Chương 1176
Lúc này, trong lòng Thần Hồn Chí Tôn Lôi Vân Hạc đang vô cùng tức giận.
Hắn có thế nào cũng không ngờ được lại có một vị phụ nhân Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng đột nhiên xuất hiện trong Kỳ Môn Huyễn Hồn giới, hắn tất cả những gì hắn làm lúc trước đều toàn bộ trở thành nước chảy về biển đông.
Lôi Vân Hạc vốn là muốn tiếp tục phá giải, nhưng mỗi lần vừa bắt đầu chuyên tâm tra xét, phụ nhân đó sẽ đột nhiên tập sát, tạo thành trở ngại cực lớn đối với hắn!
Bao gồm cả tam trưởng lão và Nghiêm trưởng lão, ba người cũng không khó cảm giác được, tu vi của phụ nhân đó cực kỳ cường hãn, không ngờ là Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng!
Cường giả như vậy xuất hiện trong Ly Hỏa Huyền Dương giới, không ngừng xuất thủ tập sát, tuyệt đối là chuyện vô cùng đáng sợ.
- Giải thích gì? Vấn đề này lão phu cũng muốn biết!
Nghe những lời tức giận của Lôi Vân Hạc, sắc mặt tam trưởng lão cũng trở nên cực kỳ khó coi.
Ngoài ứng đối với sự tập sát của hỏa diễm cuồng ma ra, trong lòng hắn cũng vô cùng tức giận.
- Thế à?
Giọng nói của Lôi Vân Hạc khàn khàn mà âm trầm, hai mắt dưới mũ áo nhìn chằm chằm tam trưởng lão và Nghiêm trưởng lão, nói:
- Khi các ngươi mời lão phu xuất thủ đã ngực cam đoan! Hiện tại xuất hiện loại tình huống này, một câu không biết là xong sao?
Hắn là nổi giận thật sự, trước mắt xuất hiện tình huống nằm ngoài dự đoán, hoàn toàn không có chuẩn bị tâm lý.
Vốn đối phó với Tây Vô Tình đang điều khiển Ly Hỏa Huyền Dương giới đã vô cùng gian nan rồi, giờ lại đột nhiên xuất hiện một người, đủ để phá hỏng tất cả kế hoạch của bọn họ!
- Lôi Vân Hạc, ngươi xuất thủ cũng chỉ là vì Huyền Sương Linh Trúc mà thôi, lúc này thân hãm trong đây, lại há có thể oán trách được lão phu và Ngọc Đỉnh tông!
Tam trưởng lão sầm mặt, khống chế đại đỉnh cứng rắn chống đỡ hỏa diễm cự nhân.
Lực trùng kích cực lớn truyền đến, khiến sắc mặt hắn trắng nhợt, một cỗ máu tươi xộc tới yết hầu, bị hắn cường hành nuốt xuống.
- Thần Hồn Chí Tôn, bất kể ai đúng ai sai tạm thời đừng nói làm gì, trước hết nghĩ biện pháp phá vỡ cục diện nơi này đã!
Mắt thấy Lôi Vân Hạc có dấu hiệu bạo tẩu, Nghiêm trưởng lão ở bên cạnh liền nói.
- Nếu sớm biết như vậy, cho dù Ngọc Đỉnh tông cho ta mười gốc Huyền Sương Linh Trúc, lão phu tuyệt đối cũng sẽ không đáp ứng xuất thủ đâu!
Lôi Vân Hạc hừ lạnh, lập tức ánh mắt chớp động.
Khi hắn lại nhìn thấy thân ảnh của phụ nhân đó hiện lên ở xa xa, đánh tới bên này, thân hình trực tiếp cấp tốc lùi tới một phương hướng khác!
- Lão phu đi trước một bước, các ngươi tự cầu nhiều phúc đi!
Thân hình lướt đi, đồng thời Lôi Vân Hạc há miệng phun ra một ngụm tinh huyết, phun vào trong hư không, ở trước người liền hình thành một đồ án quỷ bí.
Trong đồ án này truyền ra những tiếng tàn hồn gào thét!
