← Quay lại trang sách

Chương 1509

Hỗn Loạn vực thậm chí còn có di tồn của Kim Sí Đại Bằng để lại, lần này người nào nhận được truyền thừa của Đại Bằng, tương lai nhất định sẽ trở thành một cường giả tuyệt đỉnh ngạo nghễ trong thiên hạ.

Uy năng cường đại đáng sợ phát ra trong thiên địa, toàn bộ bờ hồ bắt đầu run rẩy, đất trời rung chuyển, hư ảnh Đại Bằng mang tới uy áp vô biên, nhấc lên sức mạnh cuồng bạo, những người tu vi thấp bên bờ hồ trực tiếp bị thổi bay xa hơn mười trượng xa.

- Kim Sí Đại Bằng! Yêu tộc Chí Tôn ta!

Ba người Thanh Hoàng đứng bên bờ cách đó không xa ánh mắt rung động, ba người Yêu Hoàng cảnh bát trọng nhìn thấy thấy Yêu tộc Chí Tôn bay lên trời, kim quang lóng lánh đầy trời, vô biên khí lãng bắt đầu khởi động, trấn áp mạnh mẽ trên thân thể ba người Thanh Hoàng, chân bước lảo đảo không thôi.

Thú hống như sấm, bờ hồ trong rừng rậm, chân trời kéo dài một kim dương rực rỡ, bầu trời dần sáng, sương mù sáng sớm tràn ngập, như ẩn như hiện, vô số thú tính khổng lồ hiển lộ, có thú hống không ngừng truyền đến.

Đàn thú trong rừng rậm cảm ứng được khí tức Yêu tộc Chí Tôn thượng vị giả, đều là nằm rạp trên mặt đất, run rẩy không ngừng.

- Kim Sí Đại Bằng!

Lúc này Tất Tôn cũng nhận ra hư ảnh đối diện của chim thần trước mặt chính là Kim Sí Đại Bằng, mặt mũi vặn vẹo một hồi, trong lòng kêu khổ cuống cả lên.

Cường giả phía dưới nhao nhao há miệng, quên cả khép lại.

Bọn họ thấy lông cánh chim thần rung động, hai cánh phất lên, mang theo ánh sáng chói mắt, trước sự khiếp sợ của Tất Tôn, chim thần ầm ầm lao tới, lợi trảo hoành không, đánh úp về phía Tất Tôn.

- Chít chít.

Chim thần kêu to, âm thanh chấn động cả đất trời.

Uy áp hiển hách, ngực Tất Tôn nhanh chóng bị kiềm hãm, hô hấp bắt đầu khó khăn.

- Xuất!

Cùng thời khắc đó, huyết sắc khí độ hoành không, một đạo huyết sắc thành hình trước người Tất Tôn, Tất Tôn bạo quát một tiếng, không để ý chấn động trong lòng, trong nháy mắt ngưng tụ lĩnh vực tuyệt đối, trong phạm vi cách hắn mấy trượng, bắt đầu tạo nên lực phòng hộ tuyệt cường.

- Ầm.

Ánh mắt Niếp trưởng lão cùng Đường Vọng trưởng lão vô cùng kinh ngạc, mắt như hàn kiếm.

- Cái lão thất phu Tất Tôn này thực lực quá mạnh, đối mặt với thế tiến công vũ bão của Đại Bằng như thế này không ngờ lại có thể chống đỡ lâu như vậy.

Khuôn mặt Đường Vọng ngưng trọng, trong lòng đối với thực lực tổng hợp của Huyết Dương tông có chút xác định.

Lúc này tóc Tất Tôn được ghim lên, tinh mang trong mắt bắn ra, gầm lên giận dữ!

Tiếng chim kêu lớn làm chấn động cả thiên nhật, hai cánh Kim Sí Đại Bằng như đao phong, phi nhanh về phía Tất Tôn!

Hư ảnh Kim Sí Đại Bằng uy áp ngập trời, ánh sáng màu vàng cuồn cuộn bốc lên, hiển hách như xuyên qua thái cổ mà đến, mang theo uy năng thái cổ trực tiếp đập tan vòng tròn huyết sắc trước người Tất Tôn thành mảnh vụn, ngay cả không gian lĩnh vực tuyệt đối cũng trực tiếp bị cắn nát!

Không gian lĩnh vực Tất Tôn lập tức bị đập vỡ vụn, một tiếng xé nát kinh thiên vang vọng, kéo dài không dứt.

Chân chính đối mặt Kim Sí Đại Bằng, Tất Tôn mới biết được lực lượng thái cổ mạnh mẽ đến thế nào, thân thể Tất Tôn đang chịu nỗi thống khổ tận xương tủy, mỗi một chiếc xương, mỗi một tấc máu thịt đều hiện lên huyết quang, đau đớn không ngừng.

- Phanh...

Máu tươi nhuộm đỏ trường thiên, một âm thanh bị bóp nghẹt mạnh mẽ khiến người xem sợ hãi vô cùng.

- Aaaaaaaa.

Nội tâm Tất Tôn trào lên một tiếng gọi thê lương, khí huyết trên người lão không hề ngưng kết, chịu đựng một kích hung mãnh sau cùng của Kim Sí Đại Bằng, quanh thân Tất Tôn khí cơ tiêu tán.

Kèm theo âm thanh phát ra, thân ảnh Tất Tôn xẹt qua thành một đường vòng cung trên không trung, giống như diều đứt dây, bị đánh bay.

- Tất trưởng lão!

