Chương 1177
Tây Vô Tình nhìn Tô Dật, nhẹ giọng hỏi.
- Ngọc Đỉnh tông!
Tô Dật nắm chặt quyền đầu, trong mắt lộ ra lãnh ý vô biên.
- Trước mắt không có biện pháp gì hay cả, thực lực của chúng ta vẫn kém xa Ngọc Đỉnh tông, chỉ có thể tạm thời ẩn nhẫn!
Tô Dật cau mày, nói với vẻ không cam lòng.
Ngọc Đỉnh tông là thế lực nhị lưu của Hỗn Loạn vực, vô cùng cường đại, trong đó tất nhiên tồn tại Nguyên Tông cảnh chân chính.
Với thực lực hiện giờ của Bá Vương tông, nếu tùy tiện đối chịu, kết quả không cần nói cũng biết.
- Tăng cường phòng thủ mỏ, chuẩn bị vạn toàn, thời khắc bảo trì cảnh giác, để ngừa Ngọc Đỉnh tông lại đột kích!
Tô Dật đưa ra quyết định như vậy, trước mắt xem ra chỉ có thể làm như vậy mà thôi.
Bá Vương tông không có thực lực để chủ động xuất kích, nhưng nếu Ngọc Đỉnh tông thật sự phái ra một vị cường giả Nguyên Tông cảnh, vậy tình huống sẽ càng trở nên xấu hơn.
Có điều có đại ca và Ly Hỏa Huyền Dương giới, cộng với đám người Thanh Hoàng, Dương Minh, Âm Minh toàn lực phòng thủ, cũng không phải là không có cơ hội đấu lại.
- Không chỉ là Ngọc Đỉnh tông, còn có một Thiên Cương môn đã yên tĩnh một đoạn thời gian, nhưng không chừng lúc nào đó sẽ lại xuất thủ.
Tây Vô Tình than khẽ một tiếng, trong lòng cảm thấy bất đắc dĩ.
Bá Vương tông hiện giờ phải đối mặt với quá nhiều kẻ địch cường đại, cũng chỉ có thể binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn thôi!
- Một ngày nào đó, ta nhất định sẽ khiến hai tông môn này biến mất khỏi thế gian!
Trong mắt Tô Tiểu Soái tràn ngập hỏa quang, lạnh giọng nói.
Cảm nhận được khí thế của Tô Tiểu Soái, trong lòng tất cả mọi người đều sinh ra một cỗ khí phách bất khuất.
Bọn họ đều tin rằng, Bá Vương tông sẽ càng lúc càng cường đại!
Khi mọi người đang nói chuyện, một thân ảnh đẫy đà từ xa lướt tới, dừng ở trước mặt mọi người, chính là Vô Thường tiên tử Ngu Thu Hàn.
Trong tay nàng ta đang xách một người áo đen.
- Đây là Ngự Hồn Sư tứ phẩm trung cấp đó à?
Đám người Tô Dật vừa thấy vậy liền biết đây tất nhiên là Thần Hồn Chí Tôn Lôi Vân Hạc mà đại ca Tây Vô Tình nói.
- Người này đã bị trọng thương, nhưng chạy trốn thực sự là không chậm, lão nương suýt nữa thì không đuổi kịp!
Vô Thường tiên tử ném Lôi Vân Hạc xuống đất, bĩu môi, sau đó lại nhìn về phía Tô Dật, nói:
- Tiểu tử, lần này ta giúp các ngươi nhiều như vậy, lại bắt về một Ngự Hồn Sư, ngươi định cám ơn ta thế nào đây.
Nàng ta vẫn nhờ lời Tây Vô Tình nói, trên người tiểu tử Tô Dật này có lợi ích cực lớn, lúc này không đòi thì còn đợi tới khi nào.
- Tiên tử tỷ tỷ, ngươi cầm cái này trước, lợi ích khác ta sau này sẽ bổ khuyết thêm.
