← Quay lại trang sách

Chương 1160

Mắt thấy cảnh này, Tô Dật lập tức minh bạch gì đó.

Cảm thấy giữa đại ca Tây Vô Tình và Vô Thường tiên tử đã không có chuyện gì, như bây giờ rõ ràng thuần túy là đang kèn cựa với nhau, hoàn toàn không giống đánh sống đánh chết như lúc ban đầu.

- Có cổ quái, có cổ quái!

Tròng mắt Tô Dật đảo không ngừng, các loại suy đoán lướt qua trong lòng.

Vô Thường tiên tử lúc vừa xuất hiện, chính là tuyên bố muốn giết đại ca Tây Vô Tình, nhưng hiện tại lại là bộ dạng này, trong đây khẳng định đã xảy ra tình huống gì đó.

- Tiểu Hàn, ngươi đừng làm loạn nữa.

Tây Vô Tình lập tức mỉm cười nói với Vô Thường tiên tử, bộ dạng lấy lòng.

Mắt của Tô Dật và Tô Tiểu Soái như sắp lồi ra, nhất là Tô Tiểu Soái, hắn vừa trở về không lâu, lúc này nhìn thấy cảnh này liền vẻ mặt ngây đơ.

- Lão đại, Tây Vô Tình Tây Vô Tình có phải gặp phải nợ phong lưu ở bên ngoài không?

Tô Tiểu Soái nhẹ giọng hỏi.

Có điều thanh âm của hắn tuy nhỏ, nhưng với tu vi của Tây Vô Tình và Vô Thường tiên tử lại vẫn nghe rất rõ ràng.

- Câm miệng! Tiểu thí hài như ngươi thì biết cái gì gọi là nợ phong lưu?

Tây Vô Tình lập tức trừng mắt nói.

Tô Tiểu Soái bĩu môi, miệng lẩm bẩm:

- Tự mình làm chuyện xấu lại còn không cho người ta nói.

Mắt thấy Tây Vô Tình sắp nổi bão, Tô Dật lập tức hoà giải nói:

- Đại ca ngươi đừng tức giận, hai người các ngươi chỉ cần không sao là tốt rồi.

- Hừ!

Tây Vô Tình hừ lạnh một tiếng, phân biệt lườm Tô Dật và Tô Tiểu Soái một cái, sau đó cũng không truy cứu việc 'Tiểu Thúy' nữa.

- Tiền bối, ngươi vừa rồi nói muốn gia nhập Bá Vương tông, là thật sao?

Bỗng dưng, Tô Dật nhìn về phía Vô Thường tiên tử, hưng phấn nói:

- Nếu là như vậy, tiền bối sau này chính là đại cung phụng của Bá Vương tông, địa vị tôn sùng! Chuyện này cứ quyết định vậy đi, quá một đoạn thời gian nữa chờ Bá Vương tông tất cả ổn định rồi, sẽ cử hành nghi thức nhập tông cho tiền bối!

Hắn vội vàng nói, sợ Vô Thường tiên tử đổi ý.

Nói đùa à, đây chính là một tồn tại Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng, thực lực có thể so với chưởng môn tông chủ của thế lực nhị lưu trong Hỗn Loạn vực!

Cường giả như vậy, nếu có thể ở lại Bá Vương tông, đó chính là chuyện cầu còn không được.

Vô Thường tiên tử nghe vậy lập tức lườm Tô Dật một cái, nói:

- Tiểu tử ngươi khôn quá nhỉ, ta vừa rồi đã nói rồi, nếu lão hỗn đản này không giúp ngươi, ta mới gia nhập.

Nàng ta nói đến một nửa, Tô Dật liền ý thức được không ổn, đây đích thị là tiết tấu muốn đổi ý.

Hắn không khỏi lập tức cắt ngang lời Vô Thường tiên tử, giả vờ khó hiểu nói:

- Tiên tử đại cung phụng tiền bối, nếu đều là người của Bá Vương tông thì nên hiểu nhau một chút mới đúng. Tiền bối, ngài năm nay đã được hai mươi tám tuổi chưa, năm đó khi quen đại ca, chẳng phải là mới bảy tám tuổi à?

