← Quay lại trang sách

Chương 1236

Được!

Tô Dật ứng tiếng.

- Đúng rồi!

Khoảng khắc sau, hắn lại nhìn về phía mấy người Thanh Hoàng, Dương Minh, Âm Minh, hỏi:

- Ba người các ngươi đã có tính toán gì chưa?

Ba vị thú hoàng cự tuyệt chức vị cao tầng Thiên Yêu Điện, trong lòng có suy nghĩ riêng, nhất định là sẽ không lưu thủ trong tông môn.

- Chủ nhân đã muốn đi tìm hiểu tin tức bí cảnh, mấy người chúng ta không bằng cũng đi hướng đó. Chúng ta và chủ nhân tách ra đi đường, đến phụ cận bí cảnh lại liên lạc, một khi có chuyện cũng có thể kịp thời chiếu ứng lẫn nhau!

Thanh Hoàng lên tiếng nói.

Bên cạnh, Dương Minh nói tiếp:

- Tính toán này không sai, chẳng qua mới đầu chúng ta tốt nhất không nên lẫn vào trong nhân loại, không thì rất dễ bị người nhận ra.

Nghe vậy, mấy người Tô Dật, Thanh Hoàng đều gật đầu, hiện nay Bá Vương tông thanh danh tại ngoại, cũng có không ít người gặp qua mấy vị thú hoàng, nếu bị người nhận ra, vậy sẽ không tiện ẩn tàng hành tích.

- Cứ quyết định vậy đi, chúng ta chia hai đường, đồng thời tiến hướng bí cảnh. Nếu hết thảy bình thường liền không cần chạm mặt. Một khi có phiền toái, hoặc là bí cảnh xuất thế, các ngươi phải mau chóng chạy tới, hội hợp cùng chúng ta.

Cuối cùng, Tô Dật quyết định, thống nhất kế hoạch.

Chỉnh thể mà nói, cường giả Bá Vương tông phân ba đường, ba người Tô Dật, Tô Tiểu Soái, Phong Kỳ Nhi một đường, âm thầm tiếp cận bí cảnh; ba người Thanh Hoàng, Dương Minh, Âm Minh một đường, ẩn giấu hành tích, đa phần là tiếp xúc với Man Yêu thú, cũng tiếp cận hướng bí cảnh; Tây Vô Tình và số cường giả còn lại lưu thủ tông môn, chờ Tô Dật truyền về tin tức, xem tình hình cụ thể hẵng quyết định tiếp ứng.

Còn chuyện truyền về tin tức bằng cách nào...

Tô Dật không mấy lo lắng, hắn cảm thấy, nếu Tạ trưởng lão đã ở đây, mình hoàn toàn có khả năng mượn nhờ lực lượng Thương Vân điện, hoặc phái ra Man Yêu thú truyền tin về tông môn, hai phương án chọn cái nào cũng được.

Không chỉ vậy, Bá Vương tông cũng có thể phái người tới đóng ở thành trì phụ cận, tới Linh Bảo Các trực tiếp thu hoạch tin tức.

- Nói chung chú ý cẩn thận!

Tây Vô Tình lần nữa dặn dò, tiếp đó lại cùng mấy người Tô Dật thương lượng một số sự tình rồi mới rời đi.

Tô Dật không hỏi ba người Thanh Hoàng, Dương Minh, Âm Minh rốt cuộc muốn đi làm chuyện gì, chính hắn đã buông tay cho bọn họ tự mình hành sự, liền không cần phải hỏi quá nhiều, nếu cần báo cho mình biết, ba vị thú hoàng chắc chắn sẽ không giấu giếm.

Tô Dật tìm được Phong Kỳ Nhi, nói rõ dự định ra ngoài rèn luyện cho nàng, đồng thời muốn dẫn nàng cùng đi.

Nghe được chuyện này, Phong Kỳ Nhi không chút chần chờ, vui vẻ đồng ý.

Hiện tại, khí chất thiếu nữ đã có biến hóa cực lớn so với trước, không hề yểu điệu, ngược lại càng giàu sự tự tin.

Song Tô Dật có thể nhìn ra, Phong Kỳ Nhi không qua trải nghiệm, dù tự tin đến mấy thì vẫn không đủ cường đại!

Tối thiểu, trên tay phải dính máu mới có khả năng thực sự trưởng thành!

Thế đạo này, không ai có thể chỉ lo thân mình, hai tay không dính máu, huống hồ, đây còn là Hỗn Loạn vực!

- Ta phải hướng đại nhân chào từ biệt!

Lúc Tô Dật nói sắp phải lên đường, người đầu tiên Phong Kỳ Nhi nghĩ tới là Tây Vô Tình.

Nhưng chẳng biết tại sao, thiếu nữ tựa hồ không hề có cảm xúc với Tây Vô Tình, vẫn không chủ động đề cập chuyện bái sư, một mực xưng hô là đại nhân.

Tô Dật cảm thấy, sau này cần phải nhắc nhở nàng một tiếng, loại chuyện này rốt cục không thể để đại ca chủ động mở miệng được.