Tô Dật nhìn thấy Tây Vô Tình nháy mắt với mình, rất nhanh liền hiểu ra gì đó, lập tức lấy ra một lọ linh dịch, đưa cho Vô Thường tiên tử.
Vừa nghe thấy bốn chữ Tiên tử tỷ tỷ, hai mắt Vô Thường tiên tử không khỏi híp lại, cười cực kỳ vui vẻ.
- Tiểu tử này đúng là dẻo miệng.
Nàng ta tiếp nhận bình ngọc Tô Dật đưa tới, mở ra ngửi, mắt đột nhiên sáng lên, kinh hô:
- Đây là cái gì! Sao linh lực nồng đậm thế!
- Cái này... Hay là để sau hẵng nói.
Tô Dật cười cười, lập tức quay đầu nhìn về phía người áo đen trên mặt đất.
Thanh Hoàng giơ tay lên đánh ra một đạo thanh sắc quang mang, lật bay mũ áo trên đầu Lôi Vân Hạc, để lộ ra một khuôn mặt tái nhợt ở bên trong.
Đây là một lão giả nhìn qua thì gần tám mươi tuổi, chòm râu dê mọc lưa thưa trên cằm, mặt gầy guộc, hốc mắt lõm sâu, già cả vô cùng.
Lúc này, hắn đang ánh mắt hoảng sợ nhìn mọi người trước mắt.
- Thần Hồn Chí Tôn Lôi Vân Hạc.
Tô Dật nhìn chằm chằm lão giả trên mặt đất, lạnh lùng nói:
- Ngươi và Ngọc Đỉnh tông đó có quan hệ gi? Không ngờ lại đến Bá Vương tông ta càn rỡ!
Lôi Vân Hạc cố gắng khiến thần sắc của mình bình tĩnh trở lại, sau một thoáng liền nói:
- Tiểu gia hỏa, nếu lão phu đã rơi vào trong tay các ngươi, vậy thì coi như ta xui xẻo, mặc cho các ngươi xử lý! Có điều, nếu ngươi có thể thả lão phu đi, lão phu nguyện ý sẽ đáp ứng làm cho ngươi ba chuyện, sau này bất kể ngươi có yêu cầu gì, chỉ cần không phải bắt ta tự sát, lão phu sẽ tận lực mà làm! Mặt khác, lão phu và Ngọc Đỉnh tông đó không có quan hệ gì cả, chỉ là bọn họ hứa sẽ lấy ra một gốc Huyền Sương Linh Trúc, cho nên ta mới đáp ứng giúp bọn họ xuất thủ mà thôi!
Tô Dật lẳng lặng lắng nghe, dư quang ở khóe mắt nhìn thấy Tây Vô Tình đang khẽ gật đầu với mình.
Tình huống lão giả này nói, hắn đã từ trong miệng đại ca biết được, tới cuối cùng, Lôi Vân Hạc Lôi Vân Hạc xảy ra một số xung đột với mấy người của Ngọc Đỉnh tông, lão gia hỏa này lại trực tiếp vứt bỏ hai người còn lại mà bỏ chạy.
Trên thực tế, cũng chính là Tây Vô Tình lúc ấy không thể phân thần, đồng thời cũng biết Lôi Vân Hạc bản thân bị trọng thương không chạy được xa, bằng không, lão gia hỏa này muốn thoát khỏi Ly Hỏa Huyền Dương giới, không chỉ đơn giản chỉ phải vứt bỏ nửa cái mạng thôi đâu.
- Hừ, đáp ứng làm cho ta bọn việc à?
Tô Dật hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi cảm thấy hứa như vậy thì đủ để ta tha cho ngươi một mạng sao? Đối đãi với kẻ địch, ta chưa bao giờ biết nương tay! Nếu tả ngươi đi, ta không thể đảm bảo ngày khác ngươi lại không tìm Bá Vương tông ta gây phiền!
Tô Dật không phải là đồ ngốc, căn bản không thể dễ dàng tin lời Lôi Vân Hạc.
Vạn nhất đối phương lật lọng, ngày nào đó quay lại đối phó với Bá Vương tông, như vậy vẫn là phiền phức cực lớn.