Hắn nháy nháy mắt, nhìn Tây Vô Tình rồi lại nhìn Vô Thường tiên tử, làm bộ như vô cùng kinh ngạc.

Vừa nghe thấy vậy, Vô Thường tiên tử lập tức mặt mày hớn hở, sát khí trong mắt cũng tiêu tán không ít.

- Tiểu tử ngươi đúng là dẻo miệng, không giống như lão hỗn đản nào đó, chỉ biết nói những lời trống rỗng!

Vô Thường tiên tử đột nhiên nhoẻn miệng cười, trong ý nhị thành thục đồng thời lại hiện ra mấy phần ngượng ngùng.

- Màu nhìn kìa, đại ca nhìn tới ngây ngốc rồi kìa!

Tô Tiểu Soái bỗng dưng kêu lên.

- Tiểu Soái, ngươi có tin ta hầm ngươi ăn không?

Tây Vô Tình phụng phịu quát.

Tô Dật cười to, hắn chưa bao giờ thấy đại ca Tây Vô Tình quẫn bách giống như hôm nay.

Vô Thường tiên tử này xem ra là khắc tinh của đại ca rồi!

Lúc này, Vô Thường tiên tử lại mở miệng nói:

- Tiểu tử, đừng tưởng rằng ngươi nói vài câu dễ nghe thì có thể khiến ta ở lại Bá Vương tông. Mười thế lực nhất lưu của Lục Địa Tam Châu Nhất Hải đều muốn ta gia nhập, lão nương lại chẳng buồn để ý tới họ, một Bá Vương tông nho nhỏ của ngươi thì càng đừng hy vọng ta thực sự ở lại đây.

Tô Dật nghe vậy, không nói gì.

Hắn biết Vô Thường tiên tử nói thật, với tu vi của lấy đối phương, bất kể là đi đến đâu cũng đều sẽ được người ta coi trọng, cho dù là nhất sơn nhị giáo tam tông tứ môn, cũng sẽ tôn sùng là thượng khách.

Bá Vương tông Hiện giờ đích xác không có gì để hấp dẫn đối phương, trừ đại ca Tây Vô Tình.

Sau khi Vô Thường tiên tử nói xong, liền lập tức bay đi, rời khỏi nơi này.

Nhưng dưới cảm giác của đám người Tô Dật, biết nàng ta không rời khỏi phạm vi mỏ.

- Đại ca, cái này...

Tô Dật lập tức nhìn về phía Tây Vô Tình, có chút bất đắc dĩ.

- Tiểu tử ngươi đừng nhìn ta, chúng ta chưa tính sổ xong đâu.

Tây Vô Tình đang đầy bụng tức mà không có chỗ xả, lườm hết người này đến người kia, vẻ mặt bực tức.

- Khà khà.

Tô Dật lặng lẽ cười, nói:

- Đại ca ngươi đừng sốt ruột, chỉ cần ngươi có biện pháp giữ Vô Thường tiên tử này ở lại Bá Vương tông, chuyện của các ngươi cứ giao cho ta, được không?

Hắn chớp chớp mắt với Tây Vô Tình, trong lòng vẫn đang tính toán làm sao để giữ Vô Thường tiên tử lại.

- Ngươi thật sự muốn nàng ta ở lại à?

Tây Vô Tình từ từ bình phục một chút. Nghi hoặc hỏi.

- Đại ca, ngươi đừng nhìn ta còn nhỏ, nhưng việc này ta còn nhìn tinh tường hơn ngươi, ta đã sớm nhìn ra quan hệ của ngươi và Vô Thường tiên tử đó khẳng định không bình thường! Thế nào, ngươi giúp ta giữ nàng ta lại, ta sẽ giúp ngươi nói những lời hay ở trước mặt nàng ta?

Tô Dật cười nói.

