← Quay lại trang sách

Chương 1249

Tùy theo tiếng nói Tô Dật rơi xuống, một trọng quyền cũng theo đuôi mà tới, nguyên khí hóa thành nắm tay mang theo uy năng khai sơn phá thạch, phảng phất một ngọn núi lớn ập đến, nặng nề đánh lên lưng Trọng trưởng lão!

- Ầm!

Tiếng trầm vang tựa như tiếng trống phát ra từ lồng ngực lão giả, vang vọng giữa đất trời!

Một quyền trực tiếp đập lõm lưng lão giả, trước ngực sau ngực dán cùng một chỗ.

Thân ảnh càng là như mũi tên rời cung kích bắn đi ra, vạch thành một đạo đường thẳng, bay về phía xa.

Hồi lâu sau, mới nghe được có tiếng cây rừng bị đập ngã.

- Hừ!

Làm xong hết thảy, Tô Dật hừ nhẹ một tiếng, cũng không quay đầu kiểm tra.

Bởi vì hắn cảm giác được, sau khi chịu một quyền, lão giả đã không còn dấu hiệu sinh mệnh, ngừng thở.

Tô Dật ánh mắt âm lãnh, hắn vốn định thả đối phương một con đường sống, cũng không nguyện ý tốn nhiều tay chân, bởi vì Phong Kỳ Nhi và man báo đều còn đang tu luyện, hắn không muốn quấy rối.

Không ngờ lão giả kia không biết tốt xấu, còn dám buông lời uy hiếp, hắn đành lấy thủ đoạn lôi đình, trực tiếp đánh chết đối phương!

- Đám người này khẳng định không có thứ tốt gì, vậy lại giết hết đi!

Ở chỗ nướng thịt khi trước, Tô Tiểu Soái ném xuống hơn nửa đoạn thịt mãng xà còn thừa, hai cánh rung lên, một cỗ khí thế bưu hãn cuồn cuộn mà ra.

Quang mang sáng chói tán phát ra trên người nó, hai cánh rung lên, lướt qua một khoảng thật dài, thoáng chốc đã đuổi kịp bảy tám tên vũ giả còn lại!

Chỉ thấy thân ảnh Tô Tiểu Soái không ngừng lướt đi trong bóng đêm, hai cánh như đao bén, mỗi kích rơi xuống đều cuốn theo đầu một vũ giả.

Mấy giây sau, toàn bộ đám người lúc trước đều ngã rạp trong vũng máu!

- Yêu Hư Cảnh...

Trung niên bị trói gô kia nhìn thấy cảnh này, không khỏi sửng sờ mở miệng.

Trên mặt hắn chất đầy vẻ kinh ngạc, một con chim nhỏ biết mở miệng nói chuyện, dưới công kích của nó, bảy tám tên vũ giả còn chưa kịp phản kháng đã bị đánh chết.

Thực lực như vậy, nhất định là Yêu Hư Cảnh không thể nghi ngờ.

- Lão đại, người này xử lý thế nào, có cần giết luôn không?

Tô Tiểu Soái nhìn chằm chằm người trung niên còn sót lại, rõ ràng người này có quan hệ đối địch với đám người lúc trước, cho nên nó mới hỏi Tô Dật xem nên xử lý ra sao.

- Trước không vội.

Tô Dật hạ xuống từ giữa hư không, để Tô Tiểu Soái mang trung niên này tới chỗ Phong Kỳ Nhi và man báo.

Hắn trước là cất nửa đoạn thịt mãng xà dưới đất vào túi không gian, sau đó mới quay sang nhìn người trung niên, hỏi:

- Lai lịch những người vừa rồi là thế nào?

Bị Tô Dật nhìn chằm chằm, trung niên nhịn không được com rúm người, hít một hơi, đợi khi bình tĩnh lại mới nói:

- Bọn họ là người Huyết Long giáo, các ngươi nhanh rời đi. Giáo chủ Huyết Long giáo Phong Dạ Minh thực lực rất mạnh, trước đây không lâu vừa đột phá Nguyên Hoàng cảnh, chẳng mấy chốc hắn sẽ tìm tới đây.

- Huyết Long giáo...

Tô Dật nhướng mày một cái, đây là lần thứ hai hắn nghe được tên môn phái này.

Trước kia gặp phải cô gái tên Thủy Nguyệt bị người đuổi giết, tựa hồ cũng có liên quan đến Huyết Long giáo.

Chẳng qua khi đó Tô Dật không quá lưu ý, một tông môn chưa từng nghe tên còn chưa đủ khiến hắn động dung.

Thoáng suy nghĩ lát, hắn điểm ra một chỉ, cắt đứt dây thừng trên thân người trung niên, đồng thời nguyên khí trút vào cơ thể đối phương, cởi ra cấm chế bên ngoài.

- Nguyên Hư cảnh, thực lực không tệ.

Cảm giác được lực lượng lưu động trong cơ thể người trung niên, Tô Dật gật đầu, người này niên kỷ chừng bốn mươi, lại đã có tu vi Nguyên Hư cảnh trung cấp, thực lực không kém.

Chẳng qua hiện tại thực lực đối phương bị hao tổn, mang thương trong người, nguyên khí vận hành không phải rất thông thuận.

- Tại hạ Thủy Thiên Sầu, đa tạ ân cứu mạng!