Sắc mặt Lôi Vân Hạc trong nháy mắt liền trắng bệch như tờ giấy, hắn một chưởng vỗ vào đồ án, miệng hét lớn:
- Mở!
Đồ án trực tiếp nổ tung, một cỗ lực lượng diệt thế từ bên trong bộc phát ra, hóa thành một mảng quang mang, giống như mặt trời chói chang vỡ nát, vô cùng đáng sợ!
Mà chỗ đồ án nổ tung xuất hiện một lỗ thủng đen xì, Lôi Vân Hạc không chút nghĩ ngợi không chút nghĩ ngợi, trên người liền tỏa ra hào quang lôi điện, trực tiếp chui vào bên trong.
Sau khi hắn tiến vào, lỗ thủng trong nháy mắt biến mất, thân ảnh của hắn cũng không thấy đâu, chỉ còn lại từng đợt lôi điện vẫn đang lấp lánh!
- Lôi Vân Hạc, ngươi dám!
Tam trưởng lão hoảng sợ kêu to, tóc dựng đứng, giống như cuồng sư!
Lôi Vân Hạc đột nhiên bỏ chạy, thế chẳng khác nào là chặt đứt tất cả đường lui của bọn họ!
Đã không có sự chỉ dẫn của Ngự Hồn Sư cường đại, hắn và Nghiêm trưởng lão chỉ có đường chết!
- Không ngờ có một tên đào tẩu rồi, vậy giết các ngươi trước!
Thanh âm của Vô Thường tiên tử truyền ra, một bàn tay trắng nõn đột nhiên vỗ vào ngực Nghiêm trưởng lão!
- Hự!
Nghiêm trưởng lão phun máu, ngực lõm xuống rất sâu!
Vô Thường tiên tử đắc thế không buông tha người, hung hãn truy kích, lại một chưởng hạ xuống, trực tiếp đánh bay Nghiêm trưởng lão, bắn về phía hỏa diễm cự nhân đó!
- Gừ gừ!
Hỏa diễm cự nhân rít gào, cũng vung bàn tay cực to, giống như là đập ruồi vỗ lên người Nghiêm trưởng lão!
Mắt nhìn một màn này, khóe mắt tam trưởng lão giật giật điên cuồng.
Hắn nhìn thấy hỏa diễm cuồng ma giơ tay lên, nhưng thân ảnh của Nghiêm trưởng lão đã không thấy đâu.
- Đáng chết!
Khóe mắt Tam trưởng lão như muốn rách ra, gào to, toàn lực thôi động lực lượng tuyệt đối lĩnh vực muốn vây giết phụ nhân đó.
Nhưng Vô Thường tiên tử liền rút đi rất nhanh, một lần nữa biến mất không thấy đâu.
- Khốn khiếp!
Tam trưởng lão vô cùng tức giận, nhưng lại không làm gì được!
Trong thời gian tiếp theo, hắn vừa phải đón đánh hỏa diễm cự nhân vừa phải phòng ngừa đánh lén!
Lúc tới thì có năm người, nhưng hiện tại ba vị cường giả đã chết, Ngự Hồn Sư được lớn nhất hy vọng lớn nhất thì đào tẩu, điều này khiến cho tam trưởng lão vô cùng lạnh lòng!
- Thì ra là người của Ngọc Đỉnh tông, có điều lại không thoát được đâu!
Ở vị trí trung tâm của Ly Hỏa Huyền Dương giới, Tây Vô Tình đã cảm giác được tất cả tình huống.
Duy nhất chỉ còn lại một nửa bước Nguyên Tông cảnh, đồng thời lực lượng của đối phương đã tiêu hao cực lớn, muốn diệt sát không phải là việc khó!
Cùng với nguyên thạch trên thạch đài dưới thân Tây Vô Tình nhanh chóng tiêu hao, công kích đáng sợ hết lần này tới lần khác hạ xuống, điên cuồng mà tập sát về phía tam trưởng lão đó!!
- Tây Vô Tình! Bá Vương tông! Tô Dật!
