Chương 1472
Dao động này vừa mới xuất hiện đã dẫn tới sự chấn động kinh khủng, lay động cả không gian, sức mạnh to lớn sôi trào như xuất hiện một bàn tay vô hình, túm cả không gian nơi này lại, mãnh liệt lắc lư!
Võ giả có mặt ở đây đều là hạng người tu vi bất phàm, chí ít đều đạt tới Nguyên Chân cảnh, Nguyên Hư cảnh cũng có rất nhiều.
Nhưng mà dưới sự dao động đó, những cường giả này đều không đứng vững thân thể, như sắp gục ngã.
- Có chuyện gì xảy ra!
Có người kinh hô, nỗ lực ổn định thân hình, nhưng xung quanh cũng không có ngoại lực nào có thể dựa vào, tựa như một người bình thường thân ở trong địa chấn, đung đưa trái phải.
- Bí cảnh! Nhất định là bí cảnh lại xuất hiện động tĩnh!
Có người kêu lên, nói ra suy đoán như vậy.
Lời này vừa nói r làm cho vô số người run lên, hai chữ bí cảnh dẫn tới sự quan tâm của tất cả mọi người.
⚝ ✽ ⚝
Rốt cục vẫn có người tu vi yếu không chịu nổi lực dao động mãnh liệt, trong tiếng ong ong ngập trời mà bị ngã gục, đập lên mặt hồ.
Quỷ dị là sau khi những người này ngã xuống lại bị mặt nước cắn nuốt, biến mất không thấy bóng dáng nữa, cho dù khóc lớn hô to như thế nào hoặc bỏ mạng giãy dụa cũng vô ích.
- Mặt hồ này quá kỳ quái!
Nhìn cảnh tượng như thế, Tô Dật tê cả da đầu.
Mặt hồ vẫn không có chút rung động nào, mặc dù dưới tiếng ầm vang thật lớn như thế cũng không thấy chút gợn sóng.
Nhưng lúc này nhìn lại lại như một cái vương miện khổng lồ của ma vương, bên trênh trang trí bằng người, phàm đụng vào liền bị nuốt chửng, cũng không biết còn có thể sống sót mà đi ra ngoài hay không.
Ong ong ong...
Dao động hung hãn tản ra, không gian cũng vặn vẹo biến hình, mọi người đều phóng lên cao, muốn rời mặt hồ càng xa càng tốt.
Tô Dật cũng làm vậy, nhưng đồng thời hắn còn đang quan sát xung quanh.
Tầm mắt phía trước nhìn thấy một vùng ánh sáng bỏng mắt bay từ mặt hồ lên, giống như một vầng mặt trời chói chang vô lượng đang tỏa sáng làm cho không ai mở mắt được.
Tiếng vọng thật lớn kèm theo sánh sáng mà tới.
Hỗn Nguyên Chí Tôn công trong cơ thể Tô Dật vận chuyển tới cực hạn mới khiến khí huyết không đến mức quằn quại không ngừng.
Hắn nheo mắt lại, nhìn thấy ở giữa tia sáng kia có một chùm sương mù màu máu lượn lờ, có một loại sức mạnh thần bí đang cuộn trào.
Dưới khí thế khủng bố chiếu rọi, thân thể và linh hồn đều giống như bị đấm xuyên qua, sức mạnh kinh khủng tùy ý chảy trong tứ chi.
- Khí thế thật là khủng bố!
Cả người Tô Dật đều ngơ ngẩn, ngay cả Tô Tiểu Soái cũng thò từ trong ngực hắn ra.
Hai người bọn họ đứng trước vầng mặt trời vô lượng này, giống như phù du với đại thụ, cực kỳ nhỏ bé.
- Cứu ta! Nhanh cứu ta!
Bỗng nhiên, có người hô to mang theo sự sợ hãi vô biên.
Dưới ánh sáng đáng sợ chiếu rọi, một vài người cách hơi gần và tu vi yếu bỗng nhiên như bị khí cơ đâm thủng cơ thể, tia sáng nhỏ dài đâm vào từ trước người xuyên ra sau, tiếp đó cả người biến sáng, sau đó biến mất.
- Trốn! Chạy mau!
Vô số thân ảnh tới vì bí cảnh đều bắt đầu hoảng sợ như chó nhà có tang, chạy như chưa bao giờ được chạy, chạy về bốn phương tám hướng.
Nhưng tốc độ của những người đó có nhanh hơn nữa thì cũng không thể nhanh hơn ánh sáng chiếu tới được, hoàn toàn bị bao phủ bên trong ánh sáng.
- Đi mau!
Từng tiếng gào thét truyền tới từ gần vùng sáng xen lẫn nguyên khí thật lớn, nương theo lực không gian vang tới, trong nháy mắt từng bóng người bị bao lấy rồi mang đi.
Đây là cường giả Nguyên Tông cản hcuar tam đại thế lực nhất lưu cùng lục đại thế lực nhị lưu đang xuất thủ mang đệ tử trong môn hạ chạy đi.
