gì cơ? Không phải chúng ta lấy chín thành à?
Tô Dật giống như hoàn toàn không theo kịp tiết tấu của mọi người, nhìn Chu trưởng lão với vẻ mặt không thể tin được, kinh ngạc nói:
- Khó lắm, một thành nguyên thạch thì quá ít, Bá Vương tông ta không thể đáp ứng!
Tô Dật vội vàng xua tay, lập tức bỗng dưng dừng lại một chút, nhìn về phía Chu trưởng lão, vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Chu trưởng lão ngươi xem thế này được không nhé, Bá Vương tong ta lấy chín thành nguyên thạch, một thành cho Ngọc Đỉnh tông, sau đó hàng năm Bá Vương tông lại lấy ra mười khối nguyên thạch một sao cho các ngươi, nhiều hơn thì thôi khỏi bàn!
Lời này vừa nói ra, cả sân đều yên tĩnh, kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Trong ánh mắt Tô Dật, hắn nhìn thấy cao đầu đang thủy chung ngẩng cao của Chu trưởng lão hơi hạ xuống một chút, nhìn thẳng vào mình.
Mà khuôn mặt già nua đó lại như dài ra, xanh mét, trên trán từng sợi gân xanh lồi lên.
- Tiểu tử ngươi đang đùa giỡn ta!
Những lời này được rít ra từ trong cổ họng Chu trưởng lão, âm lãnh sâm hàn!
Nói tới nước này sao hắn còn không hiểu, tiểu tử này hoàn toàn chính là đang trêu đùa mình.
Đối phương không phải ngốc, mà là đang giả bộ hồ đồ, thuần túy là đang trêu đùa mình!
- Đùa giỡn ngươi thì làm sao?
Lúc này nụ cười lạnh trên mặt Tô Dật đã không thèm che giấu, hai chân hắn đạp không mà đứng, nhìn thẳng vào Chu trưởng lão, lạnh giọng nói:
- Ngọc Đỉnh tông các ngươi là cái thá gì, thực sự tưởng Bá Vương tông ta dễ bắt nạt lắm à! Đừng nói là một thành nguyên thạch, nguyên thạch trong mỏ này, Bá Vương tông ta một viên cũng sẽ không cho các ngươi! Về phần chín thành, đúng là vọng tưởng!
Vừa rồi Tô Dật đương nhiên là giả ngây giả ngô, đùa gì thế, chỉ dựa vào một một câu nói mà đòi chín thành nguyên thạch trong mỏ, tưởng Bá Vương tông hắn là coi tiền như rác à?
Hai mắt Tô Dật lấp lánh, trong vô hình, có uy thế đáng sợ từ trên người hắn phát ra.
Uy thế này khiến đám cường giả Nguyên Hoàng cảnh ở đối diện cũng cảm thấy trong lòng có lạnh toát.
- Tiểu tử to gan! Dám trêu đùa Chu trưởng lão!
La Kính rất nhanh liền hồi thần, quát to với Tô Dật.
Hắn ngàn vạn lần không ngờ, ở trước mặt Ngọc Đỉnh tông, thiếu niên này không ngờ vẫn kiêu ngạo như vậy.
- Ha ha ha, lão đại đúng là gan dạ!
- Thì ra chủ nhân là có ý này, ha ha!
- Không sai, Ngọc Đỉnh tông là cái thá gì, không ngờ chạy đến địa bàn của Bá Vương tông ta diễu võ dương oai!
Trong nháy mắt, đám người Tô Tiểu Soái, Thanh Hoàng, Dương Minh đều phá lên cười, bọn họ giờ mới biết lúc trước hiểu lầm Tô Dật.
Mắt thấy Chu trưởng lãocủa Ngọc Đỉnh tông bị trêu chọc một trận, đám người Tô Tiểu Soái, đám người đều cảm giác vô cùng hả hê.
