Chương 1518
Nguyên khí của Đường Vọng theo ống tay áo phồng lên bao phủ, thanh âm như từng trận lôi đình, thủy triều cuồn cuộn, vang vọng đất trời, chấn động tâm hồn người.
- Tất Tôn, tu vi của ngươi đã đến Nguyên Tông cảnh? Không ngờ lại hạ sát chiêu với một tiểu bối.
Trên người Đường Vọng tràn ra một sự bá đạo khí khái tuyên tiết, như ngôi sao mặt trời, soi sáng thế giới, cuồn cuộn mênh mang!
Tất Tôn nghe vậy khuôn mặt trở nên đỏ bừng, mặt sắc không ngừng biến hóa, cố nén thương thế bên trong cơ thể, lạnh lùng nói:
- Ta nói rồi, người nào cùng ta cạnh tranh tiểu tử này, cũng chính là đối địch cùng Huyết Dương tông, đừng trách lão phu vô tình!
- Xem ra lần trước Tạ trưởng lão đánh ngươi chưa đủ mạnh! Dạng chó hình người, Huyết Dương tông có Nguyên Tông trưởng lão như ngươi, ngày diệt tông cách cũng không xa nữa!
Ngụy Hồng không yếu thế chút nào, cười to mà nói.
- Làm càn! Chỉ là Nguyên Hoàng cảnh, lão phu giết toàn tộc ngươi.
Tất Tôn hoàn toàn bị mấy người này làm cho tức giận, gân xanh nổi lên, khuôn mặt đỏ bừng, dữ tợn nói.
- Thật sự cho là Thương Vân điện ta sợ ngươi sao?
Ngụy Hồng nhanh chóng vận chuyển nguyên khí, chuẩn bị cùng Tất Tôn quyết một trận tử chiến.
- Tất Tôn trưởng lão, thu tay lại đi.
Một đạo âm thanh trầm ổn già nua vang lên bầu trời, được phát ra từ miệng Niếp trưởng lão.
Nhìn bai bên giương cung bạt kiếm, một người vốn trầm mặc không nói Niếp trưởng lão, một bên suy nghĩ, bí cảnh tiêu thất, mỗi tông môn đều đã nhận được tin tức, cũng đều phái nhân vật cấp lão tổ đến đây điều tra đến ngọn nguồn, nếu không ngừng chiến, sợ là Hỗn Loạn vực xuất hiện đại biến!
- Huyết Dương tông của ngươi cùng Cửu Tinh cốc, Thương Vân điện đều là nhất lưu thế lực, không nên tổn thương hòa khí, thiếu niên anh hào, tự thành thiên kiêu, vốn là một chuyện tốt đẹp, lẽ nào muốn các tông tranh chấp, lưỡng bại câu thương sao?
Trong mắt Niếp trưởng lão tinh quang tràn ngập, ý vị thâm trường nhìn Tất Tôn.
Hai mắt Tất Tôn đỏ ngầu nhìn bốn vị cường giả tông môn cùng đám cường giả Nguyên Hoàng cảnh kêu gào thảm thiết không ngừng phía sau, trong lòng chợt lạnh.
Tất Tôn âm thầm suy nghĩ, bản thân đã bị trọng thương, hôm nay nhất định không chiếm được chỗ tốt, bí cảnh biến mất, các tông môn đệ tử bị thương, nhận tin tức rất nhiều cường giả Nguyên Hư Nguyên Hoàng cảnh giới vẫn diệt trong Hỗn Loạn vực nhanh chóng lan tràn, nhân vậy cấp lão tổ các tông, thậm chí Tông chủ đều sẽ đích thân tiến đến.
Đến lúc đó, Tất Tôn lại gây ra phiền toái gì, khó có thể xong việc, dù lửa giận trong lòng ngập trời, hôm nay cũng chỉ có thể coi như thôi, nội tâm oán hận không ngớt.
- Tô Dật tiểu nhi, Thương Vân điện bảo vệ được ngươi hôm nay nhưng không bảo vệ được một đời, hy vọng ngươi có thể sống đến ngày lão phu gặp lại được ngươi.
Trong lòng Tô Dật trầm xuống, khóe miệng nhếch lên độ cong, nhìn Tất Tôn người đầy bụi đất, cười vang nói:
- Dời núi vượt biển, một ngày nào đó, thần ma chư thiên, cuối cùng cũng có một ngày, diệt ngươi cùng Huyết Dương tông của ngươi.
Tất Tôn trong lòng run lộp bộp, tâm hồn rung chuyển, Tô Dật dâng trào chiến ý như một thanh lợi kiếm cắm vào lồng ngực lão, lão như đưa thân vào bên trong biển máu ngập trời, như thấy tông môn đổ nát, tai họa ngập đầu, trước Huyết Dương tông, trong tay Tô Dật cầm Thần khí, chém một cái về phía lão.
Tất Tôn giật mình một cái, mồ hôi lạnh toát ra không ngừng, nhanh chóng nguyên khí cổ động, lĩnh vực tuyệt đối thi triển, bao phủ cường giả Nguyên Hoàng cảnh trong đó, một đám cường giả Nguyên Hoàng cảnh như được đại xá, tâm thần ngưng động, khôi phục bình thường.
Quay đầu liếc mắt nhìn Tô Dật thật sâu, trong lòng oán hận không ngớt, cuối cùng cắn răng phủi tay, một đám cường giả vạch ra huyết tuyến, hướng bầu trời nơi xa mà đi.
- Hô!
Đối mặt với uy áp của Nguyên Tông cảnh, lúc này tâm thần Tô Dật chậm lại một chút, chân hạ hơi chậm lại.
