← Quay lại trang sách

Chương 1478

Một đường tìm kiếm không có kết quả, Tô Dật dẫn theo Phogn Kỳ Nhi chuẩn bị lên đường quay lại.

Nhưng mà trong tầm mắt bỗng nhìn thấy một người phi hành trên không, tốc độ cực nhanh.

Mà người nọ hiển nhiên cũng phát hiện ra bọn họ, nhanh chóng bay tới hướng này.

Sau một lát, Tô Dật thấy rõ khôn mặt người tới, khóe miệng không khỏi nhếch lên, Phong Kỳ Nhi cũng sáng mắt.

- Là trưởng lão của Huyền Sương tông!

Phong Kỳ Nhi nói.

Tô Dật không nói gì, mắt nhìn người nọ nhanh chóng tới gần.

- Cao trưởng lão, không ngờ ngươi cũng ở đây.

Tô Dật vừa cười vừa nói.

Lão giả trước mặt nở nụ cười gượng, đầu tiên là nhìn Phong Kỳ Nhi, sau đó ánh mắt nhìn vào Tô Dật, sau đó trịnh trọng ôm quyền chắp tay nói:

- Lần này không cần gọi Phong Vân tiểu huynh đệ nữa, nên gọi là Tô tông chủ mới phải, lão hủ có lễ!

Sắc mặt của Cao Thương hơi bất thường, xám xịt cũng có sự kinh sợ.

Sau khi Tô Tiểu Soái hiển lộ chân thân, mọi người của Huyền Sương tông cũng biết thanh niên trước đó đồng hành với bọn họ chính là tông chủ Bá Vương tông, Tô Dật cải trang thành.

Cao Thương chưa từng tới đại hội Liên minh, chưa từng nhìn thấy hình dáng của Tô Dật, nhưng lúc này nhìn thấy Phong Kỳ Nhi thì cũng không khó để đoán được.

- Cao trưởng lão khách khí rồi! Có thể gặp được người quen ở nơi kỳ quái này cũng không dễ dàng!

Tô Dật có ấn tượng không tệ với người của Huyền Sương tông, nhất là Ngưu Thanh Sơn, trước đây bị Bích Hỏa tông tập kích quấy rối, Ngưu Thanh Sơn từng bảo Tô Dật dẫn Phong Kỳ Nhi tìm cơ hội tự rời đi.

- Chỗ này thực sự quỷ dị, ta đi đường gặp một con tử vật tập sát, còn chịu chút thương tích. Không biết trong thời gian vừa rồi Tô tông chủ có phát hiện được gì không?

Cao Thương hỏi.

Tô Dật nhìn cánh tay trái của ông ấy rủ xuống thẳng tắp, không còn lực, dường như xương cánh tay đã bị thương, áo bào lại vẫn sạch sẽ, hiển nhiên là đã thay rồi.

Xem ra tử vật Cao Thương gặp phải cũng không đơn giản, còn làm một vị Nguyên Hoàng cảnh bị thương.

- Bây giờ chưa có biện pháp gì hay, dọc theo đường đi ta tập kết được không ít người, hy vọng có thể gặp được càng nhiều cường giả hơn, đến lúc đó cùng nhau tiếp tục thăm dò!

Ánh mắt của Tô Dật lóe lên, nói vậy.

- Trên đường ta cũng gặp một số người, chỉ có điều đều có tu vi không mạnh nên chưa để ý tới.

Cao Thương lại nói.

Tô Dật gật đầu, tỏ ra đã hiểu.

Nếu không có người kết bạn, hắn cũng không nguyện đi cùng với những tán tu cùng người của thế lực nhỏ kia.

- Trước tiên đi xem tình huống đã! Không biết bên kia có phát hiện gì không.

Tô Dật nói vậy, nói đại thể tình huống mà mình trải qua cho Cao Thương nghe, sau đó ba người cùng nhau quay lại.

Một vị cường giả Nguyên Hoàng cảnh gia nhập làm cho Tô Dật thoáng thả lỏng một hơi.

Như vậy, trong di tích mặc dù có tử vật lui tới nhưng tuyệt đối không nhiều lắm, không tính là quá mức hung hiểm.

Duy nhất quanh quẩn trong lòng mọi người chính là vì con đường phía trước quá mơ hồ.

Hồi lâu sau, Tô Dật rốt cục cũng về tới đội ngũ.

Làm cho hắn cảm thấy bất ngờ là một trong hai người Nguyên Hư cảnh cũng có phát hiện.

- Cách đó không xa cũng phát hiện một đội ngũ, đã có chừng hai mươi người, ở trong đó cũng có một người là Nguyên Hư cảnh, ta bảo bọn họ tụ tập qua đây.

Vị võ giả Nguyên Hư cảnh đó nói.

Thì ra cũng có người tụ tập một vài cường giả, trong di tích qury dị, con đường phía trước chưa ai biết, trong khoảng thời gian này tạm thời tạo thành một đoàn thể khả quan.

Đương nhiên Tô Dật biết đoàn thể này cũng không quá mạnh, một khi xuất hiện dị biến thì phân tán nhanh hơn nhiều.

Lúc này toan tính của mọi người chẳng qua là còn sống rời khỏi nơi này mà thôi.

