Chương 1258
Lão đại, chúng ta nhanh lên đường đi, không chừng còn có thể chạm mặt hai người kia ở bí cảnh nữa!
Tô Tiểu Soái nói.
Tô Dật gật đầu, trong lòng hắn đang tính như vậy.
Sau khi lần nữa dịch dung, Tô Dật dẫn theo Tô Tiểu Soái, Phong Kỳ Nhi lên lưng Man Báo, tiếp tục đi.
Còn Tô Tiểu Soái dưới sự trợ giúp của Phong Kỳ Nhi đã lần nữa thay đổi khí chất khác, tránh bị người ta dễ nhận ra.
Hỗn Loạn vực rất lớn, quy mô chỉnh thể không thua bất kỳ nơi nào trong lục (sáu) lục(châu lục) tam châu nhất hải.
Mấy người Tô Dật vẫn đang đi về hướng tây bắc, lúc này tốc độ của bọn họ nhanh hơn không ít, Man Báo hầu như đang chạy đi cực nhanh, thi thoảng cũng sẽ nghỉ ngơi sơ chút. Dù sao Man Báo chỉ có Yêu Linh cảnh, thể lực cũng không phải quá cường thịnh.
Thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ chớp mắt đã qua hai mươi ngày, thời gian Tô Dật rời khỏi Bá Vương tông cũng đã gần tháng rồi.
- Nếu có cổng truyền tống thì di chuyển sẽ thuận tiện hơn nhiều.
Tô Dật nghĩ tới cổng truyền tống, cách đó ở trong đại thành của Trung Châu có thể thấy được, nhưng Hỗn Loạn vực lại cực kỳ hiếm có.
Nghĩ tới chuyện này có liên quan cực lớn tới bố cục của Hỗn Loạn vực, dù sao nơi đây cực kỳ hỗn loạn, sát phạt cùng tranh đấu không chỗ nào không có, cho dù là thế lực đại tam nhất lưu cũng không hề bình thản, cho nên giao lưu lẫn nhau cũng không nhiều.
Đương nhiên, tam đại thế lực nhất lưu có vài đại thành và thuộc hạ cũng tồn tại cửa không gian truyền tống. Dù sao vật đó có thể có tác dụng to lớn, phàm người nào muốn sử dụng đều cần phải nộp một loại phí dụng không rẻ, tán tu thông thường căn bản là không dùng nổi.
Cho nên mới nói, phương thức di chuyển thường thấy nhất ở Hỗn Loạn vực chính là bản thân võ giả tự mình sử dụng nguyên khí mà đi, hoặc là sử dụng Man Yêu thú thay đi bộ, nhưng người có năng lực thu phục và sử dụng Man Yêu thú đã ít lại càng ít.
Dọc theo đường đi, mấy người Tô Dật cũng gặp phải không ít tán tu, nhưng giữa mọi người cũng không đồng thời phát sinh bất kỳ chuyện gì.
Dưới tình huống nhìn thấy bọn Tô Dật cưỡi Man Báo đi, rất nhiều tán tu không có nguồn gốc đều có vẻ hết sức cẩn thận, không có ai dám dây vào.
Ngoài ra, mấy người cũng đi ngang qua địa bàn của một vài thế lực nhỏ, nhưng đa số là những thế lực không cho giao lưu với bên ngoài.
- Cũng không biết chạy tới chỗ bí cảnh cụ thể còn cần thời gian bao lâu nữa.
Tô Dật tự nói nhẹ, hắn không biết gì nhiều về Hỗn Loạn vực, hiện tại chỉ dựa theo phương hướng đại khái tiến về phía trước.
Không lâu sau đó, khi mọi người đi qua địa bàn của một con Man Yêu thú, Tô Dật một lần nữa thu phục một con Xích Diễm Cuồng Sư, tu vi đạt tới Yêu Chân cảnh trung giai.
Từ đó, Man Báo được Tô Dật thu vào không gian thần bí, đổi thành ngồi Xích Diễm Cuồng Sư mà đi, tốc độ đột nhiên tăng lên nhiều.
Thời gian như lướt qua vội vã, tu vi tu luyện một đường, thời gian một nháy mắt thôi đã đi qua hơn một tháng nữa.
- Lão đại, chúng ta hẳn là sắp tới nơi rồi, bây giờ đang gặp càng lúc càng nhiều người hơn.
Buổi trưa ngày nọ, Tô Tiểu Soái bỗng nhiên nói bên tai Tô Dật, hỏi như thế.
Tô Dật không nói, chậm rãi mở hai mắt ra thở một hơi, phân phó cho Xích Diễm Cuồng Sư chậm tốc độ lại, bản thân cũng quan sát tình huống xung quanh.
Ở cách họ không xa thật sự có vài thân ảnh đang nghỉ ngơi.
Đối với chuyện này, Tô Dật không cảm thấy ngoài ý muốn, chính như lời của Tô Tiểu Soái, hai ngày gần đây bọn họ gặp được càng lúc càng nhiều khí cơ hơn.
- Đoán là sắp tới nơi rồi! Là thời điểm cần hỏi thăm, tránh việc đi nhầm.
Tô Dật suy nghĩ trong khoảnh khắc rồi nói vậy.
