← Quay lại trang sách

Chương 1163

Trên người cường giả Nguyên Hoàng cảnh Ngọc Đỉnh tông được gọi là Cam trưởng lão tỏa ra sát ý dày đặc.

Qua những lời vừa rồi của hắn, Khương Trạch Khôn cũng đã hiểu được đại khái.

Lực lượng hiện giờ của Bá Vương tông đều tụ tập ở tòa mỏ đó, nơi đó thế tất được Tây Vô Tình bố trí Kỳ Môn Huyễn Hồn giới.

Như vậy, nếu muốn tới cửa đối phó bọn họ sẽ vô cùng phiền phức.

Mà hiện tại bắt được Quý Hàm Nặc, trong lúc vô tình dẫn động Bá Vương tông tới cứu người, chuyện có thể sẽ khác.

Sau khi ra khỏi mỏ, Bá Vương tông sẽ mất đi chỗ dựa cực lớn là Kỳ Môn Huyễn Hồn giới này.

- Nếu Tây Vô Tình tự mình đến, vậy thì hắn cũng phải ở lại đây. Nếu hắn không đến, những người khác của Bá Vương tông hẳn phải chết. Mà đồng thời, mỏ của Bá Vương tông sẽ không còn nhiều cường giả trấn thủ, muốn chiếm lấy càng dễ dàng hơn.

Cam trưởng lão lộ ra nụ cười lạnh, cảm thấy chỉ cần Bá Vương tông dám tới, vậy sẽ hẳn phải chết, bất kể Tây Vô Tình có tới đây hay không. Bọn họ cũng đều rơi vào một tử cục.

Khương Trạch Khôn rất công nhận điều này, cường giả Nguyên Hoàng cảnh của Bá Vương tông cũng chỉ có mấy người, ba Thú Hoàng, một vị Nguyên Hoàng cảnh, còn chính là vị Ngự Hồn Sư Tây Vô Tình này.

Về phần đám người Tô Dật, ở trước mặt cường giả Nguyên Hoàng cảnh căn bản không tính là chiến lực.

Lực lượng như vậy đối với thế lực tam lưu bình thường là nghiền ép tuyệt đối, nhưng ở trong mắt Ngọc Đỉnh tông, lại hoàn toàn không là gì.

Phải biết rằng, nơi đây chỉ là cường giả Nguyên Hoàng cảnh của Ngọc Đỉnh tông đã có mười mấy người, đồng thời đều là Nguyên Hoàng cảnh ngũ trọng trở lên, trong đó có hai vị cửu trọng, một vị nửa bước Nguyên Tông cảnh, hơn xa Bá Vương tông trên thực lực!

Không có Kỳ Môn Huyễn Hồn giới phụ trợ, Bá Vương tông làm sao để đấu được với họ?

- Đại nhân, nếu Tây Vô Tình không đến, vậy cũng sẽ sẽ một phiền phức cực lớn. Có hắn tọa trấn mỏ, muốn chiếm cũng có chút phí sức.

Khương Trạch Khôn nghĩ nghĩ rồi nói.

- Một Tây Vô Tình mà thôi, dưới tình huống không có ai giúp đỡ, cho dù có Kỳ Môn Huyễn Hồn giới trong tay cũng không phát huy ra được toàn bộ lực lượng. Huống chi, Ngọc Đỉnh tông chúng ta cũng mời đến một vị Ngự Hồn Sư tứ phẩm trung cấp, muốn dựa vào hắn để bài trừ Kỳ Môn Huyễn Hồn giới của Bá Vương tông.

Cam trưởng lão bỗng dưng ngẩng đầu lên, ngạo nghễ nói, giống như cực có lòng tin đối với Ngự Hồn Sư đó.

- Ngự Hồn Sư tứ phẩm trung cấp.

Khương Trạch Khôn lập tức trợn mắt lên, hít một hơi lạnh vào bụng, cả người đều kinh sợ.

Ngọc Đỉnh tông không ngờ mời được một vị cường giả như vậy, đây đúng là việc nghe rợn cả người.

- Ta nghe nói có một vị Ngự Hồn Sư gần đây thường xuyên hoạt động trong Hỗn Loạn vực, chẳng lẽ... Chẳng lẽ là hắn?

