Chương 1355
Thác nước như từ trên hư không xối xuống, tiếng nước ùng ục như thiên quân vạn mã, khí thế hùng hồng, chảy cuộn mãnh liệt.
Thác cao như dùng toàn bộ lực lượng, kèm theo khí thế chảy băng một đi không trở về để trút xuống, muốn thôn phệ tất cả mọi thứ bên dưới.
- Lộp bộp!
Dòng nước to lớn đổ xuống rồi vỡ vụn như bông ngọc, tạo thành từng tiếng nổ ầm ầm.
Có vài bọt nước nhỏ nhảy múa trên đá như tinh linh đang múa, lúc ánh mặt trời chiếu sáng xuống, chúng tỏa ra ánh sáng rực rỡ, nhộn nhạo bốc hơi nước lên, làm lóa mắt người xem.
Trên đường có nghe Nam Cung Hàn Qua giới thiệu, đây chính là thác nước Kim Hồng nổi danh của Cửu Tinh Cốc, là nơi tuyệt vời để rèn luyện nhục thân.
Mọi người đều gật đầu, Cửu Tinh Cốc là nơi địa linh nhân kiệt, nội tình thâm hậu, có nơi rèn luyện đẹp như thế cũng là hợp tình hợp lý.
Cũng không biết tổ sư khai tông Cửu Tinh Cốc sao lại tìm được nơi này, đúng là một nơi bảo địa.
Tô Dật thầm nghĩ, Bá Vương Tông được thay đổi từ Phong Gia Thôn, vốn cũng là chỗ phong thủy bảo địa, nhưng nếu đem ra so sánh, thì có nhiều thứ không được, trong đầu Tô Dật chỉ có Linh Cổ Thôn mới có thể so sánh được.
Một nơi như thế, sao không thể bồi dưỡng ra được một Nam Cung Hàn Qua tuổi trẻ tài tuấn được chứ?
Xem ra sau này, muốn Bá Vương tông phát triển được, nếu muốn sánh vai với Thánh Sơn, bản thân hắn phải nghĩ cách tìm được nơi địa linh, để cho Bá Vương Tông có thể nghỉ ngơi lấy sức, dùng Nam Cung Ngưng Nguyệt là tốt nhất.
Nhắc đến Linh Cổ Thôn, lời xưa của Thượng Quan Hề Vi vẫn còn chờ Xích Kình Thương Lan Thành ở Linh Cổ Thôn.
Ước hẹn năm năm, bây giờ chỉ còn lại ba năm nữa, bảo vệ Linh Cổ Thôn, phục hưng Thiên Yêu Tông, tìm kiếm người thừa kế Kim Long, bảo vệ đời sau của Phượng Hoàng và Kim Long.
- Hazz!
Tô Dật thở một hơi thật dài, biết trên người còn có quá nhiều gánh nặng, áp lực cực lớn làm cho hắn không có thời gian nghĩ đến chuyện yêu đương, trong đôi mắt hiện lên sự kiên định.
- Mong lần đi Cửu Tinh Cốc này sẽ có thu hoạch tốt! Đại trượng phu phải tung hoành thiên hạ!
Tô Dật nói nhỏ, cũng như đang động viên cho bản thân.
Mọi hành động của Tô Dật đều được Tây Vô Tình nhìn kỹ, hắn nhíu chân mày lại.
- Tên nhóc này đang suy nghĩ gì vậy? Mình cảm giác gần đây hắn luôn không yên.
Lập tức, Tây Vô Tình đưa ấm rượu cho Tô Dật, bĩu môi nói.
- Không nghĩ ra thì uống một hớp rượu đi!
Tô Dật nhìn Tây Vô Tình, trong lòng hơi có chút cảm động, đúng là đại ca vẫn là người hiểu mình nhất!
Bỗng mở nắp ấm rượu, uống hai hơi dài, cảm giác cay độc chảy dọc theo dạ dày vào yết hầu.
Chiến ý trong người như bị đốt cháy, thánh vũ đại hội tỉnh mộng, nhiệt huyết sôi trào, chiến ý dâng trào!
- Quay về Loạn Sơn, gió vô tình hay mưa vô tình, chỉ để mình ta cười bước đi! Sợ gì chứ!
Tô Dật bật cười lớn, hào hùng nói với Tây Vô Tình.
- Hay lắm!
Tây Vô Tình cũng nhận ấm rượu, uống một hớp thật lớn.
- Hay cái gì mà hay, uống rượu rồi điên điên khùng khùng giống nhau!
Vô Thường tiên tử khẽ gắt nói.
Nghe xong lời nói của Vô Thường tiên tử, Tây Vô Tình và Tô Dật càng cười thoải mái hơn, giây phút này cảnh vật xung quanh cũng trở nên dịu dàng và xinh đẹp.
Hơn nửa ngày mọi người đi lại quanh quẩn, cuối cùng cũng đi đến một cái khe rộng.
Phía trước cái khe, một tấm bia đá dựng trên đất, phía trên có khắc Cửu Tinh Diệu Nguyệt, còn có phù văn thần bí xoay quanh ở bên ngoài, ba chữ Khai Dương Cốc to thình lình nổi bật lên trên.
Khắp sơn cốc trống trải hùng vĩ, ngọn núi hai bên xông thẳng lên trời, sương trắng bao phủ mênh mang, giống hệt tranh vẽ, trên ngọn núi có nhà cửa san sát nối tiếp nhau, đường nét dịu dàng, như đang ở trong mây.
