Chương 1161
Không chỉ là nguyên thạch tam tinh!
Mắt thấy đám người Tô Dật không quá vui mừng, không quá kích động, Ông Chính Quyền vội vàng nói:
- Tông chủ, chúng ta càng đào sâu, tính chất của nguyên thạch tam tinh cũng càng lúc càng tốt. Cho nên ta vô cùng khẳng định, phía dưới tuyệt đối xuất hiện nguyên thạch tứ tinh.
- Nguyên thạch tứ tinh!
Ba người Tô Dật, Tô Tiểu Soái, Tây Vô Tình nhìn nhau, đều từ trong mắt nhau thấy được vẻ kinh hãi.
Nếu là Nguyên thạch tứ tinh, đó chính là thực sự phát tài rồi.
Một khối nguyên thạch tứ tinh, đó chính là tương đương với một trăm vạn khối nguyên thạch một sao!
Nếu có thể đào ra mấy chục vạn khối, vậy giá trị chỉnh thể tuyệt đối sẽ vượt quá tổng giá trị của nguyên thạch một sao, hai sao, ba sao trong mỏ.
Chỗ mấu chốt nhất chính là nguyên thạch phẩm cấp càng cao thì càng hi hữu, nếu dùng để tu luyện, vậy hiệu quả sẽ tốt hơn rất nhiều!
Có điều số lượng này Tô Dật cũng chỉ dám tưởng tưởng mà thôi, nếu thực sự là vậy thì quá dọa người rồi.
- Trữ lượng cụ thể thì chưa thể xác định, có điều số lượng chắc không ít. Nha đầu Nam Cung đó đang an bài nhân thủ, khẩn cấp khai thác, không bao lâu nữa sẽ có kết quả đại khái.
Ông Chính Quyền từ lúc xuất hiện đến bây giờ, miệng luôn há to, không thể khép lại được, có thể thấy được trình độ hưng phấn của hắn cao tới cỡ nào.
- Tốt lắm, khai thác nhanh hơn đi!
Tô Dật gật đầu, cố áp chế cảm xúc kích động trong lòng.
Hắn vẫn chưa từng được thấy nguyên thạch tứ tinh, không ngờ trong mỏ này lại xuất hiện.
Nam Cung Ngưng Nguyệt đúng là phúc tinh của hắn, mình thuận tay cứu bọn họ, không ngờ mang đến tài phú lớn tới vậy.
Những nguyên thạch này, sẽ trở thành nội tình của Bá Vương tông, có thể nuôi dưỡng ra rất nhiều cường giả!
- Đúng rồi, mỏ còn bao lâu nữa thì khai thác xong?
Bỗng dưng, Tô Dật hướng về phía Ông Chính Quyền, hỏi.
Tô Dật biết được rằng, khai thác một tòa mỏ nguyên thạch bình thường, thời gian cần sẽ căn cứ vào trữ lượng mà dài ngắn không đồng nhất.
Nhưng tài nguyên thế lực tam lưu bình thường có thể nắm giữ, dưới tình huống đủ nhân thủ, đại thể sẽ mất từ một tháng đến năm sáu tháng.
Hiện giờ Bá Vương tông đã khai thác sắp được ba tháng rồi, tiến trình có lẽ cũng đã quá bán.
- Khởi bẩm tông chủ, trữ lượng của mỏ này vô cùng phong phú, ta đoán rằng còn cần khoảng ba tháng nữa mới có thể triệt để khai thác hết.
Ông Chính Quyền nói.
Con số này không chênh lệch nhiều lắm với tính toán trước đó của Tô Dật, chứng tỏ tỏ mỏ này vẫn cực kỳ phong phú.
Quan trọng nhất là, phẩm cấp nguyên thạch bên trong đủ cao.
- Được, ta biết! Chuyện sẽ giao cho các ngươi đi làm, chờ khai thác kết thúc, mọi người luận công ban thưởng.
Tô Dật gật đầu, nói với Ông Chính Quyền.
