Chương 1372
Vừa đến giờ thìn, chân trời mơ hồ có mây đen cuộn trào không ngừng, cứ như ác ma vừa thức tỉnh, muốn cắn nuốt tất cả sinh linh trên thế gian.
Nhìn cửa cốc, hồ điện quang điên cuồng tàn sát vừa bãi, ánh sáng chói mắt của điện quang như đang kéo mây đen cuối chân trời đến.
Tia chớp trong mây đen như nam châm, hút hồ quang điện lên cao, từng gợn sóng điện như sâu nhỏ bò trên trời, tạo thành tiếng nổ lép bép sởn cả tóc gáy.
Dị trượng kia làm mắt mọi người sáng lên, nhìn không chớp mắt, sợ sẽ bỏ lỡ điều gì đó.
- Nam Cung, lui về sau!
Niếp trưởng lão hét lên một tiếng, tiếng hô chấn động cả sơn cốc.
- Sưu!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Nam Cung Hàn Qua và mấy cường giả bên cạnh lập tức khởi động nguyên khí dưới chân, nguyên khí thuộc tính thủy điên cuồng phun trào, di chuyển vài bước trên không, cuối cùng rơi xuống bên cạnh người của Bá Vương Tông.
Bóng người Nam Cung Hàn Qua vừa đến, hơi nước đã ập xuống, làm cho đám người Tô Dật như gặp phải cơn mưa rào.
Niếp trưởng lão đứng trước cửa cốc, nắm chặt thời cơ, vận chuyển nguyên khí quanh người, thả uy áp ra.
Cả người Niếp trưởng lão giống như một tảng đá to lớn trước cửa cốc, nguyên khí sôi trào quanh người, sợi tóc điên cuồng bay, áo bào bị gió thổi phần phật, giống như cây khô.
- XÌ...!
Mặt đất Phong Lôi Cốc bắt đầu rạn nứt như mạng nhện, đường nứt kéo dài ra bốn phía, gió mạnh ập đến, cát vàng bay khắp nơi.
Gió gào thét làm đá chạy cát bay, tạo thành lốc xoáy bão cát bao phủ lên sơn cốc.
- Ầm...!
Một tiếng nổ vang vọng đất trời, vang động núi sông, trên hai tay Niếp trưởng lão đều có một quả cầu ánh sáng, có thể thấy được cả tinh thần văn khắc lên, nó lơ lửng trên hai tay, sau đó không ngừng di chuyển.
- Vẫn Linh Toản!
Đường Vọng ở bên cạnh nhỏ giọng giải thích, đây là bí pháp "Tinh thần lục" tầng thứ sáu cửu tinh, dùng tinh thần lực thôi động, quán chú thuộc tính ngũ hành trên người, kèm theo nguyên khí trong đan điền, tam nguyên quy nhất, hình thành một quang cầu có mật độ cao năng lượng cực cao, Vẫn Linh Toản của Nguyên Tông Cảnh, nếu chạm vào không chết cũng bị thương.
Tâm trạng Tô Dật chìm xuống, cũng may Niếp trưởng lão không phải là thành viên vào cốc cùng với bọn họ, nếu không thì bằng vào tu vi của hắn, vào trong Phong Lôi Cốc sẽ trở thành khó khăn cho Bá Vương Tông.
Hồ quang điện không ngừng xông lên cao, màn sáng của hồ quang điện trên cửa cốc dần dần mất đi sự sáng bóng, ánh sáng dần ảm đạm xuống.
Ngay lúc này, Niếp trưởng lão đẩy hai tay ra, ngay lập tức hai quang cầu trên không trung hoá thành hai vệt ánh sáng, dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai đâm vào màn sáng.
- Ầm!
Phía trước cửa cốc, quang cầu mạnh mẽ đánh lên màn sáng, kèm theo uy áp hủy thiên diệt địa, tạo thành chấn động bá đạo, ngay cả không gian xung quanh cũng bị đè ép tạo nên từng lớp gợn sóng.
Chấn động như sóng thần cuộn trào, dùng màn sáng làm trung tâm, khuếch tán ra bốn phương tâm hướng, một vài đệ tử thế lực nhị lưu bị trực tiếp thổi bay.
Mấy trưởng lão tông môn bên cạnh vội vàng vận chuyển nguyên khí, hợp lực tạo thành một vòng tròn năng lượng bền bỉ, che chắn năng lượng sinh ra sau vụ va chạm vừa rồi.
- Niếp trưởng lão mạnh như thế sao?
Mày kiếm của Tô Dật khẽ nhúc nhích, hắn bị tu vi tinh thâm của Niếp trưởng lão làm cho kinh hãi không thôi.
Nhìn nữa đám người Ngụy Hồng bên cạnh, ai cũng lộ ra vẻ mặt kinh sợ, ngay cả cường giả như thế cũng không thể đi vào Cửu Tinh Kiếp Hải được, đám người bọn họ vào Phong Lôi Cốc rồi phải suy nghĩ thật kỹ có nên mạo hiểm đi vào hay không.
Dư uy của vụ va chạm dần dần biến mất, Phong Lôi Cốc bị cát vàng bao phủ, khắp nơi chỉ còn lại sắc vàng của cát.
Mặc dù đứng gần nhau, nhưng mỗi người chỉ thấy người bên cạnh, không hề nhìn thấy bóng người nào khác.