Một lúc sau, trong tử môn truyền ra oán niệm ngập trời của tam trưởng lão:
- Ngọc Đỉnh tông nhất định sẽ san bằng Bá Vương tông thành bình địa, tất cả các ngươi sẽ không được chết tử tế đâu!
Hắn vừa dứt lời, hỏa diễm cự nhân lại gầm lên!
Giống như vạn núi cùng sập, ngàn sóng vỗ bờ, kéo dài không ngừng, toàn bộ Kỳ Môn Huyễn Hồn giới đều chấn động không thôi!
Loại chấn động đáng sợ này từ từ ổn định, trong Ly Hỏa Huyền Dương giới không còn động tĩnh gì nữa, chỉ còn lại liệt diễm chỉ còn lại vẫn đang gào thét.
- Hự.
Tất cả thu liễm, mà Tây Vô Tình lại há miệng phun ra một đạo tên máu, có điều đi xuống vốn đang tái nhợt cũng đỡ hơn mấy phần.
- Lão hỗn đản, ngươi không sao chứ?
Vô Thường tiên tử không biết lại xuất hiện từ khi nào, mắt đẹp mắt đẹp hiện lên vẻ lo lắng.
Nhưng khi Tây Vô Tình ngẩng đầu mỉm cười nhìn về phía nàng ta, vẻ lo lắng này đã bị che giấu.
- Tiểu Hàn, ngươi vẫn quan tâm tới ta!
Tây Vô Tình cười nói.
Vô Thường tiên tử hung ác lườm hắn một cái, không tiếp lời, nói:
- Người xông vào đều chết cả rồi, nhưng Ngự Hồn Sư tứ phẩm trung cấp ngươi nói lại chạy thoát. Hiện tại, ngươi có thể thu hồi Kỳ Môn Huyễn Hồn giới rồi.
Tây Vô Tình gật đầu, dưới sự dao động chậm rãi của lực lượng linh hồn, chỉ thấy hỏa diễm đầy trời từ từ rút đi, lộ ra bầu trời trong trẻo, một vầng mật trời lại chiếu rọi trên đầu.
- Ngự Hồn Sư kia đã tự thương nguyên khí, triển khai độn pháp, chẳng khác nào mất đi nửa cái mạng, khẳng định là trốn không xa đâu, ngươi đi giúp ta bắt hắn về.
Tây Vô Tình thở một chút rồi nhẹ giọng nói.
Nhưng mà Vô Thường tiên tử lại nhướn mày, hỏi:
- Ta giúp ngươi bắt hắn về thì có lợi ích gì?
Mặt Tây Vô Tình cứng lại, không biết nên đáp lại như thế nào.
- Hay là chờ tiểu tử Tô Dật đó về, ngươi đi tìm hắn đòi lợi ích đi.
Một lúc sau, Tây Vô Tình mới nói:
- Trên người Tiểu tử đó có rất hắn thứ tốt, nhưng với tính cách ki bo của hắn, khẳng định sẽ không dễ dàng cho ngươi. Nhưng nếu có thể bắt được một Ngự Hồn Sư tứ phẩm trung cấp, hắn nhất định sẽ không keo kiệt.
Vô Thường tiên tử nghe vậy, trong mắt đẹp hiện lên vẻ kinh ngạc.
Những lời này nếu là từ trong miệng người khác nói ra, nàng ta có lẽ sẽ hoài nghi, nhưng Tây Vô Tình đã nói như vậy, chứng tỏ Tô Dật có thể lấy ra lợi ích mê người.
- Trên người một Nguyên Hư cảnh nho nhỏ có thể lấy ra được bảo bối gì chứ?
Vô Thường tiên tử vẫn theo bản năng hậm hực nói với Tây Vô Tình Tây Vô Tình rồi lập tức lại nói tiếp:
- Có điều bắt một Ngự Hồn Sư tứ phẩm trung cấp về chơi, hình như cũng là một chủ ý không tồi.
Nói xong, thân ảnh của nàng ta lướt đi, rất nhanh liền biến mất Tây Vô Tình Tây Vô Tình.
- Thần Hồn Chí Tôn Lôi Vân Hạc, người này đã biến mất gần trăm năm, không ngờ hiện giờ lại xuất hiện!