Một vị trưởng lão của Thanh Minh tông đột nhiên lên tiếng, vẻ mặt hoảng sợ, nói.

- Ai?

Khương Trạch Khôn hỏi.

- Chính là vị Ngự Hồn Sư tứ phẩm trung cấp được gọi là Thần Hồn Chí Tôn, là tồn tại cường hãn từng từng gây ra sóng to vô biên ở Hỗn Loạn vực!

Thanh Minh tông trưởng lão nói.

- Thần Hồn Chí Tôn, Lôi Vân Hạc?

Khương Trạch Khôn giật nảy mình.

Trong đại điện, rất nhiều ánh mắt đều nhìn về phía Ngọc Đỉnh tông Cam trưởng lão đó, thấy hắn cười khẽ rồi gật đầu, xác định phỏng đoán này.

Trong nhất thời, tất cả mọi người của Thanh Minh tông đều chấn động tại đương trường.

Ngự Hồn Sư địa vị cao thượng, đây là sự thật được mọi người công nhận.

Thần Hồn Chí Tôn Lôi Vân Hạc đó cũng là hạng người tiếng tăm lừng lẫy, tất cả mọi người ở đây đều nghe nói tới danh hào của đối phương, vào trăm năm trước, Lôi Vân Hạc từng gây ra phong ba ngập trời ở Hỗn Loạn vực, ngay cả tam đại thế lực nhất lưu cũng bị kinh động.

Về sau khi phong ba được bình ổn, vị Thần Hồn Chí Tôn này cũng không biến mất, chẳng biết đi đâu, gần đây đột nhiên lại xuất hiện ở Hỗn Loạn vực, đồng thời lần này không ngờ còn được Ngọc Đỉnh tông mời đến.

Nghĩ chắc bọn họ nhất định cũng trả giá cực lớn.

- Nếu có một vị Ngự Hồn Sư như vậy, đối phó Bá Vương tông cũng nắm chắc hơn nhiều!

Khương Trạch Khôn trong lòng cũng yên tâm, tuy nói sau khi xử lý được Bá Vương tông, mình không thể có được lợi ích trực tiếp, nhưng trong vô hình một kẻ địch cực lớn cũng trực tiếp bị diệt trừ.

Ngự Hồn Sư Tứ phẩm trung cấp, tu vi đối ứng chắc tương đương với Nguyên Hoàng cảnh tứ đến ngũ trọng, cộng với thủ đoạn của Ngự Hồn Sư, lại càng thêm đáng sợ hơn.

Thần Hồn Chí Tôn này dùng để đối phó chính diện với Tây Vô Tình thì chỉ sợ không đủ, nhưng nếu có cường giả Nguyên Tông cảnh nửa bước phối hợp, phá bỏ Kỳ Môn Huyễn Hồn giới hắn bày ra cũng không phải không nắm chắc.

- Một Bá Vương tông nho nhỏ cũng dám xuống tay với Ngọc Đỉnh tông ta, thế tất phải trả giá cực đắt.

Trong mắt Cam trưởng lão chiếu ra khí sát phạt, trầm giọng nói.

Ngọc Đỉnh tông lúc trước đã phái ra đám người Chu trưởng lão, Kim trường lão tới Bá Vương tông, ngoài ra còn có hai người của Thiên Chu tông là La Kính và Kim Chu, muốn có được mỏ tài nguyên, đồng thời thu phục Bá Vương tông.

Nhưng không ngờ, tổng cộng tám vị cường giả Hoàng cấp, tất cả đều bị đối phương bắt giữ.

Về sau Ngọc Đỉnh tông cũng lợi dụng thủ đoạn của mình tìm hiểu được một hai, biết sáu vị trưởng lão Nguyên Hoàng cảnh của Ngọc Đỉnh tông đều bị bắt tới mỏ làm thợ mỏ.

Mà hai người La Kính và Kim Chu thì không rõ tung tích, có lẽ đã bị giết chết rồi.

Điều này khiến cho người của Ngọc Đỉnh tông vô cùng tức giận, tông chủ Ngọc Đỉnh tông lại yêu cầu phải san bằng Bá Vương tông, tuyệt đối không để lưu lại hậu hoạn.

