Chương 1481
Tô Dật còn chưa xác định được tình huống như thế này có quan hệ gì đến Hỗn Nguyên Chí Tôn công hay không, xem ra cần phải nghiệm chứng một chút.
Hắn lại dẫn theo Phong Kỳ Nhi lên đường, đi vào chỗ sâu nhất, một lần nữa áp chế công pháp xuống.
Quả nhiên không lâu sau đó, xuất hiện một con tử vật, tấn công về phía hắn.
Tô Dật nhanh chóng vận chuyển công pháp, quả nhiên, thời điểm Hỗn Nguyên Chí Tôn công chạm vào con tử vật, sức mạnh của con tử vật trong chớp mắt bị mất hết, nặng nề ngã xuống, như một bộ hài cốt nằm sấp trên mặt đất.
- Thì ra là vậy!
Kết quả thế này khiến Tô Dật mừng rỡ vô cùng.
Dung nhan tuyệt mỹ của Phong Kỳ Nhi tỏ ra vô cùng kinh ngạc.
- Nếu như vậy thì quá tốt rồi, chúng ta có thể tiếp tục đi vào sâu bên trong.
Tô Dật nhếch miệng cười, trong lòng hưng phấn không thôi.
- Chúng ta có nên đi tìm mấy người Cao Thương trưởng lão không?
Được Tô Dật nói qua, Phong Kỳ Nhi cũng biết được tất cả những điều này liên quan đến công pháp của Tô Dật, trước tiên nàng nghĩ đến Cao Thương trưởng lão, những người kia cũng đang bị con tử vật truy kích, có điều đã chạy về phương hướng khác mà thôi.
- Có lẽ không tìm được rồi, bọn hắn chỉ có thể dựa vào sức mình thôi.
Tô Dật suy nghĩ rồi nói vậy.
Di tích rộng lớn vô cùng, muốn tìm mấy người bị con tử vật truy kích không khác gì mò kim đáy biển.
Hơn nữa, với tốc độ trước mắt của Tô Dật, căn bản cũng không thể đuổi kịp.
Nếu thật sự chạy tới kịp đại khái cũng chỉ có thể đến nhận xác, không biết chừng ngay cả xác cũng không nhận được.
Thực tế, trong lòng hắn cũng rất hi vọng mấy người Cao Thương trưởng lão có thể yên ổn hóa giải nguy cơ, đáng tiếc hắn không thể giúp được gì.
- Đi thôi, ta rất muốn biết bên trong khu di tích này đến cùng là một nơi thế nào.
Tô Dật nói, có được tầng bảo hộ của Hỗn Nguyên Chí Tôn công, hắn đã không có quá nhiều lo lắng, ít nhất sẽ không sợ con tử vật đánh giết.
Đối với vùng di tích thần bí này, trong lòng Tô Dật tràn đầy nghi hoặc.
Có quan hệ đến Hỗn Nguyên Chí Tôn công, hắn sẽ tìm hiểu một chút.
Một lần nữa bước vào lộ trình, hai người Phong Kỳ Nhi cùng Tô Dật nhanh chóng rời đi, cũng không cần tìm võ giả cường đại trợ lực nữa.
- Cảm giác ngày càng mãnh liệt, không biết có quan hệ gì không?
Đi về phía trước, Tô Dật chỉ cảm thấy khí huyết trong cơ thể mơ hồ sôi trào, Hỗn Nguyên Chí Tôn công càng lúc càng không thể ức chế vận chuyển.
Thiên khung trên đỉnh đầu hoàn toàn ám trầm xuống, tầng mây cuồn cuộn, nhìn qua như có từng vùng huyết hải đang di chuyển thất thường.
Đại địa càng phát ra thâm thúy, có thể nhìn ra đất xốp như bùn, thậm chí có nhiều chỗ còn nổi lên như phao màu đen.
Tô Dật biết, cái kia đại khái không phải là nước mà chính huyết dịch ngưng tụ tạo thành, có điều trải qua nhiều năm biến hóa, khí tức cùng màu sắc cũng dần thay đổi.
- A, có người.
Đi về phía trước một khoảng cách rất xa, Tô Dật cùng Phong Kỳ Nhi đều nhìn thấy có bóng người xuất hiện, có thể phi hành, không phải Nguyên Hư cảnh thì cũng là Nguyên Hoàng cảnh.
Lướt lại gần, đây là một vị trung niên bị một con con tử vật đuổi theo, chạy trốn thục mạng.
- Là Nguyên Hoàng cảnh, cũng không biết là người của thế lực phương nào.
Tô Dật tự lẩm bẩm, mắt nhìn người kia vọt về phía hắn, rõ ràng là muốn kéo hắn cùng xuống nước, lấy hắn làm tấm chắn.
Điều này khiến ánh mắt Tô Dật trầm xuống, chờ đối phương tiếp cận, bỗng nhiên hắn mang Phong Kỳ Nhi né qua.
Mà con tử vật kia vẫn truy đuổi phía sau người kia, dường như chưa nhận biết sự tồn tại của Tô Dật.