Thái độ ngạo nghễ lúc ban đầu của đối phương, cộng với ngữ khí giống như bố thí đó khiến người ta vô cùng khó chịu, hiện tại cuối cùng cũng được hả dạ.
- Giỏi! Tốt lắm!
Gân xanh trên trán Chu trưởng lão lồi lên, mặt không ngừng run rẩy, hắn nhìn chằm chằm Tô Dật, nghiến răng ken két.
Chu trưởng lão đã tới rìa bùng nổ rồi, mặt dài ra.
Ở toàn bộ Hỗn Loạn vực, có mấy người dám trêu chọc Ngọc Đỉnh tông như vậy?
Nếu đã trở mặt, Tô Dật lúc này tất nhiên không hề thêm nửa câu vô nghĩa.
Y bào của hắn không gió mà tự động, bay phất phới, thân hình chậm rãi tiến lên trước một bước, ánh mắt đảo qua tất cả cường giả của Ngọc Đỉnh tông, còn cả La Kính và Kim Chu.
- Xin khuyên các ngươi một câu, lập tức cút đi cho ta, nếu không đừng trách ta không khách khí!
Những lời này được nói ra từ trong miệng Tô Dật, trong mắt có sát khí trào ra, khiến người ta lưng lạnh toát.
Không biết từ khi nào, trong tay Tô Dật đã nắm lấy một thanh đại đao, nguyên khí trút vào trong đó, lấp lánh bất định, nở rộ phong mang.
- Đã sớm nghe nói tiểu tử ngươi rất cuồng vọng, trăm nghe không bằng một thấy, hôm nay coi như là được mở mang tầm mắt!
Chu trưởng lão sắc mặt lạnh như băng nói.
Bọn họ được tông chủ sai phái tới đây, vốn tưởng rằng sẽ không tiêu phí quá nhiều sức liền có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ.
Bá Vương tông này sao lại kiêu ngạo như vậy, không thể sau khi có đại địch như Thiên Cương môn lại đắc tội với Ngọc Đỉnh tông bọn họ chứ.
Cho nên mọi người của Ngọc Đỉnh tông cơ hồ đều nhất trí cho rằng, chỉ cần bọn họ đưa ra yêu cầu, Tô Dật tuyệt đối sẽ không dám ngỗ nghịch.
Nhưng tình huống hiện tại lại hoàn toàn ngược lại với tưởng tượng của bọn họ!
- Đã cho ngươi cơ hội rồi, là tự ngươi không biết quý trọng, vậy chờ hậu quả đi!
Chu trưởng lão phất tay áo, hậm hực nói.
Kim trường lão giống như cuồng sư đó cũng nổi giận, nói tiếp:
- Bá Vương tông chờ bị diệt môn đi, tất cả mọi người đều sẽ bị giết chết!
Lời này vừa nói ra, Tô Dật nhướn mày, hai mắt trợn trừng.
- Muốn tiêu diệt Bá Vương tông ta phải không? Tốt lắm! Vậy trước tiên để mạng của các ngươi lại.
Sát khí trong mắt hắn bắn ra, đại đao trong tay đột nhiên chém mạnh, một đạo đao mang rực rỡ kích phát, ngang nhiên giết tới đám người đối diện!
Một lời không hợp đã rút đao chém!
- Tiểu tử ngươi muốn chết!
Chu trưởng lão, Kim trường lão đều lửa giận hừng hực, hai mắt trợn trừng.
Lại nằm ngoài ý liệu của bọn họ, tiểu tử này không ngờ dám động thủ với người của Ngọc Đỉnh tông bọn họ!
- Muốn chết là các ngươi!
- Bá Vương tôngta không phải là nơi để các ngươi giương oai, nếu đã tới, vậy thì toàn bộ chết đi!
Bốn người Thanh Hoàng, Dương Minh, Âm Minh, Phệ Linh Hoàng đồng thời giết ra, tứ đại Thú Hoàng cả người khí thế cuồn cuộn, giống như sóng lớn vỗ bờ, mãnh liệt xao động.