Chương 1642
Kình Thiên!
Ánh mắt của Đoan Mộc Tiểu Mạn nhất thời có chút thất thần, suy nghĩ nhanh chóng thay đổi, sau đó sắc mặt biến thành trầm ổn bình hòa.
Long Phá Sơn nhất thời hứng thú, trong mắt lóe sáng nói:
- Phương pháp đánh cuộc thế nào?
- Người của Linh Nhạc Phong chúng ta vào nước cuối cùng, thế nhưng chúng ta nhất định sẽ cầm bốn cái đệ nhất. Nếu làm được, Đoan Mộc cung chủ, ngươi phải nói cho ta biết tung tích của người nhà, đồng thời còn phải nói cho ta biết một sự tình mà ta muốn biết.
- Ngươi ở đây bàn điều kiện với ta?
Đoan Mộc Tiểu Mạn nhìn Tô Dật, dường như đoán được chuyện gì, khóe miệng nhếch lên, ánh mắt sáng quắc nhìn Tô Dật.
Con ngươi của Tô Dật như thần đàm, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công vận chuyển. Ngự Thiên Quyết quen thuộc càn quét thiên địa, tâm hồn của mọi người lập tức chấn động lên.
- Ngự Thiên Quyết và lực lượng của cung chủ mạnh như nhau!
Trong mắt của các trưởng lão lóe lên.
- Ngươi mạnh hơn ta quá nhiều, thế nhưng ta biết, ta cũng có thể giúp được ngươi, đúng không?
Tô Dật hỏi ngược lại.
Bộ ngực cao vút ngạo nghễ của Đoan Mộc Tiểu Mạn có mấy phần phập phồng, nhẹ nhàng nói:
- Chỉ mong sau này ngươi sẽ không hối hận! Vũng nước đục này cũng không dễ lội!
- Không làm được thì có sao không?
Long Phá Sơn chen vào một câu, đánh cuộc có mất tất có được.
- Không làm được mặc cho ngươi xử trí!
Tô Dật kiên nghị nói.
Không có chút hàm hồ nào, Đoan Mộc Tiểu Mạn nhẹ nhàng gật đầu, nói với Tô Dật:
- Được! Xuống nước đi!
⚝ ✽ ⚝
Chỉ thấy thủ ấn của Tô Dật bắt đầu ngưng kết, mắt nhìn người của Ngự Thiên Cung đã toàn bộ xuống nước. Mấy trăm quang điểm trầm xuống độ sâu khác nhau.
Lập tức, một đạo quang mang cực kỳ mãnh liệt trào ra từ trước người, lúc này khí tức của hắn đã hoàn toàn bộc phát ra.
- Phù Diêu Bách Biến Bộ!
Hắn vừa dứt lời, dưới chân vận chuyển nguyên khí, một chùm sáng màu đỏ lan tràn, khí thế ngập trời phóng lên cao, trong nháy mắt bao vây toàn bộ chân trời.
Tô Dật nhảy lên thật cao, khí thế cực kỳ khủng khiếp, trong nháy mắt xé nát không trung.
Cùng lúc đó, năm người Linh Nhạc Phong bị cơn lốc mang theo, hai cánh sau lưng không ngừng vung vẩy khiến cho nhiệt độ không khí lên cao. Ngay sau đó năng lượng linh hồn của năm người Linh Nhạc Phong cũng không ngừng vận chuyển.
Trên khuôn mặt kiên nghị là chiến ý vô tận và tức giận mãnh liệt. Hiện tại Tô Dật đưa mọi người vào tuyệt cảnh, quyết phải phát huy ra tất cả tiềm lực.
- Người của Linh Nhạc Phong! Xuống biển!
Phốc phốc phốc phốc phốc!
Năm đạo lưu quang nhanh chóng trầm xuống. Theo năm tiếng nổ vang hung hãn như sấm, tất cả mọi người lặn vào trong Đoạn Kiếm Hải.
Xa xa, sương mù dày đặc bị vô tình xé nát. Đầu sóng thật cao bắt đầu cuồn cuộn, dưới đáy biển, nhanh chóng xuất hiện năm mũi tên nước.
Cũng vào lúc này, trong toàn bộ Đoạn Kiếm Hải, khí tức và uy áp mịt mờ nhanh chóng lan tràn tới. Có thể cảm nhận được một cổ khí tức mạnh mẽ tác dụng lên người
Hít thở bắt đầu ngưng trệ, toàn bộ kinh mạch như bị uy áp ngăn chặn.