Đệ tử Huyết Dương tông nhìn dị tượng nơi chân trời, Tất Tôn chịu đựng một kích sau cùng, cuối cùng mất đi lực lượng.

Một đám cường giả Nguyên Hoàng cảnh Huyết Dương tông vô cùng kinh hãi, hóa thành mấy đạo quang mang, phi lên hư không, đỡ lão xuống.

Chỉ thấy phần ngực cùng bụng Tất Tôn, vết thương thảm hại, một mảnh huyết nhục mơ hồ, lộ ra xương cốt lành lạnh, nếu như không có lĩnh vực tuyệt đối bảo hộ, lúc này Tất Tôn đã thành một bộ tử thi.

Trên người Tất Tôn, xông lên một mùi khét, huyết nhục ở nhiệt độ cao hạ phát ra từng luồng khói trắng, vết máu cũng thay đổi thành màu cháy đen, thân thể mềm nhũn, đang được cường giả giả đỡ lấy, đầu ngã xuống bên trong đoàn người.

Khuôn mặt Tất Tôn vô cùng nhợt nhạt, khóe miệng chảy ra từng vết máu, khí cơ không còn, môi khẽ động, máu tươi lại dâng lên trào ra, Tất Tôn bị thương khá nặng.

Cường giả Huyết Dương tông nhanh chóng liên hợp kết ấn, từng đường nguyên khí mênh mông cuồn cuộn truyền vào trong cơ thể lão, chỉ một lát sau, huyết sắc lão bắt đầu chuyển biến tốt đẹp.

Mà kim quang tiêu tán, hư ảnh Kim Sí Đại Bằng trên hư không cũng từ từ tiêu tán, đồng thời quang nhật cùng quang trụ đã không còn nhìn thấy trên bầu trời rộng lớn, chỉ còn lại mặt hồ trong suốt yên ả, phảng phất như hết thảy mọi chuyện đều chưa từng xảy ra, chỉ là một giấc mộng mà thôi.

- Thật là lợi hại! Thực lực của Tất trưởng lão thật đáng sợ!

Trong nháy mắt, người vây xem quanh mặt hồ đều như yên tĩnh như chết, tiếng chim hót giữa khu rừng vang vọng, tất cả mọi người giống như bị bóp ngặt, không dám phát sinh một tiếng động.

Niếp trưởng lão, Đường trưởng lão, Hồ Khôn còn đang thổ nạp điều tức cùng cứu trị tổng môn đệ tử nhị lưu thế lực, một đám cường giả ánh mắt sáng quắc nhìn cảnh tượng trước mắt, ánh sáng Kim Sí Đại Bằng bé nhỏ thật lợi hại, có thể đáng Tất Tôn ở đẳng cấp cường giả trọng thương tới mức này!

- Kết cục của lòng tham.

Niếp trưởng lão chỉ nhìn, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh lùng! Trong lòng cũng âm thầm sợ hãi.

Cũng may lão cẩn thận, yên lặng quan sát biến hóa, không tùy tiện tiến nhập bí cảnh, nếu không thì người nằm nơi đó lúc này là lão.

Hư ảnh Kim Sí Đại Bằng tiêu tán, uy áp bên trong hư không không còn sót lại chút gì, Âm Dương nhị minh khí cơ tức thì tự do, gấp giọng nói với Thanh Hoàng:

- Sao chủ nhân còn chưa xuất hiện? Cửa vào bí cảnh đã biến mất, chẳng lẽ chủ nhân còn ở bên trong?

Sắc mặt Thanh Hoàng trở nên trầm trọng, nguyên khí trên người tuôn ra, trong con ngươi trán ra một đạo lãnh điện, khóe miệng nhếch lên.

- Yêu Linh khế ước vẫn còn, chủ nhân chắc vẫn còn ở gần đây! Ta có thể dò thám biết được khí cơ của chủ nhân.

Mà trên hải nhai trong bí cảnh, kim quang vây quanh Tô Dật, trong cơ thể từng dòng nước ấm chạy, vô cùng an nhàn.

Kim quang quay quanh cả người, Tô Dật giống như một cái quang kén, hai mắt bên trong ánh sáng kim sắc đầy trời dần nhắm lại.

Tiếng thở dài thật sâu bên trong ánh sáng kim mang chậm rãi truyền bên tai Tô Dật.

- Nhân loại, đây là chuyện cuối cùng ta giúp ngươi! Xem như chúng ta có cơ duyên.

Âm thanh Kim Sí Đại Bằng dần dần tiêu tán.

Hải nhai đổ nát, thiên địa lay động, nổ vang trong hư không, kình phong gào thét, cạnh biển nhấc lên sóng lớn vô biên, trực tiếp nghiêng đè bên trên lồng ánh sáng, một tầng lại một tầng sóng lớn như chăn mền không ngừng đánh vào lồng ánh sáng màu vàng kia.

- Ầm!

Tàn dương vẫn như máu, nhiều đám mây nhỏ đỏ rực tràn ngập bầu trời, thổi phồng toàn bộ thiên không mang theo Huyết Sát khí đỏ tươi.

Hải nhai dưới sóng triều đánh bại, khe rãnh nổi lên bốn phía, cương phong bốn bề, tảng đá xao động, kình phong như tạo nên một tòa vòi rồng bão táp khổng lồ, nhanh chóng khuynh áp hải nhai thành bột mịn.

Lồng ánh sáng màu vàng, thần huy nhộn nhạo, đối mặt với cơn sóng thần bá thiên tuyệt địa, lù lù bất động, mơ hồ biến mất bên trong cuồng phong.