← Quay lại trang sách

Chương 1241

Nếu không phải di truyền từ Tư Đồ Lưu Vân, vậy khả năng rất lớn là từ mẫu thân Tư Đồ Mục Dương.

Các trưởng lão Thần Kiếm Môn đều không rõ ràng, mười mấy năm trước gia hỏa Tư Đồ Lưu Vân này rốt cuộc đã lấy người vợ thế nào!

Mặc dù có số ít người mơ hồ biết được, thế lực sau lưng nàng vô cùng cường đại, nhưng lai lịch chân chính ra sao, lại chỉ có mấy vị đị vị tôn quý trong Thần Kiếm Môn hiểu biết mà thôi.

- Lả tả...

Mấy đạo thân ảnh lướt đi giữa trời cao, nhanh như thiểm điện.

- Xuy xuy...

Tùy theo Tư Đồ Mục Dương truy kích, từng con Hàn Băng Thiên Dực Lang bị hắn đánh chết, rơi rụng xuống rặng núi phía dưới.

Không lâu sau, ngoại trừ bạch lang khổng lồ ra, hết thảy Hàn Băng Thiên Dực Lang còn lại đều bị đánh gục.

- Ngươi không trốn được đâu!

Tiếng quát vang lên từ miệng Tư Đồ Mục Dương, chỉ thấy nguyên khí bạo tuôn trên người hắn, tràn ngập quanh thân, thoáng chốc tổ thành một hư ảnh ngọn núi màu đen!

Hư ảnh ngọn núi rất kỳ vĩ, cao vài chục trượng, bị hắn phất tay đánh ra!

- Ùng ùng...

Hư ảnh ngang trời mà động, hung hãn trấn áp tới, lấy thế không thể ngăn đánh về phía bạch lang!

- Ngao ô...

Bạch lang rít gào, từng luồng băng hàn chi khí lạnh thấu xương kích đãng, đông kết không gian, toàn lực đâm thẳng tới!

Nhưng hư ảnh ngọn núi lại tản ra khí tức cực kỳ dày nặng, điên cuồng nghiền ép hết thảy.

- Ken két...

Băng cứng vỡ vụn, sụp đổ thành từng khúc.

Cuối cùng, hư ảnh ngọn núi “Oanh một tiếng, hung hăng đập xuống, đánh bạch lang rơi xuống gò núi bên dưới!

Mặt đất xuất hiện một hố lõm cực lớn, núi đá hóa thành phấn vụn, đất đá tung bay.

Một vũng máu lẫn trong đất cát, nhục thân bạch lang nổ tung, chết đến không thể lại chết.

- Đáng tiếc không phải Yêu Hư Cảnh, ngay cả yêu đan cũng không có.

Tư Đồ Mục Dương hạ xuống, nhìn lướt qua chiến trường, trên mặt thoáng hiện vẻ tiếc hận.

Nguyên khí vận chuyển, sương lạnh trên người tan ra, bốc lên hơi nước.

Hắn không dừng lại nơi này quá lâu, khoảng khắc sau liền lướt vào trong sơn lâm.

Nơi này là Man Yêu sâm lâm, hành sự nhất định phải lấy cẩn thận làm đầu, đây là nguyên tắc Tư Đồ Mục Dương tự mình tổng kết ra được.

Lấy tu vi của hắn muốn ngang qua nơi đây đi đến Hỗn Loạn vực cũng không phải là điều gì đó đặc biệt gian nan.

Nhưng nếu rêu rao ngang ngược, vậy nhất định sẽ chết rất dễ dàng.

Thế nhân đều biết trong Man Yêu sâm lâm rất cằn cỗi, cái gì đều thiếu, chỉ riêng không thiếu Man Yêu thú.

Đặc biệt nơi đây có rất nhiều Man Yêu thú cường đại, Tư Đồ Mục Dương tuy thiên phú kiệt xuất, nhưng nếu trên đường đụng phải Yêu Hư Cảnh cường đại, thậm chí là Yêu Hoàng cảnh, vậy cũng chỉ có con đường chết.

- Hỗn Loạn vực, tiểu sư thúc công, ta tới!

Miệng khẽ thì thào, Tư Đồ Mục Dương tiếp tục đạp bước lên đường, đi về hướng Man Yêu lâm.

Xuyên qua nơi ấy liền có thể đến Hỗn Loạn vực, Man Yêu lâm cũng chính là nơi nguy hiểm nhất.

⚝ ✽ ⚝

Nơi cực thịnh nhất Trung Châu hẳn phải là Thánh Sơn.

Nơi đó linh khí nồng nặc, núi non trùng điệp, sương mù lượn lờ như ráng chiều, sơn phong một màu xanh ngắt, có hoa cỏ nở rộ, có linh điệp bay lượn, giống như tiên cảnh nhân gian.

Trên một ngọn núi cao vút, một vị thanh niên tóc dài như thác nước đi ra từ trong sương mù mông lung, lẳng lặng đứng giữa hư không, tay chắp sau lưng, phóng tầm mắt nhìn tới, thần thái tuấn lãng, phong thần như ngọc!

Bộ dạng thanh niên nhìn qua chưa đến ba mươi tuổi, nhưng toàn thân lại ẩn chứa khí chất đặc biệt, giống như con của trời cao, thần vận phi phàm.

