Chương 1335
Toàn bộ trong đại sảnh của Bá Vương tông chỉ có thể nghe được tiếng kêu gào tê tâm liệt phế của Thái trưởng lão.
Thái trưởng lão không ngờ tới là mình lại đau khổ kiên trì không nói ra chuyện cuối cùng muốn nướng nhờ Thiên Cương môn, thì hai người đồng môn đã sớm giao căn cơ của Ngọc Đỉnh tông cho Tô Dật rồi.
Trong khoảng thời gian này mình vẫn luôn ở trong không gian thần bí bị thiên lôi hành hạ tới thần hồn điên đảo, trên người không có chỗ nào còn lành lặn.
Hai người đó lại phản bội nhanh chóng, nghĩ tới chuyện đó. Thái trưởng lão cảm thấy mình ngu xuẩn cực kỳ.
Trên cùng, Tô Dật nhìn Thái trưởng lão gào khóc, trong lòng vẫn lạnh lùng.
Ngọc Đỉnh tông còn lại ba vị cường giả Nguyên Hoàng cảnh, vốn là không tín nhiệm lẫn nhau, phân chia tài nguyên của Ngọc Đỉnh tông thành ba phần, Thái trưởng lão nhận được một phần ít nhất, cũng phải nói, Thái trưởng lão đã bị lừa không nhẹ.
Đây cũng là quy tắc của Hỗn Loạn vực, được làm vua thua làm giặc, rất nhiều người đều chỉ tìm cách bảo vệ tính mạng, gió chiều nào theo chiều nấy, như cỏ mọc đầu tường vậy.
Tô Dật lạnh lùng nhìn Thái trưởng lão yếu ớt ngã dưới đất, trầm giọng hỏi:
- Ta hỏi ngươi một câu cuối cùng, có thần phục ta hay không?
Hai mắt của Thái trưởng lão mệt mỏi vô thần, suy nghĩ trong khoảnh khắc, cuối cùng gã cắn răng, oán hận nói:
- Ta thần phục!
Khóe miệng của Tô Dật lập tức hiện ra một độ cung, bảo Tây vô Tình cho một viên Phụ Cốt Phệ Hồn đan, bảo Thanh Hoàng cho ông ta dùng.
Thái trưởng lão đương nhiên biết đây là vật gì, mặc dù vô cùng không tình nguyện nhưng vẫn cắn răng nuốt xuống.
Trong lòng Tô Dật thoáng động, Thái trưởng lão này so với hai cường giả Nguyên Hoàng cảnh của Ngọc Đỉnh tông kia thì có cốt khí hơn nhiều. Nếu quả thật sau này có thể làm việc cho ta thì sẽ là một sức mạnh quan trọng của Bá Vương tông sau này.
- Được, đã uống Phụ Cốt Phệ Hồn Đan của ta, từ nay về sau sẽ là người của Bá Vương tông ta, ở trong Bá Vương tông, cho dù trước kia ngươi là người của Ngọc Đỉnh tông, chỉ cần thành tâm quy thuận thì sẽ sẽ không bạc đãi ngươi! Mọi người nghe đây, Thái trưởng lão ở trong tông ta vẫn làm trưởng lão, lệ thuộc dưới Võ Đường.
Tô Dật vừa nói vừa bảo Tây Vô Tình chữa thương cho Thái trưởng lão.
Trước mắt bao người, Đại Cung Phụng của Bá Vương tông lại tự mình chữa thương cho Thái trưởng lão mới rồi vẫn còn là thế lực đối địch.
Ánh mắt của Thái trưởng lão run rẩy, lập tức cảm thấy một khí tức bình thản cuồn cuộn chảy vào bên trong cơ thể, phân tán tới tứ chi bách hài của mình.
- Nguyên Hoàng cửu trọng!
Mắt Thái trưởng lão nhìn Tây Vô Tình, khuôn mặt là sự kinh ngạc, Tây Vô Tình trước mặt về mặt cảnh giới chỉ cao hơn mình tam trọng.
