Chương 1613
Lý Thi Nhiên và A Sơ lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng hoành tráng như vậy, khắp bầu trời có cờ đủ màu tung bay, khoảng không xung quanh chậm rãi tập trung năng lượng linh hồn.
Trên quảng trường mấy nghìn người, áp lực linh hồn trùng trùng điệp điệp hiện ra, mang theo khí thế bá đạo tuyệt luân, trong lòng mọi người đều sợ hãi.
- Không trách được mọi người đều nói Ngự Thiên cung không động thì thôi, vừa động sẽ trời cũng động! Chỉ là áp lực của mấy nghìn người này cũng đủ diệt mười mấy tông môn nhị lưu!
A Sơ nhìn xung quanh, trong mắt đầy vẻ chờ mong.
Lý Thi Nhiên chợt biến sắc, trong mắt cũng đầy chờ mong, khẽ thì thầm nói:
- Ngự Thiên cung, ta nhất định phải theo sư phụ cố gắng học! Làm một đan sư ưu tú!
Nghe giọng nói của Tả Khâu Phong vang vọng phía chân trời, giống như thiên âm, A Sơ vẫn nói.
- Vì sao còn phải kiểm tra rõ thân phận?
Thiên Trường xoay đầu lại, khẽ nói:
- Cũng là vì công bằng, tất cả 103 đội tham gia thi đấu đều phải xác nhận rõ xem là ai tham gia, xác định danh sách. Nếu đệ tử Ngự Thiên cung thì còn tốt, nếu không phải đệ tử Ngự Thiên cung, lại muốn phải phân biệt xem có phải là phần cung khác viện trợ không! Tránh một ít phiền toái không cần thiết!
- Thì ra là thế!
A Sơ và Thi Nhiên nghe vậy liền nói, sau đó vừa đi theo Thiên Trường và Cổ Nhạc trưởng lão xếp hàng, vừa ôn chuyện liên quan tới cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn.
- Ầm!
Chỉ thấy trên quảng trường có dựng một nguyên tinh Đoán Hồn trơn nhẵn năm màu mỏng như cánh ve, được người của Ngự Thiên cung đánh bóng rất bằng phẳng, chói lòa giống như ráng mây, toàn thân phát ra ánh sáng giống như thần quang, đặc biệt bắt mắt.
- Miếng nguyên tinh Đoán Hồn này có thể đoán ra phẩm chất linh hồn cùng với thực lực linh hồn của ngươi! Cũng thể hiện ra tin tức có liên quan đến Ngự Thiên cung, một lát nữa chỉ cần đứng ở phía trước, tiếp nhận sự kiểm tra của nó là được!
- A, hai ngày trước ta vừa kiểm tra qua phẩm chất linh hồn!
Ánh mắt A Sơ lập tức sáng lên.
- Khụ khụ!
Vẻ mặt Lý Thi Nhiên khẩn trương, Cổ Nhạc trưởng lão ở bên cạnh thoáng trầm mặt xuống, nói:
- A Sơ, lại đi kiểm tra một lần nữa đi! Chuyện khác thì đừng nói nữa!
A Sơ hình như cảm giác mình làm sai nên cúi đầu, dù sao gặp mặt cung chủ là chuyện không thể coi thường được, thời buổi rối loạn càng không thể nói linh tinh.
Cổ Nhạc trưởng lão chắp hai tay sau lưng, chân mày nhíu lại, trong lòng lo lắng thầm nghĩ.
- Lẽ nào Tô tiểu tử không chống đỡ nổi sao! Cung chủ, vì Ngự Thiên cung, tuyệt đối đừng giết chết hắn đấy!
Trong lòng Cổ Nhạc có chút ưu tư.
Ngay vào lúc này, trưởng lão của 103 đội ngũ đều đang hàn huyên với nhau, đội ngũ sắp xếp ở phía sau rảnh rỗi đến mức buồn chán, bắt đầu trao đổi với nhau.
- Mau nhìn kia, bọn họ chính là người của Linh Nhạc Phong!
- Thiên Trường sư huynh xếp hạng thứ mười, cũng không phải yếu, mấy người phía sau hình như đều rất yếu!
Hai bên thỉnh thoảng có đệ tử Ngự Thiên cung lén nhìn về phía Linh Nhạc Phong quan sát và nói với giọng điệu xem thường.
- Không có Tô Dật, Linh Nhạc Phong thật sự không lấy ra được người nào, đành phải để cho đám tôm tép nhỏ ra sân thôi!
- Đúng vậy đúng vậy, ngươi khoan hãy nói, hai hài tử kia hình như chưa trưởng thành, làm sao tu vi linh hồn có thể thấp như vậy? Bọn họ tới biểu diễn à?
- Ha ha ha ha ha ha ha!
Vừa dứt lời, mấy đệ tử Ngự Thiên cung cười không hề kiêng kỵ, không ngừng chỉ tay về phía đám người Linh Nhạc Phong.
Lý Thi Nhiên và A Sơ lập tức vừa thẹn vừa tức, trên mặt đỏ bừng. Thiên Trường lại khó chịu, trong mắt đầy lửa giận.