Hắn nhìn chằm chằm Lôi Vân Hạc, hàn ý càng mãnh liệt hơn, đã có sát khí lấp lánh.
- Nếu ngươi không tin lão phu, vậy thì còn lắm lời làm gì, dứt khoát giết ta đi!
Lôi Vân Hạc nói.
- Một nắm xương già mà cốt khí vẫn cứng rắn nhỉ!
Tô Dật thản nhiên nói:
- Ta hiện tại cho ngươi một cơ hội lựa chọn, thần phục ta, hoặc là chết.
Hắn nói một cách bình tĩnh, nhưng ánh mắt lại lấp lánh, Thanh Hoàng ở bên cạnh cả người lại tỏa ra yêu khí đáng sợ, giống như từng con dao bay múa trong hư không.
Sắc mặt Lôi Vân Hạc lập tức biến đổi, hắn cảm thấy, chỉ cần mình nói ra nửa không không, chỉ sợ Yêu Hoàng ở bên cạnh sẽ lập tức không chút do dự đánh chết mình!
- Muốn ta quy thuận Bá Vương tông à?
Lôi Vân Hạc nhìn nhìn Tây Vô Tình, không khỏi trầm tư, tâm niệm xoay chuyển rất nhanh, sau đó mới mở miệng nói:
- Cái này cũng không phải là không thể, nhưng ta cũng có yêu cầu, đó chính là sau này ta muốn đi làm một số chuyện của mình, nếu Bá Vương tông không thể giúp ta, vậy cũng không thể ngăn cản ta! Bởi vì chuyện đó rất quan trọng với ta, nếu ngươi không thể đáp ứng, vậy hiện tại cứ động thủ đi.
Hắn vốn là muốn trực tiếp cự tuyệt, nhưng sự tồn tại của Tây Vô Tình đã khiến hắn từ bỏ suy nghĩ này.
Rất rõ ràng, thực lực của Tây Vô Tình hiện giờ hơn xa hắn, còn có mấy vị Thú Hoàng cường đại đều ở trong Bá Vương tông, có lẽ nơi này thật sự có chỗ nào đó đặc biệt.
Lôi Vân Hạc đã già tới thành tinh, duyệt người vô số, đương nhiên cũng có thể nhìn ra sự bất phàm của thiếu niên Tô Dật này.
Cho nên, sau khi trải qua một thoáng đắn do, hắn mới đáp ứng, có điều đồng thời cũng đưa ra yêu cầu của mình.
- Được! Ta đáp ứng yêu cầu này của ngươi!
Tô Dật lập tức gật đầu, yêu cầu của Lôi Vân Hạc trên thực tế cũng không tính là yêu cầu.
Nếu đối phương yêu cầu Bá Vương tông giúp hắn hoàn thành chuyện gì, Tô Dật tất nhiên sẽ trực tiếp cự tuyệt, bởi vì vào lúc này, Lôi Vân Hạc vẫn chưa có tư cách để nói yêu cầu với mình.
- Đây là một viên Phụ Cốt Phệ Hồn đan, ăn nó, từ nay về sau ngươi chính là người của Bá Vương tông! Ta có thể cam đoan một điểm, bất kỳ ai của Bá Vương tông ta, bất kể thực lực mạnh yếu, địa vị cao thấp, đều tuyệt đối sẽ không bị bạc đãi!
Trong tay Tô Dật xuất hiện một bình sứ nhỏ, đưa tới trước mặt Lôi Vân Hạc.
Nhưng hai hàng lông mày hoa râm của Lôi Vân Hạc lập tức nhíu chặt lại, dường như phải ăn cái thứ Phụ Cốt Phệ Hồn đan này khiến hắn rất không tình nguyện.
- Được, ta ăn.
Nhưng mà một thoáng sau, vẫn thấy hắn cắn chặt răng, cầm lấy bình ngọc, một ngụm nuốt vào đan dược trong đó.
