Chương 1259
Ngoại trừ lão giả và tên trung niên ra, bốn người trẻ tuổi còn lại thực lực coi như cũng không tệ, hầu như đều là Nguyên Chân cảnh cấp cao.
Tô Dật đoán cao thủ mạnh của Huyền Sương tông ở đây hẳn chỉ là một bộ phận.
Hắn không để ý nhiều tới bên đó, vẫn tiếp tục ăn thịt quay, sau đó lại bắt đầu húp canh thịt thơm lừng, thổi bớt nóng rồi uống một hớp, ực một tiếng thỏa mãn.
Phong Kỳ Nhi, Tô Tiểu Soái, Xích Diễm Cuồng Sư miệng đều đầy dầu mỡ, vẻ mặt hạnh phúc.
Mà bên kia, mọi người của Huyền Sương tông dường như bắt đầu có tranh chấp nho nhỏ.
Mới rồi thanh niên kia mang một cái chân thú lớn về, dùng dao cắt thành hơn mười miếng nhỏ, muốn chia cho mỗi người một miếng nhưng đa số mọi người đều không nhận, thậm chí có hai vị lão giả còn chỉ vào mũi tên thanh niên, hình như là đang phê bình gã.
Chỉ có điều tên thanh niên đó vẫn cợt nhả, không để ý tới sự quở trách của đối phương mà tự mình ăn thịt thú.
Vài người khác cầm thịt vừa được chia trong tay, ăn cũng không phải, không ăn cũng không phải.
- Ăn đi ăn đi, nếu như bị người ta hạ độc chết thì lão phu tuyệt đối sẽ không chôn ngươi! Còn cả Ngưu Thanh Sơn nữa, chết rồi thì ném tất vào địa bàn của Man Yêu thú!
Một vị lão giả tóc bạc hầm hừ phất phất tay, nói với ba thanh niên đang cầm thịt quay trong tay.
Ngưu Thanh Sơn trong miệng ông ta chính là thanh niên xin thịt của Tô Dật.
Trong lòng ba thanh niên hoài nghi nhìn chằm chằm Ngưu Thanh Sơn rất lâu, phát hiện sau khi gã ăn thịt xong thì không hề xuất hiện bệnh trạng không ổn gì.
Mãi lâu sau, bọn họ mới bắt đầu lấy can đảm ăn thịt.
Nuốt thịt xuống, mùi thơm ngào ngạt, mấy người đó không để ý tới hình tượng chút nào, ăn như hổ đói, gật đầu không ngừng, bởi vì thịt quá thơm rồi.
Mấy vị trưởng giả của Huyền Sương tông sắp tức điên lên, hung hăng liếc nhìn Ngưu Thanh Sơn, là đệ tử thủ địch trong tông, toàn bộ người trẻ tuổi trong tông môn đều bị tên này bôi đen cả rồi.
Còn bản thân Ngưu Thanh Sơn lúc này đang ăn thịt thú như hổ đói ăn thịt, điều này làm cho mấy vị trưởng giả cảm thấy đau cả đầu.
Chỉ có điều rất lâu sau đó, khi mấy tên trẻ tuổi Ngưu Thanh Sơn ăn xong thịt lại đều bình thường thì mấy vị trưởng giả yên tâm hơn không ít.
Nhìn hai người hai thú ở phía xa vẫn đang ăn canh, trong lòng mọi người của Huyền Sương tông có cảm giác quái dị không nói lên lời.
- Cao trưởng lão ngài đừng nóng giận, chờ hết bận đợt này, trở về ta sẽ nhất định sẽ tặng Tử Vụ Vân Trà mà ngài thích cho ngài.
Ngưu Thanh Sơn to gan lớn mật tiến tới bên cạnh người lão giả, nhe răng cười lấy lòng.
Vừa nghe tới bốn chữ Tử Vụ Vân Trà, lão giả nhất thời bớt giận hơn phân nửa, nhưng vẫn trừng mắt nhìn Ngưu Thanh Sơn.
Mấy vị lão giả khác cũng không nói thêm gì, Ngưu Thanh Sơn có bản lĩnh và tiếng tăm lừng lẫy ở Huyền Sương tông, mỗi trưởng lão hộ pháp trong tông môn đều có phần coi trọng tiểu tử này.
- Mấy vị trưởng lão, ta tới nói tạ ơn với vị tiểu huynh đệ kia lần nữa nhé!
Ngưu Thanh Sơn nói một tiếng rồi chợt lại chạy về phía mấy người Tô Dật.
Cao trưởng lão ở phía sau suy nghĩ một chút rồi cũng đi theo.
Trên thực tế, trong lòng đa phần người ở đây đều hiểu một việc, tuy Ngưu Thanh Sơn bất cần đời nhưng cũng không hề ngốc.
Gã dám xin thịt của tên thanh niên bên kia tức là có nhận định đối phương có cách hại gã hay không.
Xét đến cùng, do thần kinh của bọn họ hơi căng thẳng quá mức, nhưng hành tẩu trong Hỗn Loạn vực không thể không cẩn thận, dù sao lòng người hiểm ác đáng sợ, giang hồ khó liệu!
- Ăn ngon thoải mái!