- Hay cho một tên oắt con giảo hoạt.
Người trung niên mắng to không dứt, nhưng lại không dám dừng lại, đừng nói muốn quay lại hố Tô Dật một chút, đã bị con tử vật đuổi đi xa.
- Dường như có không ít người đến nơi này.
Không lâu sau, lần nữa bọn họ đụng phải một người, là một trung niên Nguyên Hư cảnh, cũng bị một con tử vật truy kích.
Từ xa, người trung niên kia đã hô lớn:
- Chàng trai, ngươi không sao chứ? Có biện pháp nào đối phó với con tử vật này không? Ta chính là chấp sự Thương Vân điện, ngươi... ngươi là Tô Dật?
Khi đến gần, người trung niên cũng nhìn thấy rõ khuôn mặt của Tô Dật, lên tiếng kinh hô.
Hắn mang theo con tử vật đi một vòng tròn lớn, khóe môi lộ ra ra nụ cười khổ.
Người trung niên này biết Tô Dật cũng là Nguyên Hư cảnh, đại khái không thể nào cứu hắn được, đành phải dụ con tử vật rời khỏi nơi này.
Cũng may con con tử vật kia cũng không phải đặc biệt cường đại, chủ yếu là tứ chi tàn khuyết không đầy đủ, thân là thú vật mà chỉ còn một đùi trước một đùi sau xem như hoàn chỉnh, trên mặt đất nhảy nhảy tiến lên, nếu không thì đã sớm đánh giết người trung niên kia trăm lần rồi.
- Người của Thương Vân điện sao?
Tô Dật nghe lời người trung niên nói, nhất thời phi thân nghênh đón, lớn tiếng nói:
- Đến bên này, ta có biện pháp đối phó với nó!
- Hả?
Người trung niên nửa tin nửa ngờ, suy nghĩ một lát quyết tâm liều mạng, lướt thẳng về phía Tô Dật.
Đồng thời, trong lòng cũng cầu nguyện Tô Dật thật sự có biện pháp đối phó với con tử vật truy kích phía sau kia, nếu không cả hai đều phải chết.
- Vù~~~
Người trung niên đến gần, bày ra tư thế sẽ phối hợp cùng Tô Dật nghênh chiến, nhưng lại nhìn thấy Tô Dật nhẹ nhàng sải bước về phía trước, đứng trước mặt hắn.
Thoáng chốc, trên người thiếu niên vút lên một luồng khí tức khác thường.
Mà con tử vật lúc này đã vồ giết đến, từ phía dưới nhảy lên, kình khí hoành không, một đôi chân giơ lên như muốn xé Tô Dật thành mảnh nhỏ, trái tim người trung niên sợ hãy đập liên hồi.
Nhưng đúng lúc hắn khiếp đảm nhìn chăm chú phía trước, Tô Dật chỉ đứng thẳng bất động, khí thế trên người cuồn cuộn không dứt.
Ngay sau đó, trong nháy mắt con tử vật như bị rút khô sinh mệnh, móng vuốt thu lại, thế công thất bại, xẹt qua một đường vòng cung, rơi xuống hư không.
- Đồ chơi này thật đúng là có thể vọt, dù ngươi bay cao thế nào nó cũng đều vọt tới.
Tô Dật nhìn thấy hết thẩy, không mặn không nhạt nói.
Di tích con tử vật cường đại, dù là tẩu thú cũng là loại đáng sợ, đánh nhanh như thiểm điện, từ mặt đất đánh giết lên trên không, cũng không có đất chạy trốn. Nếu không có năng lực phi hành như Nguyên Hư cảnh, Nguyên Hoàng cảnh, cũng sợ hãi mà bỏ chạy.
Có điều lời này trong tai người trung niên, lại ẩn chứa ý vị khoe khoang trong đó.
- Ngươi... ngươi làm sao làm được?
Cổ họng người trung niên nhấp nhô, hoảng sợ hỏi, hai mắt dụi dụi, căn bản không tin tưởng vào ánh mắt của mình.
- Ta có biện pháp.
Tô Dật mỉm cười, không giải thích ngọn nguồn, hỏi:
- Các hạ thật sự là người Thương Vân điện sao?
Ánh mắt hắn lấp lánh chăm chú nhìn người trung niên, cũng không phải không tin đối phương mà chỉ cẩn thận thôi.
- Cái này có thể giả sao?
Trong tay người trung niên giơ ra một lệnh bài, như vàng mà không phải vàng, gỗ không phải gỗ, ánh sáng lưu chuyển, phía trên có viết ba chữ “Thương Vân điện, mặt sau không biết viết gì.
Tô Dật gật đầu tin tưởng chín phần.
Nếu là người Thương Vân điện, cứu hắn cũng là đương nhiên, dù sao cũng được gọi là bằng hữu của nhau.
Tuy nhiên còn phải có điều cân nhắc, phải chăng tất cả người Thương Vân điện đều giống Tạ trưởng lão, đều xem trọng hắn.
Người trung niên hoàn toàn không để ý đến thái độ của Tô Dật, vẫn nói lời cảm tạ hắn.