Chương 1631
Mặt đất vang lên tiếng nổ mãnh liệt, quảng trường từng được cường giả cường hóa chịu áp lực quá lớn đã bắt đầu rạn nứt, nhìn vết nứt giống như mạng nhện nhanh chóng lan tràn ra.
Đá vụn bay đầy trời, bụi bặm cuốn lên!
Cả ngàn mét trên mặt đất bắt đầu rung chuyển kịch liệt giống như bị động đất, áp lực vô cùng khủng khiếp giống như sóng triều cuốn ra trời đất, tất cả mọi người đều vận dụng nguyên khí cố gắng đứng vững.
Hai mắt Đoan Mộc Tiêu Mạn lạnh lùng giống như mũi khoan bằng băng quan sát mọi người, giống như trấn áp muôn dân trăm họ, bình tĩnh nói:
- Không cần bất cứ người nào xung phong, không đi thì không cần ở lại Ngự Thiên cung nữa!
Nàng vừa dứt lời đã bay xa, theo đó là một sóng lực ngập trời.
Đoan Mộc Tiêu Mạn dường như liếc nhìn Trung Chấn Hậu Phong phía xa rồi lập tức bay vào trong vết nứt không gian nhẹ như lông hồng.
Tất cả mọi người Ngự Thiên cung đều vô cùng khủng hoảng, Quân Hạo Thiên vừa chủ động xin đi giết giặc chính mắt nhìn thấy lực lượng tuyệt đối chấn động, trong ánh mắt hiện lên ánh sáng kỳ dị.
Nguyên khí lập tức phát ra, một chân đạp huyền cương, phóng người lao nhanh vào trong vết nứt không gian.
- Đi!
Đệ tử Ngự Thiên cung khẽ quát.
Lập tức có rất nhiều đệ tử Ngự Thiên cung lao về phía trong vết nứt không gian giống như sóng thủy triều, ánh sáng dao động, vết nứt không gian hiện ra từng tia sáng giống như dệt cửi, chỉ thấy mấy trăm đệ tử Ngự Thiên cung nối đuôi nhau lao vào, trong sự loạn lại có phần trật tự.
- Xôn xao!
- Đừng để cho Quân Hạo Thiên cướp trước! Nhanh!
- Đệ tử Ngự Thiên cung xông lên!
Trong tiếng gầm hét, bụi bặm nổi lên bốn phía, đệ tử cuối cùng có thể tham gia cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn đều có cảm giác may mắn trong may mắn, lúc này bọn họ không dám trì hoãn, tất cả đều hi vọng nhận được một ánh mắt, một chút ưu ái của cung chủ.
Mãi đến khi tất cả mọi người đã tiến vào trong vết nứt không gian, trên quảng trường chỉ còn lại đám người Linh Nhạc Phong và các chư hầu trưởng lão ngồi ở trên đài cao.
Long Phá Sơn đột nhiên đứng dậy, vung áo bào, mắt nhìn vết nứt không gian kia, trong mắt đầy vẻ khiếp sợ, gầm khẽ:
- Các lão gia, chúng ta cũng đi thôi!
Lạc Vô Nhai cùng với các chư hầu trưởng lão khác đều đứng lên, nhìn Cổ Nhạc trưởng lão dưới đài rồi nói nhỏ:
- Cổ Nhạc trưởng lão, còn không lên đường sao? Đừng để cho Đoan Mộc cung chủ sốt ruột chờ!
Vẻ mặt Cổ Nhạc lại uể oải, có chút do dự, sắc mặt Hàn Vũ Nhu cùng với đám người A Sơ phía sau nghiêm trọng, lặng im không nói.
Mỗi người đều không nhúc nhích. Hàn Vũ Long thấy người của Linh Nhạc Phong không đi, Vô Lượng môn mình vốn là người ngoài cuộc, càng không định đi. Hắn đứng yên tại chỗ, sắc mặt nghiêm túc.
Qua mấy hơi thở, mọi người nhìn Trung Chấn Hậu Phong, núi xa tươi xanh, sương trắng quấn quanh, trong sự yên tĩnh lộ ra vẻ thần bí.
Cổ Nhạc khẽ than một tiếng và phất ống tay áo, nói với các chư hầu trưởng lão môn:
- Đi! Là phúc hay là họa đều do Tô tiểu tử tự mình gánh chịu! Cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn bắt đầu rồi!
- Trường nhi, Nhiên nhi, Sơ nhi, còn có Hàn tông chủ, Vũ Nhu, chúng ta đi thôi!
Cổ Nhạc vừa dứt lời, dưới bàn chân lại tràn ngập ra một dao động năng lượng đáng sợ, không khí xung quanh dường như muốn đông cứng lại. Hắn lập tức xông về phía vết nứt không gian. Mọi người phía sau lộ ra vẻ mặt uể oải, lần lượt chui vào trong cái khe nứt.
Đoạn Kiếm Hải, nơi hiểm yếu ở Vân Châu.
Vì giữa biển có một vách núi dựng đứng giống như thanh kiếm nên nó mới được gọi là Đoạn Kiếm Hải. Cũng có lời đồn nói trong đó có Thí Thiên kiếm bị gãy được truyền lại từ thời kỳ Thái Cổ, có rất nhiều lời giải thích.
Phía dưới đó sâu không lường, nước biển có áp lực tự nhiên, càng đi xuống dưới lại càng yêu cầu cao hơn về năng lượng linh hồn. Rất nhiều võ giả, hồn giả đều mất mạng ở đây. bên trong có số lượng binh khí vũ khí rất kinh người của người đã chết, đây cũng là sự thật.
