← Quay lại trang sách

Chương 1571

Ồ?

Chân mày Ngụy Hồng nhíu lại, hắn suy nghĩ một chút, sau đó chậm rãi quay về đội ngũ của mình.

Nghe vậy, Tô Dật cũng không nóng lòng, hắn nhìn cửa cốc một lần, sau đó nói với Đường Vọng trưởng lão ở bên cạnh.

- Đường trưởng lão, hôm nay Cốc Chủ sẽ đến đây sao?

Đường Vọng cúi đầu, ánh mắt lấp lánh có thần, trầm giọng nói.

- Tình huống thế này, dựa theo tính cách của Cốc Chủ thì có lẽ sẽ không xuất hiện, ta là người đứng ra tiếp đón các ngươi, sợ rằng chuyện dẫn người vào cốc sẽ do Niếp trưởng lão đứng ra chủ trì.

Tô Dật ừ một tiếng, đúng như vậy, ở phía Bắc sơn cốc cho mấy bóng người bay đến, chỉ mấy giây đã đến cửa cốc, cực kỳ nhanh.

Người đến chính là Niếp trưởng lão trước đây ở chung với Đường Vọng trưởng lão, mái tóc bạch ngân, ánh mắt lấp lánh có thần, hăm hở đi đến trước mặt mọi người.

Theo sau còn có Nam Cung Hàn Qua và ba người Cửu Tinh Cốc, hai người Nguyên Hoàng Kỳ tam trọng, một người Nguyên Hư Cảnh cửu trọng, độ tuổi khoảng chừng ba mươi.

Bọn họ mặt y phục giống với Nam Cung Hàn Qua, khuôn mặt hững hờ, không có chút tình cảm nào.

Sau khi Niếp trưởng lão và mọi người chậm rãi xuống đất, hắn nhìn xung quanh một vòng, hơi chắp tay nói.

- Đã để các vị chờ lâu!

Mọi người gật đầu với Niếp trưởng lão, Thanh Diễm Môn và Huyền Âm Môn thấy người đến là Niếp trưởng lão thì sắc mặt đều thay đổi.

- Phong Lôi Cốc mở ra, đây vốn là một chuyện tốt, chờ thêm chút nữa cũng chẳng sao!

Tư Không Thường cười rạng rỡ, không hề quan tâm đến sắc mặt mọi người chút nào, cực kỳ tự nhiên.

Niếp trưởng lão nghe vậy thì gật đầu, trên mặt hồng hào, cực kỳ vui vẻ, nói lớn.

- Đúng vậy! Lần này nghe theo lệnh của Cốc Chủ, mời mọi người vào Phong Lôi Cốc chữa thương, đồng thời cũng làm cho mọi người hiểu rõ hơn về Cửu Tinh Cốc, nếu ai có thể đi vào Cửu Tinh Kiếp Hải, thu hoạch được bảo vật, tất nhiên sẽ có duyên phận rất lớn với Cửu Tinh Cốc chúng ta, ở đây ai ai cũng có thể có cơ duyên, vì vậy riêng phần mình phải cố gắng hơn nhiều.

Niếp trưởng lão nhìn bốn phía, tiếp tục nói.

- Hôm qua đã đưa cho các vị Tinh Thần Lệnh, đủ cho mọi người tự do sử dụng nguyên khí ở Cửu Tinh Cốc nửa tháng, nhưng quy tắc không gian trong Phong Lôi Cốc không giống nhau, để đề phòng chuyện không may xảy ra, sau mười ngày thì các vị phải ra khỏi cốc!

- Mười ngày? Ngắn như vậy sao? Nếu như Tinh Thần Lênh ở trong đó không sử dụng được thì phải làm thế nào?

Có vài thế lực nhị lưu bắt đầu lo lắng, trên khuôn mặt hiện lên sự ưu sầu.

