← Quay lại trang sách

Chương 1473

Tình huống như vậy quá kỳ dị rồi, khiến người ta khó hiểu.

- Bọn họ đều chết hết rồi sao? Chúng ta nên làm gì bây giờ?

Một vài đệ tử tuổi còn quá trẻ tu vi yếu cảm thấy luống cuống, cơ thể run rẩy.

- Trước tiên không nên hốt hoảng, bọn họ chưa chắc đã chết.

Bỗng nhiên, người trung niên trong Thương Vân điện lên tiếng, gã nhíu chặt chân mày, nhẹ nói:

- Mới rồi tia sáng kia không có cách nào đâm thủng lực không gian, có thể bản thân nó là một loại lực không gian. Có thể bọn họ đã đi tới một không gian khác rồi.

Lời này vừa nói ra, xung quanh nhất thời lạnh xuống, tất cả mọi người đều suy tư.

Lúc trước tình thế gấp gáp, mọi người đều hoảng sợ mà chạy, chưa kịp suy nghĩ nhiều.

Mà bây giờ theo lời nói của trung niên, cường giả Nguyên Tông cảnh suy nghĩ mọt chút, trong lòng cảm thấy suy đoán đó rất có lý.

Tia sáng kia tựa như có năng lực xuyên thấu tất cả, làm cho thân thể của tất cả võ giả đều bị đâm thủng,

Thế nhưng, bọn họ lực không gian tuyệt đối của bọn họ lại chống lại được, thành công dẫn được không ít người thoát thân.

Có thể sự thực thực sự như vậy, những người biến mất đó đã tiến vào một nơi khác rồi.

- Thực sự là như vậy phải không? Nếu là như vậy, chúng ta có thể đã bỏ lỡ cơ duyên lớn rồi không?

Đột nhiên lại có người nghi ngờ hỏi, còn có ý tiếc hận.

Những lời này cũng đổi lại một loạt ánh mắt như nhìn đứa ngốc.

- Cho dù tiến vào một không gian khác, lấy tu vi của những người đó chỉ sợ sẽ phải đối mặt với sự thách thức đáng sợ. Bí cảnh này sợ rằng so với trong tưởng tượng của chúng ta còn kinh khủng hơn nhiều.

Một ông lão nói vậy.

Xung quanh lập tức trầm mặc, mọi người tới vì bí cảnh, nhưng cho dù bí cảnh thực sự mở ra cũng tuyệt đối không thể cùng nhau chen vào, chỉ có thể để cường giả chân chính đi trước tìm hiểu.

Thậm chí sẽ phải mời ra cao thủ tọa quan vô số năm trong tông môn thì mới có thể tra rõ được.

Đến khi đó mới là lúc phái ra số lượng nhân thủ lớn vơ vét.

Đương nhiên, chuyện này là dưới tình huống bình thường.

Nếu như bí cảnh này bình thường, mọi người có mặt có thể tiến vào tra xét, đây cũng là nguyên nhân mà các thế lực lớn ngăn cản vô số tán tu cùng thế lực nhỏ.

Nhìn trận ánh sáng lúc trước, rõ ràng là bí cảnh này không giống bình thường, những người vừa biến mất này sợ là sẽ gặp phải phiền phức khó có thể tưởng được.

- Lui ra ngoài trăm dặm tiếp tục chờ, nếu như bọn họ may mắn sẽ có thể ra khỏi đó.

Người trung niên của Thương Vân điện nói vậy, sau khi gã ra lệnh, mọi người của Thương Vân điện bắt đầu đi về phía xa.

Quay đầu nhìn về phía sau, nơi đó biển máu dao động, đầu sóng cao cả trăm trượng.

Trong một thoáng chốc tựa như có thể nghe được tiếng sinh linh kêu rên, âm hồn kêu khóc thảm thiết.

- Đi!

Mọi người còn lại cũng không lưu luyến nữa, không dám dừng lại lâu ở đây.

Chỉ là khi bọn họ vừa mới hành động, có người bỗng nhiên sợ hãi ồ một tiếng, chỉ về một hướng.

Nơi đó có hai bóng người đứng lặng phía xa, tựa như đang xoay người lại nhìn phía này.

- Nguyên Tông cảnh.

Người trung niên của Thương Vân điện nhướng mày, gã có thể cảm giác được lực không gian quanh người hai người kia tất nhiên là Nguyên Tông cảnh.

Nhưng dường như là đang cố gắng che giấu gì đó, mặt mũi đều che bên dưới bào mũ, không nhìn thấy được mặt thật, cũng không biết là thần thánh phương nào.

- Hỗn Loạn vực tàng long ngọa hổ, xuất hiện hai Nguyên Tông cảnh cũng là chuyện bình thường.

Bên Cửu Tinh cốc, Đường Vọng nhẹ nói, đối với chuyện này không hề để ý.

Nhưng Đào Nguyên Đức, Đổng Trường Khanh, Nhiếp trưởng lão thì đều biết, trong Hỗn Loạn vực đồng thời xuất hiện hai Nguyên Tông cảnh tuyệt đối không phải chuyện bình thường, chỉ là lúc này mọi người đều không còn tâm tình truy cứu.

Chỉ là không biết rõ lắm, hai người kia mới rồi đã ở gần đây hay không.