Quan trọng nhất là, hắn cảm thấy Phong Kỳ Nhi biết ý của đại ca, có điều lại một mực làm bộ không biết.

- Chuẩn bị kỹ càng chút, sáng sớm ngày mốt chúng ta sẽ xuất phát!

Tô Dật thông báo một tiếng sau đó liền đi ra.

Tô Tiểu Soái sớm đã tự mình bay đi, không biết đi đến chỗ nào, riêng Tô Dật thì lại tìm tới Quý Hàm Nặc.

Biết sắp được trở về Huyền Kiếm môn, vành mắt Quý Hàm Nặc bất giác đỏ lên, giữa nàng và phụ thân cũng tính là trải qua một hồi sinh ly tử biệt!

⚝ ✽ ⚝

Đã mấy ngày trôi qua từ thời điểm đám người Tạ trưởng lão, Chung trưởng lão, Đường trưởng lão rời khỏi Bá Vương tông.

Lấy tốc độ bọn họ, giờ hẳn đã về tới tông môn của mình.

Cửu Tinh Cốc.

Sâu trong một nơi thâm cốc cực kỳ u tĩnh, từng mảnh bích lục xanh ngắt phủ kín đáy mắt, trong tai truyền đến từng tràng tiếng chim hót thanh thúy.

Thâm cốc này nhìn qua rất an bình, nhưng nếu có người tu vi thâm sâu ở đây liền sẽ không khó phát hiện, trong vô hình, trên tầng tầng lớp lớp núi đá lởm chởm, giữa cây cối chọc trời dày đặc, ẩn ẩn có tinh quang lấp lánh không ngừng.

Trong tinh quang cất chứa vĩ lực kỳ quỷ huyền diệu, khiến người bất giác sinh ra tâm thái kính sợ.

Lúc này, ở một nơi trống trải trong thâm cốc, bốn phía bọc kín bởi cây rừng.

Trên gò đất, một vị trung niên mặt như quan ngọc ngồi trên ghế đá, trước mặt bàn đá có khắc một bộ bàn cờ, chín ngang chín dọc!

Nơi đường nét ngang dọc đan xen được điểm xuyến bằng ngôi sao màu đen, mang theo lực lượng thôn phệ linh hồn, chỉ cần liếc mắt nhìn liền khiến người mê mẩn tâm thần!

Mặt ngoài bàn cờ là lưu chuyển từng đạo quang huy, lấp lánh nở rộ, mỹ lệ không gì sánh được.

Quân cờ hai màu đen trắng bày khắp non nửa bàn cờ, bên kia bàn đá, một vị lão giả chừng năm mươi tuổi tay cầm quân đen sau một phen suy nghĩ bèn nhẹ nhàng hạ cờ xuống.

- Cốc chủ, Đường trưởng lão đã trở về!

Đột nhiên, một đạo thân ảnh xuất hiện từ nơi xa, có thanh âm truyền vào tai người trung niên và lão giả.

Trung niên không nói gì, nhấc lên một quân cờ trắng bên cạnh, cân nhắc một lúc mới hạ xuống, sau đó nói:

- Để Đường trưởng lão tới gặp ta!

- Vâng!

Người vừa tiến đến thông báo lĩnh mệnh mà đi.

- Cốc chủ, Đường Vọng không nhìn lệnh cốc chủ, hành vi lần này quả thực rất quá phận!

Đối diện người trung niên, lão giả lần nữa hạ một quân, lạnh nhạt nói.

Mái tóc trung niên chải ra sau gáy, cả người toát lên phong thái thư sinh ôn hòa, một bên hạ cờ, một bên nói:

- Đường trưởng lão chẳng qua là ái tài sốt ruột, mới ra tay tương trợ Tô Dật kia. Có điều, hành vi của hắn đúng là hơi quá.

Lúc nói chuyện, người trung niên thân phận cốc chủ Cửu Tinh Cốc có vẻ chẳng hề để tâm, khí chất rất văn nhã.

Nhưng lão giả đối diện lại biết, có thể khiến cốc chủ nói ra hai chữ “hơi quá, chứng tỏ trong cảm nhận của cốc chủ, Đường trưởng lão đã vượt qua giới tuyến.

- Trên thân Tô Dật kia nghi điểm trùng trùng, e rằng Thương Vân điện, Huyết Dương tông cũng vô cùng hứng thú! Vốn lần này đã cướp được người đến tay Cửu Tinh Cốc chúng ta, không ngờ cuối cùng lại vô công mà phản, thực sự đáng tiếc! Tiếp theo còn muốn có được cơ hội như vậy, sợ là càng khó!

Lão giả tiếp tục hạ cờ, đồng thời mở miệng nói.

- Việc này khó mà dám chắc, khó hay không khó, chỉ sợ phải xem thủ đoạn hạ cờ.

Trên mặt Cửu Tinh Cốc thoáng hiện ý cười thản nhiên, nói:

- Niếp trưởng lão, trận này ta thắng!