Chương 1375
Đường trưởng lão nhìn chung quanh một chút, vỗ vỗ Tô Dật đang ngẩn người.
- Tô tông chủ, cuối cùng chúng ta đã đến Tinh Thần Vực tầng thứ nhất của Phong Lôi Cốc. Nơi này có tinh thần lực tràn đầy, ngươi có cảm giác gì khác lạ không?
Tô Dật hồi phục lại tinh thần, âm thầm vận chuyển nguyên khí, Thái Hư Thần Hải tràn đầy không gì sánh được.
Cả người tự do thoải mái, không có chút khó chịu nào, hắn lắc đầu.
Giữa hai lông mày của Đường trưởng lão hiện lên sự nghi ngờ, tự lẩm bẩm.
- Chẳng lẽ lão hủ cảm giác sai? Không thể như thế được!
Trong lúc Đường Vọng còn cảm thấy không thể hiểu nổi, Tô Dật còn muốn hỏi lại rõ ràng.
Nhưng ở phía xa, một bóng dáng mềm mại bay đến, chính là Sư Tố Tố đã sắp xếp lại ổn thỏa.
Lúc đi đến gần, trong lòng Sư Tố Tố vẫn còn sợ hãi, trái tim linh lung có cảm giác như có cảm giác sắp có chuyện gì xảy ra.
Sư Tố Tố lòng rối loạn va phải ánh mắt của Tô Dật, má nàng ửng hồng, cánh môi khẽ nhếch, không biết nói gì cho phải.
Tô Dật đang muốn mở miệng giải thích chuyện vừa rồi, Sư Tố Tố đã giành trước một bước.
Sư Tố Tố rất sợ Tô Dật nhắc đến chuyện kiều diễm mộng ảo vừa rồi, nàng giành nói trước, dịu dàng nói.
- Đừng nhắc đến, chuyện xảy ra khẩn cấp, ta biết ngươi tốt với ta, trong lòng ta rất cảm kích, ta không muốn nghe… ngươi đừng nhắc đến nữa.
Vừa dứt lời, Sư Tố Tố đã rũ mắt xuống, hơi thở nặng nề, cắn chặt môi hồng, không nói nữa.
Lời nói đã đến miệng, nhưng Tô Dật nuốt quay về, hắn ngượng ngùng cười.
- Ừm, vậy thì tốt quá rồi.
Trong lòng hơi yên tâm, xem ra nha đầu trước mắt này đã buông lỏng rồi.
Nếu như trước đây, sợ hắn đã sớm táng thân ở chỗ này, không cần đi vào trong nữa.
- Sư cô nương, ngươi vừa nằm mơ sao?
Tô Dật đổi chủ đề, hỏi ra suy nghĩ trong lòng.
- Ừm… Đúng vậy!
Sư Tố Tố nhẹ nhàng trả lời.
- Là giấc mơ đẹp sao?
Tô Dật tiếp tục hỏi, trong ánh mắt đều là sự chân thành, rất muốn biết rõ chân tướng.
Gương mặt Sư Tố Tố ửng hồng không gì sánh bằng, nhẹ giọng đồng ý.
Trong lòng Tô Dật càng nghi ngờ, xem ra chỉ có hắn đi vào không gian hắc ám, Sư Tố Tố và những người còn lại chỉ là ngủ quên mất.
Không nghĩ nhiều, hắn nhìn bốn phía xung quanh, không vui đùa nữa.
Thấy xung quanh đều là thảo nguyên mênh mông không nhìn thấy cuối.
Ở phía xa có vài hồ nước nhỏ, bầu trời đầy sao, rất khó nhìn thấy phương hướng.
Đường trưởng lão chỉ thấy thảo nguyên mịt mờ, hắn rất rung động, đưa mắt nhìn Sư Tố Tố, dùng giọng nói già nua hỏi lại câu vừa hỏi Tô Dật.
- Sư nha đầu, ngươi cảm thấy có gì khác lạ không?
Sư Tố Tố nghe vậy thì không chìm trong cảm giác thẹn thùng nữa, ý niệm trong đầu thay đổi thật nhanh, vận chuyển nguyên khí.
Nửa buổi sau, ánh mắt Sư Tố Tố co lại, trong ánh mắt hiện lên sự hoảng sợ.
Sư Tố Tố cảm giác không đúng, còn nghĩ bản thân nhầm rồi.
Nàng khởi động nguyên khí lần nữa, rót nguyên khí vào toàn thân, sau đó bất đắc dĩ lắc đầu, sâu kín nói.
- Tu vi giảm bớt!
Tô Dật nghe vậy, rất giật mình, sau đó khởi động nguyên khí, tinh tế cảm nhận khí tức trên người Sư Tố Tố.
Tu vi của nàng vẫn là Nguyên Hư Kỳ thất trọng, vì vậy hắn nhẹ giọng nói.
- Không đúng! Khí tức trên người vẫn là Nguyên Hư Kỳ thất trọng mà!