- Tinh Thần Vực, Thiên Lôi Sơn là hai nơi quan trọng trong bí cảnh, đệ tử Cửu Tinh Cốc của chúng ta cũng có đi vào hai trọng bí cảnh, ta Cửu Tinh Cốc đệ tử cũng có đã tiến vào, tinh thần lệnh hoàn toàn có thể làm theo nguyên khí trong cơ thể, chẳng bao giờ mất đi hiệu lực. Còn Cửu Tinh Kiếp Hải, các vị vào được hay không là do năng lực, nếu muốn đi vào thì mọi người phải đưa ra ước định, sau khi vào sống chết có số, phúc họa do mình!

Khuôn mặt Niếp trưởng lão nghiêm túc, ngụ ý là trong Phong Lôi Cốc, nếu cố ý đi vào Cửu Tinh Kiếp Hải, nếu xảy ra chuyện không may thì Cửu Tinh Cốc sẽ không chịu trách nhiệm.

Vô Nhai Cung và Tử Ảnh Lâu đến đây vì chữa thương nên không xoắn xuýt chuyện này.

- Oa!

Nhưng bên phía đệ tử Huyền Âm Môn và Thanh Diễm Môn thì như nổ tung nồi, tiếng xì xào nổi lên bốn phía.

Ai cũng biết trong Cửu Tinh Kiếp Hải có bí bảo khắp nơi, nếu như không đi vào đó, chẳng khác nào chuyến đi Phong Lôi Cốc trở thành công cốc.

- Gặp chuyện không may ở trong Cửu Tinh Cốc, vậy mà các ngươi muốn không chịu trách nhiệm?

- Vào cốc gặp nguy hiểm mà Cửu Tinh Cốc các ngươi không biết, cũng không chịu trách nhiệm, vậy thì chúng ta phải làm thế nào chứ? Có nên vào hay không?

Trong hai thế lực, các đệ tử trẻ tuổi cuống quýt hỏi, từ lâu đã nghe tin đồn Phong Lôi Cốc hung hiểm, và ngay cả cùng tông môn, cũng vì cướp đoạt cơ duyên mà có thể nguy hiểm đến tính mạng, sao bọn họ không lo sợ cho được.

Các trưởng lão đều chau mày, nhíu chặt chân mày nhìn Niếp trưởng lão, đầu óc nhanh chóng vận chuyển.

- Tiểu tử, dị tượng xuất hiện, sợ rằng Tinh Thần Lệnh cũng chẳng có hiệu quả đâu, nếu sau khi đi vào mà gặp nguy hiểm thì ngươi phải rút lui ngay, không được do dự!

Tây Vô Tình truyền âm cho Tô Dật.

Tô Dật âm thầm gật đầu, mày kiếm nhướng lên một cái, đã đến nơi đây, làm gì có chuyện lùi bước, hắn nhìn về phía Sư Tố Tố, nàng cũng gật đầu.

Trong nháy mắt, ngạo khí bay lên, trong ánh mắt hiện lên ý chí chiến đấu mênh mông, hắn lẳng lặng nhìn mọi thay đổi xung quanh.

Đối mặt với các phản ứng to lớn như vậy, Nam Cung Hàn Qua vẫn không hề nóng không vội, hắn hắng giọng, trên khuôn mặt anh tuấn hiện lên sự kiên nghị, quang minh lẫm liệt.

- Các vị các vị! Phong Lôi Cốc mở ra là để cho các vị đến chữa thương, Cửu Tinh Cốc chúng ta đảm bảo các vị sẽ không phải chịu chút tổn thương nào, trong Tinh Thần Vực luôn có cường giả Cửu Tinh Cốc canh gác, còn nếu các vị muốn đến tầng hai, tầng ba, thì đó không phải là ý muốn ban đầu của Cửu Tinh Cốc, nên các vị hãy tự lượng sức mình.

Mọi người đều yên tĩnh lại, người qua đường cũng biết mục đích mà các thế lực đến Phong Lôi Cốc.

- Làm sao bây giờ? Sư tôn! Chúng ta có vào hay không?

