Chương 1164
Khương Húc, ngươi muốn làm gì?
Quý Hàm Nặc lập tức giật mình, không khỏi lạnh lùng quát.
Nàng ta ngẩng đầu lên, nhìn thấy hai mắt Khương Húc giống như hổ báo, trong tăm tối lộ ra quang mang có tính xâm lược.
- Khà khà.
Khương Húc vẫn cười quái dị, trong đại điện u ám không nhìn rõ vẻ mặt, nhưng lại nghe hắn nói:
- Dù sao sau khi đối phó với Huyền Kiếm môn và Bá Vương tông xong, ngươi cũng không thoát khỏi cái chết. Có điều trước đó, hay là để bản thiếu gia hưởng thụ một chút đi. Khà khà...
Trong lúc nói, tay kia của Khương Húc túm lấy cánh tay Quý Hàm Nặc, kéo nàng ta vào lòng.
Tình cảnh này, Quý Hàm Nặc sao còn không biết hắn muốn làm gì.
- Cầm thú, ngươi cút ngay cho ta!
Quý Hàm Nặc quát to một tiếng, tất cả lực lượng trên người đều bùng nổ, muốn hất thủ trảo của Khương Húc ra.
Nhưng mà nguyên khí của nàng ta bị phong ấn, lực lượng có thể phát huy ra ra đối với Khương Húc mà nói thì không khác gì con kiến!
Bàn tay đó giống như kìm sắt, tóm chặt lấy cánh tay Quý Hàm Nặc, khiến nàng ta bị Khương Húc kéo tới bên cạnh.
- Hừ, không ngờ ngươi lại đầu mày cuối mắt với Tô Dật đó, chỉ sợ ngươi từ lâu đã không còn là thân trong trắng nữa rồi?
Khương Húc cười lạnh không ngừng, hoàn toàn không để ý đến phản kháng yếu ớt của Quý Hàm Nặc, lực lượng trong cơ thể vận chuyển, thoải mái giam cầm thiếu nữ. Hắn vươn một tay ra, túm lấy vạt áo Quý Hàm Nặc, đột nhiên kéo mạnh một cái.
Xoẹt một tiếng, quần áo của thiếu nữ thoáng chốc bị xé ra một lổ hổng dài.
- A... Cút ngay!
Quý Hàm Nặc thất thanh rít lên, khi đối mặt với sinh tử nàng ta nào còn có thể giữ được bình tĩnh, nhưng đúng vào lúc này, tâm thần của thiếu nữ cuối cùng cũng có dấu hiệu không chịu đựng nổi.
Nếu thực sự phát sinh chuyện gì không tốt ở đây, nàng ta thà chết còn hơn!
- Khằng khặc...Xem ngươi còn có thể phản kháng như thế nào, hôm nay, ngươi là trốn không thoát lòng bàn tay tay của ta đâu.
Khương Húc liên tục cười quái dị, Quý Hàm Nặc càng giãy dụa, lại khiến hắn càng hưng phấn.
Một cỗ tà hỏa từ bụng dưới của hắn bốc lên, Khương Húc không muốn đợi nữa, tay thò vào, lại túm lấy cổ áo Quý Hàm Nặc, kéo một cái.
- Xoẹt.
Áo Quý Hàm Nặc toàn bộ mở tung, hóa thành hai mảnh rơi xuống.
Trong ánh sáng u ám, lờ mờ có thể nhìn thấy một thân hình linh lung hiện lên, trên người nàng ta chỉ còn áo lót là nguyên vẹn.
- Tặc tử ngươi mau dừng tay! Ta muốn giết ngươi!
Quý Hàm Nặc rít lên không ngừng, tứ chi vung loạn, dồn hết toàn lực muốn giãy ra.
Nhưng lực lượng như vậy đánh lên trên người Khương Húc, lại khiến hắn không chịu chút ảnh hưởng nào, ngược lại càng khơi dậy dục vọng chinh phục mãnh liệt hơn.
Trong mắt Khương Húc ánh ra quang mang màu đỏ, trong yết hầu còn phát ra tiếng gầm khẽ giống như man yêu thú.
Hắn nhào vào người Quý Hàm Nặc!
- A.
Quý Hàm Nặc rít lên, cảm nhận được thân hình của đối phương sắp tới gần, trong lòng nàng ta vô cùng sợ hãi.
Trong vô hình, nàng ta tự nhiên vận chuyển kiếm quyết, muốn ngưng tụ kiếm quang giết tới Khương Húc.
Rất thần dị là, một cỗ lực lượng bá đạo tuyệt luân nhanh chóng chảy trong cơ thể nàng ta, giống như vật cường hãn nhất thế gian này, đi qua trong kinh mạch của nàng ta mà không bị ngăn trở, nháy mắt đã đi được một vòng.
Cấm chế do trưởng lão Nguyên Hoàng cảnh của Thanh Minh tông bố trí dưới lực lượng này bị đẩy ra rất nhanh.
Thoáng chốc, một cỗ khí cơ giống như hồng thủy tràn đê ùa ra, từ trong khí hải nàng ta rít gào hội tụ đến cánh tay.
- Rắc.