Cũng chính lúc mọi người đang nhìn chằm chằm, xa xa hai người kia cũng đang nhìn về phía này.

- Không thấy Thánh Tử đâu, chúng ta nên làm gì đây.

Dưới bào mũ che lấp, một giọng nói già nua truyền ra, chỉ có người bên cạnh nghe thấy.

- Tất nhiên là bởi vì bí cảnh, chỉ có thể tạm thời chờ ở đây, bằng không nếu trở lại Thánh Sơn, hai người chúng ta không thể ăn nói được với Thánh Tôn.

Lại một giọng nói già nua nữa vang lên.

Tên còn lại nghe vậy trầm mặc không nói, sau khi tìm một phương hướng thì rời khỏi chỗ đó.

Nhìn hai người rời đi, mọi người trong Hỗn Loạn vực đều không nhiều lời, chỉ là mục tiêu của bọn họ đang nằm ở chỗ khác.

- Mau nhìn xem, đó không phải con huyết mạch phượng hoàng đi theo bên người Tô Dật sao?

Có người kinh hô, chỉ vào Tô Tiểu Soái đang vỗ cánh phành phạch cách đó không xa.

- Đúng rồi!

Người từng gặp Tô Tiểu Soái không nhiều lắm, nhưng rất nhiều người của Hỗn Loạn vực đều đã nghe tới sự tích của nó, hơi suy nghĩ đã nhận ra được nó.

- Tô Dật chắc chắn đã tới đây, chỉ sợ cũng đã bị bí cảnh nuốt vào rồi! Cho dù hắn có thể còn sống ra ngoài hay không, món nợ của Huyết Dương tông ta trước hết tính chút trên người con huyết mạch phượng hoàng này đã!

Tất Tôn nhìn thấy Tô Tiểu Soái thì ánh mắt thoáng chốc trầm xuống, lạnh giọng nói.

Chợt có mấy thân ảnh bay ra, đồng thời xúm về phía Tô Tiểu Soái.

Ở giữa ao đầm, Huyết Dương tông tổn thất bốn vị Nguyên Hoàng cnarh, còn có một vị Nguyên Tông cảnh còn chưa biết sinh tử thế nào, khả năng đã lành ít dữ nhiều, nhưng vẫn chưa biết Tô Dật làm như thế nào.

Điều này làm cho Tất Tôn đầy cừu hận với Tô Dật và Tô Tiểu Soái, dù sao nhất định phải có cách báo cáo với tông môn mới được.

- Tô Tiểu Soái phải không?

Đương khi mọi người của Huyết Dương tông chuẩn bị hành động, bên Thương Vân điện, bước chân của trung niên cầm đầu sải ra hư không, lướt qua mấy trượng, lần nữa bước mấy bước nữa đã chặn trước mọi người của Huyết Dương tông.

-Hồ Khôn, chẳng lẽ ngươi muốn ngăn cản Huyết Dương tông ta hay sao?

Tất Tôn bị cản đường, hét lớn.

Nhưng người trung niên không có ý để ý tới gã mà nở nụ cười với Tô Tiểu Soái, nói:

- Tới bên Thương Vân điện ta, chúng ta cùng nhau chờ Tô Dật ra ngoài.

Tô Tiểu Soái cẩn thận nhìn gã, không lập tức đồng ý, đôi mắt cực kỳ đỏ.

- Hồ Khôn, cho dù như thế nào, con huyết mạch phượng hoàng này lão phu cũng phải bắt giữ! Nếu ngươi dám ngăn cản thì chính là kẻ địch của Huyết Dương tông!

Nhìn thấy Hồ Khôn không để ý tới mình, gương mặt già nua của Tất Tôn lập tức đỏ lên, quát lạnh.

-Hừ!

Hồ Khôn nghe vậy thì bỗng nhiên phất ống tay áo một cái, khí cơ vô hình tỏa ra từ tay áo, giống như mới kích phát lôi đình, cuồn cuộn như nước thủy triều, thanh thế rất lớn:

- Tất Tôn, ngươi đừng có mang Huyết Dương tông ra dọa ta, chẳng lẽ Thương Vân điện ta phải sợ hay sao? Con chim nhỏ này hôm nay bản tọa nhất định phải che chở!

Một khí độ bá nhiên tràn ngập từ trên người gã, tựa như trường giang hừng hực, như hoàng hà cuồn cuộn.

- Tiểu tử kia, mau tới đây! Huyết Dương tông tuyệt đối không dám làm gì ngươi đâu!

Bên Thương Vân điện lại có một người đi ra, vẫy tay nói với Tô Tiểu Soái.

Tô Tiểu Soái do dự trong khoảnh khắc, rốt cục vỗ cánh rơi vào đầu vai của người này.

Người này đã từng đi cùng Tạ trưởng lão, nhìn thấy đại chiến chỗ khu mỏ, còn ở lại Bá Vương tông chơi một khoảng thời gian rất dài, Tô Tiểu Soái tất nhiên là quen biết.

- Cẩu vật Huyết Dương tông, một ngày nào đó ta tất sẽ đốt sơn môn các ngươi thành một vùng đất cằn cỗi!

Nhìn thoáng qua đám Huyết Dương tông, Tô Tiểu Soái nói vậy.