- Vâng, tông chủ!
Ông Chính Quyền mừng rỡ nói.
Nghe thấy tin tức sắp sửa khai thác ra nguyên thạch tứ tinh, tâm tình của Tô Dật cũng rất tốt.
Hắn thậm chí tự mình đi đến mỏ, muốn kiến thức một chút bộ dạng của nguyên thạch tứ tinh.
Hiện giờ, thợ mỏ của Bá Vương tông đã có hơn ba nghìn người, rất có quy mô, tốc độ khai thác cũng hoàn toàn có thể theo kịp.
Mà trong đây, người của Thiên Chu tông đã chiếm hơn nửa, trong đó còn có mấy vị cường giả Nguyên Hoàng cảnh.
Ngoài ra, mấy cường giả Nguyên Hoàng cảnh của Ngọc Đỉnh tông cũng bị ném tới mỏ làm thợ mỏ, điều này khiến cho bọn họ vô cùng uất nghẹn.
Nhưng dưới hung uy của Bá Vương tông, lại không thể đi làm loại chuyện cực khổ này.
Các tán tu thợ mỏ được chiêu mộ thì ai nấy đều vô cùng nhiệt tình, bởi vì bọn họ mấy tháng ở đều được đến nguyên thạch thuộc về mình, cũng chính là tiền công.
Nhìn bộ dạng tất cả đều là bộ dạng gọn gàng ngăn nắp, Tô Dật vô cùng hài lòng, cực kỳ thưởng thức năng lực của Nam Cung Ngưng Nguyệt.
- Chủ nhân, không ổn rồi!
Nhưng mà ngay khi tâm tình của Tô Dật đang rất tốt, Thanh Hoàng đột nhiên xông vào mỏ, bộ dạng rất vội vàng.
- Xảy ra chuyện gì?
Tô Dật theo bản năng nhận thấy được một số chỗ không thích hợp, không khỏi nhíu mày hỏi.
- Tiểu Soái đại nhân ở bên ngoài phát hiện Huyền Kiếm môn Niên trưởng lão, thấy hắn bị trọng thương, liền trực tiếp dẫn về, chủ nhân ngươi mau đi xem một chút đi!
Thanh Hoàng vội vàng nói.
- Niên trưởng lão!
Tô Dật trong lòng thất kinh, Niên trưởng lão lúc trước còn dẫn theo Quý Hàm Nặc, muốn ngăn cản Vô Thường tiên tử đó lại để cứu mình mà?
Có điều hiển nhiên Niên trưởng lão biết Vô Thường tiên tử không dễ chọc, cũng minh bạch quan hệ của nàng ta và Tây Vô Tình, biết Tô Dật sẽ không xảy ra chuyện, cho nên rất thức thời dẫn Quý Hàm Nặc rời đi.
Sao lúc này, hắn lại xuất hiện ở gần mỏ của Bá Vương tông, hơn nữa còn bị thương nặng?
Tô Dật không kịp nghĩ nhiều, trực tiếp chạy ra khỏi mỏ.
- Chỉ có một mình Niên trưởng lão thôi à, Hàm Nặc cô nương đâu?
Trên đường đi, hắn lại hỏi Thanh Hoàng.
- Chỉ có một mình Niên trưởng lão thôi, không nhìn thấy Quý đại tiểu thư. Khi Tiểu Soái đại nhân dẫn về thì hắn đã hấp hối, Tây Vô Tình đại nhân đang cứu chữa, tình huống cụ thể thì chưa rõ.
Thanh Hoàng nói.
Mặt Tô Dật lập tức trở nên âm trầm như nước, không cần phải nói, Quý Hàm Nặc có lẽ đã xảy ra chuyện.
Trong lúc nói, hai người Tô Dật và Thanh Hoàng đã trực tiếp đi vào đại điện trong sơn động.
Một lão giả, cả người đầy máu ngồi trên giường mềm, Tây Vô Tình ở phía sau, từng cỗ nguyên khí hùng hồn không ngừng rót vào trong cơ thể lão giả.
