← Quay lại trang sách

Chương 1394

Băng Diễm Cuồng Đao vốn là công pháp bí truyền của Thanh Diễm Môn, không phải đệ tử trọng yếu tuyệt đối không thể học được, ở Hỗn Loạn Vực có thanh danh rất lớn.

Truyền thuyết tu luyện Băng Diễm Cuồng Đao đến đại thành, người thi triển có thể làm cho hàn băng và hỏa diễm đồng thời xuất hiện ở trên bàn tay, hai loại thuộc tính băng hỏa không ngừng chuyển hóa, trạng thái chung cực là băng thượng diễm, diễm trung băng, cực kỳ huyền ảo.

Võ đạo chi lộ rất kiêng kỵ thuộc tính nguyên khí nhiều lại tạp, tốt nhất có thể chuyên tu một loại thuộc tính nguyên khí tới đại thành.

Hỗn Loạn Vực vốn là địa phương không nói cầu quy tắc, đồn đãi tổ tiên của Thanh Diễm Môn thiên phú tuyệt thế, bằng vào Băng Diễm Cuồng Đao đứng ở trên đỉnh phong võ đạo.

Đã từng trong nháy mắt có thể băng phong vạn lý, dưới cơn giận dữ có thể đốt cháy bát hoang, vô địch thiên hạ, người nghe tiếng đã sợ hãi run rẩy.

- Băng thượng diễm, quả nhiên rất bất phàm!

Nam tử áo đen sinh ra hứng thú, trong mắt lóe ra tà quang, đồng tử phóng lớn, nhìn chằm chằm chiến trường ở dưới tàng cây, không có ý lập tức xuất thủ.

Chỉ thấy dưới thân cây, toàn thân Song Đầu Ma Tích bị băng phong, không thể nhúc nhích.

- Ha ha ha!

Tiếng cười hưng phấn vang vọng khắp nơi, nhìn Song Đầu Ma Tích bị mình đóng băng không thể động đậy, tên đệ tử Thanh Diễm Môn kia cực kỳ tự đắc.

- Sư huynh thật lợi hại!

Lúc này tên đệ tử trẻ tuổi cũng dần dần trấn tĩnh lại, không khỏi nịnh nọt nói.

- Hừ!

Tên đệ tử lớn tuổi hừ một tiếng, khinh thường nhìn đệ tử trẻ tuổi ngồi dưới đất, tức giận nói.

- Còn chưa chịu đứng lên? Một man yêu thú đã dọa ngươi sợ thành như vậy, sở học bao năm đều ném hết rồi sao?

Đệ tử trẻ tuổi nhìn đệ tử lớn tuổi liên tục gật đầu, đột nhiên vẻ xấu hổ trong mắt dần dần biến thành sợ hãi, hít vào một ngụm khí lạnh.

- Phía sau... phía sau!

Đệ tử lớn tuổi nửa tin nửa ngờ quay đầu lại, chỉ thấy khối băng xuất hiện vết rạn thật nhỏ, cả khối băng như mạng nhện nát bấy.

- Ầm!

Song Đầu Ma Tích rống lớn, băng tinh tung bay đầy trời.

Tiếng gầm rú vang động núi sông, làm cây cối ngã nghiêng nát bấy.

Ngay sau đó, yêu khí của Song Đầu Ma Tích tăng mạnh, miệng không ngừng gầm nhẹ, so với vừa rồi thì mạnh hơn nhiều lắm, hiển nhiên lúc trước nó không có sử dụng toàn lực.

Ở dưới lực lượng mạnh mẽ, không gian trước người đệ tử lớn tuổi nổ tung, khí lãng như cuồng phong sóng lớn quất tới.

Sau khi tránh thoát trấn áp, Song Đầu Ma Tích cực kỳ tức giận, thân sau lắc một phát, cái đuôi đảo qua, tất cả băng tinh còn thừa lại bắn về phía tên đệ tử lớn tuổi.

- Không xong!

Tên đệ tử lớn tuổi phản ứng lại, vội vàng bắt pháp quyết, ba tường băng cao chừng mấy trượng xuất hiện ở trước người.

- Rầm rầm rầm!

Còn chưa kịp phản ứng, Song Đầu Ma Tích đã xông đến, giống như đạn pháo lao vào tường băng.

Ba tường băng ở dưới lực lượng mạnh mẽ của Song Đầu Ma Tích trùng kích, lập tức vỡ nát.