Lần này đối phó Bá Vương tông, bọn họ phải cứu về sáu vị cường giả Nguyên Hoàng cảnh đó, ngoài ra còn phải chiếm lấy mỏ của Bá Vương tông.

Tất cả lợi ích đã rơi vào trong tay Bá Vương tông, phải bắt Tô Dật nhổ ra hết.

Trong đại điện, mọi người lại nghị luận một số chuyện, sau đó có hai vị trưởng lão Thanh Minh tông rời khỏi, đi tìm hiểu tình huống, chuẩn bị tùy thời báo cáo hướng đi của Bá Vương tông với mọi người trong đại điện.

Quan trọng nhất là phải xem Tây Vô Tình có tới đây hay không.

Quả nhiên không lâu sau, bọn họ có được tin tức truyền về, Tô Dật dẫn theo mấy vị Thú Hoàng hùng hổ mà tới, nhưng Tây Vô Tình thì lại không có ở trong đó!

- Chúng ta đi, trực tiếp tới Bá Vương tông!

Trong đại điện, lão giả nửa bước Nguyên Tông cảnh vẫn nhắm mắt dưỡng thần đó bỗng dưng mở to mắt, lạnh lùng nói.

Thân hình hắn lóe lên một cái liền ra khỏi đại điện, trong hai vị cường giả Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng khác, có một người cũng đi theo, cộng thêm hai vị Nguyên Hoàng cảnh cao cấp.

- Ngọc Đỉnh tông ta còn có mười hai vị Nguyên Hoàng cảnh ở đây, trong đó Lệ trưởng lão lại là Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng, chỉ cần Tây Vô Tình không tới, Tô Dật và đám người của hắn hôm nay chắc chắn sẽ phải chết!

Nhìn mấy người đó rời khỏi, trong đại điện, Lục Chuyết ánh mắt lấp lánh, lạnh giọng lẩm bẩm.

Hắn biết rõ, nếu Tây Vô Tình không tới, đám người tam trưởng lão, Nghiêm trưởng lão căn bản không muốn bỏ phí thời gian ở đây, chỉ muốn mau chóng đến mó, nhanh chóng dẹp yên tình huống nơi đó.

Đồng thời, vị Ngự Hồn Sư được gọi là Thần Hồn Chí Tôn kia đang chờ ở ngoài Thanh Minh tông, sẽ cùng đám người tam trưởng lão tới mỏ của Bá Vương tông.

- Tiếp theo sẽ có một hồi đại chiến!

Khương Trạch Khôn đã chuẩn bị tâm lý, nghênh đón đám người Tô Dật tới.

Có mười mấy người của Ngọc Đỉnh tông ở đây, cộng với lực lượng của bản thân Thanh Minh tông, muốn diệt sát bọn họ, căn bản không phải là việc khó!

Đoàn người im lặng ngồi trong đại điện, không nói gì, chỉ lẳng lặng chờ đợi.

⚝ ✽ ⚝

Khi người của hai tông đang chờ, trong một thiên điện của Thanh Minh tông, Quý Hàm Nặc bị giam giữ ở đây.

Cửa lớn trong thiên điện đóng chặt, ánh sáng u ám, chỉ có thể nhìn ra một hình dáng mơ hồ.

Có thể nhìn thấy một cách loáng thoáng, Quý Hàm Nặc đang ngồi xếp bằng ở một góc, hai mắt khép hờ.

Nguyên khí trên người nàng ta bị phong cấm, không thể vận chuyển, lúc này cũng chỉ có thể giống như một người không có tu vi, hoạt động bị hạn chế cực lớn.

- Phù.

Bỗng dưng, Quý Hàm Nặc nhẹ nhàng thở hắt ra một hơi, mở mắt ra, lại mang theo vẻ bất đắc dĩ:

- Vẫn không phá được cấm chế.

Nàng ta đã thử rất nhiều lần, muốn phá tan trói buộc, nhưng cấm chế cường giả Nguyên Hoàng cảnh bố trí, căn bản không phải nàng ta hiện giờ có thể phá bỏ được.