Hắn hai đời làm người, cho dù vẫn là xử nam hai đời, nhưng loại chuyện này, kiếp trước trong phim đã thấy nhiều lắm rồi, giữa đại ca và Vô Thường tiên tử tuyệt đối là loại tiết mục yêu nhau tới hận nhau.

- Việc này tự ngươi nghĩ biện pháp đi!

Tây Vô Tình lại trừng mắt nói.

Tô Dật trầm mặc một hồi, có những lời này của đại ca, hắn cuối cùng cũng yên tâm không ít.

Dù sao, hắn tuyệt không hiểu gì về Vô Thường tiên tử, nếu đại ca bảo mình nghĩ biện pháp, vậy chứng tỏ có thể giữ người này lại được.

Lúc này đại ca là đang dỗi với mình, Tô Dật cũng chẳng muốn đâm vào họng súng, chờ đại ca hết giận rồi sẽ thương lượng với hắn.

- Đại nhân!

Đúng lúc này, Phong Kỳ Nhi từ xa xa đi tới.

Nàng ta đứng ở đối diện Tây Vô Tình, tất cung tất kính thi lễ.

- Đã xuất quan rồi à?

Vẻ mặt Tây Vô Tình cuối cùng cũng thả lỏng, hắn không khỏi hỏi:

- Thế nào, đã luyện hóa thành công Thiên Sát Dung Hồn châu chưa, bảo vật đó đã cô đọng xong chưa?

Phong Kỳ Nhi biết hắn hỏi gì, lập tức thả Dưỡng Hồn châu ra, trong nháy mắt liền có khí tức âm trầm thổi quét, có tiếng oan hồn kêu la phiêu đãng.

- Tốt lắm!

Trên mặt Tây Vô Tình lộ ra nụ cười vui mừng, nhìn thấy biểu hiện của Phong Kỳ Nhi, u sâu lúc trước lập tức mất sạch.

Lúc trước hắn liếc một cái liền nhìn ra thể chất thiên phú của Phong Kỳ Nhi, dốc lòng bồi dưỡng rất lâu, cuối cùng nhìn thấy nàng ta có thành quả lớn như vậy, tất nhiên là vô cùng vui vẻ.

- Tất cả của Phong Kỳ Nhi đều là đại nhân ban tặng, không có đại nhân, Phong Kỳ Nhi có lẽ hiện tại đã chết rồi.

Phong Kỳ Nhi nói.

Tây Vô Tình lại lắc đầu, nói:

- Tất cả những cái này đều là kết quả nỗ lực của chính ngươi, ta chỉ là cung cấp ngươi một số cơ hội mà thôi. Nếu không phải ý chí của ngươi đủ kiên định, tâm niệm đủ cường đại, khi ở cửa thứ nhất đã không khống chế được lại của độc hồn, mà trực tiếp tiêu vong. Nếu ngươi thực sự muốn báo đáp ta, sau này tiếp tục nỗ lực tu luyện, trở thành cường giả đương thời là được rồi.

- Phong Kỳ Nhi xin ghi nhớ lời dạy bảo của đại nhân!

Phong Kỳ Nhi thu hồi Dưỡng Hồn châu, mắt chớp chớp, cung kính nói.

Tô Dật nghe thấy những lời này, hai hàng lông mày hơi cau lại.

Phong Kỳ Nhi cho tới hiện tại vẫn luôn miệng gọi Tây Vô Tình là "Đại nhân", nàng ta có lẽ biết đại ca có ý muốn thu nàng ta làm đồ đệ, chỉ có điều điều kiện lúc trước đáp ứng tha cho Phong Gia thôn, chính là bắt nàng ta phải phụng dưỡng đại ca và mình.

Khi đó sở dĩ không trực tiếp thu nàng ta làm đồ đệ, là để tránh Phong Kỳ Nhi một lòng ghi nhớ những người vô tình vô nghĩa của Phong Gia thôn, mà không quan tâm tới tu luyện, cho nên mới nghĩ ra biện pháp như vậy.

Hiện tại thời gian trôi qua lâu như vậy, Tô Dật cảm thấy, trong lòng Phong Kỳ Nhi vẫn có chấp niệm, vẫn coi mình là một thị nữ.