Chung quanh, đám người Dương Minh, Âm Minh, Phệ Linh Hoàng, Tô Tiểu Soái đều có mặt.
- Hự.
Đột nhiên, lão giả phun ra một búng máu, khuôn mặt hắn lập tức trở nên tái nhợt như tờ giấy, vẻ mặt uể oải.
Có điều phun ra được một ngụm máu ứ này, cũng khiến thần thái của lão giả thoải mái hơn không ít, hắn chậm rãi mở mắt, nhìn xung quanh.
- Hắn đã ăn đan dược, không còn nguy hiểm tới tính mạng, có điều thương thế trên người vẫn phải cần một số thời gian để điều dưỡng.
Tây Vô Tình từ trên giường đi xuống, lên tiếng nói.
- Niên trưởng lão, đã xảy ra chuyện gì, ngươi sao lại bị thương nặng như vậy? Còn nữa, Hàm Nặc cô nương đâu, nàng ta không phải đi cùng với ngươi sao?
Tô Dật rất nhanh đi đến trước người lão giả trên giường, lo lắng hỏi.
- Tô tông chủ!
Nhìn thấy Tô Dật xuất hiện, hơn nữa rất nhiều cường giả của Bá Vương tông cũng ở đây, Niên trưởng lão không khỏi run rẩy đáp:
- Tô tông chủ, ngươi nhanh đi cứu đại tiểu thư đi, nàng ta bị người của Thanh Minh tông bắt đi rồi.
- Niên trưởng lão, ngươi đừng vội, kể rõ lại cho ta xem nào.
Tô Dật cố gắng ổn định nỗi lòng của mình, bình tĩnh hỏi.
Hai mắt hắn nhìn chằm chằm Niên trưởng lão, bên trong không có chút gợn sóng nào.
Dường như bị trạng thái này của hắn cuốn hút, Niên trưởng lão thở nhẹ một hơi, nói:
- Ngươi bị Vô Thường tiên tử bắt, ta biết quan hệ của nàng ta và Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình, cảm thấy Vô Thường tiên tử sẽ không thật sự thương tổn tới ngươi, cho nên liền dẫn đại tiểu thư rời đi. Sau đó tiểu thư vẫn không yên lòng, vẫn muốn tới Bá Vương tông, phải tận mắt thấy ngươi không sao thì nàng ta mới thực sự yên tâm. Cho nên ta sau khi an bài cho các đệ tử Huyền Kiếm môn khác liền dẫn theo đại tiểu thư đi tới mỏ của Bá Vương tông.
- Chỉ là ở nửa đường, lại đột nhiên gặp phải người của Thanh Minh tông, trong bọn họ có hai vị cường giả Nguyên Hoàng cảnh, một người trong đó lại là Nguyên Hoàng cảnh lục trọng, ta không phải đối thủ của hắn, bị hắn đánh cho trọng thương, đại tiểu thư cũng bị bọn họ bắt đi. Ta vốn định liều mạng, nhưng cuối cùng đại tiểu thư hô to, bảo ta tới Bá Vương tông tìm Tô tông chủ. Người của Thanh Minh tông không muốn thả ta đi, một đường đuổi giết, ta dùng hết toàn lực, sau đó mới miễn cưỡng thoát khỏi bọn họ.
Tô Dật nghe xong liền biết chuyện đã xảy ra.
- Tiểu tử, chuyện này chỉ sợ có chút kỳ quái. Sau khi Thất Tinh Kiếm tông và Kim Đao tông lần lượt bị diệt, Thanh Minh tông đó chỉ sợ là trốn còn không kịp, lúc này không ngờ còn dám chủ động sinh sự, chứng tỏ bọn họ dường như không hề sợ hãi.
Tây Vô Tình nhíu mày, nghĩ nghĩ rồi nói.
Những người khác nghe vậy đều hơi gật đầu, rất đồng ý vẫn những lời này.