Lại nhìn về phương xa, giống như cơn sóng thần tuôn trào về phía trước.
Nhìn qua bia đá, mọi người đi vào trong sơn cốc, phòng ốc bên trong san sát nhau, mái cao mái thấp chen chúc nhau thật đẹp với ý cảnh, như góp cùng nhau tạo nên sức mạnh.
Nhà cửa tự vào núi, ở giữa có một bãi đất trống bằng phẳng, mọi người tạm thời tập hợp ở chỗ này.
Nam Cung Hàn Qua xoay người nói với mọi người.
- Nơi này chính là Khai Dương Cốc, lần Phong Lôi Cốc tổ chức đại điển này sẽ sắp xếp các vị nghỉ ngơi ở chỗ này, mỗi thế lực sẽ ở một đình viện độc lập, sau khi đi vào, nếu các vị có bất cứ yêu cầu gì thì có thể nói với người hầu là được, đồng thời, Cửu Tinh Cốc sẽ cho các trưởng lão đến phụ trách công việc ở chỗ này.
Nói xong, có hơn mười người hầu đi vào, chân thành dẫn từng thế lực đến nơi ở của mình.
Ngụy Hồng, Thượng Vương Trần, Thủy Nguyệt Thiền đều gật đầu với đám người Tô Dật, sau đó đi trước theo người hầu dẫn đường đến đình viện trên núi.
- Ngay cả người hầu dẫn đường cũng có tu vi không thấp, Cửu Tinh Cốc mạnh hơn tưởng tượng của chúng ta nhiều.
Một vị trưởng lão của thế lực nhị lưu ở bên cạnh nói.
Sau khi sắp xếp xong cho tất cả mọi người thì cũng đã chiều tà.
Ánh chiều tà nhuộm màu hoàng kim, gió thổi hiu hoi, khói sương nặng nề uốn lượn, như muốn bao phủ toàn bộ Khai Dương Cốc trong màu đỏ thẫm.
Mà sau đó đám người Tô Dật bị Nam Cung Hàn Qua tự mình dẫn đến một đình viện khá lớn.
Vừa vào nhìn một cái, tất cả mọi thứ trong đình viện đều được làm bằng gỗ.
Mặc dù dùng gỗ đan xen nhau, nhưng vẫn mơ hồ cảm nhận được linh khí đầy đủ.
Mỗi cây gỗ đều được gắn kết chặt chẽ, không có chút khe hở nào, giống như ẩn chứa năng lượng vô tận.
Trình độ bền bỉ của nó còn cứng rắn hơn đá hoa cương nhiều, trên mặt ngoài cây gỗ còn có hoa văn màu bạc uốn lượn, làm cho cả đình viện như lóe sáng, cực kỳ huyền diệu.
Một đình viện như thế, có khác gì so với đình viện thông thường? Ở đây có lợi ích gì cho tu vi hay sao?
Có lẽ nhìn ra sự chần chờ của Tô Dật, Nam Cung Hàn Qua khẽ mỉm cười nói, cũng từ từ giải thích cho mọi người.
- Tô tông chủ cứ yên tâm đi, mời Tô tông chủ xem, toàn bộ đình viện của Cửu Tinh Cốc đều như vậy, chúng ta dùng Vân Châu Phù Ngân Trầm Mộc dựng thành, Phù Ngân Trầm Mộc đã được chôn mười ngàn thước dưới Vân Châu, trải qua vạn năm không mục nát, cực kỳ bền bỉ, linh khí ngưng tụ trong đó không tiêu tan.
Nam Cung Hàn Qua vận chuyển nguyên khí, lập tức có một làn gió nổi lên, nguyên khí quấn quanh tay.
Lại là một dải lụa màu lam như thanh kiếm sắc bén bắn ra, lao nhanh lên trên xà nhà.
- Đùng!
Một tiếng vang trầm đục từ trong phòng truyền ra, phù văn màu bạc trên gỗ lóe lên ánh sáng mãnh liệt.
Lúc thanh kiếm màu lam đâm vào gỗ, nó nhanh chóng bị hấp thu rồi biến mất, mà sự va chạm đó không hề xảy ra chút vết tích nào, giống như được đổi mới hoàn toàn.
Nam Cung Hàn Qua nhìn cột gỗ, sau đó nhìn vẻ mặt kinh ngạc của đám người Tô Dật, trong ánh mắt hiện lên sự đắc ý, hắn cười giải thích.
- Lúc Phù Ngân Mộc được chở về Cửu Tinh Cốc thì đã được trưởng lão bổn môn dùng bí pháp củng cố mấy lần rồi. Nhìn qua đình viện này rất bình thường, nhưng thực chất nó đã hình thành một kết giới nhỏ, cực kỳ bền bỉ, nguyên khí được phong tỏa nên người ngoài cực kỳ khó đi vào, cũng không biết người bên trong đang làm gì.
Tô Dật âm thầm gật đầu, Cửu Tinh Cốc ra tay đúng là bất phàm.
Không chỉ cho mỗi thế lực một đình viện đơn độc, vậy mà mỗi đình viện đều có Phù Ngân Trầm Mộc dựng thành, mặt đất được lát Thanh Huyền Ngọc, còn cứng rắn hơn đá cẩm thạch mấy trăm lần.