Bên Tô Dật, sau khi Tô Tiểu Soái ăn xong thì xuốt cái bụng tròn vo, lên tiếng nói, chỉ có điều ép giọng nói xuống thấp, chỉ có mấy người bọn họ có thể nghe thấy.
Tô Dật cũng đặt chén lớn xuống, ánh mắt hơi liếc, phát hiện tên thanh niên mới vừa rồi cùng một ông lão đang cùng tới, rất nhanh đã tới trước mặt.
- Tiểu huynh đệ, cám ơn thịt quay của ngươi nhé. Không thể không nói, tay nghề của tiểu huynh đệ rất là tuyệt!
Ngưu Thanh Sơn đứng trước mặt Tô Dật vươn một ngón tay cái ra, vẻ mặt vô cùng khoa trương, đồng thời còn liếm môi.
- Đó là đương nhiên, tay nghề của ta là do mười đời tổ tiên truyền xuống đó!
Tô Dật mỉm cười, nghiêm trang nói bậy.
- Lão hủ là Cao Thương, là trưởng lão của Huyền Sương tông, không biết tiểu huynh đệ xưng hô như thế nào?
Lúc này, lão giả đi cùng Ngưu Thanh Sơn tới nói chuyện.
Ông ta đánh giá Tô Dật, luôn cảm thấy người thanh niên này không đơn giản, cho dù là trang phục hay khí tức trên người đều mơ hồ tỏa ra khí độ sắc bén.
- Tại hạ là Phong Vân, đây là muội muội ta, Phong Kỳ Nhi!
Tô Dật chắp tay, trả lời như vậy.
- Phong Vân...
Cao Thương trưởng lão cau mày, trong đầu suy nghĩ về tính danh của cường giả trẻ tuổi nổi danh trong Hỗn Loạn vực, nhưng không có ai như thế cả.
Trong cảm nhận của ông ta, tu vi của Phong Vân ở Nguyên Chân cảnh cấp cao, hẳn là Nguyên Chân cảnh bát – cửu trọng rồi, mặc dù vẫn cố ẩn giấu nhưng không thoát được sự thăm dò của ông ta.
Trẻ tuổi như vậy lại có tu vi như vậy, hơn nữa còn có con Xích Diễm Cuồng Sư Yêu Chân cảnh làm tọa kỵ làm cho Cao Thương không thể không suy đoán, lai lịch của Phong Vân và Phong Kỳ Nhi không nhỏ, rất có thể là đệ tử trong thế lực Tam Lưu, thâm chí có thể là trong thế lực nhị lưu.
- Ta tên là Ngưu Thanh Sơn, về sau ta gọi ngươi là Phong Vân huynh đệ nhé!
Ngưu Thanh Sơn tiến lên nhếch miệng cười nói, nghiễm nhiên như đã quen thân với Tô Dật lắm.
Đối với một tên không sợ người lạ tới mức này, Tô Dật nhún vai nhưng vẫn khẽ cười nói:
- Được! Vậy ta liền gọi ngươi là Ngưu huynh đệ!
Nhưng không ngờ Ngưu Thanh Sơn lại khoát tay áo nói:
- Gọi Ngưu huynh đệ thật khó nghe, ngươi gọi ta là Thanh Sơn huynh đệ đi!
Tô Dật sờ chóp mũi, không trả lời nữa.
Sau vài câu trao đổi đơn giản, mấy người cũng quen biết nhau hơn chút.
Lúc đầu Cao Thương trưởng lão còn đề phòng không nhỏ với Tô Dật, nhưng cũng từ từ buông xuống một chút.
Còn Tô Dật thì bắt đầu hỏi thăm chuyện bí cảnh.
Chính như hắn phỏng đoán, chỗ bí cảnh xuất hiện cách nơi này cũng không quá xa.
Chỉ có điều gần đó đã bị tam đại thế lực nhất lưu cùng lục đại thế lực nhị lưu khống chế rồi, mạnh như rất nhiều thế lực tam lưu muốn bước vào cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Vì bí cảnh này, cửu đại thế lực phong tỏa một phạm vi rất lớn, thế lực nhỏ cùng tán tu rất khó đặt chân vào được.
- Kỳ thực cũng không phải không thể vào, chỉ là sau khio vào được, chúng ta cũng khó mà tìm được tung tích của bí cảnh mà còn có thể bị cửu đại thế lực phát hiện, dẫn tới họa sát thân!
Cao Thương trưởng lão nói như vậy.
Tô Dật gật đầu, tỏ ra đã hiểu.
Tam đại thế lực nhất lưu, lục đại thế lực nhị lưu nhất định là muốn nắm giữ hoàn toàn bí cảnh trong tay mình, vì vậy chắc chắn đã phái ra rất nhiều cường giả.
Mà đối với rất nhiều thế lực nhỏ cùng tán tu thì sẽ không dám tùy tiện xông vào, bằng không sẽ dễ bị phát hiện ra.
Chỉ có điều nghe ý của Cao Thương trưởng lão chắc là đã có người vào đó rồi, dù sao khả năng bí cảnh xuất hiện trong phạm vi vô cùng lớn, bằng vào cửu đại thế lực thì vẫn không thể hoàn toàn phong tỏa.