Chương 1636
Lời Đoan Mộc khẽ nói lập tức truyền vào tai Tô Dật, ánh mắt Tô Dật thoáng nhìn, sắc mặt trầm xuống. Đây rõ ràng là Đoan Mộc đang đáp lại mình, nhất thời khóe miệng hắn hơi cong lên.
Hắn thản nhiên đi tới bên cạnh Cổ Nhạc, đám người Lý Thi Nhiên và A Sơ nhìn thấy Tô Dật, đã sớm vô cùng kích động, cả đám xông tới ôm lấy, trong mắt đầy vẻ mừng rỡ.
Tô Dật bái lạy Cổ Nhạc trưởng lão, ban đầu trong lúc mơ mơ màng màng, Tô Dật biết nhờ Cổ Nhạc đã cầu xin cung chủ, mình mới may mắn tránh khỏi khó khăn, hắn đặc biệt nghiêm túc nói.
- Cổ Nhạc trưởng lão, lại khiến cho ngài lo lắng rồi! Tiểu tử cảm ơn!
- Thi Nhiên cô nương, A Sơ, ta cũng khiến cho các ngươi lo lắng rồi!
Tô Dật thản nhiên cười, hắn đã sớm xem Thi Nhiên và A Sơ thành muội muội và đệ đệ của mình, trong lòng luôn lo lắng cho bọn họ.
Tô Dật vừa nói xong, Lý Thi Nhiên và A Sơ tâm tính hài tử liền rơi nước mắt, ra sức lắc đầu nói:
- Không sao! Không sao. Đoan Mộc cung chủ thật ra là người rất tốt! Tô Dật đại ca đừng trách nàng! Đám tặc nhân Tả Khâu Phong đã bị Đoan Mộc cung chủ trừng trị rồi. Ngươi tốt nhất nên nói vài lời cảm ơn Đoan Mộc cung chủ! Nàng sẽ không gây khó dễ cho ngươi!
Tô Dật khẽ gật đầu, mỉm cười, sau đó cảm giác có một khí tức cực kỳ quen thuộc ở bên cạnh, Long Hồn trong lòng có chút rung chuyển, nhất thời nhíu mày.
Một người cao khoảng hai mét đứng ở bên cạnh, trong ánh mắt đầy kinh ngạc nghi ngờ, Tô Dật không khỏi ngạc nhiên nói:
- Vị này chính là..
- A, Tô đại ca, vị này chính là…
A Sơ bừng tỉnh, đang chuẩn bị giới thiệu thì Hàn Vũ Nhu đã xông tới, nhìn gương mặt tuấn lãng của Tô Dật và nói chen vào.
- Tô... Tô Dật, đây là phụ thân ta! Vô Lượng môn, Hàn Vũ Long!
Nói xong câu đó, Hàn Vũ Nhu sợ hãi, cắn chặt môi, đầu ngón tay chọc chọc vào nhau, rũ mắt hạ mi, dáng vẻ hơi ngượng ngùng.
Thấy Vũ Nhu kỳ lạ, trong đầu Tô Dật nhanh hoạt vận chuyển và không khỏi ớn lạnh, đây là người đứng đầu Vô Lượng môn – thế lực khủng khiếp ngang với Thánh Sơn, Hàn Vũ Long à?
Không đến bốn mươi, lại có tu vi Nguyên Tông cảnh lục trọng! Thiên phú siêu tuyệt, vượt qua người bình thường chừng ba mươi năm!
Ánh mắt Tô Dật lập tức nghiêm túc, đúng mực nói:
- Ra mắt môn chủ Vô Lượng môn! Ta nghe đại danh đã lâu! Cuối cùng không ngờ lại có phong thái như vậy!
Lúc này khí tức của Hàn Vũ Long phát ra, áp lực Nguyên Tông lục trọng đủ khiến cho võ giả tầm tuổi của Tô Dật sợ vỡ mật.
Mà Tô Dật trước mắt lại vẫn ung dung, đúng mực, khí tức quanh người hắn vận chuyển thông suốt, còn kèm theo cảm giác tang thương, hoàn toàn không rơi xuống hạ phong, trong lòng lập tức tán thưởng.
- Không tệ. bản môn chủ cũng là nghe đại danh của Tô tông chủ như sấm bên tai! Có thể làm được như vậy, không trách Đoan Mộc cung chủ kính trọng ngươi!
Tô Dật mỉm cười, khẽ nói:
- Vũ Nhu cô nương thường xuyên nhắc tới ngài, không ngờ được ngài lại trẻ tuổi như vậy! Tô Dật bội phục!
- Ha ha! Lại nói tiếp, ngươi còn từng cứu Nhu nhi, Hàn mỗ ta thật ra nợ ngươi một ân tình lớn! Sau này nếu có cần gì đều có thể lên Vô Lượng môn tìm Hàn Vũ Long ta!
Hàn Vũ Long nhíu mày, cao giọng nói.
- Phụ thân! Thật vậy sao? Phụ thân sẽ giúp Tô Dật sao?
Mắt Hàn Vũ Nhu sáng lên, kinh ngạc nói với Hàn Vũ Long.
- Ừ... Ừ, chỉ cần Tô Dật có yêu cầu, Vô Lượng môn nhất định sẽ tìm cơ hội trả lại ân tình này!
Hàn Vũ Long nói mạnh mẽ vang dội, từng chữ như châu như ngọc.