Ngụy Hồng cùng Niếp trưởng lão đều mang theo thâm ý mà nhìn Tô Dật, tán thưởng hắn mà không nói nên lời.
- Tô Dật huynh đệ, theo lời ngươi nói, ta xuất hiện rồi!
Ngụy Hồng cười vang nói, từng chữ to rõ, vóc người cao lớn thô kệch, trong ánh lửa ngập trời, bắp thịt phồng to lóe ra ánh sáng chói lói.
Tô Dật nhìn Ngụy Hồng như thần nhân hạ phàm, đột nhiên cao giọng nói.
- Ngụy trưởng lão, người hiền tự có thiên tướng, vốn là bất phàm!
- Ha ha ha, ta càng ngày càng thích tiểu tử nhà ngươi! Bá đạo lại gồm cả lòng từ bi, sẽ thành đại sự!
Tiếng cười nói vui vẻ truyền ra, Hồ Khôn, Ngụy Hồng cùng Tô Dật bắt chuyện thật vui.
Niếp trưởng lão cùng Đường Vọng thì lui sang một bên, nguyên khí Niếp trưởng lão truyền âm đến bên trong khí hải của Đường Vọng.
- Đường trưởng lão, lần này chúng ta vì Tô Dật mà trở mặt cùng Huyết Dương tông, đối với hắn cũng có ân huệ lớn, sau này ngươi nhất định phải thỉnh cầu Tô Dật, xin hắn đến Cửu Tinh cốc một lần! Nếu như một lần nữa thất bại, không phải cũng giống Đào trưởng lão cùng Đổng trưởng lão thủ quan Phong Lôi cốc trăm năm sao?
Âm thanh già nua nặng nề của Niếp trưởng lão khiến trong lòng Đường Vọng Đường trưởng lão hồi tưởng, Niếp trưởng lão nháy mắt ra hiệu cho Đường Vọng.
Đào Nguyên Đức, Đổng Trường Khanh đều cánh tay đắc lực của Cửu Tinh cốc, chỉ vì không mời được Tô Dật mà bị trọng phạt, có thể thấy được Tô Dật đối với Cửu Tinh cốc, đối với Cốc chủ Thần Diệu mà nói quan trọng đến cỡ nào.
Lần trước, trong ván cờ của Cửu Tinh cốc, Cốc chủ Thần Diệu tầm mắt hẹp hòi, khiến tình cảnh chính mình tiến thoái lưỡng nan, cuối cùng cũng phải có một lựa chọn.
Nhìn Tô Dật hăm hở, lòng yêu tài trong lòng bạo khởi, bản thân lão nhiều lần bị thiếu niên này khuất phục, mà nhìn Niếp trưởng lão bên cạnh bức một việc không liên quan đến mình, Đường Vọng lắc đầu bất đắc dĩ, truyền âm nói với Niếp trưởng lão.
- Thôi được, lần này Tô Dật nhận được cơ duyên, không biết có tính toán gì không, ta hộ tống hắn một thời gian, lúc đó ta sẽ đưa ra yêu cầu với hắn, hy vọng hắn có thể nể mặt lão phu mà đi!
Niếp trưởng lão liếc mắt nhìn Tô Dật thật sâu, truyền âm nói:
- Được, nếu thật sự được như vậy Đào, Đổng nhị trưởng lão cũng được trở về tông, ta cũng lập tức trở về tông bẩm báo, chờ đợi tin tức tốt của Đường trưởng lão.
Tô Dật bên cạnh, không cảm nhận được tâm tư của Niếp trưởng lão, chân thành chắp tay thi lễ với Hồ Khôn.
- Hồ trưởng lão, ta đã nghe Tiểu Soái nói qua, khi ta bị thôn phệ vào trong bí cảnh, là trưởng lão đã bảo vệ Tiểu Soái, phần ân tình này, Bá Vương tông ta nhớ mãi!
Hồ Khôn giơ một tay lên, thầm nghĩ quả nhiên Phượng Hoàng huyết mạch đi tìm Tô Dật, tùy tiện nói:
- Tô tông chủ, Phượng Hoàng huyết mạch thần thánh không gì sánh được, làm sao để rơi vào tay Huyết Dương tông thủ, chỉ tiện tay thôi không cần để trong lòng!
Nói xong câu đó, Hồ Khôn tỏ ra vô cùng nghiêm túc.
- Huyết Dương tông, hôm nay ngươi đã triệt để đắc tội, Huyết Dương tông chiếm giữ nhất lưu thế lực Hỗn Loạn vực nhiều năm, căn cơ thâm hậu, Tô tông chủ, sau này vẫn nên cẩn thận hơn.
Sắc mặt Tô Dật không sợ hãi, nhìn núi non chập trùng nơi xa, trong lòng ngạo khí ngút trời, nói:
- Huyết Dương tông, cũng sẽ có một ngày không các ngươi không còn tồn tại trong Hỗn Loạn vực nữa.
Bốn người Thương Vân điện cùng Cửu Tinh cốc nhìn Tô Dật nói ra lời hùng hồn, nhưng ai cũng tin tưởng, trong khoảng thời gian ngắn, Tô Dật đã mang lại cho Hỗn Loạn vực quá nhiều khiếp sợ.
Trước mắt, Huyết Dương tông là những người đáng lo lắng nhất, trong lòng mỗi người đều hiện lên ý nghĩ như vậy.
Nãy giờ không lên tiếng, Đường Vọng đi tới bên cạnh Tô Dật, ân cần hỏi:
- Tô Dật tiểu hữu, bước tiếp theo ngươi có tính toán gì không?
- Ta muốn về tông môn trước.