Tô Dật có câu hỏi mà không có đáp án.
Sư Tố Tố trầm ngâm một lúc lâu, đôi mi hơi rũ xuống, trong ánh mắt tràn đầy sự kiên định.
Vì muốn chứng minh lời nói của mình, Sư Tố Tố khởi động nguyên khí thuộc tính Phong quanh người, hai tay có hai đạo nguyên khí tỏa ra, năng lượng điên cuồng xoay tròn, hóa thành phong nhận chằng chịt.
- Thiên Tuyết phong nhận!
Tô Dật nhận ra chiêu này, đây chính là chiêu lúc đầu nàng tập sát hắn, cũng chính là sát chiêu "Phong vũ Huyền Thiên Kiếm" vũ kỹ Hoàng Phẩm, uy lực kiệt luân, lực lượng mạnh mẽ.
Phong nhận nhiều không đếm xuể gào thét ra, chúng tung hoành ngang dọc, sôi trào cả không gian.
Vô số phong nhận nho nhỏ tinh tế kèm theo khí tức bạo tác bén nhọn phóng ra, nổ tung tại chỗ.
- Lên!
Sư Tố Tố quát lên một tiếng yêu kiều, phong nhận dày đặc như vạn kiếm quy tông, đánh về hồ nhỏ ở phía xa xa.
- Ầm!
Hồ nhỏ phía trước bị đánh thành một cơn sóng lớn, phóng lên cao, mơ hồ có cả tiếng dã thú rít gào, dường như muốn ăn tươi nuốt sống người khác.
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, lần này Sư Tố Tố đánh ra uy lực nhỏ hơn lần trước rất nhiều.
Hôm qua Sư Tố Tố có tu vi Nguyên Hư Kỳ lục trọng, đã làm cho phong nhận mạnh mẽ, cứng cáp và sắc bén, nhưng hôm nay dù có tu vi cao hơn nhưng phong nhận chỉ có năng lượng bạo tạc mà thôi.
Tô Dật nhìn năng lương là có thể nhìn ra, nguyên khí của Sư Tố Tố rõ ràng bị giảm bớt.
Trước khi vào cốc tu vi của Sư Tố Tố là thất trọng, nhưng khi đi vào nơi này, mặc dù khí tức không thay đổi, nhưng lực lượng chỉ có Nguyên Hư Kỳ tam trọng mà thôi, giảm xuống hẳn bốn bậc!
Trong lòng hơi ngạc nhiên, bởi vì đây là khu vực tinh thần lực, đáng lẽ không làm giảm tu vi mới đúng.
Tô Dật cũng muốn thử xem tu vi của mình có bị giảm xuống hay không, hắn nảy ra một ý, rồi bảo Sư Tố Tố và Đường trưởng lão lui về sau, trong miệng hét lên một tiếng.
- Phá!
- Xích Cổ Ấn!
Quát một tiếng lớn, trên bàn tay Tô Dật có hơi thở nóng bỏng bốc lên ồ ồ.
Thái Hư Thần Hải điên cuồng sôi trào như nước sôi, uy áp như muốn diệt thiên nhào đến trước mặt.
Không khí gào thét, trên tay Tô Dật nóng cháy không gì sánh bằng, nguyên khí thuộc tính Hỏa đỏ thẫm bốc lên khắp người Tô Dật, dường như muốn hội tụ thành một biển lửa.
Tiếng ầm ầm vang lên, hai tay Tô Dật co lại, uy áp như vương giả phủ xuống, bá vương sống lại tràn ra.
Đồng thời, Tô Dật dùng toàn lực vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, trên người dâng trào chiến ý, nguyên khí thuộc tính hỏa chấn động dựng lên, xoay tròn xung quanh người Tô Dật, tỏa sáng rực rỡ.
Khí tức nóng cháy đốt cháy cả không khí, kèm theo uy áp hiển hách, lực lượng trầm trọng cả ngàn năm góp lại, sát phạt khoảng không, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Đây chính là sát chiêu hoàn chỉnh Thiên Yêu Cổ Kinh trong “Man Hoang Kinh được luyện ra, uy lực kinh người, được Tô Dật sử dụng, lực lượng bàng bạc như thủy triều lao nhanh về phía hồ nước.
- Ầm!
- Ầm ầm!
Uy năng của Xích Cổ Ấn vô cùng bá đạo, giống như Long khổng lồ trở mình trong gió, làm cho cả đất dưới hồ nước cũng phải bốc lên.
Bọt sóng bay một đường vòng cung trên không sau đó rơi xuống đất, giống như một cơn mưa rào tầm tã trút xuống.
Hồ nước bị rút cạn nước, chỉ còn đất đá trơ trọi dưới đáy.
Vô số hòn đá lớn nhỏ xen lẫn dưới đáy hồ đều bị lực lượng trùng kích lên, vỡ thành từng mảnh nhỏ.