Nhưng mức độ hùng hậu của nguyên khí so với mình thì cách biệt một trời.
Thái trưởng lão thổn thức không thôi, nhân vật như vậy đã đi theo thiếu niên Tô Dật này, mình còn lý do gì để từ chối đâu.
- Ta...
Cổ họng của Thái trưởng lão như bị nhìn vạn câu nói chặn lại, không biết nói tiếp từ đâu.
Tô Dật không chỉ không chút phân biệt với mình mà còn ủy thác cho trách nhiệm trưởng lão, phải biết, bây giờ Bá Vương tông đã khác xưa nhiều, được xưng là thế lực nhất lưu thứ tư trong tương lai cũng không quá.
Mình và hai vị trưởng lão Kỳ, Tào của Ngọc Đỉnh tông cùng nhau tìm Thiên Cương môn nương tựa, cũng chỉ có thể làm lên từ chấp sự.
Người tới từ bên ngoài chắc chắn có ý nghĩ khác, chịu khổ diệt môn, người còn lại sẽ bị kỳ thị và lạnh nhạt là điều chắc chắn.
Tô Dật nhìn hai mắt vô thần của Thái trưởng lão, thương thế trên người đang lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mà khép lại, vừa thán phục tu vi của đại ca tinh thâm, đồng thời mày kiếm cũng dựng thẳng, trầm ngâm nói.
- Thái trưởng lão, ngươi vào Bá Vương tông ta, vị trí trưởng lão tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm, ngươi cần phải chứng minh ngươi có thể làm tốt vị trí này thì mới có thể phục chúng.
Thái trưởng lão bỗng dưng ngẩn ra, âm thầm suy nghĩ, mình dù sao cũng là tàn dư của Ngọc Đỉnh tông, Tô Dật nói quá có đạo lý, nếu không chứng minh được thì quả thực rất khó giữ được vị trí.
Sau đó vẫn trầm mặc không nói, căn cơ mình mang ra ngoài đã nộp hết lên trê, như thế nào mới có thể giành được sự tín nhiệm đây?
Hồi lâu không nói gì, Thái trưởng lão khẽ lắc đầu.
- Tông chủ chỉ giáo cho!
Qua một lát, Tô Dật sâu kín nói ba chữ:
- Thiên Cương môn!
Thái trưởng lão bừng tỉnh, như được lay dậy vậy, khóe miệng hiện lên một độ cung.
Thái trưởng lão cũng là một kẻ thông minh, tròng mắt xoay một vòng rồi nghĩ thông suốt, Tô Dật đang cho mình cơ hội đây.
Trước đó hai vị trưởng lão Kỳ, Tào còn quy phục nhanh hơn cả mình, làm mình phải chịu đủ cực khổ, Thiên Cương môn lại thủy hỏa bất dung với Bá Vương tông, lần này giao hảo cũng chưa chắc là thật lòng.
Nếu như có thể tới Thiên Cương môn giả vờ quy phục, rồi theo dõi động tĩnh của Thiên Cương môn, tính sổ với hai lão thất phu kia một chút.
Sau khi thành công trở về liền có thể ngồi vững vàng ở vị trí trưởng lão Võ Đường, còn có thể giảm hiềm khích của Bá Vương tông với mình xuống thấp nhất, một hòn đá hạ ba con chim, chắc chắn tuyệt vời.
Nhưng lựa chọn như vậy lại từ trong miệng một tiếu niên mười bảy, mười tám tuổi, điều này làm cho Thái trưởng lão kinh ngạc không ngừng.
- Tông chủ, thuộc hạ nguyện tới Thiên Cương môn đảm đương trách nhiệm của Ảnh Đường, thay Bá Vương tông giám sát động tĩnh của Thiên Cương môn, xin gông chủ thành toàn!