Tô Dật thầm vui mừng. Vô Lượng môn là tồn tại khủng khiếp ngang với Thánh Sơn.
Nếu có thể được môn chủ Vô Lượng môn nhận lời, quả thực chính là một món quà lớn, sau đó hắn nói:
- Vậy Tô tiểu tử ở đây xin cám ơn trước!
Hàn Vũ Long đặt nhẹ bàn tay rộng lớn mạnh mẽ lên trên vai Tô Dật, trong lòng chấn động thán phục. Sao xương cốt của tiểu tử này cứng rắn như vậy, thân thể gầy gò lại có thực lực cơ thể như vậy?
Hắn không biết, thực lực cơ thể của Tô Dật bây giờ đã đạt được thực lực Nguyên Tông, chịu một cái vỗ tùy ý của Hàn Vũ Long, Tô Dật lại bình thản ung dung.
- Hàn tông chủ có gì chỉ giáo?
Tô Dật khẽ hỏi.
Hàn Vũ Long khẽ nói:
- Trong cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn ta sẽ bảo vệ ngươi không chết, sau cuộc thi đấu sẽ lập tức tới cuộc chiến tranh vị trí Thiên Phong, không quan tâm ngươi xuất chiến vì ai, cũng không quan tâm ngươi có ý kiến gì, sau cuộc thi đấu, ngươi nhất định phải bớt chút thời gian tới Vô Lượng môn ta một chuyến, chuyện này không thể coi thường được, Tô tông chủ nhất định phải coi trọng!
Tô Dật nghe được những lời này thì trong lòng chấn động, Hàn Vũ Long cố ý nói với mình điều này là có ý gì?
Sau cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn cũng chỉ cách cuộc chiến tranh vị trí Thiên Phong có không đến mười ngày, không có gì bất ngờ xảy ra, Tô Dật sẽ cùng người của Ngự Thiên cung đi tới U Châu, vì sao còn phải cố ý đi Vô Lượng môn một chuyến? Chẳng lẽ lại có biến cố gì, hay là nói về chuyện của Hàn Vũ Nhu?
Ánh mắt Hàn Vũ Long nghiêm trọng, không giống nói đùa, Tô Dật lập tức nghiêm mặt, liên tục gật đầu nói:
- Tiểu tử nhất định sẽ đi! Hàn tông chủ ở Vô Lượng môn chờ tiểu tử là được rồi! Chỉ là trong cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn, ta Tô Dật sẽ dựa vào lực lượng của chính mình, nếu ta thậm chí còn không thể bảo toàn tính mạng của mình, tin tưởng Vô Lượng môn cũng sẽ thất vọng!
- Ha ha ha! Ta càng nhìn tiểu tử ngươi lại càng thích, lát nữa nhất định phải giành quán quân cho ta xem!
Hàn Vũ Long cười sang sảng, vỗ nhẹ vào vai của Tô Dật.
- Phụt!
Vai Tô Dật lập tức trầm xuống để giảm bớt kình lực, trong lòng trợn mắt xem thường, Nguyên Tông cảnh liều mạng cũng không phải là cách đâu!
Hắn lập tức bước tới, xẩu hổ nói với Hàn Vũ Long:
- Tiểu tử sẽ cố gắng!
Nghe cuộc nói chuyện của hai người, lại nghe thấy Tô Dật đáp ứng, vẻ mặt Hàn Vũ Nhu ửng đỏ, trong lòng nhất thời vui mừng, lập tức kéo Hàn Vũ Long sang một bên, khẽ hỏi Hàn Vũ Long vì sao phải mời Tô Dật đến Vô Lượng môn.
Hàn Vũ Long vung tay lên, vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Cố gắng thi tốt đi, không cần nghĩ tới những chuyện khác!
- Thực lực của con còn xa mới đủ!
Trong lòng Tô Dật dâng lên ý chí chiến đấu.
Hàn Vũ Long trẻ tuổi dã có thực lực như thế, có thể nói là người xuất sắc trong sáu lục địa, ba châu, một biển.
Tuy tuổi hắn còn trẻ, không đủ đánh đồng với Thánh Tôn trăm tuổi hoặc Đoan Mộc Tiêu Mạn, nhưng con đường võ đạo, tuổi thọ sẽ theo tu vi không ngừng kéo dài, sau này có cơ hội dành được vị trí đứng đầu Vân Châu.
So ra, tốc độ của mình vẫn quá chậm, hơn nữa mình đã không còn bao nhiêu thời gian!
Còn hơn hai năm nữa sẽ tới ước hẹn năm năm, đến Nguyên Tông cảnh, còn có rất nhiều chuyện chưa làm, Tô Dật không khỏi âm thầm lo lắng.
Ngay từ đầu là Thần Kiếm lão tổ, bây giờ lại đến Hàn Vũ Long, Đoan Mộc Tiêu Mạn, ở trước mặt Tô Dật không ngừng xuất hiện từng ngọn núi lớn.
Tô Dật cảm giác kỳ lạ là Ngự Thiên Quyết trên người mình rõ ràng giống với Đoan Mộc Tiêu Mạn, so với những người khác của Ngự Thiên cung lại cao cấp hơn nhiều.
Tính toán như thế, người ở đáy vực kia là ai? Hắn có liên quan thế nào với Ngự Thiên cung, điều này sợ rằng phải hỏi Đoan Mộc Tiêu Mạn mới biết được.