Hắn cũng không biết rõ hướng mà mình đang đi có bị sai lệch hay không, dù sao Hỗn Loạn vực quá lớn.
Phàm là đi lệch một chút thì chính là sai một ly, đi một ngàn dặm.
Ôm ý nghĩ như vậy, Tô Dật tìm một nơi dừng lại ở gần đó, bắt đầu chôn nồi nấu cơm.
Lúc đi qua lãnh địa của Đồ Kinh Man Yêu thú, hắn cũng đánh chết vài con Man Yêu thú chủ động công kích rồi vứt vào trong Không Gian Đại Lý.
Xa xa, một đội nhân mã nhìn thấy mấy người Tô Dật, ngay từ đầu thì có chút cẩn thận, khi thấy Tô Dật và Phong Kỳ Nhi bên này lu bu làm việc thì những người đó nghi hoặc không ngừng.
Vừa thấy sắp được ăn thịt, Tô Tiểu Soái đứng ở đầu vai Tô Dật, hưng phấn muốn kêu gào. Chỉ có điều dưới lệnh cưỡng chế của Tô Dật thì cũng ngậm chặt miệng không nói lời nào, nhưng trong đôi mắt lại tỏa ra lục quang.
Hồi lâu sau, Tô Dật, Phong Kỳ Nhi ngồi trên hai hòn đá vừa nướng thịt vừa nấu canh, mùi thơm tỏa bốn phía quanh quẩn trong núi rừng.
- Bắt đầu ăn đi!
Hơn một tháng không ăn thịt, Tô Dật vẫn không nhịn được mà thèm ăn, cho Tô Tiểu Soái, Phong Kỳ Nhi, Xích Diễm Cuồng Sư thịt quay cùng canh thịt, sau đó bản thân hắn cũng ăn ngấu nghiến.
Lưỡi đao sắc bén cắt một miếng thịt quay đưa vào trong miệng, mùi thơm phức bay bốn phía khiến người ta thèm nhỏ dãi.
Mọi người ăn vô cùng vui vẻ, nhất là Tô Tiểu Soái, hận không thể nuốt cả lưỡi của mình.
Còn Xích Diễm Cuồng Sư lần đầu tiên được ăn thịt quay Tô Dật làm, hai mắt phát sáng.
Chỉ là khi bọn hắn đang ăn tới vui vẻ, ánh mắt của Tô Dật thoáng nhìn trong đám người phía xa, một thanh niên vui vẻ chạy tới, vừa chạy còn vừa nói.
- Vị tiểu huynh đệ này, không biết có thể xin một miếng thịt để ăn không?
Thanh niên này chạy đến bên cạnh Tô Dật há mồm nói, dáng vẻ cợt nhả, không có bất kỳ sự câu nệ nào.
Tô Dật cười, dùng lợi kiếm cắt lấy một cái chân thịt nguyên vẹn ném cho tên thanh niên, cái gì cũng không nói.
- Đa tạ đa tạ!
Thanh niên nhận lấy thịt quay liền tiếp nói lời cảm tạ với Tô Dật, con mắt híp lại vô cùng hài lòng.
Sau khi nói xong, liền thấy gã mang thịt quay chạy về.
Tô Dật nhìn thấy rõ ràng, giữa những người đồng hành với thanh niên có mấy vị lớn tuổi hơn nhíu mày không ngừng, vẻ mặt buồn thiu làm như vô cùng đau đầu với thanh niên này.
- Những người đó hình như là đến từ Huyền Sương tông.
Tô Dật vừa ăn thịt vừa nhẹ nói với Phong Kỳ Nhi và Tô Tiểu Soái.
Ở trong đại hội liên minh, hắn từng gặp rất nhiều trận tranh phong của thế lực tam lưu, trong đó có Huyền Sương tông này, Tô Dật còn có ấn tượng.
Chỉ có điều chỉnh thể thì thực lực của đám trẻ tuổi Huyền Sương tông cũng không tính là quá mạnh, so với Huyền Kiếm môn cùng Lục Hợp tông thì còn xa mới bằng, dù sao khoảng cách quá xa.
Cũng chính bởi vì biết nguồn gốc của đối phương cho nên Tô Dật cũng không từ chối đối phương tới đây xin thịt ăn.
Mặt khác, bây giờ hắn ở trạng thái dịch dung, Tô Tiểu Soái cũng đã thay đổi khí chất, cho nên thanh niên không thể nhận ra bọn họ được.
- Chỉ có điều nhìn qua, thực lực của Huyền Sương tông này cũng không tính là yếu đâu!
Tô Tiểu Soái ở một bên vừa nhau vừa nói, hàm hồ không rõ.
Dưới cảm nhận của nó, thực lực của đám người kia đều không thể ẩn giấu được, toàn bộ đã bị nó nhìn thấy hết.
Tô Dật gật đầu, lần này Huyễn Sương tông có chừng mười người ở đây, năm lão giả, ba vị trung niên, còn có bốn người chừng ba mươi tuổi nữa.
Năm vị lão giả trong đó có thực lực rất mạnh, có bốn người có Nguyên Hoàng cảnh, một lão già cuối cùng ba vị trung niên thì đều có tu vi Nguyên Hư cảnh, có thể nói là không tầm thường.