Tên đệ tử lớn tuổi như sớm ngờ tới tình huống sẽ như vậy, vội vàng chân khí, thân ảnh lui về phía sau.

Chỉ nháy mắt đã xuất hiện ở ngoài mấy trượng, trong tay nắm sư đệ đã sớm sợ bất tỉnh, trực tiếp ném qua một bên.

Đệ tử lớn tuổi vuốt ngực, mấy địa phương vừa rồi bị băng tinh bắn trúng, đang ồ ồ chảy ra tiên huyết.

Hai tay rũ xuống, không ngừng run rẩy, mắt nhìn Song Đầu Ma Tích dáng dấp dữ tợn, đệ tử lớn tuổi cau mày.

Trên người Song Đầu Ma Tích tràn ngập khí tức hung bạo, chân sau không ngừng đạp bùn đất, chuẩn bị khởi xướng tiến công.

- Chẳng lẽ hôm nay phải chết ở đây sao!

Đệ tử lớn tuổi thầm thở dài, trong lòng biết trưởng lão nhất định là bị man yêu thú khác kiềm chế, hôm nay sợ là chạy không khỏi kiếp nạn này rồi.

- Hưu!

Thời điểm tên đệ tử lớn tuổi chuẩn bị nhận mệnh, một bóng người màu đen từ trong rừng bay tới.

Bóng đen như một con chim lớn, kiếm khí kích xạ, ở trên không trung vung ra một đường vòng cung quỷ dị.

Chỗ đường vòng cung đi qua, không gian xung quanh trở nên lạnh lẽo.

- Gào gừ!

Tiếng thú hống chấn triệt sơn lâm.

Lưu quang lướt ra, Song Đầu Ma Tích bị chém trúng, lân giáp trên lưng bị lột bỏ hơn mười miếng.

Song Đầu Ma Tích bị đau, trong mắt tràn đầy hoảng sợ, vội vàng xoay người nhìn lại.

Chỉ thấy một nam tử áo đen, khóe miệng nhếch lên, như thây khô quỷ quái.

Nam tử áo đen tự tiếu phi tiếu, ngẩng đầu nhìn Song Đầu Ma Tích, ngón tay phải ngoắc ngoắc ý bảo nó tiếp tục qua đây, cùng mình liều mạng.

Trong nháy mắt, một góc Thú Đình như biến thành Âm Phủ, gió thảm mưa sầu, cuồng phong nức nở,

Trong mắt Song Đầu Ma Tích tràn đầy kiêng kỵ, không ngừng lui về phía sau.

Ngay cả Song Đầu Ma Tích, trong mắt cũng lộ ra vẻ tôn kính và hoảng sợ, nó điên cuồng hét lên hai tiếng, sau đó không hề ham chiến, xoay người bỏ chạy.

Nam tử áo đen cũng không dây dưa, quay đầu nhìn về phía hai đệ tử Thanh Diễm Môn.

Đệ tử lớn tuổi nhìn Song Đầu Ma Tích đào tẩu, trong lòng không có chút cảm giác vượt qua nguy cơ, ngược lại càng thêm sợ hãi.

So sánh với Song Đầu Ma Tích, nam tử trước mắt càng làm cho tên đệ tử lớn tuổi lo sợ bất an.

- Loan Thạc!

Đệ tử lớn tuổi mắt lộ hàn quang, nhìn nam tử áo đen trước mắt dáng dấp đã đại biến, không phải người khác, chính là thiếu chủ Xích Nhật tông mấy ngày trước.

Nguyên lai nam tử áo đen trước mắt thần quỷ khó phân biệt kia, chính là Loan Thạc nổi danh anh khí, phong thần anh tuấn.

Chỉ mấy ngày, dáng dấp khí chất của Loan Thạc đã đại biến, khí tức kinh khủng từ trong người Loan Thạc tuôn ra, không gian xung quanh bị tà khí càn quét hết.

Hai tay đen nhánh tạo thành chộp, Loan Thạc nhe răng cười, từ từ chộp tới tên đệ tử lớn tuổi.

- Loan Thạc, ngươi muốn làm gì?

Tên đệ tử lớn tuổi vội vàng lui về phía sau, vừa vận chuyển chân khí vừa hô to.

Trong giây lát, kình khí đen nhánh xẹt qua, hai tay Loan Thạc huy động, ngũ chỉ thành chộp, cực kỳ sắc bén va chạm vào tường băng diễm.