- Ban đầu còn ngũ Linh Nhạc Phong xếp hàng thứ bảy, năm nay có Tô Dật còn có thể nhìn lên, hiện tại xem ra chẳng qua cũng chỉ như vậy!
- Đúng vậy, từ trên xuống dưới đều là đồ vô dụng, sư phụ không có quyền thế, đệ tử gặp xui xẻo theo!
- Ầm!
Khi nghe được những lời này, Thiên Trường lại càng tức giận hơn, hắn xoay người lại và đột nhiên phóng nguyên khí như quỷ mỵ bắn tới trước mặt mấy đệ tử nói năng lỗ mãng.
- Bốp bốp bốp!
Ba tiếng tát vang lên khắp cả quảng trường, tia máu bắn ra, răng rơi xuống sàn.
Quảng trường Trung Chấn đang náo nhiệt khác thường nhất thời yên tĩnh, ai nấy đều ngoái đầu nhìn.
Tô Dật sống hay chết còn chưa rõ, sĩ khí trên dưới Linh Nhạc Phong lại giảm xuống. Thiên Trường vốn tức giận, cho dù không có Tô Dật, mình cũng là Thập sư huynh của Ngự Thiên cung, chủ Linh Nhạc Phong cũng là Cổ Nhạc trưởng lão của Trung Châu phần cung, sao có thể tùy tiện để một người khoa tay múa chân được!
- Đây là lần đầu tiên, cũng là một lần cuối cùng, đừng để cho ta gặp được trong cuộc thi đấu hồn! Bằng không, tự cầu nhiều phúc đi!
Thiên Trường lạnh lùng nhìn mấy đệ tử và trưởng lão đi đầu.
Thật ra Cổ Nhạc trưởng lão cũng nghe thấy được những lời vừa rồi, Cổ Nhạc không ra tay ngăn cản, mặc cho Thiên Trường đi giáo huấn bọn họ cũng là muốn lập uy, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, nếu không tốt, đội ngũ do trưởng lão bình thường cũng không thể sánh được!
- Thiên Trường, trở về.
Cổ Nhạc trưởng lão thản nhiên nói, trong ánh mắt đầy áp lực lại có vài phần đắc ý và xem thường.
Áp lực lộ ra liền chấn áp quần hùng.
- Rầm!
Đám người ở đây nuốt nước bọt, không ai còn dám lại thảo luận về chuyện liên quan tới Linh Nhạc Phong và Tô Dật nữa!
- Vâng! Sư tôn!
Thiên Trường cung kính bái lạy Cổ Nhạc trưởng lão rồi trở lại trong đội ngũ, quay đầu bắn ra một ánh mắt lạnh lẽo, lập tức khiến người ta thấy ớn lạnh sống lưng, tóc gáy dựng đứng.
Vẻ mặt Cổ Nhạc trưởng lão trầm xuống, khẽ nói với mọi người:
- Ung dung bình tĩnh, tập trung tinh thần, tu dương linh hồn của mình! Chuẩn bị thật tốt!
A Sơ và Lý Thi Nhiên khẽ gật đầu, cũng len lén giơ ngón tay với Thiên Trường. Sau đó bọn họ nheo mắt nhìn Trung Chấn Hậu Phong hùng vĩ trước mặt, trong lòng đầy lo lắng.
- Sau khi kiểm tra rõ thân phận sẽ bắt đầu trận thi đấu! Tô đại ca làm sao còn chưa tới vậy?
A Sơ có chút nóng nảy.
Chỉ nghe Thống trưởng lão và Lĩnh trưởng lão trên đài cao đồng thời lớn tiếng quát.
- Đội tiếp theo, Linh Nhạc Phong!
Trên gương mặt hiền hòa của Cổ Nhạc trưởng lão chợt trở nên rất sắc bén, trận chiến ngày hôm nay trở thành một trận chiến quyết định cho tất cả mọi người, không chỉ bảo vệ Linh Nhạc Phong, còn bảo vệ vinh dự của cung chủ.
Còn chưa bắt đầu, bầu không khí nghiêm túc như thế đã báo trước cuộc thi lần này của Ngự Thiên cung sẽ khác hẳn trước kia, có thể là một lần Ngự Thiên cung chia rẽ lớn nhất.
- Đi thôi! Thiên Trường, Thi Nhiên, A Sơ, Liên Phong, Liên Tinh các ngươi đều lên đi!
Bởi vì Hàn Vũ Nhu và Tô Dật mãi không về, Linh Nhạc Phong lại cho hai đệ tử Liên Phong, Liên Tinh thuộc tên lót chữ "Liên" lên làm thành viên dự bị.
Cổ Nhạc trưởng lão đứng ở dưới đài, trong ánh mắt đầy vẻ kiên định và trầm ổn, khí thế thiên địa giống như vượt qua vạn cổ cuốn ra quảng trường, nhất thời làm cho tất cả mọi người bị kinh hãi.
Cơ mặt của Tả Khâu Phong cùng với hai vị Tông chủ khẽ giật giật, sắc mặt có chút xấu hổ, trong lòng cũng thầm thở dài.
- Lão đầu tử này còn mạnh mẽ lắm! Tu vi như vậy còn mạnh hơn Tả cung củ tới ba phần!
Trong lòng Thành Cao Minh thấp thỏm nói.