Đám người Hàn Vũ Nhu và Thiên Trường mang theo Lý Thi Nhiên và A Sơ không ngừng trầm xuống, thế nhưng tốc độ kém xa Tô Dật.
- Mấy trăm thước rồi, tốc độ thật kinh người!
Long Phá Sơn kinh ngạc nói.
- Tốc độ của Tô Dật không chậm, chỉ có điều bốn quang điểm cuối cùng đã bắt đầu hơi chậm một chút!
Lạc Vô Nhai nói, mặt lộ vẻ lo âu nhìn Cổ Nhạc trưởng lão. Cổ Nhạc trưởng lão cũng có chút ngưng trọng.
Trên quang mạc, năm quang điểm trong nháy mắt vọt tới độ sâu mấy trăm thước, lại nhìn về phía Quân Hạo Thiên đã tiến vào sáu ngàn thước. Tốc độ hơi chậm lại, nhưng vẫn mạnh thế, không có vẻ đình chỉ.
- Ngay cả Quân Hạo Thiên cũng có chút đuối sức!
Ánh mắt mọi người đều chú ý vào quanh điểm của Tô Dật và vài quang điểm cuối cùng.
Đại đa số quang điểm đã tới hai ba ngàn thước, có một số dứt khoát ở vị trí này bắt đầu luyện chế.
Dưới đáy biển, nước giống như lốc xoáy, không ngừng quay cuồng ở bên cạnh đám người Tô Dật, phát ra thanh âm hô hô to lớn, nhiếp tâm phách người, tâm hồn rung chuyển.
Dưới loại tiếng vang này khuếch tán, đáy biển dao động đến một trình độ kinh khủng, phảng phất như cả thiên địa bắt đầu lắc lư run rẩy!
- Vụt!
Dựa theo kế hoạch, Thiên Trường và Hàn Vũ Nhu bắt đầu vận hành năng lượng linh hồn, hai quang tráo linh hồn to lớn xuất hiện.
So sánh với đó, Lý Thi Nhiên và A Sơ vừa mới vào biển liền có vẻ lực bất tòng tâm. Một phương diện cần phải trầm xuống, một phương diện còn cần giữ lại năng lượng linh hồn để lát nữa luyện chế đan dược và dụng cụ, quả thật không quá dễ dàng.
Tô Dật có thể cảm thấy nước biển xung quanh cực kỳ đè nén, áp lực cực lớn tác dụng lên người mình. Một cổ năng lượng ba động cực kỳ khủng khiếp lan tràn, giống như một con cự thú đang nhìn mình chằm chằm.
- Quả nhiên không bình thường!
Tô vận chuyển linh thức của Nguyên Hoàng tầng bốn, trong lòng trở nên ngưng trọng. Rất nhiều người đã đến địa phương 3000 thước, mày hắn không khỏi nhíu lại.
Dưới Đoạn Kiếm Hải này thật có chút manh mối, vừa mới vào, uy áp đã lớn như vậy, xuống chút nữa, chỉ sợ không phải người bình thường có thể chịu đựng.
Lực lượng linh hồn của Thiên Trường và Hàn Vũ Nhu bởi vì mang theo Lý Thi Nhiên và A Sơ, đã tiêu hao cực kỳ nghiêm trọng.
- Thiên Trường huynh, Nhiên nhi, Sơ nhi, ta trước tiên mang các ngươi đến vị trí 5000 thước! Các người tự mình giữ lại thực lực!
Tô Dật hơi cắn răng.
- Tô đại ca!
Lực lượng linh hồn của Lý Thi Nhiên và A Sơ đang lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được tiêu hao.
Đối mặt hắc ám vô biên, nước biển bát ngát sôi trào, không gian xung quanh cũng như bóp méo.
Chỉ nghe tiếng ồ ồ vang lên, nước biển từng tầng chồng chất lên nhau, Tô Dật cắn răng nói:
- Tiểu Bạch, lần này nhờ ngươi rồi!
Đột nhiên, thân ảnh của Tô Dật rung chuyển, hai mắt nhắm lại, tận lực để cho mình có thể thích ứng không gian trước mắt.
Thủ ấn ngưng kết, Tô Dật vận dụng toàn bộ lực lượng linh hồn, cảm thụ được sự tồn của thủy chúc tính.
Đột nhiên, trong mắt nổi lên ánh sao. Thủy chúc tính ở quanh người ngưng kết, lực lượng linh hồn khuếch tán ra, ngưng tụ thành một tàn hồn Giao Long màu trắng, vắt ngang trăm trượng.
- Bạch Giao Thần!