Thân hãm ngục tù, Quý Hàm Nặc không hề hoảng hốt, từ trước tới giờ, nàng ta luôn có tố chất gặp nguy không loạn.

Nàng ta đang không ngừng nghĩ phương pháp thoát thân, trên thực tế nàng ta vô cùng minh bạch, cho dù mình thật sự giải được cấm chế, căn bản cũng không thể ra khỏi được đại điện này, bên ngoài chắc chắn có cường giả trấn thủ.

Hiện giờ bị Thanh Minh tông bắt giữ, xem ra tất cả chỉ có thể dựa vào Tô Dật hoặc là phụ thân mới có thể cứu được mình.

Trong đại điện Im lặng, bỗng dưng cửa nhỏ ở bên cạnh bị người ta đẩy ra, theo một chút ánh sáng chiếu vào, trong điện trở nên sáng hơn một chút.

Tiếng bước chân vang lên, Quý Hàm Nặc nghiêng đầu nhìn, thấy một đạo thân ảnh chậm rãi bước vào.

Sau đó, cửa vừa được mở ra lại bị đóng lại, trong điện một lần nữa trở nên tăm tối.

- Khà khà.

Tiếng cười quái dị từ trong miệng người tới phát ra, hắn không ngừng bước về phía Quý Hàm Nặc, bước chân không nhanh không chậm.

- Khương Húc, ta khuyên ngươi hãy thả ta ra đi, nếu không ta có thể cam đoan ngươi sẽ chết rất thảm!

Quý Hàm Nặc đã khôi phục tư thái lẳng lặng ngồi xếp bằng, lạnh giọng nói.

Khi người đó bước vào, nàng ta đã thấy rõ, đối phương chính là thiếu tông chủ Thanh Minh tông - Khương Húc!

- Hừ, Quý Hàm Nặc, ngươi đúng là vịt chết còn mạnh miệng! Đã đến tình trạng này rồi mà ngươi còn dám uy hiếp ta sao?

Nghe thấy Quý Hàm Nặc nói vậy, Khương Húc hừ lạnh một tiếng, nói với vẻ khinh thường:

- Ngươi là đang đợi tên tiểu tạp toái Tô Dật đó tới cứu ngươi à? Không ngại nói với ngươi, hơn mười cường giả của Ngọc Đỉnh tông lúc này đang ở Thanh Minh tông, Tô Dật đó không dám tới còn đỡ, may ra còn giữ được mạng! Nếu dám đến, vậy chính là tự tìm đường chết!

- Ngọc Đỉnh tông!

Quý Hàm Nặc mặt trầm xuống, nếu có Ngọc Đỉnh tông ở đây, vậy tình huống sẽ rất không ổn.

Nghĩ đến đây, nàng ta không khỏi bắt đầu cảm thấy lo lắng cho Tô Dật, trong lòng cũng thấy hối hận, thấy mình không nên bảo Niên trưởng lão đi tìm hắn.

- Quý Hàm Nặc, ngươi ngàn vạn lần không ngờ tới phải không, ngươi cuối cùng vẫn lọt vào trong tay Thanh Minh tông ta! Hơn nữa với giá trị hiện tại của ngươi, không chỉ có thể dùng để đối phó với cha ngươi và Huyền Kiếm môn, còn có thể dùng để uy hiếp Tô Dật, điều này đúng là bất ngờ. Khà khà...

Quý Hàm Nặc ngồi xếp bằng dưới đất, Khương Húc đi mấy bước chung quanh nàng ta, trong miệng không ngừng phát ra tiếng cười âm lãnh.

Quý Hàm Nặc không nói gì, Huyền Kiếm môn Thanh Minh tông và Huyền Kiếm môn trước nay luôn bất hòa, lần trước sau khi Thanh Minh tông sai Hải Long bang bắt cóc nàng ta thất bại, giữa hai đại tông môn chính là đã tới mức độ không chết không ngừng, nên càng không còn gì để nói.

Tiếp theo, Khương Húc đột nhiên ngồi xổm xuống, một tay đột nhiên bóp lấy cằm Quý Hàm Nặc, nâng mặt nàng ta lên.