Tô Dật hơi cảm thấy bất ngờ, vị Thần Hồn Chí Tôn Lôi Vân Hạc này đúng là co được dãn được, cũng không biết chuyện hắn muốn làm rốt cuộc quan trọng cỡ nào.
Có lẽ chính là bởi vì chuyện đó, hắn mới nguyện ý ăn vào Phụ Cốt Phệ Hồn đan để có thể sống sót mà làm.
- Từ hôm nay trở đi, Lôi lão sẽ trở thành đại trưởng lão của Bá Vương tông ta, hy vọng Lôi lão có thể tận tâm tận sức. Mà ta cũng có thể hứa với ngươi, chỉ cần Lôi lão toàn tâm toàn ý đối đãi với Bá Vương tông giống như tông môn của mình, vậy tương lai một ngày kia, bất kể chuyện Lôi lão muốn làm là gian nan cỡ nào, Bá Vương tông ta tất sẽ toàn lực tương trợ!
Tô Dật vươn tay ra đỡ Lôi Vân Hạc dậy, nói năng đầy khí phách.
Nghe thấy những lời này, thân thể Lôi Vân Hạc bất giác trở nên run run, cảm thấy rung động trước thái độ nghiêm túc của Tô Dật.
Trong cõi minh minh, hắn cảm thấy có lẽ khuất nhục hôm nay nhìn thì có vẻ nhục nhã, nhưng tương lai sẽ trở thành sự kiêu ngạo lớn nhất của mình!
- Tiểu tử, nếu không còn chuyện gì thì giải tán đi, chúng ta đều cần điều tức một phen!
Nhìn Thần Hồn Chí Tôn đã được kéo vào Bá Vương tông, khóe miệng Tây Vô Tình không khỏi nhếch lên.
Đây là là chuyện đã sớm nằm trong tính toán của hắn, bằng không cũng sẽ không nhờ Vô Thường tiên tử đi bắt Lôi Vân Hạc về, trực tiếp đánh chết là được rồi.
- Đại ca, Lôi lão, thương thế của các ngươi các ngươi thế nào, phải mất bao lâu mới có thể tiếp tục xuất thủ?
Bỗng nhiên, Tô Dật liền hỏi.
- Thương thế của thương thế rất nặng, nếu là bình thường, cần khoảng một năm thời gian mới có thể khôi phục như lúc ban đầu.
Lôi Vân Hạc nói trước, lần này hắn bị thương quá nặng, chính là bởi vì cuối cùng bỏ chạy mà hao phí một ngụm tinh huyết đó, cần đại lượng thời gian mới có thể điều dưỡng lại.
- Thương thế của ta cũng không nhẹ, có điều cũng không cần một năm, đại khái hai tháng liền có thể khỏi hẳn!
Tây Vô Tình cũng nói.
- Lâu như vậy thì có chút không kịp rồi!
Tô Dật cau mày, lẩm bẩm.
Tây Vô Tình theo cảm thấy có chút không thích hợp, không khỏi nhìn Tô Dật hỏi:
- Tiểu tử ngươi lại muốn làm gì?
- Ca, Lôi lão, ta muốn bố trí một tòa Ly Hỏa Huyền Dương giới loại nhỏ để đối phó Ngọc Đỉnh tông!
Tô Dật không giấu diếm suy nghĩ của mình, trực tiếp mở miệng nói.
Mà hắn vừa nói xong, tất cả mọi người ở đây đều kinh sợ.
Chủ động đối phó Ngọc Đỉnh tông, người này chắc không phải là điên rồi chứ?
- Tiểu tử, ngươi rốt cuộc là nghĩ gì thế?
Tây Vô Tình lại hỏi.
- Báo thù không để qua đêm, nếu chúng ta chủ động xuất kích, luôn tốt hơn là chờ Ngọc Đỉnh tông tìm tới cửa! Ta vừa nghĩ ra một kế hoạch, có lẽ có thể thử một lần! Đương nhiên điều kiện tiên quyết là đại ca và Lôi lão thể xuất thủ tương trợ, nếu không, kế hoạch của ta chính là phí công.