Sau khi Tây Vô Tình trị liệu xong, Thái trưởng lão lập tức quỳ xuống đất khẩn cầu, thuận thế thể hiện bản lĩnh vô cùng nhuần nhuyễn.
Tây Vô Tình ở một bên nhìn thấy dáng vẻ này của Thái trưởng lão thì trong lòng mỉm cười không nói, có thái độ sâu hơn với tiểu tử Tô Dật này.
- Tiểu tử này ra ngoài một lượt ngày càng có phong phạm của tông chủ rồi, thủ đoạn sắc bén, tâm tư kín đáo, tốt!
Lúc này ngước mắt nhìn Tô Dật khẽ gật đầu, vừa lúc Vô Thường tiên tử cũng nhìn sang, Tây Vô Tình nhíu mày, ý bảo sự tiến bộ của Tô Dật với Vô Thường tiên tử.
- Lão già khốn nạn, đang họp cũng không đứng đắn!
Trong miệng Vô Thường tiên tử khẽ gắt, trên mặt lại là ý cười như hoa xuân.
Tây Vô Tình trị liệu xong cho Thái trưởng lão, khoan thai trở về ngồi xuống, đi qua Vô Thường tiên tử, Vô Thường tiên tử hung hăng bấm lên khuỷu tay của Tây Vô Tình một cái, đau tới ông ấy phải mắng nhiếc!
- Khà khà!
Tô Dật cho rằng hai người đang liếc mắt đưa tình, nghĩ thầm trường hợp này chẳng khác gì đôi phu phụ già đang đùa giỡn nhau.
Rồi lập tức nghiêm túc, cất cao giọng nói:
- Chư vị đều là lực lượng tinh anh của Bá Vương tông ta, Bá Vương tông tự nghĩ từ khi ra đời tới nay liền lấy đỉnh cao võ đạo làm mục tiêu, chỉ cần chư vị đồng tâm hiệp lực loại trừ hết khó khăn, Bá Vương tông chắc chắn sẽ càn quét thiên hạ, tung hoành bát hoang! Lúc ta không ở tông môn, rất nhiều sự vụ còn cần dựa vào các vị, để chúng ta đưa Bá Vương tông phát dương quang đại!
Bên trong đại sảnh lập tức vang lên tiếng vỗ tay ầm vang, trên mặt của đám Nam Cung Ngưng Nguyệt, Hoàng Kiện nhao nhao hiện lên sự ước mơ. Bá Vương tông, một tân binh nhanh chóng quật khởi trong Hỗn Loạn vực, tiền lực vô cùng, mỗi người đều tràn ngập lòng tin với tương lai của Bá Vương tông.
Vừa dứt lời, Tô Dật nhìn mọi người một lượt, dưới ánh mắt chú ý của mọi người thì rời khỏi nghị sự điện, đám Thanh Hoàng theo sát đằng sau.
Hậu sơn, Tư Đồ Mục Dương và Đường Vọng trưởng lão trò chuyện vui vẻ. Tư Đồ Mục Dương cũng vẫn luôn thỉnh giáo Đường trưởng lão về vấn đề tu vi kinh nghiệm võ đạo, Đường Vọng biết Tư Đồ Mục Dương thiên phú dị bẩm, có quan hệ khá sâu với Tô Dật nên cũng vui vẻ trả lời.
Hai người người hỏi người đáp, thi thoảng khoa tay múa chân, trò chuyện đã mấy giờ ở hậu sơn rồi.
Nắng chiều đỏ thẫm chiếu lên hậu sơn của Bá Vương tông, trên bầu trời xanh biếc trôi vài đóa mây trắng, gió thôi tới mang theo mùi thơm kỳ hoa dị thảo. Chúng đỏ rực như lửa dưới ráng chiều tỏa sáng.
Xa xa trong rừng núi, chim trời về tổ dưới nắng chiều đỏ thẫm hót líu lo, tiếng thú hống liên tục, thanh thế vang trời.