Một đệ tử Huyền Âm Môn hoang mang nhỏ giọng hỏi Tư Không Thường.

Trong đôi mắt nhỏ hẹp của Tư Không Thường hiện lên ánh sáng, hắn cắn chặt răng, nặn ra một nụ cười, nói.

- Nam Cung thành chủ nói đúng, mọi người phải dựa vào bản lãnh của mình, sống chết do trời, không được thì đừng có vào!

Nói xong hắn còn liếc mắt nhìn Thanh Diễm Môn một cái.

Mạnh Tầm cũng phụ hoạ theo, nói với các đệ tử bên cạnh.

- Nghe được mấy lời này mà Tư Không lão tặc cũng dám đi vào, các ngươi không dám sao?

Vừa dứt lời, đám đệ tử Thanh Diễm Môn như bị dẫm phải đuôi, lập tức kêu gào ầm ĩ.

Cường giả Vô Nhai Cung, Tử Ảnh Lâu bên kia đứng chung một chỗ, bọn họ thảo luận với nhau, sau đó gật đầu, chọn lựa đi vào.

Nam Cung Hàn Qua nhìn mọi người ổn định đội hình lại, liếc nhẹ Tô Dật một cái, sau đó chuyển tầm mắt đến giữa, nói với giọng hùng hồn.

- Nếu các bên đã đồng ý, vậy thì lập tức bước lên, đứng tập trung theo danh sách năm thành viên đi vào.

Thật ra mỗi thế lực đã sắp xếp xong đội hình năm người từ lâu, vì ý muốn đưa đệ tử đến kiếm bảo vật này làm cho rất nhiều thế lực phải đau đầu, bọn họ vừa muốn đệ tử tinh anh không bị tổn thương, vừa không muốn đi vào bí cảnh mà không có chút thu hoạc nào.

Trải qua một phen bàn bạc kỹ càng, Huyền Âm Môn và Thanh Diễm Môn đều là chọn ra hai đệ tử tinh anh đưa vào đội hình, mà Vô Nhai Cung và Tử Ảnh Lâu thì tất nhiên là để cho Thượng Vương Trần và Thủy Nguyệt Thiền làm đại biểu, cộng thêm bốn trưởng lão của tông môn.

Bá Vương tông và Thương Vân điện để nguyên đội hình như trước, không hề thay đổi chút nào.

Thương Vân Điện gồm có Ngụy Hồng, Tần Vũ Sinh, Sư Tố Tố, cộng thêm Trần Xuyên trưởng lão Nguyên Hoàng kỳ cửu trọng, một lão giả Nguyên Tông kỳ tóc bạc mà Ngụy Hồng có vẻ khá kính trọng.

Bên phía Bá Vương Tông, Tây Vô Tình và Vô Thường tiên tử đã đi ra một bên, chỉ còn lại Đường Vọng trưởng lão vẫn còn đứng bên cạnh.

Nam Cung Hàn Qua không có ý mời hắn vào đội, Tô Dật nhẹ giọng hỏi.

- Đường trưởng lão, ngươi không đi cùng với tiểu đội Cửu Tinh Cốc sao? Nam Cung thành chủ đang chờ kìa.

Đường Vọng hơi lắc đầu, nhìn cửa cốc, ánh mắt phức tạp.

- Ta chỉ làm theo nhiệm vụ được giao mà thôi, nhiệm vụ của ta bây giờ là bảo vệ các ngươi an toàn, lão hủ không dám hứa rằng vào trong sẽ không có chuyện gì xảy ra.

Nghe xong, trong lòng Tô Dật có chút cảm động, trong Cửu Tinh Cốc chỉ có Đường trưởng lão là tốt nhất, vậy mà không hiểu sao lại ở Cửu Tinh Cốc được, dù có nguy hiểm gì thật, bây giờ Đường Vọng cũng đang dốc hết lòng quan tâm giúp đỡ.

- Đã đến giờ Thìn!

Hai người gác cốc nhìn thấy đã đến giờ, lập tức hét lên.