- Trốn không thoát đâu!
Tô Dật từ lâu đã chạy lại con đường trước đó hắn tới, nhưng trong lúc chạy trốn thì khóe miệng nở nụ cười gượng.
Hắn cúi đầu nhìn về phía ngực, từng tia sáng đâm từ sau lưng ra trước người, nhanh chóng làm hắn biến thành một người trong suốt, trong nháy mắt tan rã, biến mất.
- Lão đại...
Tô Tiểu Soái lại không sao, vỗ cánh phành phạch bay lên, trên người không tự chủ được mà tỏa ra hỏa quang nóng rực tạo ra không gian độc lập, vì thế mới không bị ánh sáng đâm thủng.
Ong ong ong...
Dao động khủng bố xuất hiện tạo ra cơn sóng triều không gian vô hình, trong nháy mắt phủ xuống.
Vô số cường giả tụ tập ở đây đều bị tia sáng chiếu vào người, hóa thành hư vô rồi biến mất tại chỗ.
- Lão đại!
Con mắt của Tô Tiểu Soái lập tức đỏ lên, nó không ngờ tia sáng kia đáng sợ như thế, trong lòng hối hận không thôi.
Nếu như mình sớm xuất thủ bảo vệ thì lão đại sẽ không sao!
- Trốn đi!
Thương Vân điện, Cửu Tinh cốc, Huyết Dương tông... từng vị Nguyên Tông cảnh kêu to không ngừng, mang theo các đệ tử chạy trốn.
Xung quanh từng bóng người, lực không gian hung mãnh tỏa ra, mới hơi nghiêng người đi đã đi được khoảng cách trên trăm trượng, nhanh chóng thoát khỏi vùng đất này.
Trừ nhóm này ra, những võ giả khác không được nhận sự che chở của lĩnh vực không gian tuyệt đối đều bị tan rã, biến mất.
- Lão đại!
Trong mắt Tô Tiểu Soái ngấn đầy nước mắt, nghẹn ngào, đồng thời cũng đi theo đoàn người, cẩn thận mỗi bước đi, nhưng tốc độ cũng không giảm chút nào.
Cho tới khi đi xa hơn mười dặm, tất cả sức mạnh chợt không còn, ánh sáng mới rồi cũng chợt vỡ tan.
Mọi người quay đầu nhìn lại, trên mặt hồ xuất hiện vẻ đỏ ngầu, hồ nước vốn trong veo bây giờ lại đỏ đậm như một biển máu, sóng cuồng mãnh dâng lên xao động cửu thiên, màu đỏ tươi của máu loãng che khuất bầu trời.
Cùng lúc đó, có khí huyết tinh hung sát kinh khủng tràn ra, một biển máu nhỏ giống như tạo thành từ huyết dịch của sinh linh, dâng trào cuồn cuộn.
- Trưởng lão, không thấy rất nhiều sư huynh đệ!
Trong đám người trốn ra được có người hoảng sợ nói, khóc nức nở.
- Nhanh chóng kiểm kê nhân số, xem có bao nhiêu người biến mất!
Trong đội hình của Thương Vân điện, một vị trung niên trầm giọng nói, vô cùng nghiêm túc.
Sau khi câu nói của gã vừa dứt, mỗi thế lực khác cũng bắt đầu kiểm kê nhân số.
Một lần kiểm kê này kết quả làm cho trong lòng mỗi chủ sự tựa như có cự thạch thiên quân đập vào, cực kỳ nặng nề.
Vì thăm dò bí cảnh này, mỗi thế lực lớn đều phái ra số lượng lớn cường giả, ngoại trừ Nguyên Tông cảnh ra thì còn có rất nhiều Nguyên Hoàng cảnh cùng Nguyên Hư cảnh.
Vậy mà lúc này ngoại trừ rất ít người nhờ lĩnh vực tuyệt đối của Nguyên Tông cảnh che chở thành công thoát thân ra, những người còn lại đều đã biến mất.
- Không thấy Sư Tố Tố!
- Kinh Kỳ Nhiên, Tào Vân Phi cũng đều không thấy!
- Vu Cửu U cũng không được cứu!
⚝ ✽ ⚝
Trong mỗi thế lực lớn, từng vị đệ tử trẻ tuổi kiệt xuất nhất cũng không thấy tăm hơi nữa, không cần suy nghĩ nhiều, tất đã biến mất trong trận ánh sáng kia rồi.
Kết quả như thế, làm cho sắc mặt của các Nguyên Tông cảnh trắng bệch.
Rất nhiều người biến mất đều là tương lai của tông môn, có hy vọng kế thừa sự nghiệp, tương lai chấp chưởng sơn môn!
Trên thực tế tính toàn bộ, số người biến mất của ba thế lực lớn chưa coi vào đâu, rất nhiều thế lực nhỏ cùng tán tu dường như là toàn quân bị diệt, không có bất kỳ người nào thoát được.
Dường như mất đi lực không gian bảo vệ, căn bản không có ai có thể ngăn cản tia sáng kia xuyên thấu.