Không nói Bá Vương tông, chỉ cần Huyền Kiếm môn liên thủ với Lục Hợp tông đã đủ để Thanh Minh tông không chịu được rồi.
Có điều hai đại tông môn đó hiện giờ đang bận quản lý thành trì vừa mới tiếp nhận, không có thời gian để để ý tới Thanh Minh tông mà thôi, nếu không e là đã sớm nghĩ biện pháp diệt trừ bọn họ rồi.
Cho nên, Thanh Minh tông vào lúc này xuất hiện dị động, khẳng định là có chỗ dựa nhất định.
- Tô tông chủ, ngươi nhất định phải đi cứu đại tiểu thư.
Niên trưởng lão dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn Tô Dật, hắn cũng minh bạch những lời Tây Vô Tình nói rất có thể là thật, trong đây không khéo có âm mưu gì cũng chưa biết chừng.
Niên trưởng lão vẫn hy vọng Tô Dật có thể xuất thủ, hắn tất nhiên nhìn ra được, đại tiểu thư có tình cảm thâm hậu với thiếu niên này.
Nhưng hắn không biết trong lòng Tô Dật nghĩ như thế nào, có vì đại tiểu thư mà ra tay hay không.
- Niên trưởng lão, ngươi cứ an tâm dưỡng thương ở đây, Thanh Minh tông phải không? Nếu bọn họ dám động đến một ngón tay của Hàm Nặc cô nương, ta nhất định sẽ khiến bọn họ muốn sống không được, muốn chết không xong.
Tô Dật vẫn giữ thanh âm bình tĩnh, nói với Niên trưởng lão.
Đồng thời, hắn chậm rãi xoay người, đi ra ngoài đại điện.
Trong nháy mắt xoay người lại, khí thô bạo sát phạt vô biên từ trong mắt Tô Dật bắn ra, đáy mắt hắn có hào quang màu đỏ lấp lánh, giống như màu máu.
Hơi lạnh thấu xương đột nhiên hàng lâm, khiến không khí trong đại điện trở nên lạnh như băng.
Niên trưởng lão đang ngồi xếp bằng trên giường nhìn thấy khí thế này, cả người trực tiếp trở nên cứng ngắc, cho tới khi Tô Dật đã rời khỏi đại điện mới đỡ.
- Thanh Hoàng, Dương Minh, Âm Minh, Phệ Linh Hoàng, theo ta đi tới Thanh Minh tông! Mặt khác, lập tức triệu tập man yêu thú, hôm nay ta muốn san bằng Thanh Minh sơn!
Tô Dật trực tiếp bay lên không, không biết Viêm Dực Ma Hổ từ lúc nào đã chuẩn bị trước, lướt tới dưới chân Tô Dật.
- Vâng, chủ nhân!
Mấy vị Thú Hoàng lập tức bay lên trời cao, đứng ở bên cạnh Tô Dật.
Đám man yêu thú Đạp Vân Ngân Báo, Xích Phong Hắc Tình Yêu Hầu thì trực tiếp bay ra khỏi mỏ, xông vào trong rừng cây vô biên, phát ra một tiếng tru vang vọng, bắt đầu tập kết nhiều man yêu thú hơn.
- Lão đại, ta đi cùng ngươi.
Tô Tiểu Soái bay đến trên đầu vai Tô Dật, trầm giọng nói.
- Đại ca, phiền ngươi một mình cai quản mỏ vậy!
Tô Dật quay đầu, nhìn về phía Tây Vô Tình, nói.
- Tiểu tử ngươi cứ yên tâm đi, có Ly Hỏa Huyền Dương giới, mỏ tuyệt đối không có gì phải lo.
Tây Vô Tình gật đầu, nói với Tô Dật.
Tô Dật gật đầu, sau đó vung tay lên, khẽ quát một tiếng:
- Chúng ta đi!
Trong miệng Viêm Dực Ma Hổ phát ra một tiếng rít gào trầm thấp, thoáng chốc đã đạp không bay đi.