Trước đây khi ở Cửu Tinh cốc, Tây Vô Tình nhìn thấy Phù Ngân Mộc của Vân Châu đã từng nói qua, Đoạn Kiếm Hải sản xuất ra nhiều Phù Ngân Mộc, nhưng đều ở dưới vạn thước.
Mà khi Tây Vô Tình đạt tới Nguyên Hoàng cảnh tam trọng, cũng chỉ có thể lặn xuống chưa tới năm nghìn thước dưới biển, có thể thấy được Đoạn Kiếm Hải có bao nhiêu hiểm ác đáng sợ.
Trong đó còn che giấu tàn hồn năng lượng nhiều năm hoặc Man Yêu thú trong biển, là thiên đường cực lớn cho các đoàn liên minh lính đánh thuê, binh đoàn thám hiểm đạo tặc.
Lúc này trong không trung u ám nặng nề, từng đám mây đen ép xuống giống như con thú lớn đang nằm, sấm sét rít gào biểu thị cuồng phong sắp tới.
Trong tiến sấm chớp rền vang, khí áp trên bầu trời đã ép xuống mức thấp nhất, mọi người của Ngự Thiên cung đứng ở trên bãi đất bên bờ Đoạn Kiếm Hải, vẻ mặt ai nấy đều thâm trầm, bởi vì gần tới chính là bước ngoặt trong cuộc đời bọn họ, cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn.
- Ầm!
Theo vết nứt không gian đóng lại, điện quang chớp hiện giống như mặt trăng trắng điên cuồng phun ra, Cổ Nhạc trưởng lão dẫn theo đám người Linh Nhạc Phong cuối cùng hạ xuống trên vách núi cao.
- Vù vù!
Gió thổi trên biển có vị tanh ngọt, trong không khí xen lẫn sự nguy hiểm khiến tất cả mọi người thoáng nín thở.
Cổ Nhạc trưởng lão bước chậm đi tới bên cạnh Đoan Mộc Tiêu Mạn, nói nhỏ vài câu, sau đó cao giọng nói.
- Cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn ngày hôm nay sẽ sát nhập kiểm tra linh hồn và bốn hạng mục khác, lấy chỗ hiểm yếu và linh áp tự nhiên trong Đoạn Kiếm Hải làm tiêu chuẩn sát hạch cơ bản nhất công bằng nhất. Thiên Địa Huyền Hoàng Tinh Thần Nguyệt, người luyện đan luyện khí sẽ thi đấu ở chỗ bảy ngàn mét, cứ một ngàn mét tương ứng với một đẳng cấp đan dược hoặc binh khí pháp khí.
Cổ Nhạc dừng lại một chút, nhìn lướt qua vẻ mặt trầm ngâm của mọi người rồi không nhanh không chậm nói.
- Lấy một thí dụ, nếu chế luyện đan dược Thiên phẩm lại phải xuống đến chỗ sáu ngàn mét tới bảy ngàn mét, cứ cách một nghìn mét, cung chủ lại tìm một bãi đất bằng phẳng tương ứng, làm ký hiệu Ngự Thiên cung, các vị đệ tử cần tìm được mảnh đất bằng phẳng trước, sau đó mới bắt đầu chế luyện. Linh áp tự nhiên bên trong có thể giúp đỡ các vị nhanh chóng thành phẩm, nhưng có thể thành công hay không vẫn phải dựa vào các vị! Điều kiện trước tiên là nhất định phải xuống đến chiều sâu tương ứng, bằng không sẽ không có hiệu quả!
- Xôn xao!
Nhất thời tất cả mọi người của Ngự Thiên cung bao gồm trưởng lão và đệ tử đều biến sác, linh áp dưới đáy biển Đoạn Kiếm Hải là không thể coi thường được, cho dù quanh năm tu luyện năng lượng linh hồn, cũng không dễ dàng chống đỡ như vậy.
Nếu cộng thêm có Man Yêu thú dưới đáy biển gây nhiễu loạn, cạnh tranh như vậy còn khó hơn ở Ngự Thiên Xuyên bình thường tới mấy chục lần.
đám người Long Phá Sơn đang muốn lên tiếng, bị Lạc Vô Nhai kéo lại, khẽ nói:
- Ngày hôm nay không phải là tuyển thí sinh mới, mà là muốn tìm người đi tới cuộc chiến tranh vị trí Thiên Phong thay Ngự Thiên cung chinh chiến! Bản thân các ngươi suy nghĩ rõ ràng đi! Cung chủ có ý nghĩ của mình!
Tất cả chư hầu trưởng lão đều im lặng không nói. Ngày hôm qua Lạc Vô Nhai được cung chủ đặc biệt gọi vào trong, vừa rồi trong lòng ít nhiều có chút bất mãn, sau khi được chỉ điểm liền không còn.
Còn nữa, dù sao luyện đan và luyện khí cũng chỉ là tìm tới chỗ chế luyện là được, Thiên phẩm và Địa phẩm đâu phải là chuyện một sớm một chiều.
Nếu chế luyện Huyền phẩm, cũng chỉ phải xuống đến bốn ngàn mét đến năm nghìn thước là đủ rồi, áp lực như vậy đối với đệ tử của Ngự Thiên cung cũng không phải là vấn đề hóc búa, so sánh với tu võ ngự hồn có thể sẽ đơn giản hơn rất nhiều!
Cổ Nhạc trưởng lão tiếp tục nói:
- Chuyện báo danh hạng mục và người thi đấu sẽ dựa theo trước đó để tiến hành, tuy lần này chủ yếu lựa chọn người tham gia cuộc chiến tranh vị trí Thiên Phong, nhưng đệ tử đan đạo, khí đạo có thể giành được vị trí đứng đầu, sau này cũng sẽ là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của Ngự Thiên cung, các vị không cần lo lắng.