Trung niên thoáng chốc cảm thấy nhẹ nhàng, lực lượng nơi khí hải lần nữa trở về trong kinh mạch, không khỏi ôm quyền cảm tạ Tô Dật.

Tô Dật khoát tay, không chút để ý.

Chỉ là nghe được trung niên báo tính danh, hắn bất giác buột miệng hỏi:

- Thủy Thiên Sầu, lại một người họ Thủy? Thủy Nguyệt và ngươi là quan hệ thế nào?

Hai người này đều họ Thủy, lại đụng phải Tô Dật trong cùng một ngày, không chừng thật có quan hệ nào đó.

- Thủy Nguyệt...

Nghe vậy, Thủy Thiên Sầu đầu tiên là sững sờ, tiếp sau liền đại hỉ, đồng thời khẩn trương vạn phần nói:

- Nàng là cháu gái ta! Các hạ gặp qua Thủy Nguyệt? Giờ nàng đang ở đâu, có gặp chuyện gì không?

- Thì ra là chú cháu!

Tô Dật sáng tỏ, hóa ra Thủy Thiên Sầu là chú Thủy Nguyệt, lần này đúng là thật khéo.

- Trước kia ta gặp qua nàng, chẳng qua khi đó nàng đang bị người đuổi giết. Truy sát nàng là người của Thanh Viêm bang, chẳng qua cũng giống đám Huyết Long giáo vừa rồi, đều bị ta giết. Nhưng giờ nàng ở đâu thì ta lại không biết.

Tô Dật thản nhiên nói.

- Người Thanh Viêm bang!

Thủy Thiên Sầu cắn răng, tiếp đó liền lui ra sau nửa bước, chắp tay, hướng về phía Tô Dật thi lễ thật sâu, nói:

- Thủy Thiên Sầu bái tạ ân công cứu mạng hai chú cháu ta, vô cùng cảm kích!

Tô Dật gật đầu, cũng không khách khí, thản nhiên nhận lễ.

Tiếp sau hắn lại hỏi:

- Huyết Long giáo kia có lai lịch gì, ta hình như chưa nghe qua bao giờ, ngươi nói ta nghe xem.

Tô Dật tìm một tảng đá ngồi xuống, ra hiệu Thủy Thiên Sầu cũng ngồi.

Dù sao trước mắt Phong Kỳ Nhi và man báo vẫn đang tu luyện, hắn bèn dứt khoát tìm hiểu rõ xem Huyết Long giáo rốt cục ra sao, hai lần liên tiếp đánh giao đạo, Thanh Viêm bang dựa lưng vào Huyết Long giáo, vậy cũng coi như là người Huyết Long giáo.

Thủy Thiên Sầu chỉnh lý suy nghĩ một lát, bộ dạng vẫn còn chưa tỉnh thần.

- Các hạ hẳn là đi ra từ đại thế lực, chưa nghe nói qua Huyết Long giáo cũng bình thường.

Thủy Thiên Sầu nhìn Tô Dật một cái thật sâu, người thanh niên này tuổi tác còn trẻ, tu vi lại đã là Nguyên Hư cảnh, một kích đánh chết Trọng trưởng lão, lai lịch khẳng định rất lớn.

Bên người còn đi theo một con chim nhỏ Yêu Hư Cảnh, phối hợp như thế, tiểu thế lực và tán tu gần như không thể có.

Thủy Thiên Sầu cảm thấy, chỉ sợ thanh niên trước mắt này là đệ tử kiệt xuất của ba đại thế lực nhất lưu, tuổi trẻ như thế, lại cực kỳ cường hãn, khó trách dám hành tẩu ở Hỗn Loạn vực.

Bất quá hắn cũng không hỏi nhiều, sợ khiến thanh niên không vui.

Vạn nhất đối phương khó chịu, không chừng mình sẽ nằm lại mãi nơi đây, dù sao Hỗn Loạn vực chính là như vậy.

Một giây trước cứu ngươi, một khắc sau đánh chết ngươi, chuyện đó hết sức bình thường.

Thủy Thiên Sầu thoáng dừng một lát rồi mới tiếp tục nói:

- Khu vực chúng ta đang đứng là Xích Long lĩnh, vốn thế lực pha tạp, phân địa cắt cứ. Huyết Long giáo, Thanh Viêm bang và Cuồng Lan dong binh đoàn chúng ta đều là một thế lực trong đó, thực lực giữa các bên dù có chênh lệch, nhưng không phải quá lớn.

- Chỉ là trước đây không lâu, giáo chủ Huyết Long giáo Phong Dạ Minh đột nhiên đột phá đến Nguyên Hoàng cảnh, thực lực đại tăng. Điều này đã phá vỡ cân bằng nơi đây, thế nên Huyết Long giáo bắt đầu thôn tính tứ xứ, thế lực lớn lớn nhỏ nhỏ phàm là có chút phản kháng đều bị tru diệt sạch sẽ.

Tô Dật nghe, âm thầm gật đầu.

Đây là chuyện bình thường, Hỗn Loạn vực chính là như vậy, một khi phương nào đó sở hữu thực lực mang tính áp đảo tuyệt đối, nhất định sẽ tứ xứ thôn tính tiểu thế lực.

Ở đây không có vô tội hay không vô tội, tồn tại trên cùng một địa bàn, nhiều nhiều ít ít đều có chút ân oán.