- Thánh tử, ngươi xuất quan!

Không lâu sau khi thanh niên đi ra, một vị lão giả lướt nhanh tới, đứng ở sau lưng thanh niên, cung kính nói.

- Ừ!

Thanh niên nhàn nhạt đáp.

- Thánh tử, ngươi đột phá đến Nguyên Hư cảnh cửu trọng!

Khoảng khắc sau, thân hình lão giả chợt run lên, ngẩng đầu nhìn người thanh niên trước mặt, thần sắc đại biến, rất là hoảng sợ!

- Không sai, bế quan hơn một năm, vừa mới đột phá đến Nguyên Hư cảnh cửu trọng.

Nghe vậy, thanh niên vẫn bất thanh sắc, chỉ khẽ gật đầu nói.

- Tốt quá! Chúc mừng Thánh tử, Nguyên Hoàng cảnh đã không xa!

Lão giả từ khiếp sợ chuyển sang kích động, lần nữa cúi người nói, thanh âm thoáng run rẩy.

Nhưng thanh niên lại chỉ cười nhẹ, nói:

- Mạc lão, không biết hơn một năm qua Thánh Sơn có phát sinh đại sự gì không, ngươi nói ta nghe.

Bộ dạng thanh niên vẫn nhẹ nhàng bình thản như mây gió, hạ xuống đứng ở trước mặt lão giả.

- Đại sự...

Nhắc tới cái này, lão giả được xưng Mạc lão sắc mặt cứng lại, chần chờ khoảng khắc mới cười khổ đáp:

- Đúng là đã xảy ra chuyện lớn, hơn nữa còn oanh động sáu lục địa ba châu một biển!

- Ồ?

Thanh niên lập tức có hứng thú, nhẹ giọng hỏi:

- Mạc lão ngươi đừng úp úp mở mở nữa, nói qua ta nghe xem nào.

Mạc Lão chỉnh lý suy nghĩ một chút, sau đó từ từ kể:

- Chuyện này cần phải bắt đầu nói từ Thánh Vũ đại hội năm trước. Khi đó Thánh tử đang bế quan, Từ Cửu thánh tử đại biểu Thánh Sơn, xuất chiến Thánh Vũ đại hội. Nhưng lại đụng phải một thiếu niên, đại bại mà về!

- Nạp Lan Như Ngọc? Đại bại mà về?

Thanh niên rõ ràng ngây người mất một lúc, tựa hồ đang hoài nghi mình nghe lầm, hiếu kỳ nói:

- Thánh Vũ đại hội giới hạn tuổi tác từ hai lăm trở xuống, Nạp Lan Như Ngọc tuy chưa đến hai mươi, nhưng trong Trung Châu muốn tìm ra người có thể ngang hàng cùng hắn tuyệt đối là khó hơn lên trời. Thế mà vừa nãy Mạc lão nói, người khiến hắn đại bại mà về còn là một vị thiếu niên?

- Không sai, thiếu niên này tên gọi Tô Dật, xuất chiến đại diện cho Bá Vương tông. Chẳng qua Bá Vương tông chỉ là bịa đặt, nó vốn là đệ tử Thần Kiếm Môn. Thực ra mà nói, mới đầu Tô Dật hẳn nên là đệ tử Thánh Sơn mới đúng.

Mạc lão nuốt khan một ngụm nước miếng, nhẹ giọng nói.

Chẳng biết tại sao, lúc nhắc tới Tô Dật, đáy lòng hắn bất giác chấn kinh, khó mà bình tĩnh được.

- Mới đầu hẳn nên là đệ tử Thánh Sơn? Đúng là càng lúc càng khiến ta tò mò! Mạc lão ngươi nói tiếp!

Nghe vậy thanh niên càng thêm hứng thú, ý bảo lão giả tiếp tục kể nốt.

- Tô Dật kia thiên tư ngút trời, vượt cấp đánh bại cửu thánh tử...

Mạc Trưởng Lão chỉnh lý suy nghĩ một phen, tiếp đó không phân lớn nhỏ, kể rõ chi tiết đầu đuôi tất cả những gì liên quan tới Tô Dật cho thanh niên trước mặt nghe.

Từ lúc đầu là kịch chiến ở Thánh Vũ đại hội, đến chém giết khủng bố trong Thánh Vũ bí giới, rồi đến một đám cường giả Thánh Sơn ra tay, năm người Tô Dật, Tây Vô Tình, Hư Trần, Viêm Lân, Tô Tiểu Soái kết bái dưới trùng vây của Thánh Sơn, cuối cùng phá không mà đi.

Còn có tin tức đến sau truyền về từ Hỗn Loạn vực, nói thiếu niên kia thật sự thành lập một tông môn là Bá Vương tông, đồng thời tỏa sáng ở liên minh đại hội.

Từng chuyện từng chuyện, Mạc lão cơ hồ không phân lớn nhỏ, kể lại rành mạch một lần cho thanh niên, nói xong hắn không khỏi có chút miệng khô lưỡi ráo.

Nhắc tới những chuyện cũ kia, trên mặt lão giả không giấu được vẻ thán phục.

Thanh niên nghe hết thảy vào tai, cả người chấn kinh không nói được nên lời.