← Quay lại trang sách

Chương 1414

Nội tâm Tô Dật một mảnh thanh minh, thế giới phảng phất đều bình lặng lại, trong đầu chỉ còn lại mỗi tu luyện.

Tùy theo thời gian trôi qua, quang mang nguyên khí trên người hắn càng lúc càng lộng lẫy, lực lượng bốn loại thuộc tính bắt đầu cuộn trào mãnh liệt, hình thành quang kén, hoàn toàn bao bọc hắn lại.

Trong không gian thần bí, ở các nơi còn lại lần lượt có từng đạo thân ảnh hạ xuống, mọi người bắt đầu chìm trong tu luyện.

Bên ngoài không gian thần bí, hai người Quý Thiên Phục, Lâm Chấn Dương dẫn theo cường giả Nguyên Hoàng cảnh Huyền Kiếm môn và Lục Hợp tông lặng lẽ canh chừng, ngoài ra còn có Hoàng Kiện và Ông Chính Quyền.

Còn đám người Tạ Vô Hư, Đường Vọng thì tạm thời ở trong Bá Vương tông.

Nhưng không lâu sau đó, thâm tâm bọn họ lần nữa cảm nhận được rung động, bởi vì trong Bá Vương tông, hai người gặp được mấy tên cường giả Nguyên Hoàng kỳ.

- Là người Ngọc Đỉnh tông và Thiên Chu tông trước kia, không ngờ bọn họ cũng đi theo tiểu tử Tô Dật kia!

Xác nhận thân phận xong, Đường Vọng lắc đầu cười khổ.

Nếu không phải bởi vì đa số mấy người này đều xuất từ Ngọc Đỉnh tông, lúc trước hẳn đã cùng nhau ra tay, ngăn chặn hai người La Thừa, Lô Ứng Hồng.

- Ngọc Đỉnh tông cứ vậy... Tan biến?

Đồng thời, mấy vị cường giả Nguyên Hoàng cảnh quy thuận Bá Vương tông này sau khi biết tin hai vị lão tổ Ngọc Đỉnh tông bỏ mình, toàn thể Ngọc Đỉnh tông tan tác, ai nấy đều chấn kinh.

Kết quả này quả thực khó mà tưởng tượng, song lại không thể không chấp nhận.

Chẳng qua cũng may, bây giờ bọn họ đã là người Bá Vương tông, dù còn chưa thực sự được tín nhiệm, nhưng í ra cũng bảo vệ được tính mệnh.

- Lão gia hỏa ngươi tính thử xem, hiện tại số lượng cường giả cấp Hoàng của Bá Vương tông đã hơn được thế lực nhị lưu bình thường chưa?

Hai người Tạ Vô Hư Đường Vọng bấm ngón tay tính toán.

Dựa theo những gì nhìn thấy, bọn họ kinh ngạc phát hiện, hiện nay Bá Vương tông có khoảng chừng mười bảy mười tám vị cường giả cấp Hoàng, con số tăng trưởng quả thực quá nhanh.

Phải biết, mấy tháng trước lúc bọn họ đối mặt Thất Tinh Kiếm tông thì chỉ có nước chạy trối chết.

- Cũng không biết tiểu tử kia rốt cục dùng thủ đoạn gì, lại có thể ồ ạt thu phục thú hoàng.

Đường Vọng sa vào trong trầm tư, bọn họ sớm đã phát hiện Tô Dật có năng lực phi thường, chẳng qua không nghĩ tới thiếu niên kia lại bỗng chốc thu phục nhiều thú hoàng như vậy, cũng không biết hắn làm bằng cách nào.

- Có loại thủ đoạn này, Bá Vương tông không phát triển lớn mạnh mới là chuyện lạ!

Tạ Vô Hư nhún vai nói, thực tế rất nhiều người lăn lộn ở Hỗn Loạn vực đều rõ ràng, lực lượng mạnh nhất của Bá Vương tông hiện nay không phải là mấy ngàn đệ tử môn hạ, mà là đại quân Man Yêu thú đếm không xuể.

Một khi cuộn lên thú triều, ngoại trừ thế lực nhất nhị lưu ra, sợ rằng không cá nhân hay tông môn Hỗn Loạn vực nào có thể ngăn trở.

Cũng khó trách, Bá Vương tông vốn tọa lạc trên địa bàn Man Yêu thú, trong vô hình, chính điều này đã giúp ích rất nhiều cho bọn họ.

- Lần này không biết tiểu tử kia phải chữa thương bao lâu.

Mấy ngày sau, đám người Tạ trưởng lão và Đường trưởng lão không khỏi cảm thấy có chút đành chịu.

Từ khi mấy người Tô Dật chạy đi bế quan chi, thì mãi chẳng thấy ai có biểu hiện gì cả.

Cũng may Nam Cung Ngưng Nguyệt sớm đã an bài nhân thủ, tiến hành chiêu đãi mọi người rất tử tế, nhờ đó mới khiến những cường giả này không có quá nhiều oán ngôn.

Thời gian trôi đi rất nhanh, chớp mắt đã qua gần nửa tháng.

- Tiểu tử này vẫn chưa xuất quan!

Đám người Tạ trưởng lão không khỏi sốt ruột, tên Tô Dật kia đã liên tục nửa tháng không xuất hiện.

Phải biết đám người bọn họ ở Hỗn Loạn vực đều là nhân vật có đầu có mặt, thiếu niên kia lại chỉ biết cúi đầu chữa thương, không thấy đi ra bắt chuyện một cái.