Nhìn Vô Thường tiên tử rời khỏi, Tây Vô Tình lẩm bẩm nói.
Mỗi một Ngự Hồn Sư cường đại, đại lục toàn bộ Thiên Man đại lục đều sẽ cực kỳ nổi danh, Tây Vô Tình tất nhiên cũng nghe nói qua về sự tích của Thần Hồn Chí Tôn.
Có điều, đó là một cường giả lão bối, năm đó ở Hỗn Loạn vực thanh danh cũng hiển hách, gây ra phong ba cực lớn.
Nhưng mà trong trăm năm gần đây, đối phương lại không truyền ra bất kỳ tin tức gì, cho nên người thực sự biết về hắn cũng không nhiều.
Luận tuổi tác, Tây Vô Tình so với đối phương thì ít hơn rất nhiều!
- Phẩm chất linh hồn của hắn chắc cũng là chuẩn Thiên phẩm, thậm chí là trình độ nửa bước Thiên phẩm!
Tây Vô Tình lẩm bẩm, một Ngự Hồn Sư như vậy nếu bắt tay với Ngọc Đỉnh tông, đến gây sự với Bá Vương tông, vậy khẳng định không thể để đối phương dễ dàng rời khỏi.
Bất kể như thế nào cũng phải bắt về, bất kể là giết hay là lưu lại, cứ chờ tiểu tử Tô Dật đó về rồi tính.
Tây Vô Tình không nghĩ nhiều, từ trong túi không gian lấy ra mấy viên đan dược rồi nuốt xuống, nhắm mắt nhắm mắt điều tức.
Trận chiến đấu phát sinh trong Ly Hỏa Huyền Dương giới vừa kết thúc, đám người Bá Vương tông như Nam Cung Ngưng Nguyệt, Ông Chính Quyền đều bởi vì Bá Vương tông đã giành chiến thắng mà hưng phấn không tôi.
Không lâu sau, mấy đạo thân ảnh bay tới vùng trời của mỏ, chính là sáu người b Tô Dật, Tô Tiểu Soái, Thanh Hoàng.
- Đại ca, ngươi không sao chứ?
Sau khi Trở lại mỏ, Tô Dật ngay lập tức tìm tới Tây Vô Tình, lên tiếng.
- Ta không sao, chỉ là linh hồn lực tiêu hao quá lớn, cần một chút thời gian để khôi phục!
Tây Vô Tình chậm rãi mở mắt nói, hắn đại khái kể lại chuyện đã xảy ra lúc trước, Tô Dật nghe mà kinh hồn táng đảm, mày cũng nhíu chặt lại.
- Cũng may có Vô Thường tiên tử tiền bối, nếu không, chỉ sợ một mình đại ca khó có thể chống đỡ được!
Tô Dật biết trong trận chiến này, bởi vì có Vô Thường tiên tử xuất thủ, mới khiến đoàn người của Ngọc Đỉnh tông cuối cùng bị tiêu diệt hoàn toàn, không khỏi cảm thấy may mắn.
Xem ra mình vẫn sơ suất quá, không ngờ Thanh Minh tông lại bám được vào cây đại thụ Ngọc Đỉnh tông, đồng thời Ngọc Đỉnh tông còn vẫn chưa từ bỏ ý đồ với mỏ của Bá Vương tông!
Tô Dật nghĩ mà sợ, lần sau nếu còn xuất động, nên nghĩ tới hậu quả, bất kể là như thế nào, căn cứ địa của Bá Vương tông không thể xảy ra chuyện được.
Giống như lần này, cho dù để Thanh Hoàng ở lại mỏ, cũng khẳng định không cần Vô Thường tiên tử xuất thủ vẫn có thể xử lý được nhanh. Mà đại ca cũng sẽ không tiêu hao linh hồn lực nghiêm trọng như vậy.
- Tiểu tử, Ngọc Đỉnh tông đó không phải người lương thiện, lần này ăn quả đắng như vậy, tuyệt đối sẽ ngóc đầu trở lại, ngươi có tính toán gì không?