Thứ duy nhất có thể thấy là ánh sáng yếu ớt từ cửa cốc, dù bị cát vàng bao phủ nhưng vẫn toả sáng rạng ngời.
Lúc này Niếp trưởng lão khuôn mặt râu tóc đều đã nhiễm trên vàng sắc, tuyệt đối lĩnh vực khai mở, đem oanh kích sinh ra năng lượng ba động bài trừ tại ngoại, trong tay năng lượng không ngừng quán chú ở màn sáng chi lên.
Màn sáng bắt đầu tách ra hai bên, hình thành vết rạn hình hạt táo, xung quanh có hồ quang điện chuyển động không ngừng, tiếng rẹt rẹt tê dại da đầu.
- Giờ thìn đã đến, dựa theo danh sách, năm người trong tông môn mới được đi vào!
Giọng nói của Niếp trưởng lão vang lên xa xa trong cát vàng.
Nam Cung Hàn Qua dẫn theo ba cường giả bên người, hắn nhún một cái đã đến trước màn sáng, giơ hai tay lên, sau đó chui vào trong khe nứt, mấy người sau lưng cũng nhanh chóng đi vào.
- Ầm!
Bóng Nam Cung Hàn Qua biến mất trong tia sáng, không gian không ngừng có gợn sóng rung chuyển, kéo liền ra ngoài như gợn nước.
Bây giờ cát bay đầy trời, không thể mở miệng nói chuyện, Tô Dật vận chuyển nguyên khí, truyền âm cho đám người Bá Vương tông và Thương Vân điện bên cạnh.
- Bá Vương tông và Thương Vân điện, dắt tay đi về phía trước, đi vào khe nứt, tuyệt đối không được tách ra!
Nói xong, mọi người bắt đầu khởi động nguyên khí, đi đến trước màn sáng, Tây Vô Tình và Vô Thường tiên tử lấy dây thừng trong không gian ra trói hai người thành một.
- Tiểu tử, dây thừng này ta đã từng dùng bí pháp củng cố, bây giờ ta truyền khẩu quyết cho ngươi, đến lúc đó chỉ có ngươi mới có thể mở nó ra.
Tây Vô Tình che miệng mũi, truyền âm cho Tô Dật.
Tô Dật lập tức tĩnh tâm, lắng nghe Tây Vô Tình truyền thụ khẩu quyết, trong lòng rất vui vẻ, trước khi đi Tây Vô Tình lại đưa cho hắn một vật rất có ích.
- Đại ca, cám ơn ngươi, mọi người ở ngoài phải cẩn thận, ta đi vào trước!
Tô Dật có thể cảm giác được những thế lực nhị lưu còn lại đã phá bỏ vòng sáng bảo vệ, bay về phía bên này.
Chuyện này không nên chậm trễ, Nam Cung Hàn Qua đã đi vào Phong Lôi Cốc, nhanh chóng đi vào là để tranh thủ thêm được một chút thời gian.
Chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, Tô Dật đứng trong cát vàng, không thể dùng mắt thấy bất cứ thứ gì, hắn đành truyền âm qua xung quanh.
- Các vị, giữ chặt người bên cạnh, chúng ta vào cốc!
Tô Dật quơ tay túm chặt tay người bên cạnh, hắn cảm giác được mình nắm được một bàn tay mềm mại như không xương, Tô Dật không kịp nghĩ nhiều, lập tức kéo người chui vào trong cốc.
- A!
Phía sau vang lên tiếng hét yêu kiều, cuối cùng bị bao phủ trong tiếng gào thét của cát vàng.
Sau khi Tô Dật chui vào, thần thức bắt đầu giảm xuống, tiếng ồn ào xung quanh cũng dần biến mất, Tô Dật giống như rơi vào bóng tối vô tận.
- Ồ!
Tô Dật cảm giác được bản thân ở trong một vùng tăm tối, nhưng đốm sáng thần bí trong đầu lại đang phát ra ánh sáng mỏng manh, trở thành tiêu điểm duy nhất trong đêm tối.
- Ngươi đến đây!
Một giọng nói già nua xa xưa yếu ớt truyền đến, giống như vang lên từ Thái Cổ, làm cho thức hải Tô Dật rung lên.
Cả người hắn vô thức chạy về phía đốm sáng, nguyên khí màu đỏ dưới chân bắt đầu khởi động, nhanh chóng đến gần đốm sáng thần bí.
- Gào gừ!
Đốm sáng cũng di chuyển với tốc độ cao, đốm sáng thần bí cuối cùng hoá thành một con cự long toàn thân toả kim quang.
Kim long có nanh vuốt sắc bén, dài vạn dặm, tốc độ như lôi đình, nhanh chóng thoát khỏi tầm mắt của Tô Dật.
Thái Hư Thần Hải trong cơ thể Tô Dật cũng bắt đầu dâng bốc lên, không ngừng tuôn ra toàn thân.
Nguyên khí thuộc tính hoả vờn quanh bên người, hắn dùng toàn bộ sức lực bay đi, hai cánh sau người nhanh chóng đập, cả người như một sợi tơ phóng nhanh theo sau đốm sáng.
- Sưu!
Đốm sáng như có linh khí, đến lúc sắp đến gần Tô Dật, lập tức hoá thành một con Bạch Hổ trắng như tuyết, uy phong lẫm liệt, mỗi bước đi có thể làm trời rung đất chuyển, lại lần nữa chạy thoát khỏi sự truy đuổi của Tô Dật.