Chỉ có điều thị nữ này là muốn sống lâu hơn một chút, cho nên mới nỗ lực tu luyện mà thôi.

- Sau này sẽ tìm cơ hội nhắc nhở nàng ta một chút vậy.

Tô Dật thầm nghĩ trong lòng, hắn chỉ cảm thấy có một số việc nên nói rõ với Phong Kỳ Nhi, dù sao đại ca Tây Vô Tình cũng không tiện nói thẳng, vậy thì để mình làm.

Theo sự có mặt của Phong Kỳ Nhi, không khí giữa ba người Tô Dật, Tô Tiểu Soái, Tây Vô Tình cuối cùng cũng có chuyển biến.

Bọn họ hàn huyên một lúc, Tô Dật cuối cùng cũng từ trong miệng đại ca Tây Vô Tình biết được, Vô Thường tiên tử vốn tên là Ngu Thu Hàn, cũng là một vị tán tu.

Chỉ có điều tu vi của Vô Thường tiên tử Ngu Thu Hàn vẫn luôn ở trên đại ca Tây Vô Tình.

Nhiều năm như vậy trôi qua, đối phương đã là Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng, mà đại ca thì trước đó không lâu mới đột phá đến Nguyên Hoàng cảnh bát trọng.

Tô Dật vô cùng ngạc nhiên, chỉ cảm thấy đại ca Tây Vô Tình lúc còn trẻ, tuyệt đối không phải bộ dạng như bây giờ, có lẽ cũng là một tay sát gái, bằng không Vô Thường tiên tử sao lại nhìn trúng hắn?

Hoặc là nói, đại ca là dùng thủ đoạn đặc biệt gì?

Có điều liên quan tới chuyện này, Tây Vô Tình đánh chết cũng không chịu nhận, hắn cũng không nói nhiều chi tiết với Tô Dật, chỉ nói với hắn, hai người hai người quả thật từng có một số chuyện, nhưng khá là phức tạp, vài ba câu căn bản là không thể nói rõ.

Tô Dật cũng không tiện truy hỏi quá nhiều, dù sao đây cũng xem như là vấn đề di lưu lịch sử của thế hệ trước, mình không cần thiết phải nhúng vào quá sâu.

Dù sao hiện tại Vô Thường tiên tử Ngu Thu Hàn cũng tạm thời ở lại Bá Vương tông, nếu cần thiết, Tô Dật cảm thấy có thể tác hợp bọn họ thêm một chút là được.

- Tông chủ, việc vui, đại hỷ sự!

Đột nhiên, một tiếng kêu to mừng như điên từ xa xa truyền đến, một lão giả nhỏ gầy bay vào rất nhanh.

- Ông lão sao lại kích động như vậy?

Tô Dật nhướn mày, người vừa bay tới này chính là Ông Chính Quyền, nguyên thạch khai thác ra từ trong mỏ đều do hắn chưởng quản.

- Tông chủ, hai vị đại nhân!

Sau khi nhìn thấy mấy người Tô Dật, Tây Vô Tình, Tô Tiểu Soái, Ông Chính Quyền cố gắng nén hưng phấn trong lòng, vội vàng nói:

- Nguyên thạch tam tinh, chúng ta đã khai thác được đại lượng nguyên thạch tam tinh.

- Nguyên thạch tam tinh!

Mấy người Tô Dật, Tây Vô Tình mắt đều sáng rực lên, trong mỏ cuối cùng cũng đào được nguyên thạch tam tinh, loại nguyên thạch này không tầm thường, trong giao dịch bình thường cũng là vô cùng hiếm thấy.

Có điều Tô Dật cao hứng thì cao hứng, nhưng nguyên thạch tam tinh là chuyện đã sớm nằm trong dự đoán, kết quả Nam Cung Ngưng Nguyệt lúc trước thăm dò được cũng đã chứng tỏ nơi này tồn tại không ít nguyên thạch tam tinh, điều này chắc cũng không đến mức khiến Ông Chính Quyền kích động như vậy mới đúng chứ.