Tự dưng, tiếng lợi kiếm ra khỏi vỏ vang lên trong điện, giống như vọng vào sâu trong linh hồn người ta, khiến người ta giật thót.
Tiếng vang này khiến cho Khương Húc cả kinh, từ trong trạng thái dục hỏa đốt thân tỉnh táo lại mấy phần.
Sau đó trong đại điện hào quang nở rộ, hư ảnh của một con dị thú khủng bố hiện ra, thân hình cực lớn, giống như thần long vắt ngang, phóng thích ra năng lượng thuộc tính thủy màu xanh lục.
Đỉnh đầu hư ảnh dị thú này không có sừng, mà những chỗ còn lại thì hoàn toàn không khác gì thần long!
Sau khi hư ảnh này xuất hiện, thoáng chốc đã lao về phía Khương Húc!
- Gừ.
Tiếng gầm đáng sợ truyền ra, cái miệng khổng lồ của dị thú há to, trong nháy mắt đã cắn nuốt Khương Húc.
Sau đó dị thú này tiếp tục lao lên trên, sau năm trượng thì hóa thành một đạo kiếm quang thông thiên triệt địa, đánh lên nóc đại điện!
- Ầm một tiếng, toàn bộ đại điện đều rung chuyển, giống như sắp đổ sập.
Dưới sự xâm nhập của lực lượng đáng sợ này, nóc đại điện bị hất bay toàn bộ, hóa thành khói bụi đầy trời, mà tường ở nửa bên kia cũng hoàn toàn đổ sấp, hiện trường là một mảng hỗn độn.
Mà đạo kiếm quang đó vẫn bắn thẳng lên trời, trong nháy mắt sấm sét đầy trời, thiên âm từng trận, tiếng nổ không ngừng, có mây đen vô tận vần vụ, dị tượng lộ ra, kéo dài không ngừng.
- Cái này.
Quý Hàm Nặc ngơ ngẩn ngồi trong đại điện, hai mắt trợn to, vẫn còn có chút hoảng hốt.
Sau khi nàng ta nhìn thấy dị thú này lao ra, thân ảnh của Khương Húc cũng hiển hóa tại chỗ, có điều lại trực tiếp nằm bẹp trên đất, tất cả sinh cơ đã mất đi hoàn toàn, không còn chút động tĩnh nào.
- Ly Long Kiếm quyết này...
Quý Hàm Nặc một lúc vẫn chưa hồi thần, nàng ta dần dần đã biết xảy ra chuyện gì.
Trong lúc nguy cấp, nàng ta theo bản năng muốn thi triển Ly Long Kiếm quyết để chống cự Khương Húc.
Nhưng không ngờ là, kiếm quyết này lại cường hãn như vậy, không biết vận chuyển như thế nào, không ngờ thực sự phá tan tất cả giam cầm trong cơ thể nàng ta, nguyên khí trong nháy mắt cũng quay về.
Đồng thời Ly Long Kiếm quyết lại phát huy ra lực lượng khủng bố, trong nháy mắt đã đánh chết Khương Húc, phá hủy cả tòa đại điện ở!
- Ly Long Kiếm quyết không chỉ là kiếm quyết, còn là một đoạn bí pháp!
Tới lúc này, Quý Hàm Nặc mới bắt đầu nghĩ ra.
Ly Long Kiếm quyết chính là vật có được lúc trước ở trong Triệu Linh bí cảnh, sau khi cùng Tô Dật rơi vào trong Kỳ Môn Huyễn Hồn giới đó.
Lúc ấy Quý Hàm Nặc trừ cảm thấy chỗ cực kỳ bất phàm của Ly Long Kiếm quyết ra, cũng lờ mờ cảm thấy đó không chỉ là một loại kiếm quyết, nhưng nghiên cứu rất lâu vẫn không ra kết quả gì.
Khiến người ta không ngờ là, hôm nay trong lúc nguy cấp, Ly Long Kiếm quyết lại đột nhiên phát huy ra lực lượng đáng sợ!
Trong mắt Quý Hàm Nặc lập tức trào ra nước mắt, nàng ta vừa rồi thật sự rất sợ hãi, nhưng không ngờ lại có hi vọng, thật sự rất bất ngờ.
Nói thì chậm nhưng diễn ra lại rất nhanh, tất cả chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi.
Quý Hàm Nặc không kịp nghĩ nhiều, nàng ta khoác lại quần áo đã tung tóe trên người, trực tiếp đạp lên phế tích, bay lên không.
Lực lượng thuộc tính thủy hóa hình thành hình dưới chân nàng ta, đỡ thân hình thiếu nữ rất nhanh lướt ra khỏi phạm vi đại điện.
- Xảy ra chuyện gì!
Bên ngoài, người của Thanh Minh tông phản ứng cũng rất nhanh.
Trừ đa số người đang khẩn trương chuẩn bị ứng đối với Bá Vương tông ra, vẫn có một vị cường giả Nguyên Hư cảnh nhị trọng canh giữ ở ngoài đại điện, trông coi Quý Hàm Nặc.