Điều này khiến bọn họ rất là đành chịu, bắt đầu nôn nóng trong lòng.

Nếu không phải cần chính mồm hỏi Tô Dật một vài vấn đề, Tạ trưởng lão, Đường trưởng lão sợ rằng đã dựng râu trừng mắt, phất tay áo bỏ về tông môn.

- Lại đợi chút đi!

Cuối cùng, mọi người chỉ có nước lắc đầu cười khổ.

Bọn họ sớm đã nhìn ra tiểu tâm tư của Tô Dật, chính là muốn mượn lực lượng mấy người bọn họ để khiến cho Huyết Dương tông không dám xâm phạm trong lúc mọi người chữa thương.

Chẳng qua, vô luận là Tạ trưởng lão hay Đường trưởng lão, trong lòng đều cùng ôm theo tâm tư khác, bằng không sao lại cam tâm tình nguyện đợi ở chỗ này?

Có một số sự tình trước đây hành xử có hơi thất sách, giờ chỉ hy vọng có cơ hội để bù đắp.

⚝ ✽ ⚝

Thần Kiếm Môn, tin tức Hỗn Loạn vực rốt cục cũng truyền đến nơi này!

- Ha ha ha... Hay cho Tô Dật, tiểu tử này không ngờ lại gây nên động tĩnh lớn như thế ở Hỗn Loạn vực!

Trong đại điện, Tư Đồ Lưu Vân ngồi trên ghế đầu, ngửa đầu cười to, tâm tình có vẻ sướng khoái vô cùng.

Phía dưới, trưởng lão chư phong cũng đang ngồi, trên mặt đa số người đều mang theo ý cười.

- Đúng là ghê thật, Thần Kiếm Môn ta được dịp nở mặt a!

Doanh Đãng trưởng lão của kiếm phong thứ ba mươi lăm vuốt ve chòm râu, nét mặt tươi vui.

- Lấy tính cách tiểu tử kia, ở Hỗn Loạn vực quả thực như cá gặp nước! Nếu còn ở lại trong Thần Kiếm Môn ta, tuyệt đối sẽ bó tay bó chân!

- Hỗn Loạn vực chính là nơi chuyên sinh tồn những người như Tô Dật, ở nơi ấy, hắn có thể tận tình thi triển quyền cước mà không cần có bất kỳ lo lắng gì!

- Biển rộng mặc cá nhảy, trời cao mặc chim bay! Tô Dật đúng là thích hợp trưởng thành trong Hỗn Loạn vực!

Trưởng lão các kiếm phong khác như Mai Hoa Diệp, Vu Trường Thanh, Lữ Bạch Mi, Đoạn Nguyệt Dung đều mở miệng, vui mừng nói.

Bọn họ hiểu rất rõ tính tình Tô Dật, thiếu niên kia không chỉ tinh minh, thủ đoạn càng là bất phàm, hoàn toàn không giống thiếu niên mười mấy tuổi bình thường.

Trước đây mọi người đều thấy được, Tô Dật khi thì bá đạo, khi thì tùy tiện, khi thì lạnh lùng, khi thì chân thành, khi lại tính toán...

Chẳng qua cũng may, hắn đối đãi với Thần Kiếm Môn vẫn hết sức có cảm tình, dù sao nơi đây cũng có rất nhiều bằng hữu của hắn.

Trong đại điện, Tô Cuồng Ca trưởng lão ngồi lẳng lặng không nói lời nào, song ai nấy đều thấy được, khóe miệng quanh năm nghiêm túc kia lúc này lại nhếch lên ý cười rõ nét, ánh mắt lấp lóe tinh quang.

Tô Dật là người của kiếm phong thứ ba mươi sáu, giữa hắn và Tô trưởng lão dù không có danh thầy trò, lại tình hơn thầy trò, thậm chí là thân tình.

Thiếu niên kia rời khỏi Trung Châu chưa tới một năm, không ngờ đã phát triển đến trình độ như vậy, Bá Vương tông mà khi trước bịa đặt ra trên Thánh Vũ đại hội càng là nhanh chóng quật khởi!

Hết thảy tất cả đều khiến cho Tô Cuồng Ca trưởng lão nhịn không được cảm thấy an vui, đồng thời, còn có cả kiêu ngạo!

- Phụ thân!

Ngay khi mọi người trong đại điện đang cảm thán, chợt có thanh âm non nớt truyền đến, chỉ thấy một thân ảnh thiếu niên xông vào đại điện.

- Mục Dương, ngươi xuất quan rồi à?

Chứng kiến thiếu niên này, Tư Đồ Lưu Vân lập tức lên tiếng hỏi, những người còn lại cũng quét mắt về phía hắn.

- Gặp qua phụ thân, gặp qua chư vị trưởng lão!

Lần lượt chào hỏi rất nhiều trưởng lão trong đại điện, sau đó Tư Đồ Mục Dương mới đáp:

- Đúng vậy phụ thân!

- Ồ? Ngươi đột phá đến Nguyên Hư kỳ?

Tư Đồ Mục Dương vừa dứt lời, Lữ Bạch Mi trưởng lão chợt kinh hô thành tiếng.

Tiếng kinh hô này khiến mọi người tại trường đều chấn động, nguyên một đám trưởng lão vội thi triển lực lượng linh hồn, quét về hướng Tư Đồ Mục Dương.