- Tô tông chủ!

Lúc này một gã Nguyên Hư cảnh đi tới bên cạnh Tô Dật, lặng lẽ ghé tai nói với hắn:

- Mang theo những người vô dụng này chắc chắn sẽ kéo chậm bước chân của chúng ta, không bằng...

Gã vừa nói vừa liếc nhóm người ở bên cạnh.

Tô Dật lắc đầu, nói:

- Tạm thời vẫn nên hành động chung! Mục tiêu càng lớn thì càng có thể làm người ta chú ý, trước tiên tụ tập được một nhóm cường giả chân chính rồi lại nói.

Cường giả chân chính trong miệng Tô Dật ý chỉ Nguyên Hư cảnh, võ giả có thể bay trên trời.

Nghe hắn nói như vậy, tên cường giả Nguyên Hư cảnh này cũng không tiện nói nhiều, ở trong Hỗn Loạn vực, uy tín của thiếu niên này cường thịnh hơn gã ta nhiều.

Tô Dật xoay người cao giọng nói với mọi người:

- Tất cả mọi người muốn sống rời khỏi nơi này thì cần phải sử dụng sức mạnh của riêng mình, đạt tới Nguyên Chân cảnh thì đều cố gắng bay tới chỗ cao tìm kiếm những người khác để tụ tập càng nhiều cường giả hơn!

Sau khi nghe hắn nói, trong mọi người có rất nhiều người đồng ý.

Sau đó, có rất nhiều võ giả Nguyên Chân cảnh liên tiếp bay lên trời cao, di chuyển xung quanh.

Nguyên Chân cảnh có thể hóa hình nguyên khí, lướt lên không trung nhưng lại không thể phi hành trong thời gian dài, nguyên khí tiêu hao cực lớn.

Nhưng cứ như vậy mục tiêu sẽ lớn hơn nữa, Tô Dật muốn chính là hiệu quả này.

Còn như nếu bỏ qua những người này, dẫn theo vài tên Nguyên Hư cảnh cùng Cao Thương trưởng lão hành động đơn độc thì Tô Dật tạm thời không có dự định như vậy, tất cả chỉ có thể xem tình huống rồi lại quyết định.

Tất cả mọi người không nhàn rỗi, Tô Dật, Cao Thương và cả hai vị Nguyên Hư cảnh khác hơi suy nghĩ và hồi phục liền lần nữa bước lên đường thăm dò đường.

Thời gian trôi qua rất nhanh, đội ngũ cũng lớn mạnh rất nhanh, ban đầu chỉ có mấy chục người đã chậm rãi răng tới mấy trăm, nhưng cường giả Nguyên Hư cảnh trở lên vẫn chỉ có vẻn vẹn mấy người.

- Lẽ nào nơi đây chỉ có một cùng tử địa, không có chỗ khác sao?

Trong miệng Tô Dật lẩm bẩm, liên tiếp tìm kiếm vài ngày, trong mắt vẫn chỉ là một vùng hoang vu.

Tình hình như vậy làm trong lòng hắn cực kỳ nặng nề.

- Tô Dật, chúng ta không nên gấp gáp, dù sao cũng sẽ có cách thôi.

Dường như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Tô Dật, Phong Kỳ Nhi an ủi.

Tô Dật không nói mà nhoẻn miệng cười, nói nhỏ:

- Ta không quá mức sốt ruột, nơi đây mặc dù quỷ dị, nhưng cũng không có hung hiểm quá lớn, từ từ sẽ đến thôi.

Trên thực tế Tô Dật muốn biết nhất là, vì sao Hỗn Nguyên Chí Tông công lại xuất hiện dị động ở đây.

Ba năm ma luyện trong rừng rậm Man Yêu, hơn nữa mấy năm gần đây vào sinh ra tử làm cho Tô Dật còn chưa tới mức thấy sợ nơi này.

Lại mấy ngày nữa trôi qua, nhân số của đoàn thể vượt tới mấy ngàn người.

Đến lúc này, Tô Dật rốt cục không nghĩ đứng cùng một chỗ với những võ giả khác nữa, thương lượng cùng chừng mười vị Nguyên Hoàng cảnh, Nguyên Hư cảnh một phen, sau đó mọi người thoát khỏi đội ngũ.

- Đại nhân, xin dẫn ta theo cùng!

- Đại nhân, mọi người không thể đi được!

Biết đám Tô Dật muốn rời đi, rất nhiều tán tu cùng người của thế lực nhỏ cầu xin, mất đi những cường giả này che chở, tiền đồ của bọn họ sẽ càng không rõ, trong lòng mỗi người đều ám bởi một bóng ma.

- Các ngươi kiếm nơi đóng quân, nếu như tìm được lối ra, có cơ hội thì sẽ tới tìm các ngươi.

Tô Dật nói một câu như vậy, nhưng hắn cũng không cam đoan gì, sau đó rời đi.

Bên người Cao Thương cũng dẫn theo hai người, là người của Huyền Sương tông tìm thấy.

Từ đó, tốc độ của bọn họ nhanh hơn rất nhiều, chừng mười người phi hành trên không trung, xẹt qua vô tận đại địa, khí thế phi phàm.