Khương Húc tiến vào đại điện hắn cũng biết, nhưng lúc này đại điện đột nhiên sụp đổ, khiến cường giả này cả kinh!
Khi hắn từ cửa lớn vẫn còn nguyên ven ở một bên xông vào, vừa hay nhìn thấy thân ảnh của Quý Hàm Nặc lướt ra.
- Thiếu tông chủ!
Cường giả Nguyên Hư cảnh nhị trọng này liếc một cái liền nhìn thấy Khương Húc, nhưng lúc này thiếu tông chủ của bọn họ đã hóa thành một khối thi thể lạnh như băng nằm trên mặt đất.
- Hỗn đản!
Cường giả này quát lớn một tiếng, hắn vạn lần không ngờ thiếu tông chủ lại chết rồi, mà thiếu nữ đó thì đào tẩu, đây là chuyện mà bất kể là như thế nào cũng không thể nghĩ thông được.
Cấm chế cường giả Nguyên Hoàng cảnh bố trí, một tiểu cô nương Nguyên Chân cảnh sao có thể phá giải được?
Nhưng lúc này lại không phải lúc để suy nghĩ vấn đề này, cường giả Nguyên Hư cảnh này bay lên không trung, dùng tuyệt đối đuổi theo Quý Hàm Nặc.
Một thanh đại đao được hắn nắm trong tay, nguyên khí đáng sợ sôi trào, toàn bộ thân đao đều chiếu ra ánh sáng vàng, khí sắc bén tung hoành, phát ra tiếng rít trong hư không.
- Trốn đi đâu!
Cường giả Nguyên Hư cảnh thét dài, nhanh chóng kéo gần khoảng cách với Quý Hàm Nặc.
Một đạo công kích khủng bố được uấn nhưỡng ở trong tay hắn, thiếu tông chủ chết, hắn tất sẽ phải chịu sự trách phạt tông chủ, mà món nợ này phải tính lên người của thiếu nữ phía trước.
Mắt thấy khoảng cách giữa hai người càng lúc càng gần, cường giả Nguyên Hư cảnh này chuẩn bị giáng cho thiếu nữ đó một kích tàn nhẫn, nhằm giảm bớt lửa giận trong lòng!
Nhưng mà ngay khi hắn chuẩn bị có động tác, chỉ thấy thân ảnh của thiếu nữ không ngờ chủ động vòng lại.
Chỉ thấy hai tay nàng ta nâng ở trước người, mười ngón tay mảnh khảnh bấm kiếm quyết cực nhanh, cuối cùng tay phải dùng tay làm kiếm, điểm về phía trước!
- Gừ.
Lại một tiếng rồng ngâm kinh thiên động địa vang lên, xộng thẳng vào trong linh hồn của người ta, khiến cường giả Nguyên Hư cảnh hai chân mềm nhũn, cơ hồ là từ trên cao ngã xuống.
Một đạo kiếm cương màu xanh lục mang theo uy thế xé trời rạch đất đánh xuống đầu hắn.
- Không biết lượng sức!
Cường giả Nguyên Hư cảnh này cố áp chế cảm giác hoảng sợ trong lòng, nhưng hắn vẫn không cảm thấy một thiếu nữ Nguyên Chân cảnh có thể hình thành uy hiếp gì đối với mình.
Trong lúc nói, đại đao trong tay hắn đột nhiên bổ ra, một đạo đao mang màu vàng rạch phá trường không, giống như kinh thiên thất luyện, hóa thành một đạo cầu vồng hung hăng va chạm với kiếm cương ở phía trước.
- Vù vù.
Đao mang kiếm cương ma sát với nhau, khí sắc bén bắn ra, lực lượng hủy diệt điên cuồng khuếch tán, liên tục nổ vang trong hư không.
Chung quy thì tu vi của Quý Hàm Nặc vẫn yếu hơn rất nhiều, chỉ sau mấy cái hô hấp, kiếm cương đó đã bị đao mang trực tiếp đánh cho vỡ tan.
- Ly Long Kinh Thiên!
Đối mặt với một màn này, Quý Hàm Nặc bỗng nhiên khẽ quát một tiếng, mười ngón tay bấm như bay, lại hóa ra một đạo kiếm cương rực rỡ màu xanh lục, cắt ngang hư không.
Sắc mặt ta ta đột nhiên hết trắng lại đỏ, miệng há ra, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi lên kiếm cương trước người.
Dưới động tác này, trong thiên địa giống như có thần chỉ hàng lâm trần thế, mây đen áp đỉnh, sấm sét đầy trời, thần ma chi khí cuồn cuộn, hư không rung chuyển!
Dị tượng còn đáng sợ hơn lúc trước đột nhiên xuất hiện, khu vực này của Thanh Minh tông lập tức trở nên tối sầm.
Vô số ánh mắt từ xa bắn tới, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì!
Mà ở đối diện Quý Hàm Nặc, vị hộ pháp Nguyên Hư cảnh nhị trọng của Thanh Minh tông hai mắt trợn trừng, bên trong tràn ngập vẻ sợ hãi.
Ở trước mặt hắn, thân hình của một con li long dài mấy chục trượng vắt ngang trong hư không, ra vẻ muốn vồ tới!